Chap 20
Mùa thu đang nhanh chóng đi qua. Cũng đã tới mùa đông. Cây cối không còn màu sắc xanh tươi khỏe khoắn như mùa hạ hay cam pha chút đỏ sắc dịu dàng như mùa hè nữa. Nhất là hoa anh đào. Cây hoa anh đào đã rụng hết lá để chờ tới những khoảnh khắc cuối đông - đầu xuân, khoảnh khắc mà sự ấm áp xen kẽ với giá lạnh của tuyết, khi đó, cây sẽ phô ra màu sắc hồng nhạt tuyệt đẹp mà ta hay gọi là sakura.
Erza đang đi trên con đường về nhà. Cô đang suy nghĩ và đếm từng ngày, chờ tới khi được ngắm hoa anh đào. Bây giờ mới chỉ đầu mùa đông thôi! Phải chờ khoảng 2 tháng nữa lận.
Tối qua, ba mẹ nói với cô là sẽ định cư ở Mĩ. Họ sẽ điều hành trụ sở của Titania ở Mĩ, giao lại chi nhánh ở Fiore này cho cô. Erza có chút buồn vì sắp phải rời xa ba mẹ. Suy đi tính lại thì cô đã sống chung với ba mẹ 6 tháng, 1 khoảng thời gian cũng khá dài. Erza đã cảm nhận được tình yêu thương ấm áp khi ở bên gia đình. Họ đã cùng nhau đi dã ngoại, đi thuyền, công viên,... Gia đình Erza có rất nhiều kỉ niệm hạnh phúc với nhau...
Nhưng có 1 điều làm cô hối tiếc...
Đó là không thể ngắm hoa anh đào với ba mẹ. Cô luôn mong ước có thể ngắm hoa anh đào với ba mẹ. Chắc là... sẽ không thực hiện được. Khoảng 2 tháng nữa mới có hoa. Ba mẹ cô thì tối nay là đi rồi.
Bây giờ là 18h. Mặt trời đã khuất lấp. Màn đêm bắt đầu bao phủ Magnolia. Những ánh đèn vàng đã được bật, soi rọi những con đường tuyết trắng xóa.
Chợt, 1 cơn gió rét buốt thổi qua.
Erza khẽ run người. Cô vẫn đang đi bộ về nhà. Cô chỉ mặc mỗi áo khoác, không khăng choàng cổ, cũng không găng tay. Đó là 1 thói quen xấu của cô. Cô không bao giờ nhớ, mình phải mặc đủ ấm khi ra ngoài.
- Erza!
Một giọng nói cất lên từ phía sau. Erza quay lại nhìn.
- Jellal!
Jellal vội chạy lại chỗ Erza.
- Lại nữa rồi! Cậu lúc nào cũng làm tớ phải lo lắng. Ra ngoài thì phải mặc cho ấm chứ! - Jellal trách móc.
Tuy miệng thì trách Erza nhưng cậu lại lấy khăn cậu, choàng qua cổ cho Erza. Cậu cũng bỏ găng tay ra cho vào túi áo khoác. Sau đó, dùng hai tay mình nắm chặt hai bàn tay cô, sưởi ấm cho cô.
- Tay cậu lạnh quá! - Jellal nhíu mày.
- Ừ. *đỏ mặt*
- Thôi về nhà nhanh đi. Tối nay hai bác phải đi rồi. Ba mẹ tớ đang trò chuyện với hai bác tại nhà cậu. Đi nhanh thôi!
Nghe nói tuần này, hai ông bà Fernandes về Fiore. Tối nay, họ sẽ cùng ba mẹ Erza về Mĩ. Cũng phải, hai gia đình có quan hệ vô cùng tốt.
--- Tại biệt thự nhà Titania ---
- Ba! Mẹ! Thưa hai bác. - Erza lễ phép.
- Erza đó hả con? - ông Fernandes lên tiếng.
- Lớn lên trông con xinh lắm! Vô cùng dễ thương~~ - Mẹ Jellal khen cô.
- Cảm ơn hai bác - Erza cúi đầu lễ phép.
- Erza, Jellal! Hai con ngồi xuống ghế đi! Chúng ta có chuyện muốn nói với hai đứa.
- Dạ - Hai người đồng thanh lễ phép.
Tất cả mọi người đang ngồi ở phòng khách. Erza nhận lấy tách trà nóng mà mẹ cô vừa rót.
- Erza! Chắc con biết tối nay, ba mẹ và hai bác Fernandes sẽ đi chung 1 chuyến bay về Mĩ?
- Vâng! Jellal có nói con biết.
- Hai đứa có biết rằng từ nhiều năm về trước, hai đứa đã có hôn ước? - mẹ Jellal hỏi.
Erza đang uống trà. Nghe vậy thì tự nhiên bị sặc, ho mấy tiếng.
Jellal vỗ vỗ lưng Erza. Cậu là bình tĩnh nhất. Vì cậu biết rằng, dù có hôn ước hay không thì cậu cũng rước Erza về làm vợ.
Ông bà Titania rất yên tâm khi giao Erza lại cho Jellal. Vì Jellal luôn quan tâm chăm sóc cho con gái. Gia cảnh nhà Fernandes thì lại rất tốt. Hai đứa cũng có tình cảm với nhau. Hôn ước này trăm lợi chứ không hại.
- Tất cả chúng ta có mua cho hai đứa 1 căn biệt thự nhỏ ở thành phố Magnolia này. Từ nay về sau hai đứa sẽ sống ở đó. - ba Erza lên tiếng.
- Gì cơ? Con sẽ sống chung với Jellal sao? - Erza sửng sốt.
- Có gì sao con? - mẹ Erza hỏi.
- Dạ... không! Con chỉ...*đỏ mặt*... hơi... à thì... thực ra con... - Erza ấp úng.
- Con yên tâm đi - mẹ Jellal - Nhóc Jellal nhìn vậy thôi chứ hiền lắm. Nó không bắt nạt hay làm gì con đâu!
- Nếu nó mà dám lớn tiếng hay làm gì con thì con cứ nói với bác - ba Jellal - bác sẽ... giết nó.
- Ba! Con là con trai của ba đó. Sao ba ác vậy? - Jellal mếu máo.
- Cả bác nữa - mẹ Jellal - Bác cũng sẽ không tha cho nó đâu. A! Còn Mei - chan nữa. Con cứ yên tâm Erza! Nó không dám làm gì con đâu.
- Mẹ à! - Jellal.
- Dạ không - Erza xua tay - Con chỉ cảm thấy...*đỏ mặt*... à...
- Chuyện gì hả con? - ba Erza quan tâm.
- Dạ... Con chỉ hơi ngại thôi!
- Ngại ngùng gì không biết! Thật không ngờ sau bao nhiêu chap... À nhầm! Sau bao nhiêu thời gian ở bên nhau mà cậu vẫn ngại đó. - Jellal nói.
- *đỏ mặt* Ngượng ngùng xấu hổ là đặc quyền đặc lợi của con gái mà! *bĩu môi hờn dỗi*
- Kawaii~~~ Baka neko - Jellal lại trêu Erza.
- Tớ không phải là mèo. Và hơn hết, tớ không baka >O< Ba! Mẹ! Hai bác! Jellal bắt nạt con. >O<
- Ế ế! Tớ bắt nạt cậu hồi nào?
- *nhõng nhẽo* Huhu! Hai bác ơi Jellal bắt nạt con kìa~~~
- Jellal - ba mẹ Jellal - con không được làm Erza khóc!
- Dạ........ - Jellal - Nín đi! Cậu đừng có nhõng nhẽo nữa. Nếu không ngừng thì cậu sẽ kawaii quá mức quy định đó.
- Hả? Kawaii quá mức quy định? Là sao? - 4 người lớn thắc mắc.
- *thì thầm* Sự kawaii của Erza được chia ra nhiều mức độ. Bây giờ thực sự mới cao hơn mức trung bình 1 chút thôi! Nếu cao hơn nữa e là phải dỗ nín bằng bánh kem dâu!
- Ra thế! *vẫn thì thầm*
- E hèm! Mọi người đang to nhỏ gì vậy? - Erza
- *đổi chủ đề* A! 7h rồi! Tới giờ chúng ta phải đi rồi đó - ba Erza.
- Chúng ta đã cho người mang hành lí của con và bé Erza sang nhà mới rồi Jellal - mẹ Jellal.
- A! Xe tới rồi kìa! - ba Jellal.
- Để chúng con đi tiễn ba mẹ và hai bác - Erza.
Tất cả 6 người bọn họ bây giờ đang trên chiếc limousine sang trọng và đang trên đường tới sân bay quốc tế Fiore.
--- Tại sân bay quốc tế Fiore ---
- Đến lúc ba mẹ phải đi rồi - ba Erza.
- Nhớ chăm sóc bản thân thật tốt nhé con gái! Đặc biệt là phải mặc đủ ấm khi đi ra ngoài - mẹ Erza.
Erza không kìm được nước mắt, chạy lại ôm ba mẹ mình.
- Con cũng vậy nhé Jellal - mẹ Jellal.
- Vâng! Con cũng sẽ chăm sóc bản thân thật tốt - Jellal.
- Không! Ý mẹ là con cũng phải chăm sóc cho bé Erza thật tốt đấy biết chưa?
- *anh Jellal đã bị đứng hình*
Sau đó, 4 người lớn cùng lên máy bay. Khỏi nói cũng biết, thế nào họ cũng mua hết vé ở khu vực hạng I.
Riêng hai bạn trẻ ở dưới mặt đất. Họ cùng nhau nhìn chiếc máy bay lớn dần dần khuất lấp sau những đám mây mới đi về.
Erza và Jellal cùng bước vào chiếc limousine và về nhà, nhà mới của họ.
------------------------------------------------------ Anjou - chan
Các bạn thân mến! Vậy là fic này đã tròn 20 chap. Cảm ơn các bạn thời gian qua đã luôn ủng hộ, theo dõi fic. Điều đó đã giúp tác giả có thêm động lực để viết tiếp. Mình thực sự cảm ơn các bạn.
Nhân dịp fic tròn 20 chap, mình sẽ tổ chức 1 trò chơi nho nhỏ. Đó là bình chọn.
1. Chap sau, mình dự định cho cả đám diễn 1 vở kịch. Theo các bạn, mình nên chọn vở kịch nào sau đây:
A. Chó sói yêu cô bé quàng khăn đỏ
B. Romeo và Juliet Happy Ending
C. Tác giả nên có 1 vở kịch tự nghĩ.
D. Khác (nêu rõ)
2. Nếu cặp Jerza cần có người để "tạo ra nhiều lúc ở bên nhau", thì các bạn nghĩ ai thích hợp:
A. Chị Mirajane
B. Meredy
C. Không cần đâu tác giả ơiiii
D. Khác (nêu rõ)
3. Các bạn nghĩ mình có nên cho "người thứ ba" xen giữa Jerza không?
A. Không! Tuyệt đối không!
B. Có (các bạn có thể tự nghĩ ra nhân vật mới này giúp tác giả)
C. Tùy tác giả.
4. Bây giờ, cặp Jerza sẽ ở chung 1 nhà. Theo các bạn, có cần thú nuôi trong nhà không?
A. Đương nhiên rồi
B. Không
C. Tùy tác giả.
Ngoài ra, nếu có bạn nào muốn có thêm nhiều chi tiết khác trong fic thì cứ comment vào chap này. Mình sẽ có câu trả lời các bạn.
Hãy tham gia bình chọn bằng cách: comment vào chap này.
Nếu bạn comment vào chap khác thì bình chọn của bạn sẽ không được tính.
Bình chọn có hiệu lực từ khi đăng chap này tới 12Am ngày 28 tháng 11 (thứ bảy). Nếu quá thời gian này thì bình chọn cũng không được tính.
*Lưu ý: Tuyệt đối không được gây chiến, chửi mắng, xúc phạm nhau khi bình chọn. Vì nhiều sự bình chọn khác nhau dễ gây bất đồng quan điểm.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com