Day 01 - Học đường
Tagg: hiện đại, học đường, ngâu see.
Warning: ooc.
Truyện chỉ mang tính chất giải trí, không xúc phạm bất cứ cá nhân/tập thể nào, hãy đọc với cái đầu lạnh và ăn hạt dẻ cười vì tôi thích ăn hạt dẻ cười.
(...)
Lãnh Hàn Thiên Hằng tỉnh dậy trên chiếc giường 3000 mét vuông trong toà lâu đài khổng lồ trên không trung của mình, chớp chớp đôi mắt yêu kiều mị hoặc, nhỏ ra vài giọt nước mắt pha lê lấp lánh, em không hiểu sao bản thân mình lại lăn ra đây. Rõ ràng trước khi đi ngủ em vẫn còn ở giữa Đại Tây Dương, vậy mà giờ em đã dạt vào bờ biển Na Uy rồi.
"Lại phải gọi phi cơ phản lực tới đón rồi, nếu không sẽ muộn học mất." Lãnh Hàn Thiên Hằng nhủ thầm, tay em với lấy chiếc kính đính đá gắn kim cương sử dụng tròng pha lê thủy tinh lấy từ sao diêm vương của mình trên tủ đầu giường để đeo lên mặt, lại vén tóc lên làm lộ khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo, tựa tiên giáng trần, mỹ nhân hạ thế, quốc sắc thiên hương, mi mắt như hoa, môi mày như hoạ, mũi má nhu hoà, là cực phẩm nhân gian tạo hoá, mây trời ganh tị, hoa ngàn đọ sắc, trăng treo thẹn mình, thiên nhiên ca thán, sách cổ lưu truyền, ngàn năm lưu giữ, đến cả nàng Bạch Tuyết gặp em cũng phải ngưng hát vì sợ giọng hát của nàng sẽ làm tổn thương tới đôi tai tinh túy của em, nàng Auror* cũng không dám ngủ vì không muốn bỏ lỡ cơ hội được chiêm ngưỡng nhan sắc của em, Rapunz*l cũng phải giấu đi mái tóc của mình vì ganh tị với mái tóc của em, và đến cả Cinderell* cũng quên mất đôi giày pha lê thủy tinh là của mình vì chúng còn xứng hơn khi bên em.
Lãnh Hàn Thiên Hằng đã quen rồi, em quen với sự ngưỡng mộ đó, sự tán dương ca tụng đó, nó vốn dĩ phải dành cho em. Là điều hiển nhiên không ai có thể chối bỏ.
Lãnh Hàn Thiên Hằng bước trên phi cơ phản lực, phi công là vận động viên điền anh nổi tiếng thế giới, có thể chạy với vận tốc 5000 km/h, giúp em đến được nhà tắm một cách nhanh nhất.
Nhà tắm nằm ở ven bờ Ấn Độ Dương, trên một hòn đảo không tên em đã tìm ra vào hai vạn năm trước, sau đó để ca tụng việc Lãnh Hàn Thiên Hằng tới và phát minh ra bồn cầu biết tự rửa mông, thổ dân nơi đây đã đặt tên hòn đảo là Baño Gigante.
Sau đó Lãnh Hàn Thiên Hằng lại leo lên chiếc trực thăng để tới nhà ăn nằm ở một góc rừng nhiệt đới Amazon, bữa sáng của em là một bàn tiệc dài 300m, với 1023 món ăn tới từ các nền văn minh khác nhau trên thế giới, Lãnh Hàn Thiên Hằng phải dùng chiếc ô tô phiên bản giới hạn toàn cầu chỉ có đúng 5 chiếc trong góc nhà của mình để thưởng thức món ăn, mỗi món ăn em chỉ ngửi một chút mùi hương, chứ không thể ăn.
Nếu Lãnh Hàn Thiên Hằng ăn thứ gì đó ngoài cánh hồng sâm panh và sương sớm đọng trên đỉnh everest thì em sẽ bị đau bụng, đi ngoài ra cầu vồng. Điều đó rất phi lý và không khoa học nên Lãnh Hàn Thiên Hằng sẽ không làm như thế.
Lãnh Hàn Thiên Hằng học ở ngôi trường bình dân ở phía đông Tiên Châu xx Phù, để không khiến mọi người chú ý thì mỗi ngày Lãnh Hàn Thiên Hằng đều đi bộ tới trường.
Vừa bước vào trong khuôn viên trường, bao cặp mắt ngưỡng mộ đã nhìn em, mặc dù đã qua ba năm nhưng học sinh nơi đây vẫn không thể tin được là Lãnh Hàn Thiên Hằng lại học ở ngôi trường nghèo nàn như vậy, với IQ 20000 của em thì đáng ra em phải học ở NA*A với cuốn sổ tay là từ điển wikipedia toàn cầu chứ!
Ấy vậy mà, ấy vậy mà chỉ một năm nữa thôi, Lãnh Hàn Thiên Hằng đã phải tốt nghiệp rồi.
Họ không thể tin vào mắt mình.
Vậy là từ lúc bước vào trường, Lãnh Hàn Thiên Hằng đã phải chứng kiến một kiếp nhân sinh sớm nở tối tàn của toàn thể học sinh, nhưng không sao.
Em quen rồi.
...
Hôm nay lớp của Lãnh Hàn Thiên Hằng sẽ có một người bạn mới, vừa mới vào lớp, Lãnh Hàn Thiên Hằng đã nghe mọi người thảo luận như vậy, nghe đồn người này là chủ tịch trẻ tuổi nắm giữ mạch máu kinh tế thế giới, làm chủ nền chứng khoán ngân hà, là ông hoàng của đồng tiền ảo, là người phát minh ra hướng đi cho tương lai toàn nhân loại, với IQ 20001, biết làm toán từ khi mới sinh ra, 2 tháng tuổi đã học thuộc bảng cửu chương, 6 tháng tuổi đã biết bảy hằng đẳng thức đáng chếc, 1 tuổi đã thành thạo tất cả các công thức đạo hàm và hình học không gian.
Thậm chí Lãnh Hàn Thiên Hằng còn nghe được học sinh mới này lai 19 dòng máu, là ma cà rồng thuần chủng, đồng thời cũng là người sói, mĩ nhân ngư, hoàng tử băng giá, siêu anh hùng, kẻ phản diện tàn ác nhất (?)
Nhưng dù sao đi chăng nữa thì em cũng không quan tâm.
Vì không ai có thể nhìn thẳng vào em cả, cặp mắt xinh đẹp nóng bỏng luôn toả ra ánh hào quang này khiến em không thể làm bạn với những người bình thường.
Vì vậy, ai cũng sẽ như thế thôi.
Lãnh Hàn Thiên Hằng nghĩ, hoá ra đây là lý do nhân loại gọi em là lam nhan bạc phận...
...
Vừa vào tiết, giáo viên đã đưa bạn mới tới, quả như mọi người đồn đại, bạn mới này chính là tổng tài nắm giữ mạch máu kinh tế thế giới, ông hoàng nền chứng khoán ngân hà, vị vua đồng tiền ảo toàn nhân loại. Thậm chí còn lai 19 dòng máu, mắt đỏ như ma cà rồng, vảy cá như mĩ nhân ngư, mặc quần lót ngoài như siêu anh hùng và nụ cười tà mị như nhân vật phản diện.
Người bạn mới này tên Long Ngạo Thiên Nhận, mặc dù tên khá hay nhưng Lãnh Hàn Thiên Hằng không muốn để ý, em cảm thấy người đàn ông này rất quyến rũ, nhưng đôi mắt xinh đẹp này của em không thể nhìn thằng vào người khác, nếu không họ sẽ bị mê mệt trước nhan sắc của em mất, vì thế Lãnh Hàn Thiên Hằng cúi xuống, không nhìn nữa.
Thế nhưng vào trong mắt của Long Ngạo Thiên Nhận thì chính là tiểu mỹ nhân xinh đẹp này đang khiêu khích gã, đang đùa cợt với gã, đang lạt mềm buộc chặt với gã.
Được, được lắm, nam nhân, em đã thành công thu hút sự chú ý của tôi rồi!
Nào, nhìn tôi đi, nam nhân, em đừng đùa với lửa!!
Long Ngạo Thiên Nhận cười nửa miệng, ánh mắt ba phần lạnh lùng hai phần khắc nghiệt nửa phần tức giận 2/3 phần khó chịu 1/5 phần đau lòng phần còn lại là bất lực vì động vật nhỏ này quá mức yếu mềm nên mới không nhìn tới gã sao?
Cũng phải thôi, dù sao thì gã cũng chính là người đàn ông đẹp trai nhất dải ngân hà, cũng chính là người lạnh lùng, vô tình nhất. Gã lạnh lùng tới mức chỉ cần gã nhìn thẳng vào ai, người đó sẽ đóng băng ngay tức khắc. Không khí xung quanh lúc gã đang tức giận có thể cạo xuống để làm bingsu! Hah, em không muốn nhìn gã cũng phải thôi.
Dù sao thì kiếp trước gã cũng đã đối xử với em tệ bạc như vậy cơ mà.
Hah, nhưng nam nhân à, em phải nhớ, chỉ có Long Ngạo Thiên Nhận mới xứng đáng làm người yêu em thôi!
Vì vậy gã bước xuống dưới lớp, tiến đến gần bàn em, gã nâng cằm em lên, nhìn vào đôi mắt ấy.
"Hah, nam nhân, nhìn rõ đi, đây chính là khuôn mặt người đàn ông của em!"
Lãnh Hàn Thiên Hằng nhắm mắt, em không dám nhìn gã, em sợ sự nóng bỏng nhiệt thành trong đôi mắt em sẽ đốt cháy lấy gã, đốt cháy người em yêu mất.
Nhưng Long Ngạo Thiên Nhận không biết, gã tưởng rằng em vẫn còn tức giận với gã, vì vậy gã rút từ trong cặp ra một sợi dây xích dài 500m được đúc bằng vàng ròng 869, trói em lại.
Long Ngạo Thiên Nhận rất lạnh lùng, gã lại còn tức giận, vì thế không khí xung quanh lớp học nhanh chóng giảm xuống, thậm chí tuyết bắt đầu rơi, và mọi người phải đốt củi sưởi ấm.
Nhưng Lãnh Hàn Thiên Hằng dường như không thấy lạnh, em vẫn quật cường ngồi đó, nhắm mắt, mặc cho Long Ngạo Thiên Nhận có dùng từng cộp tiền xanh đập vào người em, lưu lại những dấu vết xanh tím.
"Nam nhân, mau nhìn tôi!"
"Hah, em nghĩ em nhắm mắt là có thể không nhìn tôi sao?!"
"Tôi sẽ bắt em phải nhìn!"
Gã rút từ trong cặp ra một lọ Rohto cho một cặp mắt Việt, nhỏ liên tục lên đôi mắt em. Lãnh Hàn Thiên Hằng không kịp phản ứng, em khó chịu mở mắt ra, nhìn gã đầy phẫn hận.
Long Ngạo Thiên Nhận đang cực kỳ lạnh lùng lại bất ngờ hững chịu đối mắt xinh đẹp nóng bỏng của tiểu mỹ nhân, gã không nói thành lời.
Lãnh Hàn Thiên Hằng không nói gì, và Long Ngạo Thiên nhận cũng thế.
Cả hai cứ như vậy một hồi lâu.
Rồi sau đó Long Ngạo Thiên Nhận đột quỵ vì cơ thể thay đổi nhiệt độ đột ngột, bỏ lại Lãnh Hàn Thiên Hằng bơ vơ ở goá đến cuối đời với hai con mèo một con sư tử và ba con chó.
Happy ending.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com