The sun will shine one day (8)
"Cái này được không? Hay chị thích cái này ...hay thích cái này...?"
"Chị thích em"
"..."
...
"Em thấy cái này được không?"
"Anh nhìn cái khác thử xem, cái này nè"
Nụ cười em lúc ấy.
Ánh mắt em lúc ấy.
Dành cho người đó.
Làm tôi nhớ lại năm xưa.
Phải.
Chúng ta đã từng.
"Jisoo"
"..."
"Jisoo"
"Hả? Gì thế?"
"Cậu sao vậy? từ hồi rời khỏi trung tâm đến giờ cậu cứ ngơ ngác như người mất hồn". Cô bạn Jisoo vừa cầm tay lái vừa nói
"Không...đâu có gì". Jisoo tựa đầu vào cửa kính
"Cậu có định tháng này đi qua đấy nữa không vậy?"
"Hả? Qua đâu?". Jisoo thắc mắc
"Thì New Zealand"
Phải rồi.
Cứ mỗi lúc có kì nghỉ dài hay không bận gì thì Jisoo liền lập tức mua vé sang đó.
Để tìm em.
Hai năm rồi...
"Không". Jisoo đáp bằng chất giọng buồn bã
"Sao vậy? Không phải lần này được nghỉ ngơi lâu sao?"
Gặp được em rồi.
"Không cần thiết nữa". Jisoo nói
Nhưng thứ không muốn thấy nhất lại thấy rồi.
"Sao? Cậu quên được con bé rồi á?". Cô bạn Jisoo bất ngờ liền quay sang hỏi
"Nè nè coi chừng cẩn thận...". Jisoo hét lên
"Kétttttttttttt"
Tiếng thắng gấp của hai chiếc ô tô đối đầu nhau vang lên, vẫn không tránh khỏi sự va đập nhẹ
"Này cậu có sao không?". Jisoo mặt tái mét quay sang lo lắng cho cô bạn
"Không...tớ không sao...còn cậu?"
"Không sao"
Định thần trở lại sau vài giây, cả hai bước xuống xe để xem xét tình hình va chạm. Và rồi định mệnh.
Là em.
Hai người trong chiếc oto kia cũng bước ra. Cô gái với dáng người quen thuộc. Cách bước đi quen thuộc.
"Jisoo...người kia?"
"Tớ thấy rồi"
Em cũng thấy cô.
Em đứng đó nhìn cô.
Ánh mắt lạnh lùng đó.
"Hai cô có sao không? ...Ji-Jisoo?". Chàng trai lịch sự bước đến hỏi thăm sau vụ va chạm, giật bắn người vì thấy Jisoo trước mặt
"Đã lâu không gặp anh, Jiho"
Jiho- ca sĩ solo cùng công ty Jisoo và Jennie ngày trước- cũng là người mà Jennie bảo đã yêu
"Trùng hợp vậy...mà ở đây không tiện nói chuyện, hay chúng ta đến tiệm cafe nào gần đây, cũng lâu rồi cô với Jennie cũng không gặp nhau". Jiho nhẹ giọng cười nói
"Không cần đâu, ban nãy bạn tôi không cố ý đụng phải xe anh, tôi thay mặt bạn tôi xin lỗi, tôi có việc rồi nên đi trước". Jisoo vội vã kéo tay cô bạn đi về phía xe để lại anh chàng nhìn ngơ ngác.
Jennie vẫn không nói gì.
Ánh mắt vẫn không khỏi lạnh lùng nhìn chị rời đi.
Em quên tôi thật rồi...
Có phải không?
Jisoo cùng cô bạn quay về tiệm café của Jisoo, trên đường về không ai nói gì, cô bạn cũng không dám hỏi, chỉ sợ Jisoo lại kích động rồi xảy ra chuyện gì không hay.
Jennie là người duy nhất có thể khiến Jisoo điên đảo mà làm chuyện dại dột
Hai ngày sau vụ chạm mặt không đáng nhớ trong cuộc đời, Jisoo uể oải tinh thần. Hai đêm rồi cô không chợp mắt. Cứ mỗi lần nhắm mắt lại hình ảnh em đều hiện trong đầu. Cô đau lòng.
Jennie.
Nói không để tâm thì là nói dối
Chị nhớ em.
Đêm nay cô lại khóc
Sự thật là em đã là của người khác rồi.
Buổi sáng hôm ấy, Jiho một mình bước vào tiệm café JJ mà hoàn toàn không biết đây là của Jisoo. Gọi cho mình phần nước latte quen thuộc, anh hôm nay trông rất bảnh bao, cứ như là đến để hẹn hò cùng ai vậy. Jisoo vừa định đem phần nước ra tiện thể chào hỏi thì lại nghe được anh đang nói chuyện điện thoại nên đành chờ giây lát
"Em đang ở đâu?"
Em...
Jennie sao?
"À vậy hả?"
Đôi mắt Jiho buồn bã
"Vậy để khi khác cũng được"
Jennie định đến đây?
"Vậy hôm khác mình gặp, bye em"
Jiho nở nụ cười
"Yêu em, Joohyeon"
Joohyeon?
Không phải Jennie sao?
Chuyện gì thế này?
Anh ấy làm gì với Jennie thế này?
Jisoo nghe rõ những lời Jiho nói qua chiếc điện thoại, không khỏi giật mình.
Jisoo tức giận muốn chạy đến hỏi cho ra lẽ nhưng anh ta lại nhanh chóng đi khỏi chỗ đấy. Jisoo trong lúc suy nghĩ nên không nhận ra
Rốt cuộc thì anh đối xử với Jennie của tôi thế sao?
...
Từ ngày đó Jisoo cứ sốt sắn đứng ngồi không yên, lo cho Jennie, cho hạnh phúc của em...Người đó có tốt với em không?Sao anh ấy lại nói yêu người khác như vậy? Lòng Jisoo chất chứa bao bộn bề, muốn gặp em để nói chuyện nhưng lại không có cách nào liên lạc, hỏi thăm ba mẹ bạn bè thì họ nói em không về nhà
Jennie à chị biết phải làm sao đây?
...
Ngày thứ năm sau buổi gặp mặt không đáng nhớ trong cuộc đời
Jiho lại bước vào tiệm café JJ của Jisoo, và lúc này không chỉ có một người
Cho đến khi Jisoo đủ nhận thức nhận ra
Cô ấy không phải Jennie
" Ba hôm rồi không gặp, anh thực sự rất nhớ em". Jiho nói
" Hôm đó em bận đột xuất, em xin lỗi". Cô ấy cười đáp, quả thật là một cô gái có nụ cười tỏa nắng
"Vậy...". Jiho nắm lấy tay cô gái." Tối nay đi xem phim cùng anh có được không?"
"Được chứ". Cô ấy lại cười và nắm tay Jiho
Đến giới hạn rồi.
Tôi không cho phép anh làm tổn thương Jennie
Jisoo thực sự tức giận mặt đỏ hoen lập tức đi đến phía hai người đó
Tôi không cho phép.
"Bốp"
Một cái tát thật mạnh vào mặt Jiho
Bởi Jisoo
Dù là bất cứ giá nào.
Họ nhìn Jisoo ngơ ngác
Cũng không được tổn thương em ấy...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com