~ H văn ~
Một chiếc Mercedes Benz màu đen sang trọng dừng trước mặt cô. Cửa kính kéo xuống một nửa, có thể nhìn thấy rõ gương mặt của người ngôi bên trong. Anh ra lệnh.
- Lên xe.
- Đây là cổng công ty thưa giám đốc. Nếu là công việc hãy để sáng mai giải quyết. Tôi xin phép đi trước. - Cô dứt khoát không lên. Nếu cô lên không khác nào thừa nhận với bàn dân thiên hạ cô và anh có mối quan hệ không tốt đẹp.
- Tài xế Park, anh có thể tan làm sớm rồi. Cô ấy sẽ thay anh trong vài giờ còn lại. - Anh đang cho cô một lý do chính đáng để cô có thể lên xe anh mà không cần lo nghĩ quá nhiều.
Cô thật không còn gì để nói với anh, cô lườm anh một cái qua gương chiếu hậu ngay khi vừa ngồi vào ghế lái.
- Anh muốn đi đâu. - Cô khởi động xe. Thắt dây an toàn.
- Một nơi không người. Tuỳ em chọn. - Anh chỉ nói ngắn gọn, đủ ý. Tư thế ngồi vắt chân, tay lướt điện thoại, không thèm nhìn cô lấy một cái.
Cô cũng không có gì để nói nên tập chung vào lái xe. Bên ngoài trời đang có mưa nhỏ. Cô nghĩ đến chân cầu là nơi thích hợp nhất để đến lúc này. Bình thường sẽ rất đông người chạy xe đạp hay đến ngắm hoàng hôn nhưng trời đang mưa như hôm nay sẽ chẳng có ai qua đó. Từ công ty cô đến chân cầu Mapo là gần nhất. Mất khoảng hơn mười phút đi xe là đến nơi.
Đúng như dự đoán của cô, không có một bóng người qua lại. Cô đỗ xe ngay sát viền đê dưới chân cầu. Chỗ này được cầu Mapo che nên hoàn toàn khô ráo.
- Anh có chuyện gì cần nói, có thể nói được rồi. - Cô nhìn qua gương chiếu hậu để xác định anh đang nghe cô nói.
- Đã là nói chuyện thì không thể ngồi kiểu đó nói chuyện - Anh đập tay xuống ghế bên cạnh - Xuống đây, ngồi cạnh anh.
- Không. Có chuyện gì anh nói đi. - Cô ngồi thẳng lưng, mắt nhìn về phía trước. Cô tự nhủ trong đầu phải vững tâm, phải đưa ra quyết định đúng đắn nhất.
- Tại sao mấy ngày nay lại tránh anh? Em xin nghỉ một hôm để làm gì? Em có người đàn ông khác bao nuôi à? Có lẽ xin nghỉ vì bị người ta hành. - Anh để điện thoại trên ghế, bỏ chân đang bắt chéo xuống chỉnh lại quần áo, nói với cô bằng giọng mỉa mai rồi nhếch môi cười một cái.
- Anh bị điên sao? - Cô lập tức quay lại, nhìn chằm chằm anh không chớp mắt.
- Không nói như vậy thì em sẽ không quay lại nhìn anh. Em muốn anh phải lên đấy ngồi hay em xuống đây? - Anh lại cầm điện thoại lên đọc tin tức.
Cô bước xuống xe, mở cửa sau và ngồi vào ghế cạnh anh. Vẻ mặt rất điềm tĩnh. Cô không thể để anh đích thân di chuyển trong khi cô vẫn là cấp dưới của anh.
Thấy cô ngồi cạnh anh khiến tâm trạng anh tốt lên nhiều sau vài ngày cô 'bỏ rơi' anh ở công ty. Anh tắt điện thoại, thả nó rơi xuống ghế phụ phía trước.
- Em thấy chiếc xe này thế nào? - Anh đưa tay nới lỏng cà vạt.
- Rất đẹp, cũng rất hợp với anh. - Cô ngồi thẳng lưng, mắt nhìn về phía trước, có cảm thấy hơi kỳ lạ nhưng vẫn thẳng thắn trả lời.
- Không! Nhưng mà... em không thấy chiếc xe rất rộng và có thể hoạt động tay chân rất thoải mái sao? - Anh đã cởi khuy áo vest đang mặc, quay đầu sang nhìn nét mặt của cô.
Tóc gáy cô dựng đứng khi hiểu được gì đó trong câu nói của anh. Tay cô cũng toát mồ hôi lạnh vì không biết phải trả lời anh thế nào.
- Cái đó... em không rõ. - Cô không dám quay lại nhìn anh. Nếu chạm vào ánh mắt đó cô sẽ bị kiểm soát ngay lập tức.
- Không rõ thì bây giờ sẽ rõ. - Anh vươn tay ôm lấy cô vào lòng. - Bình thường đều là em phục vụ anh, lần này... anh sẽ giúp em.
'Phải làm sao để từ chối anh?' Suy nghĩ đó quẩn quanh trong đầu cô nhưng môi cô lại không thể ngừng tiếp nhận những nụ hôn ngọt ngào từ anh. Thật là trong ngoài bất nhất, cô tự nguyền rủa chính mình. Ánh mắt anh có thể thôi miên bất cứ một cô gái nào khi ở cạnh anh.
Anh dùng bàn tay to lớn, những ngón tay thon dài di chuyển khắp cơ thể cô, mỗi lần đều làm cô hưng phấn, cuối cùng tay anh dừng lại ở chỗ nhạy cảm nhất. Chân váy đen bó xát bị anh nhanh chóng cởi ra khỏi chân cô.
- Nơi này... - qua lớp quần lót và đôi tất giấy mỏng tanh, anh có thể khiến ham muốn của cô trào dâng. - Em có thể thay 'nó' nói gì không? - Anh dùng ngón trỏ gãi gãi hột đậu nhỏ xíu khi anh phát hiện ra vị trí của nó sau lớp vải mỏng kia.
Cả cơ thể cô run rẩy, anh thích thú chờ đợi câu nói mấy đi lý trí từ cô, ánh mắt anh như đang câu dẫn cô phải nghe lệnh anh. Cô đã bị thôi miên rồi~
*Xoạc*
Cô tự tay xé rách đôi tất da của mình, một tay cô kéo chiếc quần lót sang một bên, nơi tư mật của cô cứ vậy bày ra trước mắt anh. Tay còn lại của cô cầm lấy ngón cái của anh không ngừng cọ sát hạt đậu nhỏ xíu, được tiếp xúc trực tiếp như vậy càng khiến cô hưng phấn. Cô nhắm hờ mắt, hai má phớt hồng, miệng nhỏ không ngừng rên rỉ. Anh để cô tự ý điều khiển tay mình. Tốc độ di chuyển tay của cô nhanh dần, cả người cô giật lên vài lần vì đạt đến cao trào. Cô thả tay anh ra, nằm thẳng xuống ghế. Tay cô vẫn đang run lên vì quá mỏi.
Anh nghĩ cô cần thêm vài lần cao trào nữa trước khi vào tiết mục chính. Anh nhanh chóng lột chiếc quần lót ra khỏi chân cô. Anh quỳ chân xuống sàn xe, đặt chân cô lên vai anh. Khuôn mặt đẹp như tạc tượng của anh đang đối diện với nơi tư mật của cô. Cô bất ngờ đến nỗi mở mắt tròn xoe nhìn anh. Đây là lần đầu tiên anh chủ động giúp nơi đó của cô. Cô không biết cảm giác sẽ thế nào nhưng trái tim cô hiện tại đang đập rất nhanh.
Anh đưa mặt anh lại gần nơi đó, cô vội dùng tay che lại:
- Đừng... nơi đó em chưa... ahhhhh~ - Anh không để cô nói hết câu liền đưa đầu lưỡi liếm dọc 'cách hoa' của cô.
- Anh quen với mùi của em rồi, em còn sợ gì chứ! - Anh tiếp tục tìm kiếm hạt đậu nhỏ ở trên đầu 'cánh hoa'
Cơ thể cô run rẩy khi chiếc lưỡi hư hỏng của anh chạm vào nơi đó, cảm giác rất lạ, giống như anh đang truyền một dòng điện chạy dọc cơ thể cô, anh làm cô thích cảm giác này.
- Ahhh~ Taehyung... ahhh~ - Cô đang không tự chủ được đôi tay của cô, tay cô ôm lấy đầu anh, ấn sát đầu anh vào nơi tư mật. - Ahh...ahhhh...ahh...Tae...hyung~ Emm... ahhh... ahh..đừng...em raaaa ahhhh~
Mỗi lần anh mút lấy hạt đậu nhỏ là một lần cô kêu rên vì sướng, mật dịch tiết ra không ngừng. Cô lại tiếp tục lên đến cao trào vì anh. Sau khi chứng kiến cả cơ thể mình đang co giật nhiều lần trước mắt anh, cô nhắm chặt mắt, lấy tay che miệng vì xấu hổ. Chưa khi nào làm tình cùng anh mà cô lại kêu nhiều đến thế.
Cô còn chưa kịp tỉnh táo, anh liền đưa một ngón tay vào trong âm huyệt của cô.
- Uhmmm~ - Cơ thể cô căng cứng vì sự đột ngột này.
Anh không hề nhẹ nhàng với cô, anh di chuyển ngón tay càng lúc càng nhanh, anh đưa tiếp ngón tay thứ hai vào âm huyệt, vì cửa huyệt được mật dịch bôi trơn nên anh ra vào rất dễ dàng. Âm thanh từ nơi đó truyền đến tai cô càng khiến cô hưng phấn, cô lại muốn ra nữa sao?
- Ahhh... từ từ...em không...chịu được nữa~ Ahhh uhmmm~ ahhh... ahhhh thật dài... ngón tay anh ahhhh ... Taehyung...em~ raaaa...
Lần này, hai ngón tay anh nhanh chóng tìm thấy điền G mẫn cảm của cô, cô không nhịn được mà tiếp tục đạt cao trào, cô không còn sức sau khi co giật liên tục như vậy. Cô vẫn nằm trên ghế, mắt nhắm hờ, hơi thở có chút mạnh vì dùng sức quá nhiều.
Anh không muốn đứt quãng mạch khoái cảm này nên nhanh chóng cởi thắt lưng, hai chiếc quần đều bị vứt xuống gầm ghế, chiếc áo ghi lê cũng bị anh vắt lên ghế phụ phía trước, nơi đó của anh đang lấp ló sau chiếc áo sơ mi trắng. Có vẻ như nó chưa hoàn toàn thức dậy.
Anh nhanh chóng bế cô ngồi lên đùi anh, từng lớp áo của cô cũng được anh cởi ra, vắt lên ghế phụ. Miệng anh ở ngay trước ngực cô bắt đầu chơi đùa.
- Uhmm...uhmm...~ - Cô lại phải gồng mình lên vì khoái cảm đến. Hai tay cô bấu chặt hai đầu vai anh. Trên trán cô lấm tấm mồ hôi. Có lẽ điều hoà trong xe không đủ dập tắt sức nóng của hai người lúc này. Phía dưới của cô bắt đầu 'kêu gào', mật dịch từ khi nào đã nhiều đến mức chảy xuống giữa hai khe đùi của anh.
Anh dừng mọi động tác ngay khi cảm nhận được có gì đó lạnh lạnh chảy xuống đùi anh. Anh cười nhếch mép và ngước lên nhìn cô. Mặt cô nóng bừng ngay khi chạm mắt với anh. Thật sự ánh mắt anh lúc không cười có thể giết người mà.
- Hôn anh.
Cô ngại ánh mắt anh nên nhìn đi hướng khác. Ai ngờ anh lại ra lệch như vậy. Cô chậm chậm quay đầu lại, cúi xuống hôn anh. Từng cái hôn nhẹ nhàng dần trở nên nóng bỏng. Hai đầu lưỡi cuốn lấy nhau, dây dưa mãi cho đến khi anh kéo cơ thể cô dích chặt lấy anh, cậu bé của anh đã sẵn sàng.
- Ahh~uhmm ...Taehyung...nó to quá rồi. - Cô nhắm chặt mắt cảm nhận cậu bé của anh đang vào trong cô. Ban đầu có đau một chút nhưng dần dần nó được thay thế bởi sự ham muốn khi anh đã đưa nó lấp đầy hoa huyệt nhỏ. - Uhmm anh mau di chuyển. - Cô đang di chuyển mông thì bị anh dữ lại.
- Em khen anh đi. - Anh thích thú nhìn cô chịu đựng khi cô đang hứng tình.
- Anh rất đẹp trai, mọi thứ đều hoàn hảo. - Cô nói thật những gì cô nghĩ. - Chuyển động đi Tae ah~
- Không! Em phải khen nơi nào em muốn nhất bây giờ ấy, phải khen thì nó mới giúp em vui vẻ được. - Anh cố tình cử động hông khiến cậu bé của anh khẽ di chuyển trong cô.
Cô ghét cảm giác bị ngứa mà không được gãi nên đành chiều theo ý anh. Anh rất thích được khen, chỉ cần họ khen anh thật lòng thì họ muốn gì anh cũng đều cho họ. Cô sẽ làm làm vậy, phải khen anh...
- 'Cậu bé' của anh rất lớn, anh luôn tự hào về nó. Em nghĩ... nếu ai đó biết, họ sẽ muốn anh thoả mãn họ bằng 'cậu bé' của anh giống như em... - Ánh mắt cô nhìn anh chỉ có ham muốn mà thôi, 'ngay lúc này....' - Hãy thoả mãn em đi ... Taehyung ah~ - Cô cảm nhận được vật thể kia đang căng cứng vì câu nói và ánh mắt của cô, nó như sắp phát nổ trong hoa huyệt của cô rồi.
Chẳng để cô đợi lâu, anh đỡ mông cô, hông anh bắt đầu di chuyển nhẹ nhàng khiến cậu bé của anh ra vào trong hoa huyệt như cô mong muốn. Lúc này mỗi tế bào trên cơ thể hai người đều đang thức tỉnh vì những khoái cảm họ mang đến cho nhau.
- Ahh..ahh..ahh~ Đúng vậy...ahh~ Taehyung ahh... thật thích...~ahhh - Cô ngửa cổ rên rỉ, hai tay không chủ động đưa lên xoa bóp cặp tuyết lê căng tròn của mình.
Bên ngoài trời tiếng mưa rơi rất to, bên trong xe tiếng va chạm giữa hai cơ thể, tiếng rên rỉ của cô và anh, cộng thêm tư thế hoan ái này cũng thật khiến người ta đỏ mặt, ham muốn theo.
Anh tăng dần tốc độ, đưa cô đến một đoạn cao trào khác. Cả cơ thể cô lại cô giật vài lần, hoa huyệt của cô co thắt liên hồi khiến anh chỉ muốn bắn thật sâu vào trong cơ thể cô.
Anh nhanh chóng dút cậu bé ra khỏi huyệt động của cô trước khi anh thật sự bắn vào trong cô. Anh đặt cô nằm xuống ghế. Tiếp tục nhét lại vậy to dài đó vào trong hoa huyệt của cô.
- Ahh~ ... Anh chưa ra sao? - Cô hơi bất ngờ vì anh chưa ra. Cô còn tưởng lúc anh rút ra là anh đã ra rồi.
- Em đang khinh thường vật nam tính của anh sao? - Anh nghĩ cô đang coi thường sức bền của anh nên hơi nhếch một bên lông mày, anh liếm môi.
- Ahh....ahhh....ahhh...đau~ - Anh đang rút hơn phần nửa thứ thô dài đó và đâm mạnh trong huyệt động của cô khiến cô chỉ biết kêu lên. Cô cảm thấy đau nhưng cũng ham muốn được lấp đầy nhiều hơn.
Một tay anh nhấc đôi chân của cô lên cao, tay còn lại anh chống xuống ghế để lấy lực luật động bên trong cô. Anh lại một lần nữa ra vào rất nhanh, mật dịch của cô theo vật nam tính đang ra vào kia chảy xuống ghế da.
- Ahh~ uhmm...uhmm ~ - Anh cùng cô rên rỉ trong cổ họng. - Anh đang tăng tốc để có thể ra cùng cô. - Ahh... uhmm... Yura~ Anh muốn ra trong em...lúc này...
- Ahh... Khônggg... Ahh...EMM...RAAAA
- Ahhhh... Anh raaaa ahhh~
Cả hai đều đạt được cực khoái cùng nhau. Anh bắn thẳng chất lỏng trắng đục vào sau trong hoa huyệt cô. Cô cảm nhận được thứ ấm nóng được anh bắt ra nhưng lúc này chân tay đã dã dời. Cô cũng không đủ sức cản anh. Anh từ từ dút cậu bé của anh ra. Bây giờ đúng là nó đã trở về trạng thái 'cậu bé'. Mầm mống anh gieo trong cô cũng theo nó chảy ra. Anh với tay ra cạnh cửa có một hộp khăn giấy ướt nhỏ. Anh giúp cô lau qua những vết tích còn sót lại sau cuộc hoan ái. Anh bắt đầu mặc lại đồ.
Cô cũng cố gắng ngồi dậy mặc lại đồ lên người. Đôi tất tự cô xé rách bị cô lột ra để vào túi xách. Giày cao gót cũng đã mang xong. Cô ngồi ngay ngắn như lúc xuống ngồi cạnh anh. Cơ thể cô rất mệt mỏi nhưng cô phải rời đi vì trời cũng đã tối. Cô muốn về nhà nghỉ ngơi.
- Anh đưa em về. - Anh ôm cô vào lòng, giọng trầm vang lên dịu dàng hơn bao giờ hết.
Có lẽ anh biết anh sai khi phá vỡ nguyên tắc của cả hai trong lúc anh quá hưng phấn nên giọng anh có phần hối lỗi với cô.
- Không cần. Em tự về được. Trời cũng ngớt mưa rồi. - Cô cố đẩy anh ra, từ chối lời đề nghị của anh.
- Em định mặc như vậy bắt taxi về? Hay đi xe bus? Anh sẽ đưa em về. - Anh định mở cửa thì bị cô giữ lại.
- Chẳng ai biết đâu. Em sẽ cẩn thận. Anh nên về đi, vợ chưa cưới của anh, anh nên lo cho cô ấy hơn em. Hẹn gặp anh ở công ty. - Cô cố gắng cười trấn an anh dù trong lòng chẳng vui vẻ gì khi nhắc đến vợ chưa cưới của anh. Lúc này cô muốn đi một mình.
- Về đến nhà gọi cho anh. Em đi đi. - Anh ngồi đúng vị trí lúc ban đầu. Ra khỏi công ty, anh không thể ép cô được nữa. Chỉ có thể để cô đi như vậy. Khi nghe cô nhắc đến vợ chưa cưới không hiểu sao anh lại cảm thấy quặn thắt trong lòng.
Anh nhìn cô bước đi không được thoải mái lại thấy rất thương sót nhưng anh chẳng có quyền gì kéo cô quay lại xe để đưa cô về. Anh tự cười buồn bản thân anh. Thì ra anh không là gì của cô hết. Không là gì...
Bí mật giữa anh và cô, một khi kết thúc sẽ chẳng còn lại gì. Chỉ nghĩ thôi cũng thấy chua sót. Anh chống tay lên cửa kính, dựa đầu vào tay, nhìn bóng dáng cô xa dần...
____END____
(Cố gắng viết cho xong trước khi có BBMAs, các cô các bác sẽ phải gào khóc vì Kim Taehyung mặc vest đỏ cho xem 😆 Good Luck!)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com