Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

ĐIỂM KẾT THÚC


Cơn mưa vẫn rơi nặng hạt, từng giọt nước trút xuống mái hiên, hòa cùng nhịp tim rối loạn của những người trẻ.

Trong căn phòng tối om, Hùng ngồi giữa vòng tròn bạn bè. Khuôn mặt cậu tiều tụy đến mức khó nhận ra, ánh mắt trống rỗng nhưng lại sáng lên một niềm tin kỳ lạ.

"An đang đợi mình... ở một nơi nào đó," Hùng thì thầm, "mình không thể để cậu ấy cô đơn thêm nữa."

Dương gượng cười, giọng khàn đặc:
"Nếu cậu đi... bọn mình cũng không thể ở lại. Tụi mình đã gây ra quá nhiều lỗi lầm với An rồi... chỉ còn cách này mới chuộc được phần nào."

Pháp nắm chặt tay Dương, ánh mắt kiên định.
Hiếu khóc nấc, vùi đầu vào vai Thanh.
Sơn và Hào nhìn nhau, không nói gì, nhưng trong cái siết tay thật chặt đã có đủ cả quyết tâm.

Đêm đó, bảy trái tim cùng nhau rời bỏ thế giới. Không một ai quay lưng. Không một ai do dự.

Khi ánh sáng cuối cùng khép lại, Hùng thấy An đang đứng ở cuối con đường, trong một khu vườn đầy ánh trăng.
An mỉm cười dịu dàng, giang tay về phía cậu.

"Anh đến rồi..." – giọng An vang lên, trong trẻo như ngày đầu họ gặp nhau.

Hùng bước tới, ôm chặt An vào lòng, nghẹn ngào:
"Xin lỗi... xin lỗi vì tất cả..."

An lắc đầu, áp tay lên má Hùng:
"Không sao nữa rồi. Từ nay, chúng ta sẽ không còn chia ly."

Phía sau, Dương, Pháp, Hiếu, Thanh, Sơn, Hào cũng lần lượt xuất hiện, nở nụ cười thanh thản. Cả nhóm, cuối cùng, đã lại được ở bên nhau.

Ở ngoài đời, căn phòng nơi họ từng ngồi nay vĩnh viễn chìm vào tĩnh lặng. Chỉ còn lại tiếng mưa và gió thổi qua khung cửa sổ mở hé, như một khúc tiễn đưa.

Nhưng trong một thế giới khác, họ đã tìm thấy nhau – vĩnh viễn, không còn đau đớn, không còn hối hận.

VÀ ĐÂY LÀ LỜI CẢM ƠN:

Vậy là câu chuyện về Hùng, An và những người bạn đã chính thức khép lại. Đây không chỉ là hành trình của tình yêu, của tuổi trẻ, mà còn là những vết thương, sự hối hận và cả khát khao được tha thứ.

Tôi xin gửi lời cảm ơn chân thành đến:

Những ai đã kiên nhẫn theo dõi từng chương truyện, từ những dòng đầu tiên đến giây phút cuối cùng.

Những độc giả đã khóc, đã cười, đã cảm nhận được một phần nào đó của chính mình qua câu chuyện này.

Các nhân vật – dù chỉ là hư cấu – đã đồng hành cùng nhau, để lại một vệt sáng trong lòng chúng ta.

Có thể đây không phải là một cái kết trọn vẹn, cũng không phải cái kết ai cũng mong muốn. Nhưng với tôi, bi kịch ấy chính là lời nhắc nhở: hãy biết trân trọng người ở bên cạnh khi còn có thể, đừng để đến lúc mất đi mới hối hận.

Cảm ơn bạn – người đã đi cùng câu chuyện đến tận cùng – vì đã ở lại. Mong rằng, đâu đó trong tương lai, bạn cũng sẽ tìm thấy cho riêng mình một hạnh phúc thật sự, dù bé nhỏ nhưng đủ làm trái tim bạn mỉm cười.

Thân mến,
Tác giả: 25MK ✍️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com