iii. we are running out of times.
Chương 3: Ta đang dần hết thời gian.
...
Tin tức về các nạn nhân với những đoá hoa hồng bí ẩn trở thành chủ đề nóng trên các trang báo. Cảnh sát đã tiến hành hàng loạt cuộc điều tra, nhưng đến nay vẫn chưa thể tìm ra hung thủ. Tuy nhiên, điều này không kéo dài lâu. Một dấu vết nhỏ đã bắt đầu dẫn họ đến gần sự thật hơn.
Ngày hôm ấy, tiếng còi cảnh sát liên tục vang lên ở phía xa, như một lời nhắc nhở rằng thời gian của Izana và Y/n đang dần cạn kiệt. Cảnh sát đã tìm ra một số chứng cứ đáng kể từ hiện trường vụ án gần đây nhất. Một chiếc găng tay da nhỏ bị rơi lại gần xác nạn nhân, trên đó có dính một chút máu của Y/n. Dù rất cẩn thận, nhưng một khoảnh khắc sơ suất nhỏ đã khiến ả để lại dấu vết.
Trong căn phòng tối om chỉ có ánh sáng yếu ớt của một ngọn nến, Izana và Y/n ngồi đối diện nhau, im lặng như thể họ đang lắng nghe nhịp đập của bóng tối.
Ngọn nến chập chờn, ánh sáng nhảy múa trên gương mặt họ, tạo nên những cái bóng kỳ quái và ghê rợn trên bức tường đã rạn nứt và phủ đầy rêu phong. Chúng im lặng nhìn nhau mà không cần nói lời nào, bởi sự thấu hiểu giữa chúng đã vượt qua mọi ngôn từ.
"Chúng ta phải quyết định ngay bây giờ," Izana nói. "Chúng ta có ba lựa chọn: tiếp tục cuộc chơi này, trốn chạy khỏi tất cả, hặc kết thúc mọi chuyện cùng nhau."
Y/n im lặng một lúc, suy nghĩ về những lời của Izana. Ả biết rằng bất kỳ quyết định nào cũng sẽ thay đổi cuộc đời chúng mãi mãi.
"Nếu chúng ta tiếp tục, sẽ có nguy cơ bị bắt," ả nói, giọng nhẹ nhàng nhưng không kém phần nghiêm túc. "Nhưng nếu trốn chạy, liệu chúng ta có thể sống yên ổn không? Và nếu kết thúc tất cả... anh thực sự muốn điều đó sao?"
Izana nhìn sâu vào mắt Y/n, cảm nhận được sự phức tạp trong tâm hồn ả. "Anh không muốn mất em. Nhưng anh cũng không muốn chúng ta bị bắt và trở thành những con thú trong lồng. Anh muốn chúng ta sống tự do, dù bằng cách nào đi nữa."
Sự im lặng bao trùm lên căn phòng nhỏ. Chúng đều hiểu rằng bất kỳ quyết định nào cũng sẽ mang lại những hậu quả khó lường. Cuối cùng, Y/n đứng dậy, tiến đến gần cửa sổ và nhìn ra ngoài, nơi thành phố vẫn tiếp tục cuộc sống thường nhật của mình, không hề hay biết về cuộc đối thoại căng thẳng đang diễn ra bên trong căn phòng này.
"Chúng ta đã đi xa đến mức này, không thể quay đầu lại được nữa."
Izana bước đến bên cạnh và nắm lấy tay ả. "Vậy chúng ta sẽ làm gì? Tiếp tục, trốn chạy hay kết thúc tất cả?"
"Em nghĩ rằng chúng ta nên tiếp tục cuộc chơi này, ít nhất là thêm một lần nữa."
Chúng bắt đầu lên kế hoạch cho vụ án tiếp theo, một vụ án đặc biệt và đầy táo bạo. Mục tiêu lần này là một người có tầm ảnh hưởng lớn trong giới cảnh sát, một thám tử nổi tiếng, người dẫn đầu cuộc điều tra về các vụ án mạng liên quan đến chúng. Việc hạ sát viên thám tử này không chỉ là một lời thách thức trực tiếp đến lực lượng cảnh sát, mà còn là một cú đòn tinh thần mạnh mẽ đối với cả thành phố.
Chúng phát hiện rằng vị thám tử này thường xuyên làm việc muộn tại văn phòng và chỉ rời đi khi đã chắc chắn rằng không còn ai ở lại.
Izana và Y/n đến gần tòa nhà văn phòng của thám tử, mang theo tất cả dụng cụ cần thiết cho cuộc tấn công. Chúng đứng trong bóng tối, chờ đợi cho đến khi viên thám tử rời văn phòng.
Viên thám tử không hề biết rằng anh đang bị theo dõi. Anh bước về phía bãi đỗ xe, đầu óc còn đang suy nghĩ về các manh mối mới nhất trong vụ án. Bất chợt, anh cảm thấy có gì đó không ổn. Nhưng trước khi anh kịp phản ứng, Izana đã áp sát từ phía sau, dùng tay bịt miệng, ngăn anh kêu lên. Y/n cũng nhanh chóng xuất hiện bên cạnh, cầm con dao sắc bén trong tay.
Chúng đưa viên thám tử vào một góc khuất trong bãi đỗ xe. Izana giữ chặt thám tử, trong khi đó Y/n thực hiện công việc của mình. Với một động tác chính xác, ả đâm nhát dao đầu tiên vào bụng anh ta. Viên thám tử nhìn Y/n với ánh mắt hoảng sợ và đau đớn, ả tiếp tục đâm thêm vài nhát, đảm bảo rằng anh ta không thể sống sót.
Chúng đặt viên thám tử xuống đất, nhìn anh lần cuối trước khi hoàn tất nghi thức. Y/n lấy từ trong túi áo ra hai bông hoa hồng – một đen, một trắng – cắm vào ngực viên thám tử. Đây là lời nhắn gửi cuối cùng của chúng, một thông điệp đặc biệt dành cho cả thành phố và lực lượng cảnh sát.
Khi công việc hoàn tất, Izana và Y/n rời khỏi hiện trường, lẩn mình vào bóng tối của đêm đen. Chúng biết rằng vụ án này sẽ gây chấn động lớn, và cảnh sát sẽ càng ráo riết truy lùng hơn. Nhưng chúng cũng biết rằng chúng đã chuẩn bị kỹ lưỡng, không để lại bất kỳ dấu vết nào.
Sáng hôm sau, tin tức về vụ án mạng của thám tử lan truyền khắp nơi. Thành phố rơi vào tình trạng hỗn loạn, và lực lượng cảnh sát chịu một đòn tinh thần mạnh mẽ. Izana và Y/n ngồi trong căn phòng nhỏ, theo dõi từng diễn biến trên màn hình TV. Chúng biết rằng thời gian đang dần cạn kiệt, và chúng phải sẵn sàng cho mọi tình huống.
...
Cảnh sát tăng cường các biện pháp điều tra, triển khai hàng loạt lực lượng tìm kiếm. Họ không còn chỉ tập trung vào những manh mối nhỏ nhặt, mà bắt đầu mở rộng phạm vi điều tra, rà soát mọi ngóc ngách của thành phố. Izana và Y/n cảm nhận được áp lực ngày càng tăng lên, nhưng chúng vẫn giữ vững tinh thần.
Trong một đêm mưa, chúng gặp nhau tại một ngôi nhà hoang ở ngoại ô thành phố. Tiếng mưa rơi lộp bộp trên mái nhà làm tăng thêm vẻ u ám của không gian xung quanh. Chúng ngồi đối diện nhau, bàn bạc về những bước tiếp theo.
"Cảnh sát đã tiến gần hơn bao giờ hết," Izana nói, giọng vẫn điềm tĩnh vô cùng.
"Chúng ta có thể rời khỏi thành phố, đi đến một nơi mà không ai biết chúng ta. Chúng ta sẽ thay đổi danh tính, sống một cuộc sống mới và tạo nên những tác phẩm mới."
Izana suy nghĩ một lúc, rồi gật đầu đồng ý. "Nhưng trước khi rời đi, chúng ta cần xóa sạch mọi dấu vết còn lại. Không thể để bất kỳ manh mối nào có thể dẫn đến chúng ta."
Chúng bắt đầu chuẩn bị cho cuộc trốn chạy, thu dọn tất cả những vật dụng liên quan đến các vụ án, xóa sạch mọi dấu vết có thể...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com