Spring Breeze
Chúng ta sẽ gặp lại nhau
Khi cơn gió mùa xuân lướt qua
Chúng ta sẽ lại cười rạng rỡ
Khi cơn gió mùa xuân ùa tới
Chúng ta sẽ gặp lại nhau
Khi cơn gió mùa xuân lướt qua
Mình sẽ ôm cậu thêm lần nữa
Khi cơn gió mùa xuân ùa tới , khi ngày ấy tới .
|Sping Breeze _Wanna one |
•Mùa xuân có lẽ là mùa chúng ta ghi ấn lấy những khoảnh khắc đã trải qua cùng nhau , suốt khoảng thời gian 1 năm rưỡi ấy , mặc dù cho rằng nó không quá dài nhưng nó đã đủ làm cho 11 con người trở thành một .
•Chúng ta gặp nhau vào ngày hoa anh đào rơi , ngày mọi sự bỡ ngỡ pha trộn những nỗi lo lắng , nhưng sợi dây định mệnh đã gắn kết ta lại với nhau . Mỗi người một tính cách , cứ ngỡ cậu ấy là người trầm tính , ít nói , thật cool ngầu , nhưng sau khi tiếp xúc mới nhận biết rằng thật sự cậu ấy không phải vậy .
•Trải qua chương trình sống còn , mỗi lần công bố kết quả là cứ như đùa giỡn với dây thần kinh não , có bao giờ tim lại đập một cách loạn nhịp đến vậy , gương mặt lộ rõ vẻ lo lắng , đôi mắt luôn hướng về phía những chiếc ghế từ hạng #11 đến #1 . Đôi chân luôn mong muốn bước lên từng bậc thang để ngồi vào vị trí và được xứng tên là thành viên của Wanna one . Có những ngày thức đến tận khuya chỉ để tập nhảy những động tác của bài "Pick me " , những động tác khó đến mức mà khiến đã từng muốn từ bỏ và vỡ òa . Rồi lại những lần nghe tập nhảy cùng team , xảy ra xung đột nhưng lại đâu vào đó chỉ vì đều nghĩ cho kết quả của team . Những cử chỉ " Skinship " , những cái ôm thật chặt để an ủi , rồi lại những buổi dậy sớm để có đợt kiểm tra sức lực , chắc từ đó có biệt danh là " Bờ vai rộng 60cm " , rồi chắc ai cũng nhớ đến ngày hội thao , có 2 cậu MC nhiều muối cực , thật sự nếu hỏi ấn tượng nhất thì là cái trò xoay vài vòng rồi chạy đến tô son . Cả đêm không ngủ được vì nụ cười của cậu ấy .
•Bài hát Debut của nhóm là " Energetic" , nghe một lần cũng đủ nghiện phần điệp khúc , album liên quan đến những còn số 1-1=0 " Nothing without you " , cái ngày 7/8/2017 vẫn còn nhớ như in cái khoảnh khắc lúc ấy . Mọi thứ đều trở nên mới lạ , lần đầu nghe được nhịp điệu ấy , lần đầu thấy được hình ảnh mọi người đứng trên sân khấu cùng nhau với cái tên là Wanna one .
●Những chương trình thực tế giúp hiểu về nhau hơn , từ Wannaone go đến wannaone city rồi lại đến wannaone X-con . Mọi thứ đều khiến cho sợi dây càng ngày càng gắn kết hơn . Từ những lần vui chơi thỏa thích Wanna one go , trang trí những căn phòng yêu thích , anh leader cũng đã hoàn thành mong muốn của mình là được có bằng lái xe mặc dù phải thi tận 2 lần nhưng anh đã hoàn thành được . Cái cay xé lưỡi của mì cay mà Jihoon nếm thử mặc dù nó muốn giết đi cái lưỡi mà vẫn ăn lần thứ 2 mặc cho là biết cái kết quả , Seoungwoo cũng đã nếm thử , vừa cho vào miệng nhai vài lần bảo ngon nhưng khi vừa nuốt xuống thì lại có hành động như Jihoon đó là gãi đầu liên tục , còn Woojin thì lại bảo bình thường nhưng đều làm mọi hành động lặp lại một cách vô thức . Nhắc đến nghịch ngợm thì đây phải nhớ đến Woojin nhé , xếp một chồng ghế lười cao thiệt cao rồi lại nhảy qua nó , xem Sungwoon như vậy thôi nhưng vẫn nhảy qua trơn tru đấy . Cái tật tự cao của Seoungwoo vẫn không bỏ , từ cái hồi produce là đã bảo mình có lực tay mạnh nhất nhưng vẫn không thể lên vị trí số 1 để ngồi vì cách khoảng cách quá xa với hạng nhất , lần này cũng vậy , cái ghế Woojin xếp cao hơn tận hai cái đầu mà vẫn bảo nhảy qua được cái kết là ngã nhào xuống . Haizzz ! Còn nữa , cái trò mà khiến cười điên đảo ngày đêm đó là cái trò chọc cười , ai cười là thua đó . Lần lượt ai cũng lên , nhưng nói thật không phải cười vì hóa trang đâu mà cười là vì giọng cười của Sungwoon và Jaehwan ấy , còn cài hẳn cái báo thức để nhớ lấy . Thật sự không thể quên được cái giọng cười đó , nhắc đến vẫn cảm thấy buồn cười . À mà , nhớ đến cái lúc Jihoon và Daniel mặc bộ phao Sumo , trông đáng yêu thật , bộ đồ ấy quá to vì nó phồng lên như cái phao ấy khiến Daniel không thể gãi ở sau lưng được nên đã nhờ Jisung gãi giúp , rồi còn lúc Jihoon nhảy Jinyoung thấy đáng yêu quá nên đã chạy đến ôm chằm phía sau . Daehwi thì hóa trang thành cô dì bán bánh gạo , Jisung và Seoungwoo hóa trang thành Thành Long với bộ đồ màu vàng , Seoungwoo cũng nổi tiếng nhờ bộ đồ ấy và Ongnable bên cạnh , Sungwoon thì hóa thành cô tiên với đôi cánh phía sau lưng và bông cài . Daniel thì có Peter và Ronney đến thăm nên mãi chơi với hai ẻm , rồi còn có một dàn súng , có cả một khu đồ ăn , có cả cái trò đuổi bắt , bịt mắt bắt dê ,... nếu kể chắc đến tận khuya .
• Đến Wanna one X-con lại giả vờ như chưa từng quen biết nhau , đứng trước mặt mọi người giới thiệu , vẫn còn nhớ điệu nhảy poping của Guanlin , nó trông vừa hài còn vừa dễ thương . Chọn người muốn lập unit cùng , để hình ảnh vào trong trái tim và đeo chúng lên cổ . Nhắc đến lại mang đến một cảm giác khác lạ , nó cảm thấy nhói trong tim , nỗi buồn nó lại ùa về đôi mắt lại rưng rưng và những giọt nước mắt lại rơi .
• Có lẽ nếu không có Wanna one sẽ không có Wannable và ngược lại , dường như hai cá thể ấy lúc nào cũng song song với nhau , nó luôn gắn liền cùng nhau . Nếu như Wanna one có những chuyện buồn liệu Wannable có vui ? Tự dưng bỗng bắt gặp khoảnh khắc nào đó , một nụ cười bất chợt cũng tự khiến lòng trở nên vui hơn hẳn . Lời nói đầu tiên khi các anh lên nhận thưởng luôn là " Cám ơn Wannable " , có lẽ nó đã trở thành thói quen , có bao giờ thức đêm để đón xem một chương trình trao giải , thật sự nếu nói thật bóng đá thì cũng có thể bỏ lỡ và để ngày hôm sau lên mạng xem kết quả sau cũng được nhưng thật sự không thể nào bỏ đi buổi lễ trao giải , cái ngày được nghe Wanna one được xướng tên nhận giải Daesang , nó rất lạ , khóe miệng bỗng dưng lại nhếch lên , đôi mắt hiện rõ vẻ vui mừng , và còn la hét lên , la lên một cách không kiểm soát . Nỗi vui mừng khôn xiết , không thể nào có từ nào diễn tả được .
• Nỗi khổ của một Wannable ở Việt Nam là thế nào nhỉ ? Nếu như học tiếng Hàn thì các buổi Live của các anh dường như nó đã quá dễ dàng , nhưng nói thật mỗi lần các anh Live , au đây chỉ ngắm hình và đợi link vietsub , khổ vậy đấy chứ , lắm lúc lại rất muốn có một cái Fansign được tổ chức tại đây , để được đến và nắm tay và nói chuyện cùng . Lúc đó chắc sẽ đi học tiếng Hàn cấp tốc , lần nào comeback cũng rút sạch túi để mua album , năm ngoái còn khủng khiếp hơn cơ, nhịn sáng nhịn đi chơi để mua được vé Mama ở Việt Nam ,đó là lần đầu gặp các anh cũng là lần cuối . Đứng từ đằng xa để nhìn lấy hình bóng đấy thôi , chỉ thấy những thấp thoáng nhưng cũng đã đủ làm thấy vui . Vẫn còn cảm giác ghen tị , rất muốn được uống những ly Americano hay là nước Ép bưởi của các anh tận tay pha , ở nhà xem clip mà gato ngập lòng . Làm Wannable ở Việt Nam khổ thế đấy nhưng vẫn thấy vui nhỉ .
• Nhắc đến Mama Việt Nam thì lại nhớ đến Worldtour , mấy anh bảo rất thích khi được qua nhiều nước đến vậy , nhưng tại sao không thể có ở Việt Nam vậy . Nhưng cái Worldtour đó làm mấy anh mệt mỏi kinh khủng , sáng hôm ấy bay đến thì tối lại về để chuẩn bị bay sang nước khác , nhìn thấy mấy anh gầy đi mà lòng lo hẳn . Dạo gần đây Jaehwan gầy hẳn đi , thật sự vẫn thấy nhớ má bánh bao , nhớ lắm đó thề nhưng mà nếu anh ốm đi nhìn anh đẹp trai cực .
• Cố gắng kiềm lấy nước mắt không rơi đâu , nhưng càng viết nó càng thấy buồn , nỗi buồn nó đã bắt đầu từ lúc comeback đợt Light rồi , nhưng nhiều lúc mong rằng mọi thứ hãy chậm lại , nhưng không thể nào ngăn cản nỗi thời gian , có cái cảm giác lo sợ đến ngày hôm ấy , không còn thấy mọi người đi cùng nhau nữa , không còn đùa giỡn cùng nhau nữa , sẽ không còn thấy đứng cùng một sân khấu .... Rồi ai cũng sẽ trở về vị trí ban đầu , vẫn rất mong sẽ bước đến con đường phía trước , tôn trọng mọi quyết định , vẫn sẽ theo dõi các anh cho dù không còn là Wannaone nữa . Hứa đấy !
• Hãy cố gắng dành thật nhiều công sức vào lần comeback này , đừng xem đây là lần cuối vì chúng ta còn gặp nhau vào cơn gió mùa xuân lướt qua .
Wanna one fighting ! Wannable fighting ❤
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com