Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

   Sea lúc này đang phi vội ra sân bay để đón cậu bạn lối khố đi du học trở về. Thực ra là cậu cũng không có ý coi thường xem nhẹ ai như bác sĩ Jimmy nghĩ, mà là thực sự có việc gấp thật.
   "Ở đây, ở đây" Sea vươn tay vẫy khi nhìn thấy bóng dáng thân thuộc, cũng đã mấy năm rồi không gặp nhưng cả hai vẫn luôn liên lạc, chơi với nhau từ thời bắt đầu cắp sách tới trường làm sao mà quên nhau được.
   Nụ cười rạng rỡ, cái ôm ấm áp của hai chàng trai như bừng sáng một góc sân bay khiến người qua lại không nhịn được mà lén đưa mắt. Cả hai đều toát lên một vẻ đẹp khiến người ta bị cuốn hút say mê, nụ cười của họ thì ấm áp như nắng mùa xuân vậy.

- Sao rồi lần này về hẳn chứ?

Sea vừa lái vừa hỏi người bên cạnh, gia đình cậu và Prem là hàng xóm của nhau từ rất lâu rồi hai người họ chính là cặp bài trùng cùng nhau lớn lên, cho đến 5 năm trước khi Prem quyết định đi du học. Nhưng khoảng cách địa lí cũng không cản trở được mối quan hệ của cả hai, họ vẫn luôn và mãi là anh em của nhau đó là điều kiên định trong lòng cả hai.

- Ừm...cũng không biết, còn xem tình hình việc kia thế nào đã?

"Thời hạn đã đến con cũng nên về để thực hiện lời hứa rồi" Prem nhớ lại lời của mẹ trong điện thoại thì thở dài, xem ra vẫn không thoát được cái " lời hứa" kia.

- Cái vụ "định ước" đó à. Trời ạ! Cái thời nào rồi mà vẫn còn "hôn ước" với "định ước" nữa chứ.
 
Sea nghĩ tới là muốn xù lông, đời xô đẩy thế nào mà hai người họ lại tự dưng vướng vào cái mớ rắc rối từ đời nào rồi.

- Còn việc của Sea sao rồi? Nay gặp người kia nói chuyện thế nào?

Prem chợt nhớ tới cuộc hẹn mà người bạn đã kể liền tò mò thăm dò.

- Anh ta bảo cho anh ta thời gian đợi ông anh ta khoẻ rồi sẽ nói chuyện.

- Vậy còn được, bên này thì không ép nhưng lại đẩy tớ qua làm thư kí cho hắn. Bảo cái gì mà để tìm hiểu làm quen.

Prem vừa nói vừa nhăn mày nhớ tới việc ông bà bô đề xuất với mình trước khi về.

- Thư kí thì thư kí, cậu cứ quậy cho tưng bừng lên cuối cùng chỉ cần người phá " định ước" không phải là cậu là được.

Sea ném cho tên bạn cái nháy mắt đầy ẩn ý. Các cụ có câu "không ăn được thì đạp đổ", còn đối với họ mà nói không thích thì phá. Dù sao đừng có nhìn vẻ ngoài nhu hoà, ngoan ngoãn của họ mà bị lừa, trùm ngầm từ thời đi học đó.

Vậy là có hai người nào đó đang âm thầm lên kế hoạch "nổi loạn", còn hai nạn nhận tội nghiệp lúc này vẫn không hay biết gì mà vùi đầu trong công việc.

....

- Mừng thiếu gia trở về.

Hai người vừa bước vào lão quản gia đã vội ra đón, theo sau là hai người trung niên người phụ nữ ôm chầm lấy Prem - cậu con trai yêu quý để thoả nỗi nhớ mong, người đàn ông thì lặng lẽ quan sát bên cạnh.

- Mẹ ngạt chết con.

Prem đẩy mẹ ra, giọng làm nũng khiến cho mọi trong phòng trong đầu đều bất giác hiện lên hai tiếng "đáng yêu".

- Ba đã bảo kêu tài xế đón lại còn phiền Sea, Sea lại đây con, ta có kêu người làm chuẩn bị món bánh mà con thích đó.

- Ba, cuối cùng ai mới là con ruột của ba vậy.

Prem giận dỗi liếc liếc ba của mình làm cả nhà bật cười. Prem luôn luôn như vậy là một cậu nhóc thành thật đáng yêu trong mắt người thân.

- Được rồi, tất cả đều qua đây ngồi, có cả món bánh con thích nữa lại đây ăn đi.

Ba Prem cười hiền kéo tay cậu con trai đang hờn dỗi đẩy cho đĩa bánh, ông là thế trên thương trường có thể người sắc sảo khôn lường nhưng trở về bên gia đình, ông sẽ chỉ đơn giản là người chồng người cha như bao người.

- À đúng rồi, nghe ba con nói con sắp kết hôn, cái này ta không vừa ý đâu việc quan trọng như thế mà không báo trước gì cả.

Là hàng xóm lâu năm hai bên gia đình đều coi nhau như người một nhà, cho nên với việc quan trọng như vậy mà Sea giấu khiến ông thật không vừa ý.

- Haizz... kết hôn gì đâu chính con còn chả biết cơ ạ. Hôm trước tự dưng ba mẹ gọi con tới thông báo là con đã được ông nội lập "hôn ước" cho từ khi ông còn sống với nhà Jitaraphol và giờ bên kia muốn thực hiện nó.

- Ta nhớ nhà đó chỉ có một cháu trai là bác sĩ Jimmy mà.

- Thì đó đối tượng của con chính là vị bác sĩ Jimmy đó đó.

- Haaa.. thú vị rồi đây.

Ba Prem nghe xong không quan tâm đến vẻ mặt nhăn nhó của Sea mà cười đầy ẩn ý.

- Bác sĩ Jimmy là một nhân tài đó, ta nghe nói cũng rất đẹp trai nữa. Một vị hôn phu tốt đấy chứ.

Mẹ Prem bên cạnh cũng phụ hoạ theo làm cho cậu trai nào đó tức nổ đom đóm, ác cảm với người nào đó tự dưng lại tăng thêm.

- Con không biết, là hạnh phúc cả đời của con không chỉ vì lời hứa từ hồi nào mà mang đi đánh cược được.

- Đúng thế cả con nữa.

Prem ở bên chứng kiến lúc này cũng phừng phừng khí thế mà chen vào đấu tranh.

- Prem ba mẹ đã nói với con rồi, việc của con là nhân duyên định sẵn ngay từ khi sinh ra rồi. Khi con 25 tuổi chỉ có thể ở bên cậu Boun, chỉ cậu ấy mới có thể bảo vệ cho con mà thôi.

- Ba thời nào rồi còn tin vào mấy cái lời mê tín đó chứ.

Prem giận dỗi nhìn ba mẹ mình, thế kỉ 21 rồi còn cái gì mà "nhân duyên" cơ chứ.

- Được rồi, ba mẹ cũng đâu có nói con phải lấy người ta đâu, làm thư kí cho cậu Boun rồi tìm hiểu nhau sau này có gì quyết vẫn chưa muộn mà.

Mẹ Prem dịu dàng trấn an cậu con trai, bà cũng không muốn ép con nhưng vì tương lai của cậu bà cũng bất đắc dĩ mà ủng hộ chồng.

- Được rồi, thì cứ coi như đi làm thôi có gì đâu mà làm khó ba mẹ.

Sea ở bên ra dấu cho Prem đầy ẩn ý khiến cho nhị vị phụ huynh tự nhiên không khỏi rùng mình, Boun à cố gắng lên con nhé - hai người cùng thầm nghĩ.

- Được rồi, con đồng nhưng là con đến đó đi làm với tư cách thư kí chủ tịch thôi đó.

- Được, được để ta báo Boun sắp xếp.

Hai ông bà thấy con trai đã xuôi thì vội vàng liên lạc với bên kia. Sau đó 4 người cùng nhau ăn uống vui vẻ, đến tối Sea xin phép trở về nhà mình để Prem nghỉ ngơi.

....

- Sea hôm nay con đi gặp bác sĩ Jimmy à.

Bố Sea đang ngồi đọc báo thấy con trai về liền buông tờ báo hỏi.

- Vâng.

" Đồ phiền phức" Sea thầm mắng trong lòng, người đâu có tí việc cũng đem đi mách lẻo.

- Con thấy thế nào, bác sĩ Jimmy ý. Ba cũng không phải muốn làm khó con nhưng đó là tâm nguyện trước khi qua đời của ông nội. Ba đã hứa với ông và ba không muốn làm trái điều đó.

- Ba con biết nhưng con cũng không thể lấy một người con thậm chí con còn không quen không biết được.

- Không quen thì làm quen, dù sao bác sĩ Jimmy ba nghĩ hai đứa sẽ rất xứng đôi.

- Ba.....

- Được rồi, hai ba con cứ bình tĩnh. Sea tạm thời con cứ tìm hiểu xem, nếu thực sự con không muốn ba mẹ cũng không ép. Nhưng là con phải cho đối phương cơ hội và chính mình cơ hội được không?

Mẹ Sea nhìn hai ba con có dấu hiệu gay gắt thì từ tốn lên tiếng. Chuyện "hôn ước" bà cũng biết nó là tâm nguyện cuối đời của ông nội Sea nhưng bà càng hiểu không thể gượng ép con trai quá với tính cách của cậu là phải vừa đấm vừa xoa.

- Thôi được, con sẽ thử nhưng nếu vị bác sĩ kia mà đòi huỷ hôn là không phải tại con đâu đấy.

Sea để lại một câu rồi cúi chào ba mẹ lên lầu, hai ông bà nhìn cậu con trai mà cười khổ: Thằng nhóc này không biết lại đang tính toán cái gì đây?
Con rể tương lai hi vọng con có thể khuất phục tên nhóc ương bướng này.

Bên ngoài gió khe khẽ thổi mang theo hơi mát như muốn ru người ta vào giấc ngủ. Ngày mai ai biết sẽ ra sao thôi thì cứ sống trọn vẹn cho ngày hôm nay đã.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com