Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 34

❧Yun芸1412☙

[Truyện chỉ đăng chính thức trên W.a.t.t.p.a.d]

---Chương 34---

"Hôm nay anh chỉ nghĩ đến em thôi đấy. Anh đã sắp xếp mọi thứ thật hoàn hảo để chuẩn bị cho em tác phẩm đầu tiên tuyệt mĩ nhất".

"Anh muốn em tỏa sáng trong tác phẩm của anh".

Joseph cố tình nói những lời đường mật xem phản ứng của Aesop thế nào. Anh muốn từ từ khiến cậu làm quen với những lời nói ngọt ngào của anh, tiếp cận với tình yêu của anh một cách vô thức. Nhưng anh không ngờ cậu tiếp nhận nhanh hơn anh nghĩ. 

Chuyện này làm Joseph cũng hơi không nắm chắc Aesop là do quá ngây thơ nên không coi đó là lời tán tỉnh mà chỉ coi đó thành lời quan tâm của anh trai dành cho em trai hay không. Nếu là vậy chắc anh không thể không đổi cách bày tỏ trực tiếp hơn. 

"Aesop, cuối tuần này sau khi tham quan xong studio, em có muốn đi 'hẹn hò' với anh không?", Joseph nháy mắt, làm bộ trêu chọc cố tình nhấn mạnh lại lần nữa, "Hẹn hò đó. Chỉ có hai chúng ta thôi".

Aesop nhìn ánh mắt của Joseph, cách cả một cái màn hình mà cậu vẫn cảm thấy như anh đang ngay đối diện mình. Giọng nói trầm ấm của anh qua loa điện thoại lại thêm một chút ám muội khó tả. 

Hai từ 'hẹn hò' tựa như sóng xung kích đánh vào đại não cùng trái tim Aesop khiến cậu ngỡ ngàng, sau đó là niềm vui bừng lên không thể áp chế. Khuôn mặt Aesop vốn chỉ phớt hồng giờ đã đỏ ửng lên tựa như say rượu. 

"Ừm, được ạ. H, hẹn, hẹn hò....", Aesop lắp bắp nói, hai chữ cuối mãi không nói rõ ra được, xấu hổ đến mức Aesop vô thức úp luôn điện thoại xuống bàn. 

Joseph từ đầu đến cuối luôn quan sát biểu cảm của Aesop, anh cảm thấy trêu cậu thực sự rất thú vị. Đồng thời anh cũng thầm để ý xem cậu có cảm thấy gì khác thường với từ khóa này không, kết quả còn vượt ngoài sự mong đợi khiến anh rất vui vẻ. 

Ám chỉ rõ ràng như thế, anh chắc chắn Aesop đã ý thức được một chút hàm ý thực sự anh muốn nói. 

Thấy cậu mãi không chịu lật lại điện thoại, Joseph giả giọng đáng thương, "Sao em lại úp màn hình xuống thế, không nhìn thấy em làm anh thấy cô đơn quá đi mất, cứ y như đang nói một mình vậy".

Lời vừa dứt, đối phương đã vội cầm điện thoại lên, nhưng Aesop không quay gần như cả nửa người như hồi nãy nữa, cậu nghiêng góc quay camera chỉ để lộ ra một nửa mặt đỏ bừng. 

Joseph nhướn mày, cố tình trêu, "Sao mặt em đỏ thế? Là đang ngại ngùng hả?"

"E, em mới không có!", Aesop cố làm giọng bình tĩnh hơn, "Em chỉ bị nóng thôi".

"Ồ, hóa ra là vậy", Joseph kéo giọng, thấy trêu đủ rồi anh mới tiếp tục "Thế, em có nơi nào muốn đến không? Chúng ta cùng lập kế hoạch hẹn hò nào".

Aesop nghiêm túc suy nghĩ, "Em muốn thử đến nhà thờ hoa hồng".

"Em theo đạo sao?", Joseph ngạc nhiên hỏi.

"Mẹ em theo đạo ạ, em là muốn đến thăm khu vườn hoa của nhà thờ", Aesop ngại ngùng mỉm cười, "Em thích hoa hồng vàng ở đó lắm".

"Được! Anh cũng mới nghe tên chứ chưa có dịp được đi thử", Joseph đồng ý ngay, biểu cảm vừa nãy của Aesop khiến trái tim anh suýt thì quá tải. Anh cũng mới không nói anh có chút ghen tị với mấy bông hoa đó đâu.

"Ừm, còn anh thì sao ạ? Anh có nơi muốn đến không?", Aesop hỏi. 

"Có chứ, nhưng anh sẽ giữ bí mật nhé", Joseph nháy mắt, làm bộ thần bí, "Hi vọng em cũng sẽ thích nơi đó".

"Anh làm em thấy mong chờ thật đấy", Aesop bật cười. 

Joseph bật quay màn hình, lặng lẽ ghi lại nụ cười khiến anh yêu vô cùng này.

Hai người nói chuyện cao hứng đến mức không để ý đến thời gian. Ngoảnh qua ngoảnh lại đã gần 10 rưỡi tối. 

Nếu không phải Rose đứng bên ngoài nói cậu mau đi ngủ, chắc Aesop chẳng muốn dừng cuộc gọi.

Joseph cũng tiếc nuối nhưng anh vẫn lo Aesop thức khuya không tốt, mai cậu còn phải đi học nữa. 

"Ngủ ngon nhé, Aesop".

"Vâng, chúc anh ngủ ngon ạ", Aesop luyến tiếc, cậu đợi anh tắt trước rồi mới buông điện thoại. 

Đứng lên soạn sách vở mai đi học, Aesop lừa dối bản thân gạt đống đề chưa giải xong qua một bên, chắc giáo viên sẽ không kiểm tra bài của cậu đâu. 

"Anh ấy nói là đi hẹn hò...không phải là đi chơi", Aesop lầm bầm, sau đó cậu nhận ra bản thân vẫn luôn cười suốt từ nãy đến giờ. Sự cao hứng và mong chờ lấp đầy trong tâm trí của cậu.

Joseph dịu dàng, biết tạo bầu không khí và luôn có đề tài để nói với cậu nhưng anh không hay đùa giỡn. Lúc anh nói đi hẹn hò, Aesop đã nhìn thấy sự nghiêm túc trong mắt anh. Phút giây ấy khiến trái tim cậu thật sự như mất khống chế nhảy loạn. 

Anh ấy phải chăng cũng có tình cảm với mình? Aesop không ngừng tự hỏi. Cậu không dám chắc chắn dù sao cậu chỉ mới quen Joseph chưa lâu. 

Tình cảm của cậu dành cho anh không biết đến từ đâu ngày càng nhiều. Đến lúc nhận ra, cậu đã không thể quay đầu lại nữa, cũng tình nguyện chìm đắm tình yêu đơn phương chưa tỏ này. 

Aesop lắc lắc đầu, cố gắng đá bay những suy nghĩ rối loạn trong đầu. Đi đánh răng sau đó tắt đèn đi ngủ. 

----

Aesop vác cặp mắt có chút mệt mỏi vào lớp, cậu đến khá sớm. Tranh thủ chưa có mấy người, Aesop nằm gục xuống mặt bàn lơ mơ ngủ gật. 

Đêm qua lên giường, Aesop lăn lộn trằn trọc đến cả tiếng đồng hồ vẫn không ngủ được. Cậu bò dậy lôi đống đề ra ngồi làm, làm xong hết rồi mà cậu vẫn tỉnh táo. 

Lần đầu tiên trong đời, Aesop trải nghiệm cảm giác mất ngủ. 

Chỉ có một chữ thôi, mệt!

Nằm mơ màng được một lúc, Aesop bắt đầu nghe được tiếng cười nói dần to và nhiều hơn. Nghe có người gọi tên, cậu mới mơ hồ ngẩng dậy. 

"Trời, nhìn cậu thảm vậy. Hôm qua thức khuya đấy à?", giọng nói tràn đầy năng lượng của Mine giúp Aesop tỉnh táo hẳn. 

David cùng Ronal cũng đều đã đến, hai người đang ngồi cặm cụi chép bù bài tập về nhà. 

Aesop để ý hai người Ronal cùng Mine tựa như đã nói chuyện và làm hòa. Mine đã không còn bộ dáng suy sụp như hôm qua nữa, trở nên càng vui tươi hơn so với trước. 

Có chút tò mò nhưng Aesop cũng không hỏi. Không nghĩ đến, Mine giống như có thần giao cách cảm với cậu. Nhân lúc hai tên kia đang vội vã chép bài, Mine kéo ghế ngồi sát vào Aesop nói nhỏ.

"Tớ nói cho cậu ấy biết rồi, chuyện tớ là đồng tính ấy", còn chuyện có tình cảm thì không nói.

"...Cậu ấy, phản ứng thế nào?", Aesop lo lắng nhìn Mine.

Mine mím môi cười, "Cậu ấy tưởng tớ nói đùa....".

Aesop nhìn nụ cười của Mine, cậu không biết nên nói gì bây giờ. Người đau nhất bây giờ là Mine kìa. 

"Cậu đừng để ý, tớ cũng lường trước rồi. Tên ngốc đó, chậc, tớ đã thực sự buông bỏ phần tình cảm này rồi. Giờ hai đứa sẽ chỉ là bạn thôi", còn may chưa tỏ tình, không chắc cái tên đầu đá kia gào lên mất. Mine thở ra một hơi dài, đúng là không dễ dàng gì, gần 9 năm ôm cái tình yêu này. 

Aesop thấy Mine đúng là chỉ còn buồn một chút nhưng không có quyến luyến, cậu cũng thôi không nói gì. Thầm mong Mine sẽ tìm được tình yêu thực sự trong tương lai thôi. 

Mine đứng dậy đi qua bên chỗ hai người Ronal cười trêu chọc, "Cho chừa nhé, bài tập mà còn dám quên này. Sắp vào học đến nơi rồi, chép nhanh lên".

Ronal vừa than thở vừa không ngẩng nổi đầu hăng hái chép bài. 

David thì đã gác bút, có chút ngạc nhiên vì người luôn hoàn thành mọi thứ đúng hạn như David lại chép bài vào sáng sớm đấy. 

"Hôm qua ông anh tớ vào viện, ổng đá bóng kiểu gì sút luôn vào cột gãy chân. Báo hại tớ phải chạy qua chạy lại đem đồ cho ổng", David đau đầu xoa trán, nghĩ thôi đã thấy nhục hộ ông anh mình. Bố mẹ cậu lại đúng lúc đi công tác, David liền bị sai chạy vặt mệt đến không kịp thở. Bài tập gì đó cũng không làm xong được. 

"Bị có nặng lắm không?", Ronal hỏi.

"Nặng gì, gãy chân bình thường thôi.Cũng tốt, cho ổng bớt chạy lại, cả ngày đều không thấy mặt mũi đâu", David khịt mũi, quên luôn chuyện xỏ nhầm dép bông trong nhà chạy ra bệnh viện.

"Hôm qua lắm chuyện thật", Mine lầm bầm. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com