Chương 48
Sau khi ăn xong bữa trưa, hai người ngồi nghỉ ngơi trong đình thêm nửa tiếng mới đứng dậy. Aesop xin phép linh mục cùng người quản lý nhà thờ được phép hái hai bông hoa hồng đem về.
"Sao em lại thích hoa hồng vàng vậy Aesop?", Joseph cầm bông hoa trên tay hỏi.
"Em thích ý nghĩa của loài hoa này", Aesop mỉm cười, cậu ngắm nhìn bông hoa trên tay, "Ngày xưa hoa hồng vàng từng biểu tượng cho sự phản bội nhưng bây giờ ý nghĩa của loài hoa này là để biểu đạt tình cảm và hàn gắn mối quan hệ".
Khi nói về những thứ mà bản thân yêu thích, ánh mắt của Aesop luôn chăm chú và bình lặng. Thậm chí người ta có thể dễ dàng nhìn ra cả sự trân trọng mà chính Aesop dành cho niềm yêu thích của mình. Joseph cũng không ngoại lệ, anh siết chặt máy ảnh trong tay, thật sự muốn chụp lại gương mặt lúc này của cậu.
Thuộc trường phái hành động, Joseph bất chấp hai tay đều cầm đồ, anh cài bông hoa của mình lên túi áo trước ngực, khoác giỏ đồ ăn lên tay, giương máy ảnh nhấn chụp.
Tiếng tách khiến Aesop ngạc nhiên quay sang nhìn anh. Lúc nhìn đến hình ảnh của Joseph lúc này, cậu không nhịn được bật cười.
Joseph bấm không ngừng tay, liên tục chụp lại từng khoảng khắc của Aesop.
"Em không đẹp bằng hoa đâu, anh đừng chụp em nữa", Aesop hơi xấu hổ. Cái anh người yêu này của cậu sao lại cứ thích chụp cậu vậy chứ? Làm cậu vừa thích vừa ngại ngùng.
Thời gian đi đi về về từ nhà thờ đến nhà cũng tốn kha khá, vì vậy hai người quyết định dành thời gian buổi chiều đi tham quan thêm những khu nổi tiếng gần đây luôn.
"Anh, chúng ta chụp chung một tấm được không ạ?", Aesop kéo nhẹ ống tay áo của Joseph hỏi.
Joseph cầu còn không được, tất nhiên vui sướng đồng ý. Đưa máy ảnh nhờ người khác chụp giúp, hai người nắm tay nhau cùng đứng dưới một gốc cây hoa phượng đang nở hoa đỏ rực, nụ cười hạnh phúc rạng rỡ hơn bao giờ hết.
Aesop còn dùng điện thoại tự chụp lại cậu và Joseph. Lúc đầu có không quen, Aesop chỉ chụp mỗi Joseph, sau đó mới dần học đám David cùng Ronal ghé một chút vào trong phạm vi khung ảnh.
Trái tim cậu đập thình thịch khi bị Joseph phát hiện, anh tủm tỉm cười rồi kéo cậu lại gần, anh hôn lên má cậu rồi nhấn chụp. Aesop cả khuôn mặt ngơ ngác đỏ lựng, cậu nghe anh nói.
"Nếu muốn em cứ thoải mái chụp, anh không ngại đâu. Đánh dấu chủ quyền và tuyên bố cho mọi người biết anh thuộc về em cũng được luôn".
Mắt Aesop không rời nổi bờ môi quyến rũ của Joseph. Anh ấy vừa hôn mình....Aesop càng nghĩ càng như robot cứng đờ không biết trời trăng gì nữa. Mấy chữ "đánh dấu chủ quyền" giống như quả bom tạc cho Aesop không tỉnh nổi.
Joseph thấy Aesop như vậy, anh vừa có chút ác ý muốn đùa thêm chút, lại vừa không nỡ. Aesop của anh vẫn còn ngây thơ quá, mới trêu cậu có chút đã chịu không nổi rồi.
"Khụ, hai cậu đẹp trai này. Hai cậu là một đôi trời sinh với nhau đấy", không khí riêng tư của hai người bỗng bị một giọng nói xen vào, "Hai cậu nên mua một cặp vòng cầu nguyện. Chắc chắn hai người sẽ hạnh phúc bên nhau mãi mãi".
Người đến là một thanh niên khá trẻ, trang phục của cậu ta nhìn qua liền biết là hàng đặt may, trên vai là con cú với bộ lông trắng muốt như tuyết. Đôi mắt của anh ta bị cặp kính che khuất. Trên tay cầm theo một cái túi màu đỏ kì quái treo đầy những cặp vòng đôi.
"Vòng cầu nguyện?", Aesop có chút tò mò. Lúc nhìn đến một đôi vòng cổ tạo hình hoa và kiếm, cậu chợt cảm thấy nó sẽ rất hợp với Joseph. Vì vậy cậu hỏi người thanh niên, "Cậu bán à?".
Người thanh niên gật đầu, "Ừ, tôi chỉ bán cho những người hợp mắt, à nhầm, những cặp đôi định mệnh thôi đó".
"Anh, chúng ta mua cặp vòng này nhé", Aesop hỏi Joseph, ánh mắt cậu lấp lánh.
Joseph vốn có chút không vui vì bị chen ngang nhưng khi thấy biểu cảm đáng yêu này của Aesop, anh lập tức không chần chừ gật đầu. Anh để ý người vừa đến không giống người bán hàng rong lắm. Riêng bộ đồ đặt may trên người cậu ta đã không rẻ rồi, còn chưa kể những viên đá quý gắn trên đó đều là hàng thật.
"Cái này cậu bán thế nào?", Aesop hỏi.
Cậu thanh niên hắng giọng, đẩy nhẹ mắt kính, "Cái này như tôi nói đó, chỉ bán cho những cặp đôi đặc biệt thôi. Thứ trao đổi không phải tiền, mà tôi muốn thứ khác".
Aesop hơi dừng, cậu cũng không phải đồ ngốc, thích thì thích thật. Nhưng vật trao đổi lại không phải dùng tiền khiến cậu hơi đề phòng. Nhỡ cậu thanh niên này là người đi truyền đạo thì rắc rối lắm.
Cậu thanh niên nhìn sự chần chừ cùng phòng bị của Aesop, cậu ta không giận mà còn bật cười.
"Tôi muốn vật đổi vật, không bắt cậu phải hiến cái gì đâu".
"Cậu muốn đổi cái gì?", Joseph lên tiếng.
"Hai bông hoa hồng vàng đổi lấy cặp vòng. Quá hời mà, đúng không nào?", cậu thanh niên mỉm cười.
Joseph hơi híp mắt. Hai bông hoa anh đã nhờ người gói lại và để trong làn. Từ lúc đến đây chơi chưa từng lấy ra, sao người thanh niên này lại biết.
"Ấy, tôi không phải kẻ đáng nghi hay theo dõi gì đâu", cậu thanh niên sờ sờ mũi, chỉ con cú vẫn luôn im lặng trên vai mình, "Là cú nhỏ nói cho tôi đó".
Đôi mắt con cú trong suốt thấu triệt, không hiểu sao tự dưng nhìn cậu thanh niên trước mặt bí ẩn hẳn.
"Em có muốn cặp vòng không Aesop?", Joseph hỏi ý kiến Aesop.
Cậu có chút băn khoăn, hai bông hồng là món quà ước định cậu tặng Joseph, cũng là món quà kỉ niệm lần đầu Joseph đến 'căn cứ bí mật' của cậu. Nhưng sợi dây chuyền thực sự có tạo hình khiến cậu rất ưng.
"Em, sẽ tặng cho anh một bông hồng khác nhé".
Joseph nhìn sự phân vân của Aesop, anh gật đầu, giúp cậu đưa ra quyết định.
"Được rồi, cùng trao đổi nào".
Cậu thanh niên toét miệng cười, gật đầu đưa cặp dây chuyền cho Aesop. Đợi nhận được hai bông hoa hồng, cậu thanh niên liền lập tức tạm biệt rồi rời đi.
"Cậu ấy lạ thật", Aesop khẽ cảm thán.
Đưa vòng cổ có mặt dây tạo hình cây kiếm được dây hoa cuốn quanh cho Joseph, Aesop nói, "Em nghĩ nó rất hợp với anh".
Joseph cúi thấp người, "Vậy em đeo cho anh đi".
Aesop vòng tay đeo lên cho anh, hài lòng gật đầu.
Joseph cũng giúp cậu đeo sợi kia lên cổ.
"Đây có được coi là vật đính ước của chúng ta không?"
Aesop gật đầu, hai tai đỏ bừng, "Ừm, kỉ niệm ngày đầu, hẹn, hẹn hò".
Hai người nhìn nhau rồi bật cười. Ánh nắng buổi chiều đang dần tàn khiến không khí giữa hai người càng thêm thân mật không tách rời.
-----------------
----------Mọi ngừi có thấy cậu thanh niên lạ mặt này quen hong :))---------
Nhưng trong bộ này cậu ấy chỉ là một nhân vật qua đường kkkk.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com