It's weird
Jiho thả tôi nằm xuống giường cậu ấy. Hôn tôi. Tại sao, tôi hỏi. Cậu thì thầm gì đó về chuyện tôi dễ thương đến thế nào và tiếp tục hôn tôi. Dừng lại, tôi yêu cầu, mọi thứ đang dần trở nên thật kì cục.
Cậu nằm phủ lên người tôi, thở dốc như thể vừa mới chạy 5 km về. Hơi thở của chính tôi cũng trở nên ngắn ngủi và gấp gáp. Tôi cảm thấy nghẹt thở. Tôi muốn điều này chấm dứt, đây không phải những gì tôi muốn. Chuyện này không hề thoải mái và vui tẹo nào, nó thật kì quái. Tại sao chúng tôi lại hít thở khó khăn đến vậy ngay cả khi chưa làm gì cả?
Áo của Jiho rơi xuống đất. Rồi đến cả quần. Tôi yêu cơ thể cậu ấy. Luôn luôn. Cậu ấy không phải thuộc dạng có vóc người to lớn như Jihoon hay Minhyuk. Cũng không nhỏ bé như Taeil hyung hay tôi. Vóc người cậu nằm ở đâu đó khoảng giữa. Hoàn hảo, nếu như bạn hỏi tôi. Giờ thì quần lót của cậu cũng yên vị trên sàn. Còn quần áo tôi thì đang dần được cởi bỏ. Bọn mình cần dừng lại ngay, tôi tiếp tục.
Cậu ấy đang ở phía trên tôi, kéo chăn che lấp thân người của cả hai. Cậu hôn cằm tôi. Má. Mí mắt. Rồi lên trên trán. Cậu ấy bắt đầu cọ xát mạnh mẽ hai phần thân dưới của chúng tôi với nhau. Cảm giác thật kì quặc.
Tôi không biết phải làm gì. Tôi hôn lại Jiho. Ngón tay tôi cào trên lưng cậu. Miệng vuột ra vài tiếng rên rỉ.
Jiho.
Ah, Jiho.
Chúng tôi đã âu yếm nhau cả chục lần, nhưng tôi vẫn cảm thấy như lần đầu tiên. Lưỡi cậu sục sạo khắp vòm miệng tôi. Nó ráp như giấy nhám. Tôi hi vọng cậu ấy không bị thiếu nước. Có những khoảng thời gian Jiho cắm chốt trong phòng thu cả đêm, chỉ uống café. Đôi khi nó làm tôi lo lắng.
Đến lượt của tôi. Tôi trượt lưỡi mình vào miệng Jiho. Di chuyển một cách vụng về. Miệng cậu ta khô không khốc. Chắc chắn cậu lại không uống đủ nước rồi.
Chúng tôi cứ nằm như thế một lúc. Trao đổi nước bọt, như Jiho hay đùa. Cậu ta thôi không cọ hông vào người tôi nữa. Tay tôi luồn vào tóc cậu. Vừa vuốt vừa giật mớ tóc rối bù của cậu ta.
Jiho lùi lại. Chống hai tay xuống giường để nhổm dậy và nhìn tôi chăm chú. Từng giọt mồ hôi lăn dài trên khuôn mặt cậu và nhỏ xuống má tôi, hòa trộn cùng những giọt mồ hôi mằn mặn của chính tôi. Cậu cười, cúi xuống hôn tôi, và tiếp tục chuyện lúc nãy.
Jiho vùi đầu và cổ tôi. Mút, liếm, và rải đều những dấu hôn trên đó. Hơi thở ấm nóng của cậu ấy phả vào tai tôi. Ẩm ướt, bằng cách nào đó chúng dấy lên từng đợt sóng cảm xúc trong cơ thể tôi. Thật kì lạ, nhưng tôi thích thế.
Liệu lần này chúng tôi có đi đến bước cuối?
Giọng nói của Jiho còn vọng mãi bên tai và tôi đột nhiên cảm thấy sợ hãi. Chúng tôi đã làm điều này vô số lần. Bất cứ khi nào Jaehyo và Yukwon rời kí túc để tham gia mấy show tạp kĩ và Jihoon ra ngoài cùng Taeil và Minhyuk hyung. Hàng tuần liền chúng tôi rơi vào tình trạng này; thở hổn hển, nóng như lửa và sẵn sàng làm chuyện đó. Nhưng nó luôn kết thúc bằng việc cả hai đứng dưới vòi hoa sen lạnh ngắt cùng nhau, sau đó là một buổi chiều đầy ngượng ngịu.
Tôi sợ phát khiếp. Tôi sợ đau. Tôi sợ người ta sẽ bàn tán. Tôi sợ Chúa sẽ phán xét cả hai. Nhưng Jiho muốn làm, tôi biết. Cậu ấy sẽ không làm tôi đau, tôi biết. Xã hội đã trở nên cởi mở hơn, tôi biết. Và tôi cũng biết, với những gì mà chúng tôi đã làm được, khi tôi đứng trước cổng thiên đường để đối diện với Chúa, nó sẽ chẳng còn quan trọng nữa.
Nhưng tôi vẫn còn sợ hãi.
Jiho nhấn nhá thả những nụ hôn xuống phần ngực. Cậu lại ấn hông mình vào thân dưới của tôi và tiếp tục chuyển động như lúc nãy. Rồi dừng lại ở một đầu ngực, cậu ấy bắt đầu dùng răng gặm nhẹ nó.
Thật là nhột, nhưng tôi không dám cười.
Tôi không thể phá hủy bầu không khí này. Tôi ngửa đầu và bắt chước vài tiếng rên rỉ khêu gợi mà tôi nge lóm được trong đống phim heo của Jiho và Jihoon.
Tôi thở gấp. Cậu ta vừa nhéo đầu ngực còn lại làm một đợt hưng phấn trào lên trong tôi. Kì cục làm sao.
Jiho.
Cậu ấy đang cắn nó.
Jiho!
Giờ thì cậu ngậm lấy nó, mút thật mạnh. Tôi muốn đùa cậu có mút nữa thì sữa cũng không chảy ra đâu. Nhưng nó sẽ làm hỏng bầu không khí này mất. Tôi tiếp tục rên rỉ tên Jiho giữa những tiếng động đầy nhục dục ngượng ngùng.
Tôi cảm thấy ngứa ngáy, ở bên dưới.
Jiho đã chuyển xuống thấp hơn. Cậu dừng ở hông và bắt đầu hôn phần bụng dưới của tôi. Thọc lưỡi vào rốn, mút mát xung quanh. Tôi hơi chuyển động, giống như điệu nhảy Wanna B của chúng tôi. Cậu ấy thích thế, tôi có thể cảm thấy nụ cười của cậu ấy in trên da.
Cậu bắt đầu cắn nhẹ xương hông của tôi. Nói gì đó về chuyện tôi có mùi vị như thế nào. Nhưng tôi không nghe rõ. Tất cả những gì quay cuồng trong đầu tôi là lưỡi cậu ta, nóng và ẩm ướt, nó vạch một đường dài bỏng rát từ hông đến phần giữa.
Cậu đột nhiên dừng lại.
Tôi cố dướn người lên nhìn xuống dưới.
Cậu ấy đang cầm thứ cương cứng của tôi trong tay. Rồi đến trong miệng. Tôi hụt hơi. Hông cong lên. Một âm thanh kì cục thoát ra khỏi môi.
Chúa ơi, Jiho.
Cậu cười tự mãn khi mút lấy nó. Nếu tôi có thể nhìn rõ nụ cười đó, chắc chắn tôi đã bắn ra khắp nơi rồi.
Jiho bỏ nó ra khỏi miệng. Liếm đầu của nó. Hà hơi vào nó. Tôi run rẩy theo từng hành động của cậu ấy. Chúng tôi đã tiến rất gần đến bước cuối. Tôi muốn bỏ chạy. Tôi tự nhủ chúng tôi đã đi quá xa rồi. Nhưng tôi biết mình sẽ thích nó. Bất kể nó nghe kì cục đến thế nào, tôi sẽ thích nó.
Cậu nắm lấy tay tôi và bảo chúng tôi gần đến nơi rồi. Cậu ta đưa tay tôi lên đến gần miệng và yêu cầu tôi liếm nó. Tôi làm theo. Cậu ấy cũng làm y hệt. Sau đó tôi bắt đầu chạm vào bên dưới của Jiho.
Tôi từng dùng tay với Jiho vài lần. Cậu ấy cũng từng làm vậy cho tôi. Nên tôi cũng không hẳn là không biết mình phải làm gì. Tôi xoa đều nước bọt theo chiều dài của cậu. Cậu ấy bảo tôi làm chậm lại, đừng nhanh quá. Tôi chọn cường độ và nhịp điệu hoàn hảo. Cậu hơi rỏ ra một chút, tinh dịch hòa lẫn với nước bọt của tôi.
Tôi từng đọc trên mạng, trước cả khi chúng tôi nói về chuyện làm tình với nhau, rằng lần đầu tiên của người nằm bên dưới không nên theo tư thế cưỡi. Nhưng Jiho luôn muốn là kẻ kiểm soát. Khi chúng tôi nói về cách chúng tôi sẽ làm, cậu đã nài tôi làm theo tư thế đó. Tôi đầu hàng.
Tôi đẩy mình vào cơ chế tự động. Quá sợ hãi để tự điều khiển bản thân. Đến lúc rồi. Tôi sợ. Tôi cảm thấy kì quái.
Tôi lật người qua và nằm úp xuống. Jiho phủ lên phía trên. Cậu ngả người xuống, thì thầm vào tai tôi. Hỏi liệu tôi có muốn thế. Có một giọng nói nhỏ bé gào lên trong đầu tôi Park Kyung con bảo thằng đó xuống khỏi người ngay cho mẹ, con phải giữ gìn trinh tiết đến sau khi cưới chứ. Sao giọng này lại giống mẹ vậy nhỉ?
Tôi hít một hơi thật sâu và gật đầu. Jiho hôn bả vai tôi, nói rằng cậu ấy quan tâm tôi đến nhường nào. Nói cậu sẽ không làm tôi đau. Không bao giờ.
Cậu nhấn một ngón tay vào trước. Cảm giác thật kì quái. Rồi thêm một ngón nữa, nó còn kì quái hơn. Nhưng tôi biết cậu đang chuẩn bị cho tôi. Cậu ấy làm mọi thứ thật nhẹ nhàng. Theo một cách nào đó thì cảm giác hai ngón tay cậu trượt nhịp nhàng giữa những nếp gấp cũng khá kích thích. Kì lạ.
Một ngón nữa trượt vào và mọi thứ nhanh hơn, mạnh mẽ hơn. Tôi nhắm mắt lại và bắt đầu lo lắng.
Cậu rút tay ra sau vài phút. Tôi cố kìm hơi thở của mình, cả người tôi căng cứng. Cậu ấy bảo tôi thả lỏng. Bình tĩnh. Thư giãn. Cậu xoa bóp lưng tôi. Nói chuyện với tôi, làm tôi phân tâm. Tôi lấy hơi vài lần và gật đầu.
Tôi sẵn sàng rồi.
Tôi không còn sợ hãi nữa.
Jiho giữ lấy hông tôi bằng một tay. Tôi đoán tay kia của cậu đag cố tìm đường đưa thứ đó vào bên trong tôi. Tôi hơi cong mông, chạm vào cậu, giúp cậu đưa nó vào dễ hơn.
Nó thật kì cục.
Đau.... đau khủng khiếp.
Jiho hỏi tôi có ổn không. Tôi cắn chặt môi, đến nỗi suýt bật máu. Nhưng tôi gật đầu. Tôi đã đọc rằng lần đầu tiên sẽ rất đau đớn.
Cậu bắt đầu đẩy vào. Không quá sâu. Không quá nhanh. Chầm chậm, chỉ một hay hai inch vào bên trong. Tôi co lại và cong người. Cậu ấy gọi tên tôi và nói tôi chặt đến thế nào. Rằng bên trong tôi thật nóng. Tôi cảm thấy nỗi đau hơi dịu đi.
Chúa ơi, Kyung.
Nhịp độ của cậu trở nên nhanh hơn, sâu hơn. Tôi hụt hơi và muốn khóc. Tôi không nghĩ nó sẽ đau đến thế. Jiho lại xoa bóp lưng tôi. Thì thầm, đừng sợ. Thở sâu đi.
Mọi thứ thật kì quái. Và nghĩ về nó còn khiến mọi thứ kì quái gấp bội. Jiho, Zico, cậu ấy đang ở bên trong tôi. Tôi có thể tưởng tượng người ta sẽ nghĩ gì. Nhưng từng đợt khoái cảm lấp đầy trong tôi khiến tôi cóc còn quan tâm đến mấy chuyện đó nữa.
Jiho.
Mẹ kiếp. Jiho. Mẹ. Kiếp.
Tốc độ của cậu ta càng ngày cành mãnh liệt. Nóng bỏng. Tôi khóc thút thít, nó vẫn còn đau khủng khiếp. Nhưng rồi Jiho chạm vào điểm phát điện trong người tôi, khiến tôi run rẩy gọi tên cậu. Jiho gầm gừ tên tôi. Nó giống như âm nhạc bên tai.
Kyung! Kyung! Ugh Kyung cậu chặt quá!
Tôi cảm nhận được từng chuyển động ở đó. Tôi bắt đầu hòa cùng nhịp điệu của nó. Tôi đẩy hông lên, lắc lư và tự mình chuyển động ra vào, hài hòa với tốc độ của Jiho.
Tôi cảm thấy như bị bóp nghẹt. Hơi thở của tôi nặng nề. Tôi nghe thấy cả tiếng thở dồn dập của Jiho.
Rồi Jiho bảo cậu ấy sắp xuất, tớ cũng thế, tôi đáp. Cậu ấy chuyển động còn mãnh liệt hơn khiến từng thớ thịt trên người tôi như cháy bỏng. Đau đớn. Tôi có thể nghe thấy nó, làn da của chúng tôi chạm vào nhau vang lên những tiếng động dâm dục.
Một tràng âm thanh điên cuồng đổ ra khi cậu ta hùng hục xông tới.
"Chúa ơi"
Cậu ấy xuất ra bên trong tôi. Nó thật kì lạ. Và ấm nữa.
Jiho đẩy vào vài cái nữa. Thật hoàn hảo. Khoái cảm nguyên sơ chạy dọc xương sống, bóp nghẹt và nhấn chìm tôi. Nó như phần sơ ri của một chiếc bánh ngọt. Tôi thét lên tên Jiho và rùng mình rồi bắn ra khắp nơi. Tôi chưa bao giờ trải qua cảm giác cực khoái như vậy. Nó thật tuyệt vời.
Jiho rút ra. Đổ sập xuống cạnh tôi. Tôi nằm xuống và không cử động nổi trong vài phút. Cả hai đều cố gắng lấy lại nhịp thở của mình.
Tôi quay sang phía cậu. Tôi có thể cảm thấy chất dịch Jiho lấp đầy trong tôi chảy tràn xuống đùi. Qua tất cả mọi chuyện đã xảy ra chiều nay, đây là cảm giác kì cục nhất. Tôi muốn cười vì nó có hơi nhột. Nhưng sẽ làm hỏng bầu không khí này mất.
Jiho nắm tay tôi. Tôi ngả đầu lên ngực cậu. Tôi có thể nghe tiếng tim cậu đập qua lồng ngực phập phồng. Hít vào. Thở ra.
Hít vào.
Thở ra.
Chúng tôi nằm trong tĩnh lặng như thế. Tấm chăn bao phủ chúng tôi trước đó giờ đã yên vị ở chân giường. Cơ thể chúng tôi ướt đẫm mồ hôi và tinh dịch. Tóc tôi rủ xuống dính vào trán. Tôi đồ rằng Jiho cũng vậy.
Một suy nghĩ chợt bật ra trong đầu tôi. Chuyện này khá dễ chịu đấy chứ. Chẳng có gì đáng sợ cả. Nó có đau, nhưng tôi vẫn chịu được đó thôi. Cảm giác cũng tuyệt nữa. Tôi ghì chặt lấy tay Jiho :"Chuyện này kì cục thật" tôi nói.
"Ừm, nhưng vui. Tớ thực sự quan tâm đến cậu, Kyung" tôi không trả lời. Cậu ấy cũng im lặng hồi lâu trước khi mở lời lần nữa.
"Muốn biết điều gì kì cục nữa không?"
"Hửm"
"Tớ nghĩ tớ yêu cậu."
Tôi hít một hơi sâu, thở phào và mỉm cười mãn nguyện.
"Không kì cục tí nào. Tớ yêu cậu"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com