-6-
/em hỏi anh với tư cách là bạn
anh trả lời để chúng mình tiến xa./
Lớp học thêm của chin tan học vào 8h tối và nhiệm vụ của riki chính là đón nó về. Nhưng lần nào nó cũng phải chờ gần 10 phút mới thấy ông anh phi xe đến. Hôm nay còn bực hơn nữa, hơn 15 phút rồi mà chả thấy bóng dáng tên kia đâu, gọi điện giục thì chỉ nhận được tiếng gắt gỏng.
''Biết rồi, mày chờ tí xem nào, anh sắp xong rồi.''
Chẳng để chin nói được câu gì riki đã tắt máy cái rụp. Được lắm, quả này về đừng hỏi tại sao bánh cá trong tủ lại hết! Một lát sau mới thấy chiếc xe quen thuộc kia đến, chin thầm nghĩ hôm nay ông anh trưởng thành nhỉ, không rồ ga bíp còi như mấy lần trước nữa.
Chạy vội đến chỗ xe vừa đỗ, nó huých nhẹ vào tay người đang cầm lái mà trách móc:
''Này thì đến muộn.''
Khoan, chin thấy có gì đó sai sai nha, vì trời tối lại còn sương nên nãy giờ chin không để ý, đến gần mới thấy anh nó hôm nay sao nhỏ con vậy? Vẫn đang phân tích tình hình thì anh trai đằng trước bỗng quay người xuống, gạt phần kính của chiếc mũ bảo hiểm 3/4, để lộ ra đôi mắt long lanh nhìn chin, đấy chắc chắn không phải riki rồi, riki chỉ có lườm nó thôi.
''Ớ anh jungwon ạ?'' chin ngớ người, đoạn tiến lên phía trước một xíu để chắc chắn đó là anh jungwon.
''Mới mấy ngày không gặp mà chin không nhận ra hả, anh buồn đấy.''
Anh jungwon tỏ vẻ buồn buồn trêu con bé.
''Đâu mà, do trời tối ý. Thế sao anh lại ở đây, niki đâu ạ?''
''Anh đón em.''
Chỉ ba từ ấy thôi cũng khiến nó bỗng cảm thấy tim mình sao rung rinh thế.
''Riki ăn phải cái gì mà tối giờ cứ trong vệ sinh suốt nên nhờ anh đến đón, chin chờ lâu thế có sợ không, anh xin lỗi nha.''
''Không sao hết á, em lớn rồi, mấy cái này em không có sợ đâu.''
Chin đáp rồi vui vẻ trèo lên xe. Ở cạnh anh jungwon không hiểu sao chin thấy thoải mái lắm nha, em luôn miệng kể cho anh bao nhiêu là chuyện. Nhưng anh jungwon chẳng kể gì về mình hết mà chỉ hưởng ứng theo điều em nói thôi, thỉnh thoảng còn nhắc chin bám chắc vào, có lạnh không, cần anh đi chậm lại không nữa.
Không biết là vì gió lạnh khiến chin sảng, hay nhờ một thế lực nào đấy, hoặc do chính những câu nói ân cần của anh khiến chin lấy hết dũng khí để đặt ra câu hỏi ấy.
"Anh jungwon có bạn gái chưa ạ?"
Nhận ra câu hỏi của mình có vẻ hơi đường đột, chin liền chữa ngượng.
"À, e...em chỉ hỏi kiểu bạn bè quan tâm nhau thui á.."
Một nam một nữ đèo nhau về mà hỏi câu đấy là có ý gì? Với ai thì không biết, nhưng với chin, nó xin lấy 20 viên kẹo tenten ra thề rằng lúc ấy nó chỉ hỏi vu vơ thui, không có ý gì hết, mọi người phải tin chin nha.
''Anh chưa, cũng chưa chở ai bao giờ, thế chin thì sao?''
''Em á? Đương nhiên là chưa ạ, em mà có rồi thì em chẳng cần chờ riki đón đâu.''
Chiếc mũ bảo hiểm to sụ che mặt jungwon, che luôn cả nụ cười nhẹ nhõm lẫn tiếng nói nhỏ chỉ đủ để mình nghe của cậu.
''Tốt rồi.''
Dự báo thời tiết hôm nay chẳng đúng gì hết, rõ ràng bảo chỉ có sương thôi nhưng bây giờ lại cả mưa nữa, khổ nỗi cả hai người chẳng ai mang ô cả, xung quanh cũng không chỗ nào bán. Anh jungwon bỗng táp xe vào lề, cởi áo khoác ngoài ra đưa cho chin, bảo em chùm vào đi.
''Ấy không được, anh mặc vào rồi mình đi tiếp đi, một tí nữa là về đến nhà rùi không cần đâu ạ.''
''Anh mặc để chin lượt đi thì khỏe mạnh mà lượt về thì ốm ra đấy à, để chin ốm là anh không còn mặt mũi nhìn nhà em đâu đó.''
Anh jungwon biết gia đình em chẳng ai trách anh đâu, còn phải cảm ơn vì đón em về ý, mà anh nói thể để buộc chin mặc áo thôi.
''Ngoan, chùm vào đi, không là anh thả chin ở đây cho tự đi bộ về nhá.''
Trước thái độ kiên quyết của anh, nó đành phải nhận lấy chiếc áo rồi chùm lên như lời anh dặn. Jungwon sau khi chắc chắn rằng con bé đã được che mưa rồi mới phóng ga đi tiếp. Về đến nhà thì mưa cũng tạnh. Nhờ có áo anh jungwon nên chin không dính mưa tí gì, áo anh còn có mùi như gỗ trầm hương ấy, dễ chịu lắm luôn. Nhưng ngược lại, cơn mưa tuy không quá to nhưng cũng đủ làm anh jungwon ướt mất rồi.
''Anh ướt hết rồi này, hay anh vào lấy đồ riki thay tạm đi không ốm á.''
''Anh không sao, bình thường đi đá bóng anh ra nhiều mồ hôi hơn này nhiều, anh khỏe lắm, chin vào nhà đi.''
''Thế anh đợi em xíu.''
Nói rồi chin chạy biến vào nhà, một mạch xông vào phòng riki lục tủ quần áo trước sự ngỡ ngàng của chủ phòng.
''Mỗi đồ ở đây trị giá năm chục, tiền trao cháo mú-''
Không để cho anh nó nói hết câu, chin với lấy cái áo khoác trong tủ đáp.
''Anh đừng luyên thuyên nữa, xuống giắt xe vào đi.''
Em chin chạy lại chỗ anh jungwon trước, theo sau là tiếng dép lê lạo xạo của riki.
''ÁI chà chiến hữu, cảm ơn bạn đi đón cái đứa này hộ mình, xin tặng bạn 2 thanh kẹo lạc.''
Riki vừa lấy trong túi ra 2 cái kẹo nhỏ, vừa phủi chỗ nước còn vương trên áo thằng bạn. Sau đấy chin cũng đưa chiếc áo đang cầm cho anh jungwon.
''Anh ơi anh mặc áo riki nè, chứ áo anh ướt hết rồi còn đâu .''
''Anh xin.''
Jungwon dừng việc rũ tóc, quay sang nhận chiếc áo từ tay em, dịu dàng cảm ơn.
🤍
Sau khi tạm biệt jungwon, trên đường vào nhà, riki mới nhếch mép ghẹo chin.
''Hay nhờ, anh ruột long thể bất an thế mà chẳng hỏi han gì, mới về đã lấy áo cho 'anh jungwon'.''
Cố tình nhấn mạnh hai chữ cuối để chọc chin. Trừ lúc chơi với các em nhỏ ra, cậu chưa thấy nó nhắc đến tên ai bằng cái giọng nhẹ nhàng thế cả.
Chin hít một hời thật sâu để ngăn mình không nổi nóng với tên kia.
''Người ta đi đón em hộ anh đó, còn anh bị thế cho chừa tội ăn bậy bạ.''
Nói rồi chin đi thẳng vào phòng để mặc anh nó đứng gãi đầu, cười khẩy.
''Tao ăn bánh mày làm đó con, nấu nướng thế sau ế chồng!''
--------------------------------------------
Flashback 8:15 tối
''Không ổn rồi, kèo này tối nay tao ngủ trong này mất, mày lại đây, tao vinh dự trao cho mày một trọng trách.''
''Nhờ vả gì? Hết giấy hả, tao vừa mới ném cho một cuộn cơ mà.''
"Không, lấy chìa khoá xe tao đi đón chin hộ với, nó tan được 15p rồi..."
Jungwon nghe thấy thế liền đứng dậy vớ lấy chìa khoá, vội vàng đi.
"Thế không bảo tao từ sớm, tối muộn thế mà để em chờ rõ lâu."
"Ớ mày gắt tao, mày gắt tao vì đứa con gái khác sao?"
Niki làm trỏ giả giọng thống khổ nói vọng ra, cười thầm "có thằng bạn được việc thật, lần sau nhờ đón tiếp."
-------------------------------
một sự trùng hợp nhỏ : jungwon của chúng mình tên hán việt là Nguyên và anh trai hát bài hát ở đầu cũng tên là Nguyên luôn đóoo
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com