vì em quá toả sáng, vì em quá xinh đẹpem càng muốn thoát ra tôi càng muốn chiếm lấy emem lẩn trốn trong những vần mây đen để che giấu ánh hào quang của bản thânnhưng vì em quá rực rỡ, khiến tôi bao lần đắm chìmvì em, tôi nguyện buông bỏ hết tất cảdải thiên hà này chỉ có một vì sao mang tên em.➸ hante •200918 - 130521…
Văn Án: Một tinh anh trên thương trường, một nữ tiếp viên hàng không ưu tú. Duyên muộn, tình muộn. Em không có cách nào chống lại sự cám dỗ của chị, cũng không biết có đủ dũng khí yêu chị hay không. Em chưa bao giờ động tâm, nên không biết phải làm sao với người khiến trái tim em loạn nhịp. Đây là tình bạn hay là ái tình? Chỉ có thể đi đến cuối cùng, chúng ta mới biết được đáp án.…
Chỉ vì một sai sót nhỏ mà phải nhảy xuống biển để bản thân trôi dạt đến nơi nào đó không biết được thật khiến Hàn Dạ Thần anh tức giận. Nhưng kể ra nhờ vậy mà anh mới gặp được cô - ánh sáng rực rỡ chiếu sáng cuộc đời tăm tối của anh.Mỗi hành động, mỗi cử chỉ, mỗi lời nói của cô đều làm cho anh rung động không thôi. Cảm giác trái tim bắt đầu có những hội chứng lạ khiến anh lo lắng, không biết mình bị sao? Nhưng dần dần lại biết là thích là yêu, là hạnh phúc... Sau khi đã xác định được tâm ý của mình, anh phải ra sức theo đuổi cho đến khi cô bằng lòng gả cho anh. Trói chặt cô bên mình bằng hai chữ "kết hôn" và "cả đời". Nhưng vì vậy mà dọa cô sợ mà chạy trốn khỏi anh khiến anh trở tay không kịp mà để cô trốn mất nhưng Hàn Dạ Thần anh là ai chứ!? Lão đại của Hắc đạo và Boss của Bạch đạo, để vợ yêu chạy trốn thì còn gì là mặt mũi. Hừ...!!!Vậy nên...Vợ à, em không thoát khỏi tay anh đâu--------------------VÌ ĐÂY LÀ TRUYỆN MIK TỰ VT NÊN TRÁNH CÁC TRƯỜNG HỢP COPY DƯỚI MỌI HÌNH THỨC NHÉ!!! CẢM ƠN CÁC BẠN ❤❤…
Tác giả: Tiếu DươngThể loại: Nữ chính xuyên không, nam chính trọng sinh. Tuyệt đối sủng.Nữ chính: Trong một lần sét đánh đột ngột mà bỏ mạng, lại đầu thai đến nơi vô tình nhất là bậc Đế Vương. Có một mẫu thân là hoàng hậu đoan trang dịu dàng, có hai vị huynh trưởng yêu thương mình đến cực điểm. Vừa sinh ra đã loại trừ mối họa trong lòng phụ hoàng.Cung đấu, trạch đấu, tất cả ta chưa từng trải qua, nhưng cũng không có gì đáng sợ, chỉ cần ôm chặt đùi phụ hoàng, chắc chắn sẽ thuận lợi ăn thơm uống cay cả đời...Nam chính.Điều hối hận nhất trong đời trước của Bùi Nguyên Tu chính là bảo thủ tuân theo lễ nghi, mãi đến khi thê tử chết trước mặt mới hiểu rõ, một cái nhăn mày, một nụ cười của nàng đã sớm xâm nhập vào cốt tủy của mình, trên linh đường cả một đêm khiến mái tóc bạc đi rất nhiều....Mà nay khi trọng sinh trở lại, đời này hắn muốn dồn hết khả năng để cưng chiều nàng cả đời....Nhưng mà, lúc mọi chuyện lặp lại, dường như toàn bộ đều đã lệch khỏi quỹ đạo của kiếp trước.Hắn còn có thể ôm mỹ nhân về không?Mà mỹ nhân có còn là mỹ nhân trước kia không?…
Tác giả: La Bặc Thỏ Tử Dịch: Yang 爱博(@usernameMotor85)Độ dài raw: 110 chương hoànVăn án:Đối với các thực tập sinh khác, sân khấu tuyển tú là dùng để xuất đạo.Còn đối với Giang Trạm, sân khấu tuyển tú chẳng những dùng để xuất đạo, còn có thể dùng để cắn đường*.Ở trong mắt fan hâm mộ, Bách Thiên Hành - Bách đại Mentor đối với các thực tập sinh khác mà nói, chính là uy phong, nghiêm túc, khí tràng mạnh mẽ đến mức khó có thể lại gần.Tới Giang Trạm bên này, Bách Thiên Hành đối với hắn chính là ---Fan: Cắn chết tui! Couple này sao mà cắn ngon như vậy chứ! On top! On top!Thực tập sinh khác: C vị xuất đạo.Giang Trạm: C vị thoát ế.Giang Trạm: "? ? ? ? ?"Giang Trạm: Chúng tôi thật sự chỉ là bạn học cũ!Bách Thiên Hành: Không, cậu thôi, tôi không phải.----Giang Trạm sau khi về nước thật tình cờ tham gia một gameshow tuyển tú.Đúng là trùng hợp, trong tổ mentor có hai người quen:Một người là bạn trai cũ, Diêu Ngọc Phi.Một người là bạn học cũ, Bách Thiên Hành.Vì để tránh hiềm nghi, Giang Trạm coi như mình không quen biết hai người này.Thầm nghĩ thuận lợi tham gia tuyển tú xong, sau này nên làm gì thì làm đó.Kết quả là sau khi tập đầu tiên của chương trình được phát sóng, toàn bộ trên mạng đều điên cuồng lan truyền ánh mắt Bách Thiên Hành nhìn hắn không đúng . . . . . . . Bách Thiên Hành chăm chỉ hoạt động ở giới giải trí nhiều năm, đóng phim, đọat giải, đã đứng trên sân khấu, từng xông pha hậu trường, muốn tài nguyên có tài nguyên, cần quan hệ có quan hệ, thỏa đáng làm một đại lão trong giới.Vị đại lão này có một b…
Tên Hán: 如果月亮不抱你Hán Việt: Như quả nguyệt lượng bất bão nhĩThể loại: Ngôn tình hiện đại - Thanh mai trúc mã - Quân nhân - Sủng - Song xử - HE.Tác giả: Lục Manh TinhSố chương: 74 chương (71 chương + 3 NT)Tình trạng: FULLEditor: Cao Quế Chi, Doãn Song Beta: Doãn Song và Chloe YeNguồn convert: lupan_lan93 truyen.tangthuvien.vn Nguồn raw: https://m.shubaow.net/2/2928/…
Tác Giả: Túy Hậu Ngư Ca.Số Chương: 66 chương + 4 phiên ngoại.Nguồn: tangthuvien.Converted: Củ Lạc.Trạng Thái: Đã Hoàn Thành.Editor: Tiểu Hi.Trạng Thái: Đã Hoàn Thành.Beta: Đang Tiến HànhThể Loại: Đô thị tình duyên, Hài hước, Lãng Mạn, Ngọt Ngào, Cảm Động, 1vs1, HE. Ngày Đăng: 2-2-2019 (Truyện lần đầu tiên Hi edit bằng GG và chưa được beta lại nên còn rất convert, mong mọi người thông cảm cho. Hi sẽ beta lại sớm nhất khi có thể)_______________Văn Án Hướng về vui vẻ: Ôn Đinh giải thích tên của Thẩm Hoài Cảnh thế này: Ngồi mãi trong lòng mà vẫn không loạn, ngày tốt phong cảnh đẹp. Từ trước đến nay, Thẩm Hoài Cảnh trầm mặc ít nói, lạnh lùng như băng, cho đến khi bên cạnh có thêm một cô gái yêu thích mỹ sắc. Lần đầu tiên: Ôn Đinh: "Thẩm tiên sinh, có ai nói rằng đôi mắt của anh rất hút hồn hay không? Mặt Thẩm Hoài Cảnh không có biểu tình. Lần thứ hai: Ôn Đinh: "Thẩm tiên sinh, lẽ nào không có ai nói với anh, thật ra anh lớn lên trông rất đẹp trai sao?" Ánh mắt của Thẩm Hoài Cảnh sâu thẳm, thần sắc không rõ. ....... Lần thứ N+1: Ôn Đinh: "Thẩm tiên sinh, thật sự không có ai nói rằng, sự nhún nhường của anh làm cho người ta gục ngã sao?" Thẩm Hoài Cảnh ngước mắt nhìn cô, trong tròng mắt đen hình như có ngọn lửa cháy lan ra đồng cỏ. Thẩm Hoài Cảnh: "Lẽ nào không ai nói với em rằng, lời nói do chính mình nói ra thì phải gánh chịu hậu quả sao? Ôn Đinh: ... Bây giờ đã biết rồi. Cái gì ngồi mãi trong lòng mà vẫn không loạn, ngồi mãi sao có thể không loạn?…