【KonJay】Hội chứng đào hoa
Tác giả: aoya
*Nền được trộn với YJ + bóng đỏ.
*Truyện ngắn đã kết thúc.
* OOC nghiêm trọng .
Connor đột nhiên nôn ra hoa.
Tất nhiên, không phải siêu nhân ăn cắp phép thuật để dụ dỗ các cô gái, mà là hắn có một tia ma thuật kỳ lạ. Không có gì ngạc nhiên với mọi người khi Superman và Superboy luôn là những người chịu thiệt hại đầu tiên khi Liên minh bị ma thuật tấn công.
"Có lẽ là bởi vì kháng phép tương đối thấp." Wally kết luận, "Trong trò chơi đấu sĩ đều có càng nhiều phòng ngự vật lý."
Connor đảo mắt và nhổ một bông hoa cam nhỏ vào người cậu ta.
"Tuyệt quá!"
Wally tựa hồ cũng không từ chối bông hoa nhỏ, vui vẻ cầm lên: "Lại một bông nữa hả?"
Zatanna lật giở cuốn sách ma thuật cả đêm trước khi tìm ra cách phá vỡ phép thuật, một nụ hôn từ người thân.
"Nếu không tìm được thì sao?"
Connor cầm một bó hoa lớn đủ màu sắc ủ rũ, sắp bị bao vây bởi hoa, nếu cứ tiếp tục như vậy, có lẽ sẽ phải đi bán hoa giữa giờ học và cứu thế giới trong thời gian rảnh rỗi mất.
"Sách nói rằng loại chuyện này chỉ có thể xảy ra với những người có tình cảm trong lòng," cô nhẹ nhàng an ủi cậu bé đang buồn bã, "Có tình cảm cũng không có gì đáng xấu hổ cả."
"Tôi không có ý kiến......"
Superboy suy nghĩ rất lâu nhưng không thể tìm ra người có thể khiến cho hắn nhớ nhung đến vậy.
"Nếu như tôi không tìm được người mình yêu để phá bỏ phép thuật thì sao?" Hắn gãi đầu, thực sự xấu hổ khi nói với Zatanna rằng hắn không thể đoán ra người đó là ai.
"Dựa theo sách, thì cậu sẽ từ từ suy yếu mà chết."
Đây không phải là tin tốt.
Có thể là một cô gái đến từ sao Hỏa?
Nếu là "tình yêu", Megan nhất định sẽ đứng đầu trong lòng Connor, dù sao thì độ sâu của mối quan hệ lúc ban đầu của họ có thể coi là bài học trời giáng, Connor có thể chắc chắn rằng Kid Lightning và Nightwing nhất định phải bí mật lo lắng về việc liệu họ có thể quay lại với nhau không. Thành thật mà nói, Megan là một cô gái tốt, hắn đã từng rất thích cô ấy, đương nhiên không có nghĩa là bây giờ hắn ghét cô ấy, Connor hiện tại cũng thích Megan, nhưng đó không phải là cảm giác ban đầu nữa. Bên cạnh đó, Megan hiện đã có bạn trai mới, sẽ là một thảm họa nếu phép màu thực sự được dỡ bỏ.
Nghĩ đến đây, Connor vô tình bước đến gian bếp của liên minh, nơi các cô gái sao Hỏa luôn thích lui tới những lúc rảnh rỗi.
Nhân tiện, Robin trước đây cũng thích nhà bếp.
Connor không hiểu sao lại nghĩ đến cậu bé mắt xanh đó nữa.
"Này Connor."
Megan phát hiện ra Superboy đang đứng ở cửa bếp, cô đặt khay nướng xuống và tháo đôi găng tay nấu ăn dày cộp ra,
"Em có nướng một ít bánh quy, anh có muốn ăn thử không?" Megan sau khi chia tay vẫn chưa quen ở một mình với Connor, cô có chút lúng túng dời mắt đi chỗ khác.
Đột nhiên, hắn cảm thấy hơi ngứa ran ở cổ họng, và Connor phun ra một cái mống mắt cùng với cơn ngứa. Megan nhìn những bông hoa rơi trên mặt đất gật đầu ra vẻ hiểu biết, mọi người đều biết gần đây Connor có một chút vấn đề.
"Em không biết có thể giúp được gì không." Cô gái sao Hỏa có vẻ xấu hổ, "Anh muốn... ừm, một nụ hôn? Hay là em giúp anh tìm người yêu nhé?"
"Anh thực sự không muốn bị hack não... Ý anh là, nó hơi tệ."
Nghĩ đến việc đối phương thành công trong việc khiến mấy người ngoài hành tinh như Connor phát điên, hắn liền cảm thấy không thoải mái, mặc dù đó không phải là ý định ban đầu của Megan nhưng vẫn khiến hắn cảm thấy không thể chấp nhận được.
"Chà, em hy vọng là anh sẽ khỏe hơn." Ôm má Connor, cô gái người sao Hỏa nhắm mắt lại và từ từ đến gần hắn.
Nhiệt độ thấp chạm vào môi hắn, và Connor thấy mình hồi hộp như một cậu bé lần đầu hôn, mặc dù hắn thực sự còn trẻ. Hắn không biết nên vòng tay qua eo Megan hay đặt chúng ở nơi khác nữa, và Megan kết thúc nụ hôn ngay khi hắn vẫn còn đang suy nghĩ lung tung.
Họ nhìn những bông hoa cúc thừa trên mặt đất và cùng nhau im lặng.
"Chúng ta sẽ tìm được người đó thôi." Cô gái sao Hỏa vỗ vai hắn an ủi.
Vì lý do nào đó, thay vì thất vọng, Connor cảm thấy rất nhẹ nhõm.
May mắn thay đó không phải là cô ấy.
"Cậu phải cho chúng tôi một ít phạm vi, tỷ như ngoại hình đặc điểm, hoặc là vòng sinh mệnh các loại."
Dick vừa bước vào cửa đã giẫm phải một bông hồng, anh có chút thương hại nhặt bông hoa bị giẫm lên, Connor ném cho Dick một bông hồng khác.
"Nếu không thì tôi cũng thật sự không biết phải làm sao cả."
"Cậu nên mừng vì đó không phải là cậu," Superboy vặn lại, "nếu không thì cậu đã hôn mọi phụ nữ ở Gotham một lần rồi."
"Chà... Tôi đã chuyển đến Bludhaven."
"Còn nữa."
Connor cảm thấy không được khỏe trong vài ngày qua. Hắn bắt đầu bị sốt nhẹ. Lẽ ra chỉ là sốt nhẹ. Hắn không thực sự hiểu khái niệm bệnh tật của con người, và hắn bắt đầu cảm thấy khó chịu. hơi chóng mặt và yếu ớt. Đây có thể là kết quả của việc phép thuật bị trì hoãn quá lâu.
Zatanna đã hơn một lần yêu cầu hắn tìm người mình yêu càng sớm càng tốt, và hắn cũng đã cố gắng hôn cô gái trong trường phải lòng hắn, nhưng điều đó là vô ích. Connor thực sự không biết mình đã yêu ai, người tình rắc rối đó muốn cùng hắn trốn tìm, hắn càng cố tìm thì người kia lại càng trốn càng xa, điều này khiến hắn cảm thấy rất khó chịu.
Nếu bạn không thể tìm thấy nó, thì đừng tìm kiếm nó. Hắn giận dữ nhổ ra một bông hồng.
"Nghe này anh bạn" Dick thở dài. Người bạn của anh ta cáu kỉnh đến mức anh ta chắc chắn rằng Superboy đã chọn không bận tâm đến rắc rối nhỏ khi thổi hoa cho đến bây giờ. "Tất cả chúng tôi đều muốn cậu khỏe lại, không chỉ chúng tôi, mà còn có Siêu nhân nữa."
"Siêu nhân cũng lo lắng cho cậu."
Anh ấy vừa nói gì? Connor nghi ngờ rằng có điều gì đó không ổn với thính giác siêu phàm của mình,
"Cậu nói Superman cũng là...?"
Dick cố gắng không làm ra vẻ sắp cười: "Đương nhiên rồi, cậu không thấy Superman đau đầu như thế nào đâu."
Nó không giống với nhân vật nhưng chết tiệt, hắn muốn xem nó.
"Chà, tôi đang cố gắng tìm ra người mà tôi đang yêu."
"Không biết dùng bếp thì cút ra ngoài cho nhanh."
Cậu bé tóc đen mắt xanh rũ bỏ chiếc khăn lau bát đĩa và cười khiêu khích, cậu đã thành công chọc giận những người phụ bếp ban đầu.
"Tôi không muốn cậu bị đánh đập và khóc lóc tìm kiếm Người Dơi trong vòng vài ngày sau khi đến đây!"
...KHÔNG.
Connor vén chăn lên, toàn thân ướt đẫm mồ hôi, đã lâu không cùng người khác chơi đùa như vậy, cho dù là trong mơ đi chăng nữa.
Hắn thừa nhận rằng hắn không có mối quan hệ tốt đẹp với Robin trước đó cho lắm, Jason Todd, ít nhất là có vẻ như vậy. Có quá nhiều điểm tương đồng trong tính cách của họ, chẳng hạn như sự cáu kỉnh và tức giận giống nhau. Trong một thời gian dài, họ luôn ở trong tình trạng chiến đấu khi gặp nhau, đặc biệt là khi họ đang huấn luyện, họ càng có nhiều lý do hợp lý hơn để vật lộn với nhau.
Nhưng Connor cũng không ghét Jason, phải nói là khi cùng cậu tiếp xúc rất thoải mái, Jason cũng có thái độ như vậy.
"Cậu và Superboy nhất định phải có quan hệ tốt, nếu không làm nhiệm vụ xung đột sẽ rất nguy hiểm."
Hắn nghe thấy Dick nói chuyện riêng với Jason.
"Nhưng tôi không nghĩ rằng có bất cứ điều gì sai trái với nó bây giờ cả."
Jason dường như đã phát hiện ra Connor trốn sau cánh cửa, và cậu ta lè lưỡi về phía cửa.
Sau đó, hắn đưa lại ngón giữa cho Jason.
Họ lại đánh nhau vào đêm hôm đó.
"Cậu xác định được phạm vi chưa?" Hiện tại Robin tựa hồ bận rộn không thôi, Nightwing cùng Kid Lightning quay đầu chờ đợi hắn trả lời.
Hắn có thể nói caia gì đây, chẳng lẽ lại nói hắn thích anh trai của họ ...
"Tôi không nghĩ đó là một ý kiến hay."
Giống như Superman, hắn không giỏi nói dối, các cô gái đã hơn một lần chế giễu Superman vì quá thẳng thắn, nếu hắn nói dối hai trợ lý của Batman thì càng khó che đậy hơn.
"Không sao, cũng không có gì to tát cả đâu, thừa nhận mình thích một người cũng không có gì đáng xấu hổ cả."
Artemis và mấy cô gái cũng vừa mới đẩy cửa đi vào, Connor cảm thấy tình huống của mình càng thêm phiền toái, có chút khẩn trương, trong miệng phun ra một chùm nhỏ dạ lan hương.
"Nghe này, cậu không thể trì hoãn được nữa."
Quên đi, thừa nhận thích một người cũng không phải chuyện gì to tát cả.
"Tóc đen, mắt xanh." Connor giãy giụa hồi lâu vẫn không thể nói ra chính xác cái tên này, hơn nữa cho dù hắn thổ lộ, Jason cũng không có cách nào đi tới hôn hắn được.
Rốt cuộc thì Jason cũng đã chết rồi.
Nghĩ tới đây, Connor trong lòng chậm rãi chìm xuống.
"Tóc đen và mắt xanh? Cái này hơi rộng." Wally cắn cái muỗng kem. "Còn đặc điểm nào khác không?"
"Một người con trai mạnh mẽ."
Phòng khách nhỏ vốn dĩ còn đang ồn ào đột nhiên im bặt, các anh hùng tuổi trẻ trầm mặc một hồi, nói yêu con trai cũng không phải vấn đề lớn, vừa nói vừa chuyển lực chú ý về phía Dick và Tim.
Tóc đen và mắt xanh, cả hai Robin đều là những người đàn ông mạnh mẽ, và họ có thể được gọi là mạnh mẽ.
"Nghiêm túc mà nói, đây là lần đầu tiên tôi hôn một người đàn ông."
Dick giữ Connor tại chỗ, và Superboy vùng vẫy bất hợp tác đến nỗi Nightwing không còn lựa chọn nào khác ngoài việc trói hắn lại bằng sợi dây đặc biệt của Batman.
"Tôi không thích hai người!"
"Nói chung, rất ít người trẻ tuổi sẽ thành thật thổ lộ trước công chúng." Dick xem ra rất có kinh nghiệm, "Này bình tĩnh đi, mặc dù tôi không biết giữa chúng ta có thích hay không, nhưng tôi cam đoan sẽ điều chỉnh tâm lý. "
"Tôi không!"
Các cô gái nhún vai, và loại phim đóng kịch này sẽ không được phát.
"Tôi hy vọng là cậu sẽ không cắn đứt lưỡi của tôi." Dick mỉm cười xin lỗi.
"Còn muốn thò đầu lưỡi vào?!" Superboy kinh ngạc.
Trong lúc nức nở, Dick đã hôn Connor, Dick chưa kịp thể hiện kỹ năng hôn siêu phàm của mình thì đã bị một cơn ho dữ dội cắt ngang, anh nhìn bầu trời đầy sao và lắc đầu thất vọng.
"Tôi cũng muốn chỉ cho Wally cách hôn đúng cách."
Tiếp theo là Tim, Robin hiện tại cau mày nâng cằm Connor: "Hy vọng chỉ là nói đùa."
"Tôi hy vọng phép thuật chết tiệt đó cũng là một trò đùa." Hắn không thể kháng cự được nữa, khi Nightwing trói hắn càng chặt hơn.
Cậu bé đặt một nụ hôn nhanh lên môi Superboy, rồi nhanh chóng bước sang một bên. Hiếm khi ho dữ dội hay vật vã, hắn chỉ ngồi thẫn thờ trên ghế. Ngay khi Tim đang sợ hãi vì nụ hôn của mình đã có tác dụng, Connor lặng lẽ nhổ ra một bông hoa nhài.
Các chàng trai rơi vào một sự im lặng chết chóc.
Chẳng lẽ hai Robin chưa đạt đến tiêu chuẩn mạnh mẽ mà Connor tin tưởng ư? Nếu đây là trường hợp, thì chỉ còn lại một người đàn ông loài người có thể được đánh giá là mạnh mẽ bởi những người Kryptonians lai.
"...Người dơi."
Tất cả đều nghẹn ngào.
KHÔNG! Mấy người nghe tôi giải thích đã! Connor tuyệt vọng nhìn Tim đang nhắn tin cho Batman, Dick đè hắn xuống đất, dùng khăn nhét vào miệng hắn, vẻ mặt của những anh hùng trẻ tuổi khác đều rất phấn khích.
"Tôi thật không ngờ..."
"Tôi có nên nói là khá dũng cảm không?"
"Siêu tuyệt."
"Cậu cần giúp đỡ, Superboy."
Giọng nói của Batman lúc này càng thêm đáng sợ, Connor yếu ớt phất phất tay:
"Không... Tôi thực sự không cần."
Để thú nhận với Batman rằng hắn có thể thích con trai mình? Hay một trong đó không thể được đưa ra một cách tình cờ? Connor cảm thấy quá khó khăn, hắn không biết mình có thể trụ được bao lâu dưới tay Batman.
"Thật không biết xấu hổ."
Connor thậm chí có thể nhìn thấy râu trên cằm Batman khi anh ta đến gần.
"Vậy chuyện gì đã xảy ra?"
Superboy yếu ớt nhổ ra một bông hoa cẩm chướng.
"Có vẻ như nó sẽ không hoạt động."
Vài tháng sau, Connor vẫn như vậy, liên tục khạc ra đủ loại hoa kèm theo sốt nhẹ và chóng mặt, mệt mỏi nhẹ. Zatanna suy nghĩ một lúc lâu trước khi đi đến kết luận rằng Connor không chết vì suy nhược như trong sách vì hắn là một người Kryptonian hỗn hợp chủng tộc đặc biệt, các gen Kryptonian mạnh mẽ đã hỗ trợ hắn trong vài tháng qua.
Nhưng đây không phải là giải pháp sau tất cả.
"Cậu sẽ cười cả ngày lẫn đêm khi nhìn thấy nó."
Connor mang theo một bó hoa hồng trắng đến chiếu của Jason, hắn vì xác định mình thích Jason, nên dành thời gian sẽ đến đây xem cậu.
"Yên tâm, cái này tôi mua, không phải nhổ ra."
"Vấn đề hoa nhổ có vẻ ngu ngốc, và không có cách nào để giải quyết nó cả."
Đặt bó hoa trước hình chiếu, Connor cố ý vung nắm đấm với vẻ hung ác: "Nếu cậu dám cười to, tôi sẽ không tha cho cậu đâu."
Gần đây cả Nightwing và Robin đều không xuất hiện, còn Batman thì càng hiếm.
"Có vẻ như họ đang gặp rắc rối lớn." Wally nhớ lại những tin nhắn của Dick, "loại rất xảo quyệt".
Nó phải đủ nghiêm trọng để khiến Batman cảm thấy khó trị, nhưng thật bất thường khi Liên minh không nhận được tín hiệu từ Batman để gọi hỗ trợ.
...Tôi vẫn muốn thú nhận với họ những ngày này. Connor hơi khó chịu, nhưng không sao, vài ngày nữa chuẩn bị cũng không sao.
"Mấy ngày nay có vấn đề gì lớn không?"
Một trong những nhân vật chính của chủ đề xuất hiện ở cửa, anh ta vừa bước vào đã đổ gục xuống ghế sô pha, vẻ mặt đầy mệt mỏi. Wally nhường chỗ cho anh ta để Nightwing có thể nằm xuống.
"Jason đã trở lại."
Dick đột nhiên nói cái gì vậy, anh quay đầu hướng Connor lặp lại: "Jason còn sống."
Trên thực tế, Dick đã mơ hồ đoán được người con trai tóc đen mắt xanh mà Connor đang nghĩ đến là ai từ ngày mà Connor bị họ cưỡng hôn vài lần, nhưng anh không thể chắc chắn được. Hơn nữa, cho dù khẳng định, thì họ có thể làm được cái gì đây chứ? Em trai của anh đã ra đi mãi mãi, Dick từng cảm thấy rằng phép thuật của Connor có thể sẽ không bao giờ được giải, nhưng anh không ngờ thế giới lại làm ra loại chuyện như thế này.
Red Hood của Gotham là Jason, và cậu ấy đã trở lại với họ.
"Connor đâu?"
"Gotham."
"...Anh không định ngăn anh ấy sao? Dù sao thì anh ấy vẫn đang bị bệnh mà."
"Cậu ấy chỉ đi để mở khóa phép thuật của mình thôi."
Hắn chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày như vậy, ngày mà hắn gặp lại Jason. Chàng trai trong ký ức của hắn bây giờ đã trưởng thành hơn, ngũ quan cũng sâu sắc hơn, đã sớm là một thanh niên cao lớn ngay thẳng, thậm chí còn cao hơn Connor một chút.
Đôi mắt xanh của Jason đầy vẻ trêu chọc, mặc dù cậu bị Superboy dồn vào chân tường với thái độ điềm tĩnh khiến cho Connor vô cùng khó chịu.
"Tôi không nhớ là có mời cậu." Jason cười lạnh một tiếng, muốn đẩy hắn ra.
"TÔI......"
Có lẽ là bởi vì cơn sốt nhẹ làm cho Connor đầu óc kém minh mẫn, hoặc có thể là nhìn thấy Jason ngây ngẩn cả người, làm cho hắn mất đi lý trí, tóm lại, Connor là một người sẽ không che giấu nội tâm của mình. Jason cho rằng Connor sẽ cho cậu một đấm, cho dù là tiếp nhận đại giai cấp huấn luyện về sau, Jason cũng không xác định có thể trực tiếp đón lấy một đấm của Connor. Nhưng trước sự ngạc nhiên của cậu, hắn chỉ ôm lấy cậu.
"Tôi không mong đợi điều này xảy ra," cậu nghe thấy Superboy thì thầm vào tai mình.
Jason ánh mắt sắc bén nhìn thấy mấy đóa hoa đỏ rơi trên mặt đất, cậu đột nhiên đẩy Connor ra, lúc này mới phát hiện những đóa hoa nhỏ màu đỏ kia là từ trong miệng đối phương phun ra.
"Đây là kịch gì mới?"
"Giải thích cũng đã muộn." Kỳ quái, hắn càng tiếp cận Jason, hắn phun ra càng nhiều đóa hoa, thẳng đến hắn vừa mở miệng liền đem mấy cánh hoa màu đỏ tươi tràn ra.
"Này, cậu có muốn hôn tôi không?"
KẾT THÚC.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com