Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Tuổi thơ của Hyeri ( p2 )

- Chỉ vì là Mye Yong đi chơi về muộn, nhưng k hẳn quá trễ, k nói nhiều cô đã đị ba cô đánh bằng cán chổi....
Kinh khủng hơn là Hyeri phải chứng kiến tận mắt khung cảnh đó. Tiếng khóc cùng tiếng " xin lỗi " tuyệt vọng vang lên khắp căn nhà, từng tiếng " vụt " càng mạnh lên. Khiến đứa trẻ như Hyeri hoảng loạn khóc lớn....
Cô cũng xin ba đừng đánh c nữa nhưng k có tác dụng, nhìn ng chị gái luôn bảo vệ mình nằm khóc trong đau đớn, Hyeri k kìm sự xót xa mà lẩm bẩm liên tục : " Mẹ ơi !!! Hãy về đón bọn con đi..."

Viễn cảnh đó diễn ra trong 15p nhưng cô cảm tưởng như cả vài tiếng trôi qua. Cuối cùng ông cũng dừng lại...vì cán chổi đã " gãy " Ông vứt cái cán qua 1 bên, r thản nhiên mà quay về phòng ngủ, bà mẹ kế cũng ở gần đó nhìn với ánh mắt đắc í....
Mye Young sau trận đó thì như kiệt sức, cô lết cơ thể đầy vết bầm tím bò về phía Hyeri đang khóc :
   - Hyeri ngoan ! Làm ồn là lại bị ăn đòn đấy. Nín đi còn về phòng bôi thuốc cho chị...
   - Chị đau nhiều lắm đúng không * hức, hức*
   - Hyeri xin lỗi vì không bảo vệ chị được...
Hyeri đứng dậy dìu c về phòng, lặng lẽ bôi thuốc lên từng vết thương vừa rơi nước mắt. Hình ảnh phản chiếu qua gương là 2 đứa trẻ với ng chi chít những vết bầm tím chồng chất đang lặng lẽ làm những việc mà thường ngày vẫn làm cho nhau. Chỉ khác là hôm thì chị gái hôm thì Hyeri...
Sau vụ đó c gái Mye Yong k đi đc trong 3 ngày, cũng hình thành cái bóng ma lớn trong lòng Hyeri bé bỏng năm ấy....
 
Trong những năm tháng lớn lên của cả 2, không biết đã phải chịu bao nhiêu trận đòn, bằng nhiều dụng cụ khác nhau, chỉ cần đánh đc là ba cô sẽ dùng.

Trong 1 lần đi học Hyeri vô tình bị điểm kém, cô biết mình k thể tránh khỏi trận đòn. Thế là Hyeri nghĩ ra 1 kế để nếu bị đánh sẽ bớt đau đó là : " mặc nhiều quần lên " như thế thì có đánh 100 roi cô cũng k đau. Nhưng chỉ là nghĩ thôi, thực tế thì tàn khốc, thời tiết mùa hè tại Hàn rất nóng, cô k thể, quần cũng chỉ ních đc 3 cái là đã chật cứng rồi....Vậy là đành từ bỏ !

Điều gì đến rồi cũng đến...tối đó ba cô tiện tay vớ đc cây nhôm, vật liệu mà ông dùng làm công trình.
- ông quát tháo : Có mỗi học mà m làm cũng k xong ? M nhìn con nhà ngta có bh để bố mẹ phải lo không ?
Hyeri nghe càng khóc to hơn, khiến ba cô sôi máu chửi tiếp :
- Nếu k học đc thì m nghỉ mẹ đi. Đừng có làm tốn tiền của tao !
Hyeri bây giờ tràn ngập sự uất hận với ba cũng mạnh miệng : " Vậy thì con nghỉ học, không học nữa"
- nghe vậy ba cô càng điên tiết hơn : " Mày thích mất dạy như con mẹ mày phải không ? Tao nuôi mày lớn thế này để m cãi tao à ?

  Vì câu nói đó mà hôm đấy Hyeri bị đánh đến nỗi cây nhôm biến dạng, vết bầm tín trên người k chỉ đơn giản là sưng lên mà là rách ra rồi chảy máu....2 chị em vẫn vậy vừa khóc mà lặng lẽ bôi thuốc vào những vết thương....Hyeri vừa tủi thân vừa khóc nói với chị :
   - Mỗi tối khi cbi ngủ em đều ngước lên trần nhà nói với mẹ " Mẹ hãy về đón tụi con nhé ! Con nhớ mẹ lắm... Mẹ sẽ nghe thấy và về đón mình mà phải k chị ? "
-Mye Young đau lòng trước lời tâm sự của Hyeri. Cô k trả lời mà chỉ im lặng khóc, thương lắm đứa em ngây thơ của mình.....

Hyeri k mạnh mẽ và kiên cường đc như c gái, tuy nhỏ nhưng cô bị hay snghi r bật khóc 1 mình, đôi khi là tự nc vs cái bóng của bản thân...có thể nói là nội tâm sâu sắc, và rất biết điều...ngay cả khóc cũng k để ai thấy, cô cũng sợ c gái biết mình yếu đuối nên luôn giấu nhẹm tất cả

Không chỉ cả ba và mẹ kế k thương, thằng em " Quý tử Yangsun " khi mà biết nói biết đi cũng bắt nạt 2 chị em.
Nó biết ba mẹ thương nó cứ hễ k cho nó cái gì là nó khóc toáng lên, cả 2 sẽ lại bị ăn chửi vì kb nhường em, tuy con nít mà thằng nhóc đó ranh ma đến sợ. Chị em nhà Hyeri k ít lần bị ăn đòn vì nó. Đôi khi muốn ăn gì phải nó ăn đc và thích ăn thì mới đc ăn, k thì ăn đồ thừa của nó hoặc nhịn !
Từ thích chuyển qua ghét cay đắng.
Cũng là con nhưng chỉ cần nhìn nó 2ce đều thấy  tình yêu mà cả 2 chưa từng cảm nhận đc....
 
Dù k có tình yêu từ gdinh nhưng 2ce rất đc mn yêu quý, họ thấy thương cho tụi nhỏ, ngoan ngoan lễ phép mà phải chịu nhiều bất công. Nên mn quanh khu đó có gì ngon là lại chia cho 2 đứa, đôi khi sợ chúng k đc ăn no hay dặn" khi nào k có cơm ăn cứ sang nhà bác ăn nhé ! "

Cứ v Hyeri và c gái đc nuôi lớn bằng rất nhiều tủi thân, những trận đòn roi, những giọt nc mắt có khi đã đầy ngang cả đại dương......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com