Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2

Cũng 10 năm trôi qua kể từ ngày Hyunjin rời bỏ Hàn Quốc chấp nhận buông tay Yongbok du học ở một đất nước khác. Yongbok cứ thế sống mà không có Hyunjin cạnh bên. Mỗi đêm cậu đều ôm lấy chiếc nhẫn của anh mà ngủ có đêm cậu khóc ướt gối vì nhớ anh, có đêm cậu giật mình tỉnh giấc vì cơn ác mộng ngày cậu rời bỏ anh, cũng có đêm cậu hạnh phúc vì mơ thấy những ngày hai đứa hạnh phúc bên nhau.

Suốt 10 năm như vậy cậu không có một chút tin tức gì về anh, cậu vẫn ôm một hi vọng, hi vọng một ngày anh trở về để cậu có thể giải thích nỗi khổ lí do năm xưa, để cậu có thể xin được anh tha thứ cho cậu

Đêm nay Yongbok không gặp ác mộng, Yongbok mơ thấy bản thân được gặp lại Hyunjin. Được nhìn thấy gương mặt của anh, được chạm vào tay anh.

- Hyunjin... em xin lỗi...

- Đừng khóc mà Yongbok - Hyunjin đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt cậu.

- Nhưng mà...

- Không sao đâu. Mình sắp gặp lại nhau rồi.

- Hả ???

- Dậy đi Yongbok....

- Yongbok à. Dậy đi làm nè. - Bangchan lay lay người Yongbok thật mạnh xong lại quay sang kéo tấm rèm cửa sổ ra.

- Anh hai... em muốn ngủ xíu nữa.

- Em mà ngủ nữa trễ giờ làm anh không chịu trách nhiệm đâu nhé

Yongbok bật dậy hất tung tấm chăn với tay cầm cái đồng hồ trên bàn mà xem.

- Anh làm em hết hồn. Mới 7h thôi mà

- Em không định ăn sáng hay sao ? Mau vào thay quần áo đi, anh dọn bữa sáng rồi.

Bangchan dọn sơ qua căn phòng cho Yongbok xong liền đi ra ngoài để lại Yongbok còn đang ngáp ngắn ngáp dài trên giường ngủ. Cậu đặt lại chiếc đồng hồ ngay ngắn trên bàn, đằng sau là tấm ảnh kỉ niệm của anh và cậu, cậu nhìn ngắm vuốt ve gương mặt anh hồi lâu "Mình sắp gặp lại nhau có thật không anh" bất giác một nụ cười nở trên gương mặt nhỏ ấy, đặt lại tấm ảnh, đeo lên chiếc nhẫn trên cổ cậu vui vẻ bắt đầu một ngày mới.

Yongbok đã được nhận vào công ty HJ làm thực tập sinh từ tháng trước và hôm nay là ngày đầu cậu đi làm. Chuẩn bị tươm tất quần áo cậu vào chào hỏi đồng nghiệp một cách nhiệt tình vì cậu muốn mọi người quan tâm giúp đỡ mình nhiều hơn. Yongbok không hề kém cạnh ai vì cậu đã đỗ trường top nhờ thực lực của mình còn nằm trong top 5 sinh viên giỏi nhất ở trường đại học. Trước khi vào làm công ty này cậu cũng đã có gần 4 năm kinh nghiệm ở công ty JS lớn Hàn Quốc. Nhưng không vì vậy mà cậu tự cao, trái lại cậu rất chuyên tâm nghe mọi người hướng dẫn công việc cho mình trong đó có...

- Lee Yongbok lớp 12C ?

- Cậu trong quen mặt lắm

- Han Jisung nè. Ngồi cách cậu 1 dãy nhớ không

- Han Jisung tổ trưởng tổ 3 hả ?

- Đúng rồi... cậu là thực tập sinh mới hả

- Tớ vừa đi làm ngày hôm nay, nhờ cậu giúp đỡ mình nha. Mà cậu làm ở đây lâu chưa ?

- Mình cũng vừa vào mấy tháng thôi. Ngày xưa mình học thua cậu nhưng bây giờ mình sẽ chỉ dạy cho cậu công việc ở đây nha.

Han Jisung là bạn cấp 3 của Yongbok, lúc còn ở trường cấp 3 Han luôn cạnh tranh điểm và thứ hạng với Yongbok, là cạnh tranh công bằng, có lúc Han sẽ đứng nhất Yongbok đứng nhì cũng có lúc Yongbok sẽ thắng Han. Hai cậu bạn này cứ chiếm vị trí 1 2 không ai có thể chen chân vào được, và cuối cùng tỉ số cũng nằm ở mức 35/37 Han thua Yongbok 2 lần đứng nhất. 2 cậu bạn ngày ấy vậy mà bây giờ gặp lại nhau ở cùng một công ty này.

- Lee Yongbok em là nhân viên mới hả

- Dạ đúng rồi

- Đây là quản lý Yoon _ Han ghé người sang Yongbok thì thầm

- Dạ quản lý Yoon có gì không ạ ?

- À. Em lên phòng chủ tịch đi, gặp chị thư kí trước

- Dạ em biết rồi, cảm ơn anh đã nhắc nhở ạ.

- Đi thẳng lên 10 lầu nữa rẽ phải là tới. _ Han lại một lần nữa ghé sang gần người cậu mà nói

- Có việc gì hả, mới vào đã phải gặp chủ tịch vậy?

- Là bài đánh giá năng lực chứ gì. Wow may cho cậu hôm nay được gặp chủ tịch đó. Yên tâm đi , sau hôm nay có muốn gặp lại chủ tịch cũng khó. Đợt tớ vào chủ tịch đi công tác chỉ có thể gặp chị Yeon thôi.

- Chị Yeon ?

- Là thư kí của chủ tịch. Cậu đừng lo chị ta hiền lành còn tốt bụng nữa. Cậu mau lên đó đi.

- Ok. Cảm ơn cậu

Yongbok nhanh chóng đi đến lầu 10, rẽ phải trước một căn phòng cậu nhẹ nhàng mở cửa, chị thư kí với mái tóc xoăn dài đang ngồi ngay bàn làm việc trên áo có cài bảng hiệu tên Seo Yeon, chị ấy tay nhanh thoăn thoát lướt trên bàn phím không cần nhìn lên liền cất giọng nhẹ nhàng:

- Lee Yongbok phải không.

- Dạ chị.

- Dễ thương quá. Em qua đây, đây là bảng hợp đồng với công ty DO, chị thấy năng lực em rất tốt nên công ty này hơi khó nếu em hoàn thành tốt thì công ty sẽ chính thức nhận em. Thời hạn cho bảng hợp đồng này là 1 tháng, phần chi tiết thì em vào trong chủ tịch sẽ triển khai cho em.

- Dạ em hiểu rồi

- Em ngồi đợi xíu nha.

Yongbok im lặng ngồi nhìn chị Yeon làm việc, cậu nhìn ngó xung quanh căn phòng một lúc, có một căn phòng bên trong chắc là phòng chủ tịch ánh mắt cậu bất giác nhìn vào ly cafe trên bàn.

- Chị Yeon cũng thích uống cafe ở tiệm này ạ

- Là chủ tịch thích uống đó. Chị cũng uống mấy lần thấy ngon nên mỗi khi mua cafe cho chủ tịch sẽ mua cho mình 1 ly luôn.

- Dạ... chủ tịch là người thế nào hả chị. Em hỏi trước để cư xử đúng mực thôi.

- Chủ tịch khá là khó tính đó. Tuy còn trẻ mà đã nắm được công ty này rồi, nhưng nếu em làm tốt nhiệm vụ thì anh ấy sẽ không tiếc thưởng cho em đâu.

- Dạ.... _ Yongbok cảm thấy lo lắng hơn một chút, phải chi có một ly cafe sữa ở đây sẽ giúp cậu bình tĩnh hơn.

Chăm chú nhìn vào ly cafe trên bàn, Fiancé là tiệm cafe mà cậu và anh thường hay lui tới một cốc Americano và 1 cốc Cafe sữa luôn được hai người gọi mỗi khi vào quán. Tiệm cafe vẫn ở đó vị caàe vẫn vậy chỉ tiếc là mỗi khi vào quán cậu chỉ có thể gọi 1 cốc cafe sữa thôi.

- Yongbok... em vào trong đi _ Yeon buông bút xuống dẫn cậu đến căn phòng phía bên trong.

Cửa phòng mở ra người kia quay mặt về phía cửa sổ, trên bàn là cốc Americano của tiệm Fiancé, chị Yeon dẫn Yongbok vào trong rồi trở ra. Yongbok đứng đó cùng tập tài liệu trên tay có chút bối rối với khí chất của người kia

- Thực tập sinh Lee Yongbok.... lúc trước là nhân viên cho công ty JS. Cậu có chắc là không còn dính liếu với công ty đó chứ

Chiếc ghế từ từ quay lại, gương mặt ấy, giọng nói ấy cứ lặp văng vẳng trong đầu cậu, thời gian như ngừng lại khi ánh mắt cậu chạm phải gương mặt ấy.

"Đây không phải là mơ, người ấy đã trở về rồi, điều ước đã thành sự thật, mình đã có thể gặp lại người ấy rồi"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com