Dưới Ánh Đèn Đường (R18)
Đây là bản full của "Dưới Ánh Đèn Đường" - một chiếc fic Tua đã viết rất lâu về trước. Tua quyết định sẽ gom cả 2 chap thành một vì độ dài của nó chỉ có 3458 chữ.
Sau khi fic này đạt 20 sao, Tua sẽ xóa đi chap đầu của "Dưới Ánh Đèn Đường" trước để giữ lượt sao 💔.
Couple: Desiré Mélodis × Trickster
Không có bài hát đề xuất.
----------------------------------------------------------
.
.
.
.
.
Trời nửa đêm bỗng đổ cơn mưa phùn, lách ta lách tách trên những tán cây già. Dưới ánh đèn đường lập lòe sáng trong con ngõ vắng, bóng dáng người thanh niên như mờ ẩn vào bóng tối đang đứng dựa lưng lên cột điện đèn cũ kỹ.
Trickster chán nản cho tay vào túi áo tìm kiếm thứ gì đó, lúc này đây anh lại lên cơn thèm thuốc, muốn lấy một điếu ra làm hơi thật dài. Nhưng trớ trêu thay, thứ mà kẻ nghiện như anh tìm thấy được chỉ có bao thuốc lá rỗng tuếch, ngay cả cái bật lửa bất li thân cũng chẳng thấy đâu. Có lẽ ngày hôm đó trong lúc nóng giận, Trickster lỡ thẳng tay ném nó vào mặt tên chủ tịch gian xảo đã cướp hết tài sản của anh.
Nghĩ lại, anh không nhịn được bực tức mà quay sang đấm mạnh vào cột điện ven đường, cơn đau đã kéo lí trí anh trở về hiện thực tăm tối.
Nhưng bây giờ Trickster chẳng còn gì trong tay. Tiền bạc, nhà cửa, xe sang,... ngay cả bao thuốc lá rẻ tiền cũng không có. So với một tên ăn mày được người qua đường cho ổ bánh mì lót dạ cắt cơn đói, anh còn chẳng thể vứt phăng cái lòng tự tôn để chìa tay ra xin vài đồng lẻ, thật thảm hại làm sao.
Tuyệt vọng, Trickster ngồi bệch xuống đất. Mặt đường đọng nước, cơn mưa nặng hạt, giáng xuống cả người anh ướt nhẹp, như loài chuột cống hôi hám sống chui rúc ở những khe hở ẩm thấp, bộ lông chèm nhẹp của nó làm lộ thân chuột ốm đói gầy gò. Anh giờ đây cũng vậy, không hơn không kém một con chuột cống.
Trickster trầm ngâm suy nghĩ về số phận của mình sau này, chẳng còn đồng cắc nào trong túi để làm lại từ đầu, càng không có ai để cầu xin giúp đỡ. Anh chẳng biết phải bắt đầu từ đâu, càng nghĩ càng thấy bứt rứt khó chịu.
À, anh cần một điếu thuốc lá ngay bây giờ.
Khi Trickster còn đang chìm đắm trong suy tư, một chiếc ô đen chắn ngang cơn mưa dội xối xả trên đỉnh đầu. Anh ngước mặt lên nhìn xem người tử tế nào đã để ý đến con chuột cống thảm hại này, nhưng khi thấy đôi giày đen xa xỉ quen thuộc kia, Trickster chỉ muốn đứng phắt dậy túm lấy cổ áo của đối phương và tặng cho hắn một cú đấm thật mạnh, thật đau.
Tuy nhiên, anh vẫn ngồi yên đó, không thèm đem hắn đặt vào mắt.
Người đàn ông chủ động bắt chuyện, phá tan bầu không khí ảm đạm nơi ngõ vắng.
- Ồ xem kìa, sao tổng tài cao ngạo đứng trên vạn người lại ngồi ở chỗ dơ bẩn thế này?
Trickster làm sao quên được chất giọng mỉa mai đặc trưng này cơ chứ. So với lúc hắn thẳng thừng tuyên bố toàn bộ cổ phần của anh thuộc về hắn, quả thật không khác mấy, nghe đều thấy ngứa hết cả tai.
- Bây giờ trông em chẳng khác gì mấy con điếm đang vẫy tay dọc đường ngoài kia.
- Chắc anh nói đủ rồi nhỉ? Ừ, tôi đang mời gọi mấy tên khách già đần độn háo sắc để kiếm chút đồng lẻ mua thuốc hút đấy.
Ha, chỉ cần dạng chân ra một chút là có tiền, cũng không tồi.
- Vậy nên, nếu quý ngài đây không có nhu cầu thì phiền ngài tránh ra và để yên cho tôi làm việc.
Trickster tìm cớ đuổi Desiré đi, anh không muốn nhìn mặt hắn thêm một giây phút nào nữa. Nực cười làm sao, Desiré lại cảm thấy không vui khi nghe Trickster nói những lời như thế một cách thiếu suy nghĩ, đã vậy còn muốn đuổi hắn đi để đón tiếp và phục vụ một người lạ lẫm nào đó. Nhưng Desiré vẫn cố kiềm chế cảm xúc, hắn đưa tay nắm lấy cằm Trickster nâng lên, ép anh nhìn thẳng vào đôi mắt đầy sát khí.
- Vừa hay tôi đang rất có nhu cầu đấy, đồ điếm.
Cơn mưa đã vơi hạt từ bao giờ, âm thanh lộp độp trên tán ô nhỏ dần đi, Desiré biết cuối cùng cũng có thể vứt cái ô vướng víu này vào sọt rác được rồi.
- Chúng ta vào thẳng vấn đề nhé? Em cần thuốc lá, tôi cần giải quyết nhu cầu. Tôi sẽ mua một tiếng của em, giá là một bao thuốc hàng ngoại.
Desiré lấy ra từ trong túi áo một bao thuốc lá mới toanh còn nguyên tem, hắn thừa biết Trickster rất nghiện thuốc, lại còn có thói quen sẽ hút rất nhiều mỗi khi căng thẳng. Ấy vậy mà, từ lúc nhìn thấy anh ngồi thờ thẫn dưới cơn mưa, Desiré chưa thấy đầu lọc tàn nào dưới chân anh.
Quả nhiên, Trickster bị lời đề nghị của Desiré hấp dẫn, anh đang thèm thuốc lá và rất cần hút một điếu ngay bây giờ.
- Em có thể từ chối nếu lòng tự trọng không cho phép...
- Được, chỉ một giờ đồng hồ. Không hơn không kém.
.
Đứng ngây ngốc giữa căn phòng rộng lớn quen thuộc này, Trickster không thể ngờ rằng Desiré lại đưa anh về chính ngôi nhà trước kia của mình, trong lòng bỗng cảm thấy khó chịu không thể nói ra.
Đầu óc Trickster như đình trệ hoạt động, tâm trí bỗng chóc rơi vào hư vô, mãi đến khi Desiré cất giọng lên gọi mới kéo được anh về lại hiện thực.
Hắn bước ra từ phòng tắm, trên người khoác áo choàng tắm bằng vải lông trông rất ấm áp. Làn da trắng trẻo vì được chăm sóc kĩ càng toát ra hơi nóng nghi ngút, mái tóc đen óng nhuộm trắng phần đuôi rũ xuống nhỏ từng giọt nước.
Nếu không phải đã biết bộ mặt thật của Desiré, có lẽ anh sẽ như bao cô gái khác, bị vẻ điển trai này mê hoặc mà sa chân rơi vào hố đen cuộc đời.
- Đừng đứng đực mặt ra đó nữa, em cũng nên đi tắm nhanh lên. Cơ thể em ngấm mưa, ẩm ướt bốc mùi làm tôi lên không được.
Khuôn mặt Trickster đỏ bừng lên, không biết là vì thẹn hay do quá tức giận, nhưng trong lòng anh đã thầm đem tên khốn kia chửi đến chẳng còn gì.
Anh hít một hơi thật sâu để nén lại cơn nóng giận, tóm nhanh khăn áo quay người bỏ đi. Làm sao mà Trickster biết được, trước khi bóng dáng anh khuất hẳn sau bức tường, Desiré đã đem ánh mắt không đứng đắn dán chặt lên vòng eo thon ẩn sau lớp áo sơ mi xanh ướt nhẹp.
Trickster ngâm mình trong bồn nước ấm được Desiré chuẩn bị sẵn, cơ thể được thả lỏng thoải mái tận hưởng sự ấm áp thoáng chốc. Anh trầm ngâm suy nghĩ về giao dịch này, tự hỏi có phải bản thân đã quá vội vã mà đồng ý làm với hắn?
Dù gì đi chăng nữa đây cũng là lần đầu của Trickster, không nghĩ rằng lại vào tay đối thủ đáng ghét. Thôi thì cũng không còn cách nào khác, cứ xem như đây là một cuộc giao dịch đặc biệt vậy.
Trickster đứng dậy bước ra khỏi bồn tắm, với tay lên lấy khăn lau khô cơ thể đang tỏa ra hơi nóng. Anh ló đầu ra nhìn xem người kia đang làm gì, chỉ thấy Desiré đang chăm chú nhìn vào màn hình máy tính, tay cặm cụi gõ nhanh như lướt trên bàn phím. Có lẽ hắn đang phê duyệt mấy cái dự án đã cướp từ tay anh cũng không chừng.
- Nếu em đã chuẩn bị xong rồi thì mau nằm lên giường đi.
Lời thúc giục của Desiré khiến Trickster giật mình, anh còn tưởng rằng hắn chẳng thèm để tâm đến con chuột cống thảm hại này nữa chứ. Nhưng Trickster cũng không làm chậm trễ thời gian của Desiré mà nhanh chóng bước đến, ngồi ngay ngắn trên giường chờ đợi hắn.
Gác công việc sang một bên, Desiré mệt mỏi ôm lấy Trickster như muốn tìm kiếm chút năng lượng để hồi sức, mái tóc ướt đẫm của anh nhiễu giọt xuống người khiến hắn khó chịu, trong cơn bực tức buông câu khiển trách Trickster không biết tranh thủ thời gian, nhưng hai tay hắn vẫn lấy khăn lau khô tóc cho anh.
Nội tâm của Trickster trở nên rạo rực hơn khi Desiré đẩy anh ngã ra sau, hô hấp tức thì đình trệ vì hồi hộp. Đôi mắt Trickster nhắm chặt lại, ý chí chấp nhận hiện thực nên buông xuôi tất cả.
Nhưng chờ đợi mãi vẫn không có động tĩnh gì từ người đàn ông kia, anh đành mở mắt ra xem Desiré đang làm gì. Chỉ thấy hắn khoanh hai tay nhìn chằm chằm mình, trên mặt bày ra biểu cảm không hài lòng. Trickster cảm thấy khó hiểu, trong lòng tự hỏi hắn muốn gì.
- Tôi bỏ tiền ra không phải để làm tình với một khúc gỗ bọc da người.
Desiré lên tiếng nhắc nhở, hắn không thích "thằng điếm" mà mình bỏ tiền ra mua dâm chỉ biết nằm im với vẻ mặt cam chịu. Ý là, một bao thuốc lá hàng ngoại không hề rẻ như những bao thuốc bán rải rác ngoài các hàng rong lề đường.
Trickster à lên một tiếng, anh đã hiểu ý hắn rồi. Anh nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu rồi thở ra.
"Chàng điếm" của hắn duỗi thẳng bàn chân đặt lên dương vật ẩn nấp đằng sau lớp áo choàng tắm, anh hơi ngẩng mặt lên, môi nhếch nhẹ, dùng lực ấn mạnh đầu khấc hắn chà xát vào bề mặt vải mềm mại. Nó bất ngờ đến mức suýt chút nữa thì Desiré xuất tinh, nhưng may mà hắn vẫn kiềm chế lại được, khẽ thở hắt.
- Được đấy, tôi cảm thấy phấn khích hơn rồi.
Desiré nhào tới túm lấy hai cổ tay Trickster ghì lên đỉnh đầu, hắn cúi thấp người xuống trộm lấy đôi môi mỏng thiếu sắc hồng. Anh ngạc nhiên vì hành động không kịp trở tay kia, tâm trí bỗng chốc đình trệ lại. Mặt mày ngơ ngác, hai mắt trợn tròn nhìn hắn.
Đây là lần đầu tiên Trickster hôn môi người khác, mà trớ trêu thay, người cướp đi nụ hôn đầu của anh lại là kẻ đã khiến anh thảm hại phải bước vào con đường nhục nhã này.
- Ngạc nhiên đến thế sao? Tôi không ngờ quý tổng tài bé nhỏ như em hóa ra lại là trai tân đấy.
Desiré nhếch mép cười, tay vuốt ve mái tóc đen tuyền mềm mượt, còn nghịch ngợm quấn phần tóc mái được nhuộm highlight trắng vào ngón tay trỏ thành lọn. Nhưng trong mắt Trickster lúc này, hắn chẳng khác gì đang chế giễu cuộc đời anh và thương hại cho con chuột cống nhỏ bé phải bán thân vì thèm một điếu thuốc.
Suy nghĩ quá nhiều khiến trong lòng Trickster trở nên khó chịu, biểu cảm dần lộ ra vẻ cau có.
- Tôi làm gì có thời gian rảnh cho thú vui tình dục như ngài đây. Chắc ngài kinh nghiệm đầy mình lắm.
Coi kìa, nói rằng người đang yếu thế thường hay mạnh mồm quả không sai. Trickster vẫn cố gắng nắm lấy chút tự trọng cuối cùng của bản thân, cũng thành công làm Desiré cảm thấy hưng phấn.
Hắn trố mắt nhìn con người nhỏ bé dưới thân, sau đó đưa tay che mặt, đầu ngửa ra sau bật cười lớn. Trickster bỗng chột dạ, tự hỏi liệu lời mình nói ra có quá đáng hay không, cơ thể hơi run nhẹ vì hoảng loạn trước người đàn ông đang quá khích về cảm xúc.
- Em đánh giá cao tôi quá rồi, ha ha. Kinh nghiệm của tôi chỉ đủ để vừa khiến em sướng như bay trên mây...
Desiré ghé sát mặt Trickster, ngón tay mân mê đôi môi run run rồi trượt xuống yết hầu.
- ...Và cũng đủ để khiến em đau đến chết đi sống lại.
Nói rồi, hắn vùi đầu vào hõm cổ của Trickster, cắn lấy yết hầu. Anh nhắm chặt mắt, nhíu mày kêu đau một tiếng, hắn lại sớm đổi vị trí khác để cắn. Dần dần, cứ những nơi nào mà môi Desiré rê qua cũng đều để lại một vết cắn hoặc dấu hôn đỏ tía, hắn gọi đó là đánh dấu chủ quyền. Nực cười thật, chỉ là tình một đêm, bóc bánh trả tiền mà cũng có chủ quyền sao? Nhưng Desiré không quan tâm, hắn vẫn để lại dấu vết của bản thân trên khắp người Trickster, đến khi nhìn lại thì cơ thể anh chẳng còn chỗ nào lành lặn, chỉ toàn vết hôn vết cắn lum la.
- Này, cái này phải trả thêm phí đấy!
- Được thôi, em muốn thêm bao nhiêu?
- …
Trickster cứng họng, anh không biết bây giờ mình có xứng để trả giá. Anh chỉ quay đầu sang một bên, trả lại cho khoảng không sự yên lặng. Desiré cũng không nói gì, hắn tiếp tục tận hưởng cơ thể của Trickster. Sao ấy nhỉ, hắn như thèm khát lâu lắm rồi, mãi mới có cơ hội được thưởng thức nó dưới sự tuyệt vọng bị dồn đến đường cùng. Phải chăng, việc hắn làm có quá vô đạo với anh? Chậc, Desiré không quan tâm, hắn chỉ muốn có được anh mà thôi.
Desiré tách rộng hai chân Trickster ra, nâng cao một chân gác lên vai hắn. Một ngón tay bắt đầu mò mẫn đến nơi nhạy cảm luôn ẩn sau cánh mông đầy đặn, vốn không dành cho những chuyện tình dục như này. Vì thế, khi ngón tay hắn xâm nhập vào lỗ nhỏ, nó liền co cơ lại, ngậm chặt lấy, đem cơn đau ập đến mạch suy nghĩ khiến cho Trickster một phen hít phải ngụm khí lạnh. Nó đau lắm, đau như thể phía dưới bị ai đó xé toạc ra, dù chỉ là một ngón tay đang cố xỏ xuyên lỗ hậu nhỏ.
Phía Desiré cũng chẳng khả quan mấy khi lỗ nhỏ của Trickster cứ kẹp chặt lấy ngón tay, không sao rút ra hay cử động được. Hắn bèn gằn giọng, bảo anh thả lỏng cơ thể. Nếu cứ để như thế mà cố động, có thể sẽ làm anh bị thương mất.
Nhận thấy người phía dưới đã thả lỏng, lỗ nhỏ dần mềm mại, Desiré không chần chừ, ra sức nới lỏng. Từ một ngón, đến hai ngón, cuối cùng vừa vặn nhét được cả ba, Trickster đã xuất tinh một lần. Anh ngửa đầu ra sau, thở hổn hển, mặt đỏ như vừa mới bước ra từ phòng xông hơi, mồ hôi đượm rượm khắp cơ thể.
- Không có con điếm nào được sướng như em đâu, Trickster. Nếu là con điếm khác, tôi sẽ không bỏ sức nới lỏng cho nó.
Desiré trêu chọc Trickster, nhưng quả thật hắn đã cưng chiều anh đến mức phải ráng nhịn lại để làm mềm cái lỗ nhỏ ẩm ướt này.
- Nói nhiều quá, nếu ngài không mau lẹ lên thì một tiếng sẽ trôi qua đấy. Tôi sẽ thu thêm tiền nếu quá giờ.
Dù đau đến chảy cả nước mắt, Trickster vẫn mạnh miệng đáp trả hắn. Desiré cũng không ngần ngại tiếp lấy, nâng hông anh lên rồi hẩy đầu khấc cạ quanh miệng lỗ hậu.
- Được, tôi trả em một nửa tài sản tôi lấy từ em để đổi thêm hai tiếng nữa.
Dứt lời, hắn đẩy dương vật vào bên trong, chỉ mới vào được một nửa thôi đã khiến Trickster như hụt bước xuống hố sâu, hai tay anh bấu lấy ga giường, phía dưới kẹt chặt dương vật hắn. Đau, rất đau, xung quanh tầm nhìn của anh như bị phủ lấy màn sương mù dày, hoàn toàn không thấy gì trong khắc đó. Desiré bóp mông Trickster, nhào nặn nó để lỗ hậu có thể thả lỏng, dần dần cũng đút hết cả cây vào sâu bên trong.
Khỏi phải nói, ở bên trong Trickster sướng diên luôn, thịt mềm bao bọc lấy dương vật hắn, ấm nóng và ẩm ướt. Gần gốc dương vật còn có thứ gì đó gồ lên cạ vào, đó chính là điểm G của Trickster, là thứ khiến tâm trí những người đàn ông hay con trai một bước lên mây. Vậy nên, Desiré giữ chặt lấy hai chân anh, tách rộng ra, dồn hết sức nhấp hông nhanh và mạnh. Từng đợt ra vào đều kéo gần hết rồi đẩy vào thật sâu, nhấp nhô đều như lồng ngực Trickster đang cố ngăn lá phổi vỡ tung.
Anh từ bấu chặt ga giường, đã giơ tay lên ôm lấy cổ hắn, móng tay ghim vào da thịt, cào cấu thành những vết trầy xước dài. Và rồi, anh bắt đầu rên la như một con điếm thực thụ, vì đau, vì sướng. Giọng anh cứ trầm lại cao đến khàn đặc dần.
Còn Desiré hưng phấn đến độ tê liệt cơn đau do Trickster cấu xé, hắn chỉ biết phải đâm thật nhanh thật mạnh, chà đạp cái lỗ hậu nhỏ đáng thương kia. Thề luôn ấy, nếu mà có thể, hắn đã xé toạc cơ thể này bằng dương vật của hắn rồi.
Đợt hoang dâm cuồng nhiệt chỉ dừng lại khi Desiré lấp đầy Trickster bằng tinh dịch nóng hổi, tràn đầy đến mức nó ồ ạt tràn ra khi hắn rút dương vật khỏi lỗ hậu, anh mệt mỏi ngất lịm đi trong vòng tay hắn. Desiré nhìn sang đồng hồ đặt trên bàn, rõ ràng chỉ mới trôi qua một tiếng rưỡi, xem ra hắn lỗ hết một nửa thời gian để mua dâm của anh rồi.
- Chậc, mới đó đã ngất rồi. Tôi có nên kiện em vì tội lừa đảo không?
Hắn ngắm nghía gương mặt say ngủ của Trickster, trên khóe mắt còn đọng lại nước mắt từ đợt hưng phấn. Desiré đưa tay lên nghịch lọn tóc nhuộm trắng highlight giờ đây đã ướt đẫm mồ hôi, khẽ hôn nhẹ trán anh một cái.
- Tôi sẽ ghi nợ lại, đòi em sau.
Nói rồi, hắn ngồi dậy, bế Trickster say giấc bước vào phòng tắm.
Mãi cho đến khi Trickster tỉnh dậy, mặt trời đã đứng bóng từ bao giờ. Anh giật mình nhìn xung quanh, thấy vẫn là khung cảnh quen thuộc, căn phòng ngủ của chính mình. Nhìn sang bên bàn, một tờ giấy ghi chú được chùm chìa khóa dằn lên, kế cạnh là bao thuốc lá hàng ngoại cao cấp. Trickster cầm lấy tờ giấy, trên đó là nét chữ thanh tao nhưng sắc bén như tính cách của Desiré.
“Chúng ta chỉ mới làm tình được một tiếng rưỡi, nhưng tôi vẫn trả cho em bao thuốc lá lẫn căn nhà này. Lần sau gặp lại hi vọng em sẽ trụ lâu hơn để trả hết nợ cho tôi. Tôi có việc đi trước, tôi sẽ nhắn lịch hẹn cho em sau.”
- Mẹ kiếp, tên khốn nhà anh!
.
Trickster lần nữa đứng dưới cột đèn đường, ánh đèn đường le lói cố chiếu sáng lấy anh nhưng đã bị chiếc ô chắn mất. Tiếng mưa rơi lộp bộp trên đầu nghe thật dễ chịu, anh nhàn nhã móc ra một bao thuốc lá cất bên trong túi áo vest, châm lửa làm điếu thuốc cho đỡ cơn thèm.
Bên ngoài đường lớn xe cộ qua lại thưa thớt vì chẳng mấy ai có nhu cầu ra đường khi trời đang mưa tầm tã. Hàng phố vắng tanh, cửa đóng kín mít, chỉ có ánh đèn đường vẫn sáng trong màn mưa dày.
Một chiếc xe hơi sang trọng đắt tiền đậu trước cột đèn nơi Trickster đang đứng đợi, người đàn ông lịch lãm bung chiếc ô đen của mình, bước ra khỏi xe, tiến đến gần anh. Khi xác định được chiếc ô kia đủ tầm chắn mưa, Trickster thu ô lại, đứng cạnh bên hắn.
- Hôm nay tôi mua em một đêm, giá bao nhiêu?
- Một bao thuốc lá hàng ngoại như đợt trước.
- Được, trả em mười bao cũng không thành vấn đề.
.
.
.
.
.
End.
180925.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com