Chương 16 : Ký Ức Máu
Ký Ức Máu
Trí Tú vẫn chưa hoàn toàn lấy lại bình tĩnh. Những hình ảnh trong ký ức mơ hồ như làn khói, tan rồi tụ, khiến cô không thể phân biệt đâu là thực, đâu là ảo.
Cô nhìn sang Trân Ni-cô gái đang siết chặt tay mình, đôi mắt ẩn chứa sự lo lắng cùng nỗi hoang mang sâu thẳm. Nếu những gì kẻ đó nói là thật, thì cô và Trân Ni đã từng có một quá khứ gắn liền với máu và thù hận. Nhưng tại sao cô lại không nhớ? Và liệu Trân Ni có thực sự không biết gì?
Căn phòng bỗng trở nên quá ngột ngạt. Cô cần một chút thời gian để suy nghĩ.
"Chúng ta rời khỏi đây thôi." Trí Tú khẽ nói, giọng trầm xuống.
Trân Ni gật đầu, nhưng trong ánh mắt cô vẫn còn vô số câu hỏi chưa được giải đáp.
Hai người vội vàng rời khỏi ngôi nhà hoang, để lại phía sau một bóng đen đang lặng lẽ quan sát họ từ một góc khuất.
Đêm đó
Trí Tú trằn trọc không ngủ được. Mỗi lần nhắm mắt, những hình ảnh chớp nhoáng trong ký ức lại hiện lên. Đôi tay cô nhuốm máu, thanh kiếm lạnh lẽo, tiếng hét của Trân Ni...
Cô giật mình mở mắt, trái tim đập thình thịch.
Không thể tiếp tục như vậy. Cô cần tìm hiểu rõ ràng.
Rời khỏi giường, cô khoác áo lên và lẻn ra khỏi phòng.
Hành lang tối đen, chỉ có ánh trăng rọi qua cửa sổ. Cô bước đi thật khẽ, hướng về thư phòng của Trần Lâm. Nếu cuốn sách gia tộc thực sự quan trọng đến vậy, thì có lẽ nó chứa đựng câu trả lời mà cô đang tìm kiếm.
Nhưng khi cô vừa đặt chân đến trước cửa thư phòng, một giọng nói vang lên từ bóng tối:
"Chị Tú?"
Cô giật mình quay lại-Trân Ni đang đứng đó, ánh mắt sắc bén hơn hẳn ban ngày.
"Chị đang làm gì ở đây?"
Trí Tú mở miệng định giải thích, nhưng đột nhiên, cô nhận ra có gì đó không đúng.
Trân Ni bước ra khỏi bóng tối, gương mặt cô gái vẫn xinh đẹp như mọi khi, nhưng lại mang một nét gì đó khác lạ. Một nụ cười nhàn nhạt xuất hiện trên môi cô.
"Chị định tìm cuốn sách, đúng không?"
Trí Tú khựng lại.
Tại sao Trân Ni lại biết?
Không gian trở nên im lặng đến đáng sợ. Một cơn gió lạnh thổi qua hành lang. Trong khoảnh khắc đó, Trí Tú chợt nhận ra-có thể, không phải chỉ có mình cô đánh mất ký ức.
Có thể, Trân Ni cũng đang che giấu điều gì đó.
Mọi thứ dần trở nên phức tạp hơn bao giờ hết.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com