Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

19

Sáng hôm sau, tôi và Sơn đến lớp sớm hơn mọi ngày. Trời trong xanh, nắng nhẹ chiếu qua cửa sổ, không khí yên tĩnh tạo cảm giác dễ chịu khác hẳn ngày hôm qua muộn học bị phạt.

Sơn lấy quyển sách Văn ra, ánh mắt nghiêm túc làm tôi cũng thấy tò mò.

"Cậu học môn Văn giỏi vậy, dạy tớ mấy câu khó khó chút đi," tôi đề nghị, giọng pha chút tò mò.

Sơn gật đầu, mỉm cười:

"Được, để tớ chỉ cho cậu vài câu hay ho mà nhiều người hay bối rối."

Cậu ấy giảng từng câu một, cách nhấn nhá từ ngữ, làm tôi vừa ngạc nhiên vừa thích thú.

"Câu đầu tiên này," Sơn đọc: "'Mặt trời lặn phía chân trời, nhuộm đỏ cả bầu trời chiều.' Câu này dùng phép ẩn dụ, lấy mặt trời và bầu trời để thể hiện cảm xúc hoài niệm."

Tôi gật gù: "Ôi, nghe hay thật! Tớ tưởng chỉ là mô tả bình thường."

Sơn cười, mắt lấp lánh:

"Phép ẩn dụ giúp câu văn trở nên sống động hơn, biết dùng sẽ làm bài viết thuyết phục hơn."

Tôi chăm chú lắng nghe, rồi cố gắng bắt chước.

"Vậy câu này thì sao?" Tôi đưa ra câu mình từng nghe: "'Cơn mưa rơi như những giọt nước mắt của trời.'"

Sơn gật gù: "Rất tốt! Đó là so sánh, dùng 'như' để so sánh mưa với nước mắt, làm người đọc cảm nhận được nỗi buồn trong câu."

Chúng tôi vừa học vừa cười, xen lẫn vài câu đùa nghịch nhẹ khiến không khí lớp học thêm phần sinh động.

Sơn nghiêm túc:

"Nhưng quan trọng nhất là cậu phải biết cảm nhận và viết từ chính cảm xúc của mình."

Tôi mỉm cười:

"Cảm xúc của tớ thì lúc nào cũng 'loạn nhịp' khi ở bên cậu rồi."

Cậu ấy đỏ mặt, cười khẽ:

"Thế thì bắt đầu từ những cảm xúc thật, bài văn của cậu chắc chắn sẽ rất đặc biệt."

Chúng tôi cùng nhau ôn bài, không chỉ là học Văn, mà còn là chia sẻ những điều giản dị nhất, khiến ngày đầu đến lớp trở nên nhẹ nhàng và ấm áp hơn bao giờ hết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com