Tác phẩm đầu tay, ném gì chứ gạch ném nhiều vào nha ! Ad xây vạn lý trường thành đón gạch rồi nhe ! 😂 Đem đi nhớ cmt, ghi nguồn mà cmt vào chương 1 nhá !!! thanks you 😍😍😍😚😘😽
MEME CỦA ANH ĐẸP HƠN NGƯỜI THẬTTác giả: Mao Cầu CầuChuyển ngữ: NiMiWebsite: nimicorner.wordpress.comThể loại: hiện đại, sảng văn, hài hước, ngọt, sủng, giới giải tríBản gốc: hoàn 90 chương chính văn + 4 phiên ngoạiBản edit: HoànBản manhua được dịch và đăng tại website của tụi mình nha. Warning: Bản dịch phi thương mại và chưa được sự cho phép của tác giả. Chủ nhà chỉ đăng tại wordpress NiMi's corner và Wattpad. Rất mong người đọc tôn trọng công sức của chủ nhà, không mang bản dịch ra khỏi blog, reup cũng như chuyển ver tại bất cứ đâu.Nhà mình làm luôn cả bản manhua ở blog ninicorner.wordpress.com nha.…
Tác giả: Phong Nguyệt Tác Bút 风月作笔Translator: SabrinaThể loại: Trùng sinh , Trọng sinh (Tập thể trùng sinh), sủng, Số chương: 93Hà Nguyệt Tâm(何月心) là đứa con gái lưu lạc ở bên ngoài của gia đình hào môn. Lúc được đón về nhà, trong nhà đã có một đứa con gái được nhận nuôi 17 năm tên Hà Nguyệt Dao(何月瑶). Tất cả mọi người đều nói cô không cao quý bằng Hà Nguyệt Dao, không ưu nhã bẳng Hà Nguyệt Dao. Đến ngay cả bốn người anh của cô, cũng đều chỉ cưng chiều Hà Nguyệt Dao.Sau này, cơn khủng hoảng tài chính nổ ra trên toàn thế giới, Hà thị phá sản, mấy người anh đều bị đuổi ra khỏi hào trạch, không xu dính túi. Là Hà Nguyệt Tâm đã đón họ về nhà, tận tâm chỉ các anh trai làm thế nào để sinh sống, làm thế nào để đứng lên, làm thế nào để đông sơn tái khởi...Chớp mắt cô trùng sinh rồi, về đến thời điểm mới được đón về gia đình hào môn, lần này cô phật hệ rồi, tính thay đổi cách sống, không quan tâm tới người nào khác nữa, nhưng ánh mắt mà các anh trai nhìn cô lại dần trở nên bất thường.... ...***Bởi vì Hà Nguyệt Tâm sống tiết kiệm đã quen, không muốn mặc quần áo giá trên trời, nhận quà quý giá. Nên mấy người anh của cô chỉ còn cách giấu cô. Ví dụ, nói với cô châu báu trị giá mấy chục triệu tặng cô chỉ là hàng giả, hàng hiệu đặt riêng là đồ nhái, ...v...vHà Nguyệt Tâm: Quần áo trên người tôi chỉ cần một hai trăm tệ thôi, lắc tay cũng là đồ mua ở quán hàng rong ven đường thôi.Quần chúng xung quanh: Cô khoe gì chứ! Tức chết tôi rồi!Hà Nguyệt Tâm: Tôi nói thật mà.…
Tác giả: Thiên Phong Nhất HạcThể loại: niên thượng, sinh tử, hào môn, ngọt sủng, HE.edit: HuynhJJCredit bìa: @PhuDucacVăn ÁnMọi chuyện bắt đầu từ một ngày An Vô Dạng ra ngoài uống rượu bị trúng thuốc, lúc ấy tùy tiện chọn một tên đàn ông thuận mắt rồi lên giường.Kết quả sau một tháng tự nhiên cảm thấy đầu choáng váng cảm thấy ghê tởm mệt rã rời, thế là trúng thưởng.Giữa đứa trẻ và đại học, An Vô Dạng lựa chọn...... Giữ lại bảo bảo." Lão " đàn ông nhiều tiền Hoắc Vân Xuyên năm nay ba mươi, trong nhà ra lệnh cưỡng chế phải kết hôn gấp.Tốt, tìm một người mang về làm bọn họ tức chết thôi, cái gì, nhặt được ông "bầu"!?Hoắc Vân Xuyên hai đầu gối rơi xuống đất: QAQ Mẹ hỏi tôi vì cái gì phải quỳ xuống giúp bà xã mang giày......…
Lâm Thị Lang CốTác giả: Huyền TiênEditor: Esley (TrầnGia), cùng những Editor khác sẽ ghi rõ trên đầu từng chương Nội Dung: Hào môn thế gia, Hợp đồng tình yêu, Giới giải trí, Tình yêu và hôn nhân, hợp đồng hôn nhân, cưới trước yêu sau, từ diễn thành thật....CP: Thanh lãnh cấm dục ngự tỷ X tao bao (bựa bựa) ngạo kiều nữ vương Cả hai đều là ngự tỷ đầy dã tâm, ngọt văn, HE Giả thiết: Hôn nhân đồng giới.…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…