Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 26: Người bà đáng kính


Jimin xốc balo lên vai, lẳng lặng nhìn theo bóng người con gái mới khuất sau cánh cửa. Cảm giác bị xem như không tồn tại thật tồi tệ. Quan trọng hơn là vết thương đau âm ỉ trong tim anh. Đến khi nào thì cô mới tha lỗi cho anh? Không lẽ anh xin lỗi cô như vậy còn chưa được? Anh phải làm thế nào đây? Phải làm sao? Anh chưa một lần mắc vào chuyện rối ren như vậy.Anh không biết phải làm gì thì cô mới quay lại với anh. Anh chỉ có thể đứng từ xa dõi theo cô...

-----------------------------------------------------------------------------------------------------

Jungkook vừa tắm xong, bước đến gần bàn làm việc, nghĩ ngợi gì đó rồi lấy iphone của anh ra lướt đến một dãy số đề tên:Quả chanh. Sau đó nhấn gửi tin nhắn:" Army câu nói kia của tôi không có ý gì khác cô đừng nghĩ ngợi nhiều" Nhưng cảm thấy có chút không ổn nên anh ấn xóa, viết lại thành:" Army thật ra lúc đó đầu tôi có vấn đề đó cô đừng để ý"

-Trời ơi như vậy còn khùng hơn nữa!_Jungkook bực mình ấn xóa rồi quăng điện thoại xuống giường.

-Á!Mình điên mất!_Jungkook khó chịu vò đầu làm rối mái tóc nâu đẹp. Chưa bao giờ anh gặp tình trạng khó xử như vậy. Anh không biết phải giải thích sao với cô. Không lẽ bây giờ anh gọi điện nói với cô rằng anh yêu cô nên mới nói vậy sao? Chắc cô sẽ gọi anh là đồ khùng rồi cúp máy quá.

Jungkook đắn đo một hồi rồi cũng cầm chiếc điện thoại lên, lại loay hoay suy nghĩ, một lúc rồi mới viết một dòng tin khác:"Army thật ra anh rất yêu em..."_Định nhấn chơi thôi nào ngờ có một bàn tay của ai khác nhấn vào biểu tượng gửi luôn.

-Anh hai sao anh lại nhấn vậy?_Jungkook bực mình cùng lo lắng mắng csi tên anh trời đánh trước mặt.

-Gì chứ? Chỉ là một tin nhắn thôi mà em nghĩ nhiều như vậy làm gì? Anh gửi dùm luôn cho_Namjoon nhún vai điệu bộ thản nhiên như muốn chọc tức Jungkook.

-Anh hai đây là điện thoại của em gửi hay không không phải việc của anh_Jungkook gằn từng chữ một, tức giận nói.

-Ủa vậy em không muốn gửi tin nhắn cho người ta thì viết tin làm gì?_Namjoon buồn cười nhìn Jungkook.

-Em..._Jungkook cũng không biêt nói sao. Anh không ngờ lại bị anh trai mình làm cho cứng họng.

-Haha không ngờ em trai của tôi lại bị một người con gái làm cho khó xử như vậy. Còn đâu bản tính lạnh lùng, kiêu ngạo, luôn tự tin vào lời nói của bản thân nữa_Namjoon cố tình chọc tức Jungkook, vừa cười to vừa nói.

-NAMJOON RA KHỎI PHÒNG NGAY CHO EM NGAY LẬP TỨC_Jungkook điên người hét lên

-Xùy! Thừa nhận đi sớm muộn gì em cũng bị cô bé đó làm cho điên luôn cho mà xem...Plè Plè..._Namjoon lè lưỡi trêu Jungkook sau đó chạy một mạch ra khỏi phòng để lại một ngọn lửa nóng rực như muồn thiêu đốt toàn bộ căn phòng. Namjoon sau khi trả thù xong vụ hôm bữa thì xem ra rất là vui còn đi chân sáo xuống nói chuyện với quản gia Kim.

-NAMJOON! ANH COI CHỪNG EM ĐÓ!_Đó chính xác là tiếng hét muốn sập nhà của Jungkook.

-Cậu chủ cậu Jungkook làm sao vậy?_Bác quản gia Kim ngạc nhiên cùng lo sợ nhìn Namjoon.

-Dạ không có gì đâu ạ. Thôi cháu về bác ở lại vui vẻ!_Namjoon tung tăng chạy ra ngoài cổng nơi có một chiếc Toyota đợi sẵn mặc cho ánh nhìn khó hiểu của quản gia Kim và những cô người hầu.

(Namjoon và Jungkook ở nhà khác nhau nhé)

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Army vừa mới tắm xong bước ra khỏi phòng tắm thì thấy chiếc điện thoại cô trên bàn báo có tin nhắn, con chưa kịp ấn xem thì xuất hiện một cuộc gọi của số mang tên: Sao quả tạ. Army khó hiểu ấn trả lời:

-Alo anh gọi tôi có việc gì vậy?

-Army vừa rồi anh Namjoon dùng điện thoại của tôi gửi cho cô toàn những tin nhắn bậy bạ tốt nhất cô nên xóa đi và đừng để ý gì tới chúng_Jungkook nói rồi cúp máy khiến Army tức đến trợn tròn mắt nhìn vào điện thoại:"ASS anh ta hết chuyện rồi sao? Gọi cho mình nói đúng có một câu rồi cúp máy. Bộ sợ tốn tiền sao trời? Mặc kệ là tin gì anh càng ngăn tôi càng muốn xem_Army bực mình mở tin nhắn ra xem thì lại càng tức giận hơn:"Cái gì vậy nè? Gì mà ngu ngốc, chỉ số IQ 2 con số, óc bã đậu, mặt xấu như ma mà còn mít ướt,..."_Army đọc tin nhắn mà muốn bóp nát cái điện thoại của cô.

Ở bên kia: Jungkook ngồi vắt chân bên bàn làm việc, miệng cười như phát hiện ra châu lục thứ 7 vì anh đã đi một bước quá thành công. Biết trước Army sẽ tò mò xem tin nhắn mà không nghe lời anh nên anh đã gửi một loạt các tin nói xấu cô để cô tức điên người mà xóa tất cả tin nhắn của anh và đương nhiên cô không có tâm trạng mà đọc tin cuối chính là tin nhắn quan trọng nhất.

__________________

suljaneul biuni geuriumi chaneunguna
geunyang da jigo bol geol
wae nan ttajigo bwasseulkka
gilgae beoryeojin sseuregibongtukkajido
barame sseulsseulhan sorireul nae
_Giai điệu bài Hold me tight -BTS vang lên đánh thức người con gái đang nằm trên giường. Người con gái kia đưa tay ra mò mẫm trên giường một hồi mới lấy được cái điện thoại đang đổ chuông liên tục. Nhìn lên màn hình bực mình vì người phá giấc ngủ trưa của mình lại là con bạn thân:

-Alô_Bắt máy nói bằng giọng khó chịu

-Army mày đang làm gì vậy? Sao còn chưa đến nhà Jimin để tập văn nghệ hả? Mày biết mấy giờ rồi không?_Tuôn nguyên một tràng mắng con người còn đang ngái ngủ khiến người đó tỉnh ngủ ra luôn.

-Hả chết tao quên mất. Mọi người đến đủ chưa?_Army vội xuống giường, chạy bay vào nhà tắm rửa mặt + đáh răng.

-Rồi! Còn thiếu mỗi mày thôi đó_Heesu vẻ bực mình nhắc nhở con bạn ham ngủ.

-Ờ, ược òi í ao ên, ờ i a_Army vừa đánh răng vừa trả lời.Ý nói là:" Ờ, được rồi tí tao lên, chờ đi ha."

-Hừ_Heesu hừ lạnh rồi cúp máy luôn.

Army đánh răng xong liền phóng tới tủ đồ chọn đại một bộ jumpsuit jean in hình con thỏ đeo kính cận trước ngực, lấy nhanh chiếc điện thoại cùng bóp tiền sau đó xuống nhà, chạy đến kệ dép, mang vội một đôi giày slip on jean rồi nói to:" Bama con đi tập văn nghệ nha"_Sau đó chạy ra khỏi nhà với vận tốc ánh sáng.

Ba Army từ trên phòng đi xuống lắc đầu nhìn theo con gái chạy điên cuồng ra ngoài:"Con bé này lúc nào cũng vội vàng."

Army vừa chạy vừa nhìn đồng hồ mới trên tay thầm phù hộ bây giờ còn xe buýt.(Sợ tốn tiền nên không dám bắt taxi)

-A, xe buýt!Xe buýt!_Army gọi to , nhanh chân chạy đến chiếc xe buýt đang chuẩn bị chạy đi. Thật may mắn là chiếc xe buýt kia chưa chạy, người soát vé hối thúc:"Lẹ lên!"

-Dạ...Phù_Cuối cùng cũng lên được xe. Army thở phào nhẹ nhõm, chọn một chỗ ngồi thích hợp.

Một lúc sau có một bà lão lên xe nhưng vì chật chỗ nên bà phải đứng, Army thấy vậy vội nhường chỗ cho bà để mình đứng. Bà lão liền cảm ơn Army rối rít, cô chỉ mỉm cười nói:" không có gì ạ, bà cứ ngồi đi" Xe chạy được một đoạn thì đến chỗ xốc, một người con trai không biết sao nghiêng người ngã vào người Army, Army có chút khó chịu nhìn người con trai, một lúc sau người con trai đó nhân lúc mọi người dồn người vào, anh ta bạo gan hơn bóp vào mông Army. Army lúc này tức điên người. Rõ là tên biến thái mà.

-DỪNG LẠI!_Tiếng một cô gái vang lên khiến mọi người trong xe cùng nhìn và tài xế cũng theo phản xạ dừng xe lại. Cô gái đó không ai khác chính là Army. Người con trai biến thái kia nở một nụ cười như trêu chọc Army. Army bình tĩnh nở một nụ cười nhìn người con trai đó đạp một cái vào ngay giữa háng người con trai sau đó đưa tiền xuống xe trong bao ánh nhìn kinh ngạc cùng khó hiểu của mọi người. Người con trai kia quằng quại ôm chỗ bị đau hét lên:"Cái con nhỏ kia!

Còn bà lão ngồi trên xe thầm nở một nụ cười:"Con bé này vừa hiền lành tốt bụng lại vừa mạnh mẽ, thật là khiến ta yêu thích."

Army vừa xuống xe đã phủi phủi chỗ vừa bị tên kia sờ vào như là phủi bụi vậy. Cô đi bộ nhưng cảm thấy còn tốt hơn là ở trên xe chứa cái tên biến thái kia. Cũng may là nhà Jimin theo địa chỉ Heesu gửi cũng gần đây. Đang đi đột nhiên di động lại vang lên, lại là số của Heesu, Army bắt máy:

-Alô

-Ê cái con nhỏ kia bảo chờ tí mà giờ chưa thấy mặt mũi đâu là thế nào?_Heesu gắt. Nãy giờ hơn 20 phút rồi còn gì.

-Xin lỗi, nói mọi người tao sắp tới rồi, tại gặp chút việc thôi_Army vẻ áy náy.

Bên Heesu: cô đang đứng nghe điện thoại, gần đó Yoongi đang đưa lời bài hát cho Jimin xem.

-Sao mày gặp chuyện?_Heesu ngạc nhiên cùng lo lắng hỏi lại cảm thấy có người đang nhìn mình thì quay ra thấy ánh mắt lo lắng của Jimim liền hiểu ý.

-Đúng vậy, tao gặp một tên biến thái trên xe buýt_Army rất thành thật kể lại

-Hả mày bị tên biến thái sờ soạng sao?_Heesu ra vẻ kinh ngạc nói lớn và đã thành công trong việc gây sự chú ý tới Jimin, tay anh siết chặt lại, mắt hiện ra tia nổi giận. Tốt rồi lần này để cô xem Jimin còn yêu thương, quan tâm đến Army hay không.

-Sao...Sao mày biết được?_Bên kia Army không hề hay biết chỉ ngạc nhiên vì Heesu đoán trúng.

-Mày đi xe buýt số mấy vậy?_Heesu cố tình hỏi.

-À, số 15 mà mày hỏi chi vậy?_Army khó hiểu.

-Xe buýt số 15 hả. à tao hỏi để cảnh giác sau này coi chừng gặp tên đó_Heesu cố tình nhắc lại lời Army để ai đó nghe rõ.

-Trời, có chết tao cũng không bao giờ đi xe buýt đó nữa đâu_Army vẫn còn nhớ như in chuyện hồi nãy làm cô tức điên người, tay siết chặt cái điện thoại.

-Mà hắn trông như thế nào vậy?_Heesu cố tình hỏi thêm

-Hắn đeo mắt kính, mặc áo sơ mi màu xanh, trông có vẻ là dân tri thức vậy mà... Chậc chậc đúng là sở khanh giả danh tri thức mà_Army vừa nói vừa cảm thán.

-Ờ thì ra hắn đeo mắt kính và mặc áo sơ mi màu xanh, lần sau tao phải để ý hơn mới được_HeeSu lại tiếp tục màn nhắc lại lời của Army còn cố tình lướt qua chỗ Jimin ngồi xuống rồi nói tiếp:

-Vậy hắn sờ vào người mày bằng tay nào?_Đây mới chính là trọng điểm.

-Bằng tay phải. Uả mà sao mày hỏi nhiều vậy?_Army giờ mới nhận ra nãy giờ Heesu toàn hỏi đến vấn đề đó không.

-Hắn sờ mày bằng tay phải sao? Tao biết rồi. Vậy nha. cúp máy đây_Heesu nói xong nhấn cúp điện thoại luôn mặc cho bên kia Army kêu í ới chẳng hiểu gì. Và khi ngẩng đầu lên thì nhìn thấy hai người con trai kia đang nhìn cô chăm chú.

-Uả gì vậy? Hai người làm gì mà nhìn tôi dữ vậy?_Heesu ngạc nhiên.

-Heesu giờ tôi mới phát hiện ra cô rất ư là rảnh, ngồi tám chuyện với Army, bài hát cô còn chưa tập đó_Yoongi gằn từng chữ một.

-Hihi từ từ tui tập mà, làm gì ghê vậy. Tại nhỏ bạn gặp chuyện không hay nên hỏi thăm ấy mà_Heesu cười cho qua.

-Hay quá ha? Hỏi thăm gì mà những 15' lãng phí chừng đó thời gian đủ cho cô thuộc lời bài hát rồi._Yoongi bực mình gắt.

-Xùy! Anh làm như tôi là thánh chắc, chừng đó thời gian sao mà đã thuộc lời được? Tiếng Anh mà làm như tiếng Hàn không bằng_Heesu bĩu môi.

-Heesu cô giỏi Anh nhất lớp_Yoongi nhấn mạnh từng chữ như vẻ rất hiểu mọi thành viên trong lớp và quyết định của anh là vô cùng sáng suốt.

-Ok, tôi thua rồi. Giờ thì để cho tôi học lời chưa?_Heesu cũng phải phục với tính già mồm của Yoongi. Rất tốt sau này cô sẽ khuyên anh ta đi vào nghề luật là hợp nhất.

-Hừ_Yoongi hừ lạnh vẻ không chấp. Còn Jimin anh nhìn Heesu bằng ánh mắt khó hiểu mà cô thì cứ làm như không biết gì. Là cô vô tình hay là cố tình để anh biết chuyện của Army đây? Nhưng mặc kệ là gì đi chăng nữa anh cũng phải xử lí cái tên kia, dám cả gan đụng vào Army của anh.

Nhanh chóng đi vào một góc khuất, nhấn gọi một dãy số:"Có một chuyện tôi cần cậu làm ngay bây giờ. Chặt đứt cánh tay phải của tên đeo mắt kính mặc áo sơ mi xanh trên chuyến xe buýt số 15 đang chạy trên đường xxx"..

Heesu nhìn trộm vẻ mặt đáng sợ của Jimin đang gọi điện thoại cho ai đó khiến cô không khỏi nở một nụ cười mãn nguyện:" Kaka... Áo xanh ơi, mi chết chắc rồi!"

Qua chuyện này cô cũng biết Jimin vẫn còn yêu Army nên cô sẽ giúp anh quay lại với Army. Không dễ để có một chàng trai thật lòng quan tâm tới cô như vậy mặc dù anh đã làm những việc quá đáng nhưng đã thật lòng nhận lỗi, còn đến xin lỗi Yuri rồi. Vậy nên Heesu quyết định sẽ thực hiện kế hoạch hàn gắn lại tình cảm cho cả hai.

Jungkook chăm chú vào đám sổ sách của công ty trên bàn trong phòng khách. Dạo này công ty có quá nhiều việc nên Jungkook phải giúp Namjoon. Lại thêm chuyện sáng nay đến vậy khiến anh vô cùng mệt mỏi nhưng không thể bỏ bê công việc nên đành bỏ qua thời gian ngủ trưa để ngồi lại với đống sổ sách nhiều đến chóng mặt kia. Đột nhiên nghe thấy một giọng nói khàn khàn trìu mến quen thuộc khiến anh phải dừng tay:

-Jungkook!

Jungkook ngẩng đầu lên thì ngạc nhiên cùng vui mừng khi nhìn thấy bà lão đang đứng trước mặt anh, khẽ gọi một tiếng:"Bà!"

Bà lão không kìm được nước mắt, tay còn đánh vào người anh mấy cái:"Thằng nhóc này đã lớn như vậy rồi còn không về thăm bà. Quên luôn bà già này rồi sao?"

-Dạ làm gì có, tại cháu bận nhiều việc quá, bà nội, mau ngồi xuống đây đi ạ_Jungkook khẽ nở một nụ cười hối lỗi.

-Thật là...Bận tới đâu thì cũng phải về xem mặt ta một chút chứ. Ta già cả rồi nhìn quanh cũng chỉ thấy mấy bức tường cũng mấy cô người hầu hết nịnh nọt rồi thì phục vụ thật là nhàm chán._Bà nội anh ra vẻ không vui.

-Vậy còn mẹ cháu thì sao ạ? Chẳng lẽ bà ấy không nòi chuyện với bà?_Jungkook ra vẻ buồn buồn hỏi, cảm thấy bà cũng thật là cô đơn.

-Hừ, không nhắc tới thì thôi mà nhắc tới thì thấy bực mà. Chị ta lúc nào cũng đi cái gì mà sịt pa (spa đó m.n) không thì đi chơi với bạn bè có khi nào thèm ngó tới bà già này đâu_Bà tiếp tục nói đến nỗi khổ tâm của mình không che giấu được sự tủi thân.

-Cháu sẽ khuyên mẹ cháu thường xuyên quan tâm tới bà hơn mà._Jungkook cảm giác áy náy dâng lên, lại được mẹ anh chỉ biết nghĩ đến bản thân không chịu hỏi han bà một chút để bà cô đơn đến nỗi tới Hàn Quốc để gặp anh.

-Cháu cũng mau cưới về cho ta một cháu dâu cho vui nhà vui cửa, để ta đỡ cô đơn_Bà anh liền nở một nụ cười_Đúng rồi lúc ta ở trên xe buýt ta đã gặp một con bé chừng tuổi cháu rất tốt bụng nha. Ta rất thích con bé đó.

-Bà sao lại đi xe buýt? Sao không gọi xe riêng?_Jungkook rất nhanh lảng qua chuyện khác.

-Đừng có đánh trống lảng với bà già này. Cháu còn chưa cho ta biết cháu đã có người nào ưng ý chưa?_Bà anh rất nhanh biết ngay ý định của cháu mình.

-Bà à cháu chưa có ý định đó đâu. Còn việc bà gặp người tốt ở ngoài có khi người ta lừa bà để dụ dỗ thôi_Jungkook có chút ngượng người, không ngờ bà lại hiểu ý anh đến vậy nhưng cũng nhanh chóng phá vỡ cảm giác đó bằng giọng điệu cháu nhắc nhở bà.

-Hừ, ta ăn mặc thế này lại còn đi xe buýt ai mà nhận ra quý bà gì mà thèm lừa gạt ta_Bà anh lại tiếp tục nói_Với lại con bé trông rất ngây thơ, hiền lành lại mãnh mẽ vô cùng...

-Được rồi mà, bà mới về còn mệt mỏi cứ nghĩ ngơi đi ạ_Jungkook nói, dìu bà đứng dậy tiến về phía phòng nghỉ.

-Hừ, cái thằng bé này nếu cháu chưa kiếm được ai thì cứ nói, ta sẽ điều tra về con bé kia làm mai cho cháu_Bà vẫn chưa chịu bỏ cuộc.

-A, bà!_Đột nhiên Namjoon chạy đến ôm chầm lấy bà. Jungkook thầm cảm ơn anh hai mình, có anh hai kia chơi với bà thì anh thoát nạn rồi.

-Namjoon cháu định ở đây đến bao giờ? Sao không về nhà, ta nhớ cháu muốn chết đây_Bà trìu mến hôn lên đôi má của Namjoon

-Dạ cháu phải ở đây điều hành công ty, với lại ở đây có 1 bé heo rất thú vị_Namjoon tỏ ra thích thú khi nhắc đến heo không quên liếc em trai vẻ thách thức.

-anh hai đã nói cô ấy không phải heo của em_Jungkook tỏ vẻ không vui.

-Cô ấy?_Mắt bà nheo lại đầy nghi ngờ_Con đã có đối tượng?

-Đúng đó bà, con bé đó là người em Jungkook thí...ưm_Miệng còn chưa nói hết thì bị Jungkoook nhanh tay bịt lại, trừng mắt cảnh cáo Namjoon không được nhiều chuyện. Bà anh lại càng thêm nghi ngờ.

-A, không có gì đâu bà, bà đừng để ý, _Jungkool vội giải thích. Còn Namjoon thì dùng sức lắc đầu ý bảo không phải.

-Thôi ta mệt rồi, phải nghỉ ngơi_Bà anh xoay người không muốn nói gì thêm. Jungkook thì thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng xuống mà không hề hay biết người bà đáng kính của anh đang nở một nụ cười cực gian với cái ý nghĩ:"Jungkook không qua mắt được bà già này đâu. Cháu không muốn ta biết ta càng muốn biết. Được, lần này ta sẽ ở đây lâu một chút để tìm hiểu về cháu dâu tương lai" (Bà ghê thật!)

End chap 26.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: