Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Tin nhắn Bubble

Sau buổi livestream, mọi thứ đã tạm lắng xuống.

Bình luận bớt hỗn loạn, tiêu cực hơn vì một cộng đồng fan chung tay report.
Fan cảm nhận rõ được sự đoàn kết, thứ mà TXT chẳng cần nói ra, nhưng luôn có sẵn giữa họ.

11:38 PM

Đèn phòng khách đã tắt.
Beomgyu, Taehyun, Huening đều ngủ rồi.
Yeonjun về phòng sớm, im lặng suốt từ sau livestream.

Soobin vẫn chưa ngủ.

Cậu ngồi một mình trong bếp, cốc nước nguội trên bàn, tay cầm điện thoại. Không chơi game, không xem anime.
Chỉ mở app Bubble, nhìn một lúc lâu.

Sau vài phút ngập ngừng, Soobin bắt đầu gõ. Không dài. Không hoa mỹ. Không đề cập tên ai cả.

Chỉ là viết một đoạn như thế này:

"Có người từng bảo, đôi khi mệt mỏi không đến từ những gì xảy ra,
mà đến từ việc mình phải im lặng trước những điều không đúng.

Nhưng hôm nay, khi nhìn thấy những người quan trọng bên cạnh mình,
tớ nghĩ có lẽ không cần phải lên tiếng nữa.

Vì sự tồn tại của tụi mình đã là câu trả lời rồi.

Ai cần hiểu thì sẽ hiểu.
Người không hiểu, thì không cần phải cố nữa."

💙

Gửi đi. Không ghi thêm caption.
Không thả icon, không chỉnh font.

Chỉ là một đoạn văn, lúc 11:47 PM.
Trong đêm yên lặng.
Gửi đi như một cách nhẹ nhàng đặt tay lên vai người kia mà không cần nói gì cả.

Chỉ vài phút sau Soobin nhận một tin Yeonjun nhắn riêng:

"Soobin à anh đọc rồi."

Soobin đang định trả lời "Ừ" thì dòng tiếp theo của Yeonjun hiện lên trước:

"Cảm ơn, em không cần ghi tên, nhưng anh biết là em đang nói với anh"

Không có gì hơn.
Không icon. Không "ㅋㅋㅋ", không "ㅠㅠ".

Chỉ một câu như vậy.

Nhưng với Soobin, thế là đủ rồi.

Vì đôi khi
Người mình quan tâm nhất, không cần được gọi tên.
Chỉ cần họ hiểu là mình đang đứng cùng phía với họ.

Và nếu phải imlặng để người đó nhẹ lòng hơn,
thì Soobin sẽ chọn im lặng.
Nhưng không phải vì cậu không muốn lên tiếng.
Mà vì cậu biết Yeonjun sẽ cảm nhận được điều cần cảm nhận.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com