Chap 21
Min tăng dần lực siết ở cổ tay, dồn ép tới Qri tới tận chân tường, không còn một chút cơ hội lùi lại. Ngày hôm nay, Min muốn kết thúc tất cả mọi sự đau khổ mà Qri đã gây ra. Cô ấy, nếu biết nhún nhường thì Min cũng chẳng phải tới mức thủ đoạn. Ly nước mà Min đưa cho Ri lúc trước, có một ít chất gây mê, làm người ta không bất tỉnh hẳn mà là mơ màng, rơi vào cõi hư hư thực thực.
Qri cảm thấy tay mình ngày một đau, muốn dung sức đẩy Hyomin ra mà vô phương. Sức lực trong Qri như cạn sạch, cảm giác như đứng được cũng là may mắn rồi. Đôi chân Qri run rẩy, trong vô thức, Ri bỗng đổ người xuống. Dù đã cố lảng tránh nhưng Min vẫn đỡ được vòng eo của Lee Qri. Vòng eo nhỏ nhắn, mềm mại. Các cơ tay của Min cũng như thả lỏng dần.
Đỡ được Ri rồi, Min mới biết Qri nhẹ tới mức nào. Có lẽ thể trạng của Qri cũng chẳng khá hơn Hyomin. Min rất ốm, tạng người nhỏ nhắn, còn Qri là vóc dáng mảnh mai, do sống khổ hạnh từ nhỏ. Qri từ nhỏ, đã mang tâm sự, luôn phải hà khắc với chính mình, không thể sống buông thả như cha của mình. Lee Qri con người tự đi lên bằng nỗ lực, không dựa vào những lời ong bướm, những dụ dỗ thể xác tầm thường. Lee Qri, tưởng chừng như sẽ mãi ôm mối hận tới lúc gặp Hahm Kang Kwon.
- “Unnie…” Giọng Min thoáng hiện nét lo lắng. Một chút thuốc an thần của Min giờ đã phát tác. Chân Qri khuỵu xuống dần, sức lực tan biến, nhường lại chỉ là cảm giác mờ dần.
- “Eunjung…Eunjung…” Qri lẩm bẩm gọi không thành tiếng. Chẳng có Jung ở đây đâu. Căn phòng leo lét ánh đèn.
Trong thứ ánh sáng ẩn hiện, chỉ thấy Min đỡ Qri tới chiếc giường gần đó. Min đặt nhẹ nhàng tấm lưng trần của Qri xuống tấm nệm ấm rực. Đôi mắt Min dần nóng lên, cơ thể Qri như nước lặng lẽ trôi. Vừa dịu dàng, vừa uyển chuyển. Bàn tay Qri buông thả, mọi xúc giác vẫn hoạt động, chỉ có không thể chống cự được. Vừa bất lực, vừa đau đớn, Qri cố gắng đánh thức mọi giác quan, nhưng vô vọng. Càng cố thì càng lún sâu hơn vào vô thức.
Hyomin vội cởi bỏ lớp đồ trên người cho Qri dễ chịu hơn. Từng tấc đi qua, Min đều run rẩy, bàn tay miễn cưỡng rụt rè mà trút bỏ hết tất cả. Từng chiếc vòng được tháo ra khỏi chiếc cổ thanh mảnh. Min nuốt nước miếng. Xương đòn khêu gợi, mái tóc dài của Kyul khiến tim Hyomin đập thình thịch. Màu tóc mà Hyomin rất thích. Bất giác Min cúi xuống, nhẹ nhàng hôn lên tóc, răng cắn lấy ngọn tóc mềm mượt.
- “Qri unnie. Quên Eunjung đi” Min thều thào nói trong bóng tối.
Kyul chỉ nghe tới từ Eunjung thôi, mà lỗ chân lông đã dựng ngược lên rồi. Quên ư? Ước gì có thể quên.
Min tiếp tục chạm lên bả vai thon gầy, vuốt nhẹ một đường tới tận bàn tay. Một chút kích thích dâng lên trong Kyul. Nhưng không phải thứ cảm giác mà Kyul hoàn toàn mãn nguyện. Là bản năng, là bản năng thôi. Kyul nhắm mắt. Không hề nói lời nào. Có lẽ đã là buông xuôi.
Hyomin tháo tiếp tới chiếc vòng tay, rồi nhẫn, lần lượt các phụ kiện đều được nằm gọn trên bàn. Mỗi chút đi qua, Min lại dấy lên trong Qri cảm giác khác lạ, bất thường và man dại. Hóa ra lúc bị đánh mê khổ sở vậy đấy, không ngủ được. Mà là sự bất lực cam chịu mọi sự hành hạ thể xác. Haha. Lee Qri không ngờ lại bị chính chiêu độc của mình, hại chính mình. Thế nào là sự khôn ngoan, là sự toan tính hang chục năm qua. Bản lĩnh sân khấu, bản lĩnh rèn giũa trong suốt những năm tháng làm người mẫu nay sụp đổ nhanh vậy sao? Qri cay đắng nghĩ. Chua xót thay, người kéo Qri vào vòng xoáy lại chính là một kẻ mà Qri ít đề phòng nhất; là người mà Qri nghĩ sẽ chẳng thể làm gì, là người chỉ như tô nền thêm cho vẻ đẹp của HahmKyul. Park Hyomin, tại sao cô có thể đối xử với tôi như vậy.
Qri miên man trong suy nghĩ. Cho tới khi đôi môi nhận được một làn hơi ấm mềm. Qri mở mắt, khuôn mặt của Park Hyomin đã quá gần. Ri hoảng hốt, định giãy dụa. Quá muộn rồi, Min đã nhào lên, ép môi lấy môi Qri. Đôi môi lần đầu nếm trải hương vị kì lạ. Hyomin, hotgirl của Knet, cũng đồng thời là con người luôn được săn đuổi; nay đóng vai kẻ đi săn. Mà kì lại, con mồi mà Min chọn rốt cuộc lại là Lee Qri. Thực sự thú vị. Con người là tạo vật kì lạ của Thượng đế. Người cho họ gặp nhau, cho họ gắn bó, cho họ trở thành một, cho họ phát điên trong cơn mê tình ái.
Hyomin nhắm mắt, ép chặt đôi môi lên làn môi Qri. Chiếc lưỡi của Min nhẹ nhàng tách hai hàm rang của người nằm dưới, thám hiểm cái hang lạ lùng đó. Hơi nóng mà Min truyền qua khiến Kyul như phát điên. Min không ngừng chà sát trên cơ thể thon mềm của Qri. Những tiếng nóng hổi bay thành làn hơi phảng phất giữa không gian tối om như mực. Không khí đặc quánh một mùi dục tình trỗi dậy. Đôi tay Min từ từ khám phá thân thể yêu kiều. Làn da mềm, có chút lành lạnh. Mùi hoa oải hương như quyện lấy từng tấc cơ thể. Cơ thể Qri run run trong bóng tối, Min biết và mặc kệ. Bản thân Min cũng không hiểu là Kyul đang run lên vì lạnh, hay vì sợ. Min cũng không nghĩ nhiều. Tới nước này rồi, chỉ còn một chút nữa thôi. Min lại thêm lần nữa khuấy lên rung động trong sâu thẳm. Bàn tay Min rất nhanh cởi bỏ chiếc áo đầm của Qri. Nhà thiết kế thì bất kể đồ gì cũng nhanh chóng tuột ra thôi. Trong bóng tối mờ mờ, Min không nhìn rõ gì hết. Nếu có thì có lẽ, Min đã nhìn thấy hình xăm “HahmKyul time” ngay trên chiếc hông trần trụi. Này là kỉ niệm mà Kyul đã dành tặng người yêu của mình trong lần đầu họ ân ái, gần gũi. Vậy mà nay, nó được phơi bày, nhưng không hề được nâng niu như lần đầu tiên ấy.
Qri rùng mình bởi sự việc diễn ra quá nhanh. Tới lúc đầu óc cần thanh tỉnh thì chỉ thấy một màu đen u tối. Không thể để mọi chuyện tiến xa hơn được nữa. Min đang áp làn môi lên phía trên cơ thể. Chiếc quần lót duy nhất còn lại trơ trọi, đang bị giằng xé rồi cũng trôi đi nốt. Không còn gì đau khổ bằng sự chịu đựng mà không thể phản kháng. Thà ngủ một giấc rồi tỉnh dậy, coi như là tai nạn. Còn hơn lực bất tòng tâm như thế này. Trong tâm trí Qri, giờ chỉ còn lại sự hụt hẫng và tuyệt vọng. Bản thân Qri đã giữ gìn rất lâu, không dám làm những chuyện nhơ nhớp. Có ai ngờ, người phá bỏ tât cả là Park Hyomin. Có phải Chúa đang trêu đùa con. Qri mỏng manh như tờ giấy lụa, ở phía trên Hyomin đang vật vã trong lần đầu nằm trên của mình.
Đưa tay kéo giãn cơ thể Qri, Hyomin dùng ngón tay như điểm dò tìm. Tim Min phập phồng trong lồng ngực, vừa hồi hộp vừa ngỡ ngàng. Min ôm lấy tấm thân của Qri, chạm lên tất cả mọi điểm nhạy cảm nhất. Bầu ngực căng tròn, nhấp nhô sau từng tiếng thở. Úp sát người vào bên Kyul, Min liếm nhẹ đôi môi, nhắm mắt tận hưởng một chút thắng lợi của mình. Min kiêu ngạo áp đặt tất cả những gì mình có lên trên thân xác nhỏ nhắn ở dưới. Min hít sâu vào, rồi lại thở ra, từng nhịp nhanh dần. Chờ tới khi tiến nhập tới điểm kín đáo hạnh phúc nhất. Min banh hai mép ra đầu lưỡi chọt vào trong rồi rút ra thật nhanh. Cái vị ngọt thấm sang vị giác hòa tan vào miệng Min như đường, nó nồng nồng lắm cho những giây thần kinh trong nguời Min bừng dậy. Min mơn man hai múi thịt, liếm nhẹ để kích thích mạnh hơn. Cảm giác như người đang ở sa mạc đói nước, Min ngày một lộ liễu, khẩn trương chiếm đoạt lấy mọi thứ của Lee Qri.
Qri gồng mình với sự nhột nhạt mà Min đang gây ra. Vì rằng cảm giác đã tê liệt, nhưng bản năng thì vẫn còn, khiến Qri khó chịu kinh khủng. Nóng tới mức muốn gào thét, mà không thể gào thét. Ướt tới độ không kiểm soát nổi bản thân nữa. Đây là thứ quan hệ gì? Lần đầu tiên một người chuẩn mực, đứng đắn như Lee Qri lại bị xâm hại kinh khủng tới vậy. Nhưng thú thực, bản thân Ri cũng đang dâng lên một cỗ dục vọng. Chưa bao giờ cơ thể được săn sóc cẩn thận tới vậy, Qri bồng bềnh lâng lâng bay bổng trong thứ cảm xúc ngày một thăng hoa. Qri bắt đầu ú ớ, miệng nàng phát ra những tiếng động làm Min càng mạnh dạn mà mơn man cơ thể đó. Min chồm lên người Qri, hôn lên đôi môi đã hé mở, lưỡi Min lùa sâu vào, đánh cuộn với đầu lưỡi nóng ẩm của Qri. Min nuốt nước miếng ừng ực, hôn lên vành tai của Qri, rồi rê lưỡi quanh vùng cổ cao trắng ngần. Trong khi ngón tay liên tục ma sát trong hang động nóng ẩm.
Hơi nóng khiến Ri thả lỏng và bắt đầu đáp lại. Ai có thể từ chối được Hyomin vào lúc này. Min giờ như điên cuồng, bất chấp tất cả mà lao theo. Dù mọi chuyện sau này có ra sao, Min cũng chấp nhận. Bởi lúc này đây, ngay khi cảm nhận được cơn co thắt của Lee Qri, Min đã biết mình đang đi một con đường mù mịt, không biết đâu là điểm dừng. Min sẽ không hối hận, kể cả khi đôi môi Min nhận được những giọt nước mắt từ Lee Qri. Niềm sung sướng vừa qua đi, Qri lập tức trào lên sự xót xa. Nước mắt vô thức chảy từng dòng, thành những hang dài, làm ướt đẫm cả chiếc gối. Vậy là trò chơi đã chấm dứt. Có phải không Lee Qri?
…………..
- “Eunjung unnie” Jiyeon nằm ôm tấm thân mập mạp, phủ đầy lớp mỡ.
- “Uhm..” Jung mân mê lớp lụa mịn màng của Jiyeon. Hạnh phúc là thứ duy nhất Jung cảm nhận được. Những năm tháng xa cách là những phút giây dài đằng đẵng. Một giây một phút thôi cũng là đáng trân trọng lắm rồi.
- “Em… Unnie có thực sự tốt không?” Jiyeon không rời Eunjung, gục đầu lên tấm vai rộng, xương vững chắc.
- “Cái đó… “Jung cũng không thể hiểu tình hình hiện tại là tốt hay không. Được nhìn thấy Jiyeon khỏe mạnh, bình an, đó có lẽ là điều tốt nhất. “Unnie vẫn ổn. Em đừng lo”
Vén nhẹ mái tóc của Jiyeon, Jung hôn lên trán, thật say đắm. Nếu như buông tay thì đâu còn hạnh phúc mà được ôm em trong lòng. Có là gì nếu ngày mai mặt trời không thức dậy, chỉ cần nằm bên em như vậy mà thôi. Nụ cười này không biết sẽ kéo dài bao lâu nếu như Ji không phải ngôi sao và xuất thân của Jung không đặc biệt đến thế. Nụ cười ấy có thể là nước mắt, cũng có thể là tột đỉnh của khổ đau. Dù có là gì thì giờ đây cũng không thể dừng lại được nữa. Jiyeonnie. Sóng gió mới chỉ bắt đầu thôi.
…………
Park Soyeon vừa nhận được một xấp thư từ những người văn thư. Một vài cái thật không đáng để tâm. Trong vô số những thứ tạp nham được gửi tới Park Soyeon thì có một bì thư rất dày giấu tên, chỉ được ghi chú “Gửi từ trường quay Dongguk”. Soyeon chau mày. Nơi này Eun Min Yeon Ri đang thực hiện những cảnh quay phim đầu tiên, không lẽ có chuyện gì. Mà nếu có chuyện nghiêm trọng thì báo chí đã ầm ĩ rồi. Paparazi thường rất thính mà.
So không nghĩ nhiều,vội mở bì thư. Những gì trước mắt Soyeon thực sự khiến người ta choáng váng. Những bức hình ghi lại cảnh Jung vào phòng Ji và Min vào phòng Kyul. Rồi cả những bóng mờ mờ mà một người thông minh như So thừa hiểu có chuyện gì xảy ra. Một luồng nóng bốc lên từ từ, làm những giọt mồ hôi lạnh toát thoát ra. Chỉ riêng việc Jung ở chung với Ji cả đêm hay như Min ở cùng Qri sẽ là đề tài cực hot. Netizeen sẽ dung hết trí khôn và sự tưởng tượng thêm bớt sự việc. Người ta sẽ không tin việc hai người không dính dáng tới nhau là JiJung lại ở chung phòng; người ta càng không tin Qri dễ dàng cho Min qua đêm ở khu nghỉ dưỡng trên phim trường. So càng nghĩ càng shock nặng nề. Mà nhất là khi con người mà Soyeon muốn chinh phục lại nằm trong tay người khác.
Soyeon lật đật mở túi, lấy những viên thuốc màu hồng nhạt. Thuốc để kiềm chế sự căng thẳng mà bấy lâu Soyeon vẫn thường mang. Con người ta, khi đối diện với áp lực sẽ thực sự chênh vênh. Viên thuốc mà So uống chưa kịp xuống tới bụng, thì ngay lập tức đã nhận được điện khẩn từ chủ tịch Ham.
- “Chúng ta phải chấm dứt ngay lập tức. Dù có phải tạo scandal thì vẫn phải làm. Park Jiyeon phải ra khỏi showbiz càng sớm càng tốt”
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com