|REVIEW| - BẢNG 2 (1)
SBD 10
Điểm trung bình toàn bài: 1,833/10
Bài làm
Tác giả đã phác họa được bức tranh của một kẻ tâm thần lệch lạc, biến thái, một kẻ vừa đáng thương, vừa đáng trách. Dưới ngòi bút đầy tinh tế, nội tâm của hắn hiện lên rõ rệt hơn bao giờ hết. Một ưu điểm khác của tác phẩm là kỹ năng miêu tả vô cùng sống động và rõ ràng. Truyện có một motip không quá phổ biến và ấn tượng. Đánh giá truyện 8/10.
Nhận xét
BGK Quýt
Mình là Quýt thuộc bộ phận BGK mảng Review của UYB_TEAM, hôm nay mình xin được chấm bài làm của bạn.
Về phần tiêu chí chấm điểm, bên chúng mình đưa ra hai tiêu chí với hai thang điểm khác nhau. Chia thành phần hình thức (2đ) và nội dung (8đ).
Ở phần hình thức thì có thể hiểu đó là cách trình bày (mạch lạc, rõ ràng, có liên kết, cách dòng chính xác và dễ hiểu,...); cách dùng từ; văn phong và cách nói của bạn.
Còn ở phần nội dung thì chúng mình không quá thắt chặt trong một khuôn khổ, tức là sẽ tùy vào cảm nhận và bài làm của các bạn mà cho điểm. Vì review sẽ là thuộc về cảm nhận cá nhân nên ở đây chúng mình không quá khắt khe. Tuy nhiên sẽ trừ điểm nếu bạn không nhắc đến hoặc hiểu quá sai về chủ đề truyện ngắn.
Hình thức: (0,5/2)
Bài làm có dung lượng rất ngắn, không đầu tư.
Sai chính tả: "motip" (motif)
Nội dung: (2/8)
Vì dung lượng ngắn nên còn thiếu rất nhiều nội dung của bài. Từ phân tích, cảm nhận nhân vật cả chính lẫn phụ đến mâu thuẫn của câu truyện.
Có hiểu được nội dung nhưng lượng thông tin bạn đưa ra chưa đủ để độc giả hiểu rõ về tác phẩm này.
Có đánh giá thang điểm truyện ngắn.
Mình thấy bài làm của bạn hơi giống ghi nhớ trong sách giáo khoa Ngữ văn (theo mình).
Tổng điểm bài làm của bạn là 2,5/10. Bài làm của bạn chưa đạt yêu cầu, mong bạn có thể trau dồi thêm.
BGK Kếp
Tổng điểm : 1/10
BGK Đăng
Chào cậu tớ là Đăng và sau đây là phần đánh giá bài review của cậu như sau:
Nội dung: 1.5/8
Điều đầu tiên tớ muốn nói là cậu chưa để lại bất kì tâm huyết gì vào "bài" review này. Tớ nói luôn, nếu đã là "bài" thì phải có đủ mở - thân - kết. Còn ở đây cậu chỉ viết mỗi một đoạn văn và chẳng đọng lại bất kì điều gì sau khi đọc xong. Mới vào cậu liền nói ngay đến "Tác giả đã phác họa..." mà chẳng hề giới thiệu gì cả. Tiếp nữa, cậu chưa nói đến văn phong, nội dung,... Cậu viết rất ngắn và dưới góc độ một người đọc tớ hoàn toàn không ưng ý với bài này. Vì rõ ràng, đã có dung lượng ngắn mà còn không nêu chính kiến nữa. Tớ nghĩ đây chỉ là một cái comment (bình luận) chứ không phải là bài review. Rõ ràng cậu cũng có thể viết được những dòng tốt, bởi lẽ cách dùng từ ổn nhưng tại sao cậu lại không chọn cách đó?
Điểm tớ khen duy nhất là cậu có chấm điểm cho truyện.
Trình bày: 0.5/2
Ngắn, không có bố cục và mắc lỗi type.
Tổng: 2/10đ
Chúc cậu thành công nhé.
SBD 24
Điểm trung bình toàn bài: 8,25/10
Bài làm:
Xin phép được xưng là tớ - cậu trong bài review này. Cảnh báo bài review có spoil.
***
Cẩm Tú Cầu từ lâu đã mang trong mình nhiều ý nghĩa. Nó không chỉ tượng trưng cho những xúc cảm chân thành, thấu hiểu hay một lời xin lỗi thành tâm cùng sự biết ơn sâu sắc mà còn cho sự vô tâm, lãnh cảm đối với người khác, và theo tớ cậu đã thành công lồng ghép nhiều tầng ý nghĩa khác nhau, ít nhất là theo ý hiểu của riêng tớ.
Trước tiên, để khiến độc giả hứng thú với "Cẩm Tú Cầu có vị mặn chát" hay bất cứ câu truyện nào, cần có một cái mở ấn tượng, điều mà cậu đã làm khá tốt. Cậu lựa chọn mở với một khung cảnh đường phố cùng hình ảnh gã trai mang trong mình những cảm giác lạ lẫm khác người. Bản thân tớ thích cách cậu miêu tả ở phần đầu truyện cũng như lựa chọn chủ đề về một gã thanh niên bị bệnh tâm lý rối loạn nhân cách chống đối xã hội, nhưng có lẽ bởi đây là một chủ đề khá khó viết, nên cách hành văn cùng cách cậu triển khai truyện lại chưa được như tớ mong đợi. Cụ thể hơn, lối hành văn của cậu còn khá đều đều, một số chỗ chưa thật sự mượt mà còn khá gượng gạo, thiếu sự hấp dẫn. Cách lựa chọn từ ngữ theo tớ cần được chọn lọc hơn nữa để có thể miêu tả chính xác và chân thật nhất diễn biến truyện mà vẫn thu hút người đọc, cũng như để miêu tả những biến chuyển cảm xúc phức tạp của Minh Thông sao cho thành công chạm vào lòng người đọc và khiến độc giả cảm nhận được một điều gì đấy; tựa như đau đớn thay cho số phận người mẹ, xót xa cho tình yêu của Minh Thông hay thậm chí ghét bỏ, khinh miệt gã – đó là tuỳ thuộc vào việc cậu muốn mang đến cho người đọc cảm xúc gì, nhưng thật tiếc khi ở đây tớ chưa cảm nhận thấy. Bên cạnh đó, ở một số chỗ, lời văn còn mang tính khẩu ngữ, văn nói như: "chả phải", "nợ tận mấy trăm triệu". Dẫu là muốn mang cho người đọc cái sự gần gũi, mộc mạc của văn Việt hay sao đi chăng nữa thì theo tớ đó chưa phải lựa chọn khôn ngoan. Bên cạnh đó, theo tớ cậu viết khá chắc tay nên đã kiểm soát được mạch truyện đi theo ý mình, cùng sự liên kết giữa các đoạn chuyển cảnh nên truyện không bị gẫy khúc. Cậu cũng đã sử dụng khá nhiều lời thoại, và dẫu điều này đã giúp hé lộ thêm phần nào về tính cách cũng như những biến chuyển trong tâm lý nhân vật, một số lời thoại nghe hơi "thô" và chưa có chọn lọc.
Cậu lựa chọn ngôi thứ ba, giúp việc kể chuyện của cậu khá linh hoạt, bao quát được khung cảnh và diễn biến câu truyện, đồng thời đặt điểm nhìn từ phía Minh Thông nên vẫn có thể cho độc giả một cái nhìn vào trong những cảm xúc, suy nghĩ của gã. Tuy vậy, khi sử dụng điểm nhìn từ Minh Thông thì gã phải là nhân vật trung tâm được khai thác nhiều hơn ở đây nhưng nội tâm nhân vật được thể hiện vẫn có phần hời hợt, chưa đủ chiều sâu, và đây cũng là điều mà tớ sẽ đi sâu vào hơn tiếp dưới đây.
Về phần xây dựng nhân vật, Minh Thông quả thực là một nhân vật phức tạp không chỉ về tính cách con người gã mà còn phức tạp để người khác có thể cảm nhận và thấu hiểu. Điểm đầu tiên tớ chú ý ở gã thực chính là căn bệnh tâm lý đeo bám gã từ thuở còn nhỏ, cùng ngoại hình có phần "bê bối" của gã. Minh Thông là một gã trai không phải ai cũng có thể hiểu, thực sự ấy, do những nét tính cách khác người căn bệnh rối loạn nhân cách chống đối xã hội gây nên. Không chỉ vậy, xuyên suốt câu truyện cảm xúc của gã cũng thay đổi khá nhiều nên phần này, như tớ đã nói, thật tiếc còn chưa được trọn vẹn, tựa như việc ở đầu truyện thì trong gã vẫn ngập tràn bao xúc cảm trân trọng người đã nuôi sống gã, vậy mà chỉ trong một cơn nóng giận đã có thể sẵn sàng giết chết người mẹ của mình mà không chút hối lỗi. Có lẽ do bệnh trở nặng, bệnh bỗng bộc phát trong cơn nóng giận hay có uẩn khúc gì khiến Minh Thông làm những việc tày trời như vậy? Bản thân tớ nghĩ nó hơi đột ngột quá, làm cho những độc giả như tớ không theo kịp. Để dòng cảm xúc diễn tiến một cách hợp lý và câu truyện có chiều sâu hơn, cậu nên dành thêm chỗ để miêu tả những thay đổi về cảm xúc của gã với người mẹ.
Tiếp theo đó, tình cảm của gã với Thu Uyên thì còn được thể hiện một cách có phần vụng về nên tớ chưa thực sự cảm nhận được hết cái tình yêu điên dại của gã. Và theo một khía cạnh khác, tớ thấy tình yêu của gã như một sự sùng bái, ái mộ tới cuồng si chứ không phải là thứ tình yêu nam nữ như gã tưởng. Nhưng dẫu cậu chọn khai thác theo hướng nào thì theo tớ những từ ngữ cậu sử dụng và cách cậu miêu tả vẫn chưa diễn tả được hết, nên người đọc không cảm nhận được sự mãnh liệt trong các xúc cảm của Minh Thông. Và không chỉ vậy, những tình cảm của gã có thực sự chân thành như một đoá Cẩm Tú Cầu, như những gì gã nói ở đầu truyện? Tớ nói vậy vì khi tới đoạn cuối truyện, tớ cảm giác như tình cảm của gã chỉ còn là một cái cớ để cho gã thoả mãn những phần xấu xa trong chính mình; bởi một khi nóng giận là sự kiểm soát chẳng còn nữa?
Và về người mẹ già, tớ thực chẳng biết nói gì ngoài sự thương xót cho phận người này. Tớ nhìn thấy trong đây hình bóng của những người phụ nữ Việt Nam, mộc mạc, giản dị, với đức hi sinh phi thường. Mẹ của Minh Thông, đau đớn dành cả cuộc đời nuôi lớn, nuôi khôn con mình, chỉ để cuối cùng nhận về toàn những đắng cay. Nhưng có lẽ, nhìn ở một khía cạnh nào đấy, đó là một sự giải thoát cho bà. Và có lẽ, Cẩm Tú Cầu cũng một phần mang ý nghĩa như một lời xin lỗi gửi tới bà của gã, một lời xin lỗi chưa bao giờ được thốt ra.
Để tóm tắt thì "Cẩm Tú Cầu có vị mặn chát" hay "Hoá ra Cẩm Tú Cầu lại có vị mặn chát" là một câu chuyện với nhân vật chính là Minh Thông, một gã trai với căn bệnh tâm lý tréo ngoe sống cùng người mẹ già bán bún. Tuy biết ơn mẹ nhưng tình yêu mù quáng cùng sự dại dột và thiếu kiểm soát được đẩy lên cao trào bởi căn bệnh kia đã khiến gã bóp cổ chết chính mẹ của mình, và kết thúc sau song sắt với án tù chung thân. Cốt truyện và đề tài cậu chọn theo tớ thực sự không phải quá mới, nhưng cậu đã biết cách phát triển nó đi ra khỏi lối mòn.
Nếu tớ hiểu tên truyện đúng thì có vẻ cậu muốn tập trung hơn vào tình cảm của Minh Thông cho Thu Uyên, mà dù có không phải đi chăng nữa và nó chỉ về gã thì tớ vẫn nghĩ phần đánh nhau với tên xã hội đen hơi dài, dẫu nó là một minh chứng khá để giúp phát triển nhân vật "gã". Thay vào đó, cậu có thể tập trung hơn về tình yêu của Minh Thông dành cho Thu Uyên, hoặc có thể cả những đoạn nói chuyện với cô ấy để độc giả có một cái nhìn sâu hơn, mà cũng trọn vẹn hơn, về cái thứ gã gọi là "tình yêu" ấy. Hoặc chí ít thì để người đọc phần nào có thể có được một cái đánh giá sơ qua, xem tình yêu của gã, là thực hay chỉ thuần là ảo tưởng? Thú thật thì đó là một điều tớ khá tò mò, nhưng có lẽ sẽ chẳng bao giờ có câu trả lời. Dù cậu đã có sự kết hợp hài hoà giữa kể và tả, và đó là một điểm cộng, nhưng đặc biệt là những đoạn kể có phần lê thê như khi Minh Thông xảy ra xô xát với tên xã hội đen diễn ra khá đều, không có sự kịch tính như một cảnh "đánh nhau" thường có nên chưa tạo được sự ấn tượng hay hứng thú cho người đọc. Cuối cùng, tớ khá thích cách cậu lựa chọn cái kết như vậy, dẫu nó kết thúc với một phiên toà nhưng lại cảm giác nhẹ bẫng vậy, như kiểu đó thực là cách câu truyện nên được kết thúc nên tớ chẳng bị chút hụt hẫng nào cả. Duy chỉ có một điều khiến tớ hơi băn khoăn bởi tớ không biết những sợ sệt của gã từ đâu ra? Bởi lẽ ngay ở phía trên cậu miêu tả gã "nhếch môi cười lạnh", thể hiện sự bất cần, lại có phần khinh bỉ hay kiêu ngạo nhưng ngay sau đó cậu lại nhắc đến điều khiến hắn "kinh sợ"; mà xuyên suốt cả câu truyện thì tớ không thấy có "hint" nào cho điều đó, sự sợ hãi của hắn?
Cuối cùng, nhìn chung lại thì bản thân tớ thấy hài lòng với phần đầu và phần kết hơn cả. Câu truyện của cậu như một bữa ăn vậy: món khai vị khiến tớ dạt dào những mong đợi, để rồi khi chuyển qua món chính lại thực sự hơi thất vọng nhưng đến cuối, khi ăn món tráng miệng, nó như một cái gì đó như xoa dịu khiến tớ đứng dậy mà ra về với sự dễ chịu. Để tổng kết thì lối hành văn cùng cách lựa chọn tình tiết của cậu cần được trau chuốt hơn bởi lẽ nó chưa tạo được ấn tượng nhiều. Nội tâm nhân vật thì thực sự chưa được khai thác hết khả năng cũng như còn thiếu chiều sâu; và cốt truyện thực đã có những đột phá nhất định khỏi lối mòn thường thấy, cùng kết thúc thì rất vừa vặn.
Nhận xét:
BGK Quýt
Mình là Quýt thuộc bộ phận BGK mảng Review của UYB_TEAM, hôm nay mình xin được chấm bài làm của bạn.
Về phần tiêu chí chấm điểm, bên chúng mình đưa ra hai tiêu chí với hai thang điểm khác nhau. Chia thành phần hình thức (2đ) và nội dung (8đ).
Ở phần hình thức thì có thể hiểu đó là cách trình bày (mạch lạc, rõ ràng, có liên kết, cách dòng chính xác và dễ hiểu,...); cách dùng từ; văn phong và cách nói của bạn.
Còn ở phần nội dung thì chúng mình không quá thắt chặt trong một khuôn khổ, tức là sẽ tùy vào cảm nhận và bài làm của các bạn mà cho điểm. Vì review sẽ là thuộc về cảm nhận cá nhân nên ở đây chúng mình không quá khắt khe. Tuy nhiên sẽ trừ điểm nếu bạn không nhắc đến hoặc hiểu quá sai về chủ đề truyện ngắn.
Hình thức: (2/2)
Tổng quát mà nói bạn trình bày khá đẹp và dễ nhìn. Các đoạn văn trên dưới có liên kết với nhau tạo thành một bản phân tích khá chặt chẽ. Các lỗi sai chính tả và từ ngữ không đáng nói.
Mình nghĩ bạn nên in nghiêng những cụm từ hoặc câu bạn trích trong tác phẩm để người đọc dễ nhìn hơn.
Mở đầu, thân và kết thúc của bạn rất rõ ràng.
Nội dung: (6/8)
Đầu tiên phải nói, bài làm của bạn quá tốt đi. Thật sự đấy. Bạn phân tích đầy đủ từ ý nghĩa loài hoa, đến văn phong, cách dùng từ, giọng nói và diễn biến tâm lý nhân vật. Hay cách bạn xây dựng lập luận chặt chẽ và đến hình ảnh người mẹ.
Thứ hai là hình ảnh người mẹ của bạn. Mình rất ngạc nhiên khi bạn đặt nhân vật người mẹ vào thể loại Việt văn xuyên suốt câu truyện, nhiều người cũng dễ dàng bỏ qua nhân vật người mẹ này mặc dù bà ấy đại diện cho rất nhiều điều. Giữa cuộc đời u tối chỉ biết cúi đầu của gã thì người mẹ này là chút tình yêu thương bé nhỏ mà đến gã cũng chẳng hay.
Thế nhưng trong chính bài làm của bạn có hai lỗ hổng cần được lấp:
Đầu tiên là cách bạn nhận xét về mạch liên kết câu truyện. Thật ra mà nói, văn phong và cách xây dựng câu truyện này chẳng có gì đáng khen ngợi. Vì giống như một nồi nước, khi bạn đổ quá nhiều thức ăn vào sẽ bị thiếu hụt một lượng nước cần thiết. Câu truyện này cũng vậy, tác giả ôm hết cùng lúc bao nhiêu tuyến nhân vật và tình huống vào một truyện ngắn với dung lượng không mấy dài này. Chính vì vậy khiến cho nhiều đoạn thiếu hụt cảm xúc nặng nề và đứt gánh giữa đường. Bạn nhận xét là tác giả viết chắc tay và kiểm soát mạch truyện theo ý mình, không bị đứt gãy. Nhưng sự thật thì chẳng phải vậy. Với lại có điểm khá thắc mắc là đoạn thứ hai, bạn vừa nói tác giả hành văn "đều đều, còn gượng gạo" nhưng bên dưới lại nói tác giả "viết chắc tay" (?)
Tiếp theo chính là một chút thiếu sót về nội dung. Bạn có nói theo bạn hiểu thì tác giả muốn tập trung về tình yêu giữa Thu Uyên và Minh Thông (không hẳn thế vì bạn cũng có bảo cụm "nếu không phải..."). Đúng là như thế thật, vì rõ ràng đặt trong bức tranh event lần này thì câu truyện đi theo hướng khắc họa những kẻ chỉ biết sợ hãi như con ốc mà chẳng bao giờ ló đầu, đối diện với người khác để giật lại sự sống.
*góc TMI: mình sẽ giải đáp câu hỏi ở đoạn cuối của bạn, khi bạn thắc mắc lúc ở phiên tòa điều gì khiến Minh Thông kinh sợ khi mà cả câu truyện chẳng thèm nhắc đến. Thì nói đúng ra câu trả lời nằm ngay trong truyện:
"Đáng tiếc là gã luôn sợ sệt những ánh mắt chẳng mấy thiện cảm hướng về phía mình...
Đáng tiếc là gã đã nhu nhược, cứ sống mãi dưới đáy hồ mà không thể vượt lên tìm cho mình chút không khí để thở, những lời nói khinh miệt tựa như những con cá to lớn làm cho gã kinh sợ đến chuột rút..." (gã sợ hãi điều gì? Chính là những miệng lưỡi gièm pha của người đời, chỉ biết chỉ trích gã. Gã cũng sợ hãi chính bản thân mình, khi mà chẳng thể kiểm soát và vượt lên chính mình để được sống, được yêu thương.)
Tổng điểm bài làm của bạn là 8/10. Một điểm số khả quan, cảm ơn bạn vì đã mang đến một bài làm cụ thể, chi tiết và xuất sắc như thế. Mong rằng những lời khuyên của mình chính xác và giúp ích được cho bạn.
BGK Kếp
Hình thức:
- Vốn từ tốt, cách viết câu khá, giọng văn giản dị trung lập những vẫn còn thô, tuy nhiên lại được lòng người đọc
- Viết đúng chính tả, trình bày sạch sẽ, bố cục đủ 3 phần mở - thân - kết.
=> 1.75/2
Nội dung :
- Bài làm của cậu được dung hoà giữa cảm xúc và phân tích, đánh giá tác phẩm, bài làm của cậu có lẽ là một trong những bài có dung lượng được tính là đầy đủ nhất mà mình chấm cho tới giờ.
- Phân tích đủ giữa nội dung, cốt truyện và cả nhân vật Minh Thông, hơn nữa là phân tích cả nhân vật Thu Uyên và mẹ Minh Thông, giúp người đọc phần nào hiểu hơn về các tuyến nhân vật khác, từ đó thấu hiểu, đồng cảm hơn cùng nam chính Minh Thông.
- Kết bài ổn, cậu nên có thêm một call action để kêu gọi người đọc hoặc ngược lại.
- Có sự sáng tạo khi nói mỗi một mảnh ghép trong truyện là mỗi món ăn từ khai vị cho đến tráng miệng.
=> 6.5/8
Điểm cộng : 0
Tổng điểm : 8.25/10
BGK Đăng
Chào cậu, tớ là Đăng và sau đây là phần đánh giá bài review của cậu như sau:
Nội dung: 6.75/8đ
Bài review của cậu làm tớ cảm thấy khá ưng ý. Trước hết là phần đầu vào, cậu dẫn từ tựa truyện luôn và không thể hiện quá dong dài, hay quá gãy gọn. Có lẽ đó cũng là phong cách đến cuối bài luôn, súc tích, mạch lạc. Cậu viết ổn, lời văn nhẹ nhàng không gây sự khó chịu. Tuy viết liền bài dài không chia các phần nhưng cũng chẳng tạo cảm giác "mệt" khi đọc. Với cả những thứ cậu viết không gò bó mấy. Dễ đọc, dễ hiểu. Tớ cũng nhìn ra được những cảm xúc mà cậu đưa vào bài và cả tâm huyết nữa. Nội dung bài khá, có phân tích truyện mà cũng có đưa ra cảm nghĩa riêng.
Tuy nhiên, có một số điều làm tớ cảm thấy không ổn một tí. Ví dụ như, toàn bài thì ổn thật đấy. Nhưng ngay đoạn hai lại quá dài, cậu gom hai hoặc thậm chí là hơn vài luận điểm vào cùng một chỗ khiến cho bài không đẹp mà còn có chút lập ý nữa. Và có lẽ cậu quá chú tâm vào phần nhân vật ấy, còn phần lối hành văn/cách viết thì cậu lướt qua nhanh so với các phần quan trọng khác. Điều đó làm cho bài viết có vẻ mất cân đối hơn so với khả năng viết của cậu. Phải công nhận rằng giọng văn của bài review này ổn, mượt mà và đủ ý. Nhưng về mặt sáng tạo, tớ thấy không rõ ràng cho lắm. Bởi nó hơi chung chung mà chưa rõ nét riêng của cậu. Có một điểm nữa, tớ kì vọng cậu sẽ trích một phần nào đó trong truyện hoặc câu nào đó bên ngoài để bài thú vị hơn nhưng mà lại chưa thấy được.
Trình bày: 1.75/2đ
Tớ trừ 0.25 là bởi vì phần đầu cậu chia luận điểm không ổn lắm. Đoạn văn dài nhưng nội dung thì lại cụt. Tớ mong mỏi hơn ở phần giọng văn nhưng mà tiếc là cậu lại kết khá sớm. Tớ không thấy lỗi chính tả, điều đó có nghĩa cậu đã qua chỉnh sửa rồi và có đặt tâm huyết vào bài viết.
Tổng: 8.5/10đ
Chúc cậu thành công nhé.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com