Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3

Thời tiết như cũ đang mưa.

Nhưng điều này cũng không thể ngăn cản ý tưởng ra khỏi cửa của Harry. Anh sẽ đi dạo xung quanh, hoặc là đến Hẻm Xéo, anh sẽ gặp được rất nhiều người nhận thức mình.

Chỉ là Severus Snape nhìn qua lại không thể nào cao hứng nổi. Hắn không có biểu hiện rõ ràng, lại không có che giấu trên mặt âm trầm. Anh cũng không tiếp tục nghi vấn, chỉ là mạc danh có chút lo lắng.

Hắn giống như luôn là đứng ở nơi cách anh không xa mà cũng không gần, vẫn luôn trầm mặc nhìn anh, nhìn đến Harry lưng tê dại, ngay cả tim đập cũng bắt đầu không bình thường.

Harry chỉ hi vọng là mình sai rồi, nhưng sự thật luôn là đi ngược lại.

Mỗi khi nghĩ như vậy, mỗi khi đụng phải đôi mắt trầm mặc kia của Severus, anh trong lòng liền có chút hụt hẫng.

Anh sẽ đau lòng.

Severus kỳ thật rất nỗ lực, hắn cũng đã đủ lợi hại, so với bạn cùng lứa lợi hại hơn vô số lần, tựa hồ có cái gì gắt gao đứng ở phía trước hắn, khiến hắn liều mạng đuổi theo. Ngẫu nhiên Harry cũng cảm thấy, thần kinh Severus quá mức buộc chặt, cái loại tư thái này tựa như hận không thể nhanh chóng thành một người độc lập, tuy rằng hắn chưa từng nói qua nửa câu như vậy.

Anh kỳ thật rất thích Severus.

Mỗi lần thấy Severus nhìn mình, anh trong lòng liền mềm. Harry quyết tâm khiến cho công việc của bản thân lần nữa lu bù lên, anh không hề có thời gian đi tự hỏi những thứ này, mỗi ngày cân nhắc đáp ứng Ron chuyện mở cửa hàng mới, bận tối mày tối mặt, hàng ngày đều chạy ra bên ngoài.

Mỗi ngày trở về, Harry cơ hồ chỉ thấy Severus một chút liền muốn nằm xuống ngủ ngay lập tức. Anh thậm chí suy đoán Severus có phải hay không là đang cố ý đợi mình, bởi vì mỗi lần trở về anh đều sẽ hữu ý vô tình gặp Severus.

Harry khó khăn mở to mắt, mơ hồ nhìn ánh đèn bàn màu cầm tản ra trong đại sảnh, anh mới nhớ tới, lúc nãy anh nghĩ ngồi xuống nghỉ ngơi một chút, kết quả bất tri bất giác liền ngủ rồi. Harry nghĩ như vậy, mơ mơ màng màng lại lần nữa khép lại đôi mắt, nhưng đại não còn bảo trì một phần thanh tỉnh, anh nghĩ mình nên trở về phòng ngủ, nhưng thân thể còn nằm trên sô pha căn bản không tình nguyện nhúc nhích.

Qua hơn mười phút, Harry mê mang giãy giụa từ trong cơn buồn ngủ, anh cảm giác được tựa hồ có người đi tới bên cạnh mình, nhưng cảm giác này rất quen thuộc, làm anh không dậy nổi cảnh giác. Sau đó, anh cảm nhận được một đạo hô hấp dừng ở bên tai, cọ qua gương mặt mình.

Đại não Harry còn đang ở trạng thái ngây thơ không có làm ra phản ứng, chỉ cảm thấy Severus vươn tay, đem anh vững vàng ôm lên. Harry buồn ngủ hôn mê dựa vào một cỗ thân thể ấm áp mà rắn chắc, sau đó hắn đứng dậy, nện bước vững vàng mang theo anh rời khỏi đại sảnh.

Không bao lâu, anh bị đặt trên chiếc giường mềm mại. Cảm giác thoải mái làm Harry cả người thả lỏng, hắc ám bao phủ dần dần đình trệt, người quen thuộc ở bên cạnh làm Harry phi thường an tâm.

Hắc ám an tĩnh kỳ quái có điểm ấm áp, đại khái đó là cảm giác lúc này của Harry.

Vài giây sau, một đạo mềm mại ấm áp đụng vào môi anh một chút, cảm giác rõ ràng, làm tâm Harry đột nhiên nhảy lên, anh mở mắt, sau đó anh thấy Severus khom lưng đứng ở mép giường. Harry ngơ ngác nhìn hắn nửa giây, buồn ngủ tan đi hơn phân nửa.

Anh theo bản năng duỗi tay sờ sờ môi, hành động ấy nói cho Severus, anh biết vừa rồi đã xảy ra cái gì.

Severus trầm mặc không lên tiếng đứng thẳng thân, ánh mắt đen tối khô khốc, còn mang theo mịt mờ tránh lui.

Harry dùng sức lấy tay xoa xoa trán, nhẹ giọng nói, "Ta cũng không hi vọng ngươi làm như vậy."

Đôi mắt xanh lục một mảnh thanh tỉnh, trên mặt Severus trong nháy mắt hiện lên phẫn nộ, lộ ra bi thương vô pháp che giấu, hắn tựa hồ tức giận, dùng một loại ánh mắt lạnh băng mang theo dây dưa phức tạp nhìn chằm chằm, bên trong bao hàm nóng rực làm trái tim Harry khẩn trương nóng lên.

Anh không thể không nâng lên cánh tay, nỗ lực ngăn trở che giấu khuôn mặt mình, thẳng đến Severus cái gì đều không nói rời đi mới thôi.

--------------

Thời gian bọn họ gặp mặt càng ngày càng ít, nói chuyện cũng trở nên càng ngày càng ít, Severus biểu hiện thực lạnh nhạt, lạnh nhạt đến mức Harry cơ hồ không dám nói với hắn lời nào.

Bọn họ rõ ràng ở cùng một chỗ, thời gian gặp mặt lại ít đến đáng thương.

Harry nhìn Severus cách mình càng ngày càng xa, tâm bắt đầu hốt hoảng, rốt cuộc khó có thể khống chế, thật giống như nam nhân trẻ tuổi vẫn luôn yếu ớt mà cố chấp đứng ở phía sau, sẽ như vậy vô thanh vô tức, ở thời điểm anh không chú ý, hoàn toàn biến mất ở trong không khí.

Ở Hẻm Xéo mở cửa hàng đồ uống mới, đẩy mạnh tiêu thụ  loại hương vị mới do Geogre mới nghiên cứu, xung quanh một đống trẻ con tò mò vây quanh, nơi nơi đều là người, Harry bị Ron lôi kéo giúp đỡ, đương nhiên, xung quanh còn có một vài đứa trẻ là vây xem một danh nhân là anh.

Đại khái qua một giờ, khách nhân mới dần dần giảm đi, Harry rốt cuộc có thể giải thoátthoát. Kingsley đi vào cửa hàng, ông hướng Harry chào hỏi, "Đã lâu không thấy, tôi nghe bọn họ nói cậu ở chỗ này, cho nên liền đến đây nhìn xem, cửa hàng mới sinh ý không tồi?"

"Cũng không tệ lắm." Harry thoải mái đáp lời, lại cởi bao tay đến bên cạnh Kingsley hỏi, "Muốn một ly sao?"

"Không được." Ông nói, "Tôi chỉ là đến đây nhìn xem, còn tưởng rằng cậu qua một thời gian sẽ trở lại Bộ pháp thuật công tác, chỉ là có chút ngoài ý muốn."

Harry cười cười, anh cùng Kingsley đi ra cửa, vừa nói, "Kỳ thật tôi cũng không biết nếu không trở về Bộ pháp thuật, tôi nên làm cái gì đây, may mà có người giúp tôi quyết định."

"Tôi vốn đang muốn cho cậu làm Phó bộ trưởng." Kingsley dùng một loại ngữ khí hơi mang chút vui đùa cùng tiếc nuối nói.

Harry mỉm cười, đang lúc anh muốn đáp lại một câu, lại đột nhiên sửng sốt. Anh nhìn về phía xa, ánh mắt ngưng trệ.

Hai người đứng trước cửa hàng, trời đột nhiên bắt đầu mưa, làm tầm mắt trở nên mơ hồ không rõ. Harry thẳng tắp nhìn chằm chằm một hướng, anh tựa hồ thấy Severus, mặc dù hoài nghi bản thân nhìn lầm rồi, anh vẫn nhịn không được cẩn thận tìm kiếm.

Anh xúc động nghĩ, muốn lao ra đem Severus bắt lấy.

Anh muốn cùng Severus nói chuyện, lại tìm không thấy người, anh thậm chí không biết rốt cuộc Severus muốn làm gì.

Khả năng Severus sắp rời khỏi anh, loại cảm giác này làm Harry không khống chế được xúc động, rõ ràng lựa chọn chính xác nói cho anh, cho dù anh buông tay, Severus cũng sống rất khá.

Không có gì là không thể thiếu anh, căn bản là không cần anh.

"Làm sao vậy?" Kingsley kỳ quái hỏi, ông quay đầu nhìn theo hướng tầm mắt của Harry, tiếp theo trong mắt ông hiện lên một tia kinh dị. Harry so với ông nhanh hơn một bước, anh vọng vào trong mưa, hướng tới Severus bị đám người che đậy ở phía xa, gắt gao đuổi theo.

Mà Kingsley ánh mắt không thể tin nhìn chằm chằm Severus đằng xa, thiếu chút nữa liền buột miệng hỏi hắn là ai, chỉ là trước khi ông kịp hỏi, Harry đã chạy đi.

Kingsley kinh nghi bất định, ánh mắt lập lòe nhìn Harry cách mình càng ngày càng xa....phóng về phía người kia.

"Hắn...." Kingsley há miệng thở dốc, lẩm bẩm ngậm miệng lại, nhìn thân ảnh Harry chạy đằng xa. Ông gian nan suy nghĩ một hồi lâu, mới chậm rãi đem thân ảnh nam nhân kia mơ hồ so sánh với đứa trẻ gặp qua mấy năm trước, chỉ là Kingsley nhìn qua vẫn kinh ngạc không thôi.

Mà chờ ông phục hồi tinh thần, Harry cùng Severus đã biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi.

----------

"Severus!"

Kỳ thật không cần anh tiếp tục kêu to, Severus cũng phát hiện ra anh.

Nam nhân trẻ tuổi tùy ý nước mưa rơi trên người mình mà đứng im tại chỗ, cả người ướt đẫm giống như đầugỗ đứng đó, lẳng lặng nhìn anh.

Cái loại bình tĩnh này làm người nhịn không được sợ hãi, hắn không cảm xúc dùng đôi mắt thâm đen nhìn Harry, an tĩnh nhìn Harry đứng trước mặt mình thở dốc, cũng mặc kệ đến tột cùng có phải đang mưa hay không.

"Ta có lời muốn nói với ngươi." Harry vội vàng nói, như sợ Severus sẽ đột nhiên chuồn mất.

An tĩnh trên mặt Severus rốt cuộc xẹt qua một mạt cổ quái, hắn dùng một loại ngữ khí xảo trá tai quái mà lạnh nhạt nhanh chóng hỏi, "Muốn nói chuyện gì? Nói chuyện ta vì cái gì yêu ngươi? Ân?" Cũng mặc kệ là đường phố trống vắng, vẫn là ngẫu nhiên còn có người vội vàng đi qua bọn họ.

Harry nghe hắn nói, trên mặt xẹt qua một tia kinh hoàng.

Nước mưa lộp bộp rơi trên mái hiên, trên mặt đất, tí tách tí tách tiếng vang ồn ào che giấu hết thảy, người qua đường vội vàng hành tẩu trên đường cũng không có chú ý tới bọn họ.

Bị Severus trắng trợn hỏi, Harry cứng ngườilại, anh mở to hai mắtthẳng tắp đối diện Severus, thế nhưng không có lời gì để nói.

"Giống như ngươi nghĩ," Severus khắc chế mà cứng đờ nói, "Có lẽ ta nên rời đi, hoặc là đây mới là lựa chọn sáng suốt, nhưng hiện tại ngươi là muốn nói cho ta, ngươi muốn ta lưu lại sao?"

Harry chậm rãi gật đầu.

"Cho dù ngươi biết ta yêu ngươi?" Severus thật sâu nhìn anh một cái, hắn tới gần Harry, gương mặt càng ngày càng gần, chóp mũi cơ hồ chạm đến trên mặt Harry, hắn mới mở miệng nói chuyện, hơi thở phất qua gương mặt anh, rõ ràng từng lời, "Ta nói chính là thật sự, ta không có khả năng an tĩnh mà ngốc tại bên cạnh ngươi, đáng chết thân phận cha con, bởi vì ta đối với ngươi có ý tưởng không an phận."

Harry không biết nên trả lời như thế nào, anh cứng đờ tại chỗ.

Trầm mặc nửa phút, Severus đột nhiên đứng dậy rời đi bên cạnh Harry, khóe miệng hắn hiện lên chê cười, châm chọc sắc lạnh nói, "Mà ngươi, khả năng cái gì cũng không rõ ràng lắm. Ân?"

Cái loại quen thuộc này, thậm chí ngữ khí cùng tư thái quen thuộc lãnh lệ, làm đồng tử Harry hơi co rụt lại, đôi mắt xanh biếc chăm chú vào Severus, bờ môi anh run rẩy một chút, hoài nghi che đậy dưới đáy lòng bị một đao kéo ra một cái khe, một ý tưởng đáng sợ nào đó nháy mắt xâm nhập nội tâm anh.

"Albus Severus Potter?" Severus nhẹ giọng nói nhỏ cơ hồ làm Harry lung lay sắp đổ, hắn tiếp tục lạnh lùng thốt, "Tuy rằng đây là tên của ta.....nhưng nói thật, ta chưa bao giờ thích nó, Potter."

Harry dùng một loại ánh mắt không thể lý giải nhìn chằm chằm Severus.

Severus cổ quái gợi lên khóe miệng, bởi vì khuôn mặt trẻ tuổi nên có vẻ hơi non nớt lộ ra một tia cổ quái sung sướng, hắn nhẹ nhàng cúi đầu, đôi môi đặt ở trên môi Harry, cố tình mà gần như xảo quyệt chấp nhất, bức bách nắm chặt Harry không cho anh rời đi.

Mái tóc đen rũ xuống phất qua má Harry, anh mở to hai mắt, cặp mắt đen gần trong gang tấc, lõa lồ mà hiện ra nóng rực, nước mưa theo khóe môi vào trong miệng, Harry thất thần nếm thấy một tia lạnh lẽo, sau đó cảm thấy Severus nhẹ nhàng liếm đôi môi mình một chút, đầu lưỡi mềm mại rất nhỏ chạm vào hàm răng không hề phòng bị, mang theo một loại cảm giác kỳ quái.

Đầu ngón tay Harry hơi hơi động, rốt cuộc duỗi tay đem Severus đẩy ra. Anh thử bình tĩnh nói, "Không đúng."

Nước mưa lạnh băng làm hết thảy đột nhiên lại lâm vào vắng ngắt.

" -- Nếu ngươi là Severus Snape, như vậy người ngươi yêu, là mẹ của ta."

Harry ngẩng đầu nhìn Severus, an tĩnh.

Chúng ta đây, rốt cuộc là quan hệ gì?

-----------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com