Chap 31: Dự định mới/ Roly Poly
Một sấp lịch trình được đưa ra trước mặt ngay khi cả bọn vừa ngồi xuống chiếc sofa trong căn phòng của chủ tịch Kim. Nếu tính bằng trang thì có lẽ quá ít, nhưng tính bằng ngày và số lượng chi tiết thì có lẽ phải như tiểu thuyết. Lần này sẽ là kế hoạch xâm chiếm thị trường lớn nhất Châu Á. Tất cả đều phải dồn sức cho việc học tiếng Nhật, quảng bá hình ảnh, mọi việc phải thật hoàn hảo. Nhật Bản là nơi nổi tiếng khó tính, hầu như họ không để văn hóa nước khác xâm lấn tới truyền thống của mình. Làn sóng Hallyu trong một thời gian dài đã bị lên án ở Nhật, nhưng rồi khi người Hàn Quốc bắt đầu học tiếng Nhật, cư xử như một người Nhật trên đất nước Nhật Bản thì các idol lại được đón nhận. Người dân Nhật Bản không nghe tiếng nước khác, họ chỉ nghe nhạc bằng tiếng Nhật mà thôi. Vì thế, ngay khi muốn xâm nhập vào vùng đất màu mỡ này, T-ara phải làm việc căng sức hơn nữa. Trước mắt sẽ là thu âm và phát hành clip Roly Poly. Kim Kwang Soo dự tính đây sẽ là một hit lớn của T-ara, sức nóng của nó sẽ lan tỏa hơn cả Bo Peep Bo Peep.
Chủ tịch Kim nhìn lướt qua những khuôn mặt non choẹt. Hyunkung vẫn chăm sóc chúng nó thật tốt. Đợt come back lần này, sẽ thay leader. Ai đây nhỉ? Kim Kwang Soo bắt đầu ngắm kĩ lưỡng từng người. Eunjung và Boram đã làm khá tốt. Còn lại Hyomin, Soyeon, Qri. Phải là một người trẻ trung vui nhộn như bài hát. Ông đã quyết định xong. Ông nhìn sang Hwa, con bé vẫn không thay đổi, có lẽ ta phải tạo hình tượng cho nó khác đi. Giống Eunjung chẳng hạn. Nhưng tính cách Jung hòa đồng, dễ gần, nhiệt huyết; Hwa quá ít nói, lại là mẫu người thể hiện ra bên ngoài sự mạnh mẽ. Nếu nó như Hyoyoung thì ta còn dễ dàng điều chỉnh. Phải cho nó thêm thời gian. Nó là rapper khá tốt, có hơi non kinh nghiệm. Jung và Min sẽ dìu dắt được nó.
“Các cô gái thấy thế nào?” Kim Kwang Soo lên tiếng. Giá trị hợp đồng debut trong tháng 7 ở Nhật trị giá tới 4,7 tỉ won (khoảng 87 tỉ VND). Nếu thuận lợi, ta sẽ tiếp tục tấn công vào nơi này. Ở đó, Mnet có đầy đủ nhân sự và trụ sở hoạt động, việc ta quan tâm là tiền mà T-ara đem lại thôi. Các công ty tổ chức sự kiện bên Thái Lan cũng đang mời T-ara sang đấy, ngay sau dịp đi Nhật. Ông xoay xoay chiếc nhẫn trên tay, vẫn nhìn họ không rời mắt.
“Kế hoạch thật tuyệt” Jung luôn là người mở đầu. Jung rất háo hức với chuyến đi này, thực sự mà nói, ngay từ đầu, Jung đã mong muốn T-ara sẽ nổi tiếng không chỉ ở lãnh thổ Hàn Quốc. Jung cười rất tươi, quay sang nhìn các đồng đội. Trông họ ai cũng mong chờ, hồi hộp. Ánh mắt mỗi người sáng lên, rất hào hứng.
“Tụi cháu nhất định sẽ làm được” cả nhóm đồng thanh đáp lại, quyết tâm ngút trời, lên cao chưa từng có. Hyunkung ngồi bên cạnh, không thể hiện cảm xúc gì. Các cô gái ơi. Các cô sắp bước vào chuỗi ngày lao lực, còn cái thân to xác của tôi cũng vất vả không kém gì các cô đâu. Anh lo lắng trong lòng, nhưng thấy vẻ mặt hạnh phúc vui tươi của T-ara, Hyunkung nhe răng cười.
“Woa. Nhật Bản đấy” Min không giấu được sự vui mừng. Dù là lần thứ n đặt chân tới Nhật Bản thì Min vẫn vui thích như thường. Lần trước chơi chưa đã, mua sắm chưa được nhiều, Min đã tiếc hùi hụi. Lúc nào ở Hàn Quốc Min cũng ca cẩm Nhật Bản ơi ta sắp về đây. Min rất thích đất nước này, nơi có đủ thứ trên trời dưới biển hấp dẫn Min.
“Unnie sẽ ăn thật nhiều” Ram tưởng tượng ra vô vàn món ngon, bày biện hết sức đẹp mắt và tỉ mỉ của Nhật. có quá nhiều đồ ăn khiến dạ dày của Ram không kiềm chế nổi. Trong đầu óc Ram, Nhật Bản giống như nhà hàng, thiên đường hạnh phúc mà ai cũng mong chờ.
“Em muốn đi leo núi, muốn cả tắm nước nóng nữa” Jung sung sướng nghĩ tới cảnh ngâm mình trong suối nước khoáng nóng rực. Jung sẽ tận hưởng hết sự ấm áp, cảm giác hưởng thụ cuộc sống bình yên làm Jung bồn chồn.
“Unnie sẽ mua nhiều tất và collagen” Soyeon soi gương, ngắm khuôn mặt của mình, chốc chốc lại quay chiếc gương ra phía Qri. So thấy Ri đang tủm tỉm cười, ít khi nào Ri cười thành tiếng như Jung hay Min. Cái kiểu cười quý tộc độc quyền của Ri làm So nhiều lúc muốn nhào ra ôm ấp. Nhưng cũng phải kiềm chế, So dự định chuyến đi Nhật này, sẽ cố tạo nhiều khoảnh khắc hạnh phúc.
“Em sẽ đi câu cá. Em thích cá hồi” Jiyeon giơ tay, làm dáng vẻ một người đang quăng câu và giật được con cá thật to.
“Em nên dùng lưới bắt cá. Cái đấy hợp với em hơn” Min ngồi bên cạnh trêu chọc. “unnie dám cược một nửa tiền thù lao lần này là em sẽ không ngồi quá 30’ để câu cá”
“không, Jiyeon nhà ta dùng điện đánh cá. Đúng kiểu của Ji, ăn cá không cần nấu” So cười khì khì. Jiyeon tiu nghỉu khi bị các unnie đánh hội đồng.
Quay sang bên tìm người an ủi thì Jung cười ngất trên ghế, Ji với tay sang đập mạnh vào cái con người kia. Không biết vợ đang xấu hổ muốn chết hay sao mà còn cười.
“Jung unnie cũng từng đi cắm trại và câu cá với Jangwoo oppa phải không?” Hwa nãy giờ ngồi im, không lên tiếng, nay cũng muốn tham gia vào câu chuyện.
“Weh. Không nhắc tới chồng của Eunjung nha. Làm rể nhà Tờ mà chưa ra mắt lần nào đấy” So lên tiếng bác bỏ ngay. Cũng vì Soyeon thấy ánh mắt của Dino đột nhiên dữ dội khi Hwa nhắc tới Jangwoo. Dino đã cố quên đi những hình ảnh Jangwoo và Eunjung ôm ấp cười đùa, rồi unnie và anh ta còn ngủ cùng nhau suốt đêm trên chiếc xe cắm trại đó nữa. Ji đánh nhẹ tay vào cáo. Cáo ngơ ngác, ra vẻ vô tội, nhưng bàn tay cáo cũng nhanh chóng ôm lấy eo Jiyeon, kéo kéo em ngả vào người mình.
“Hôn nhân là điều ngu ngốc” Ri phát biểu một câu khiến cả xe choáng váng. Ôi trời ơi, quỷ thần thiên địa ơi. Có bao giờ Ri nói ra suy nghĩ của mình đâu. Nay tiểu thư Ri đoan trang lại phát ngôn hoành tráng quá.
“Nhưng tớ muốn ngu một chút đây” Ram thở dài. Cũng phải thôi, Ri thì thiếu gì sự chọn lựa cho việc kết hôn. Rambo thì khác, chị cả luôn lo lắng chuyện gia đình vì nữ công gia chánh của Ram thì còn chạy dài mới bằng được 1/10 Qri.
“Mấy đứa thôi tưởng tượng đi nhé. Lịch trình lần này kín đặc, không có một ngày nghỉ ngơi nào đâu” Hyunkung lái xe, thông báo một tin làm cả bọn ỉu xìu ngay lập tức.
7 cái miệng đều ngoác dài ra hết cỡ “Hoel......không có ngày nào sao? Tụi em có bao nhiêu điều phải làm...chủ tịch ơi cho tụi cháu nửa ngày thôi cũng được”. 5’ trước T-ara còn đầy hứng khởi, nghe xong những lời vừa rồi thì không còn chút sinh khí nào nữa. Cả 7 khuôn mặt đều lộ rõ vẻ thất vọng. Ấy là chưa kể, nếu biết những gì xảy ra tiếp theo thì chắc hẳn các cô gái không ao ước mình sẽ debut trong lần này.
8h tối, vừa từ trường quay We got married trở về, Jung đã lao ngay vào phòng tập cùng T-ara. Chẳng kịp ăn uống, Jung thay bộ đồ nhảy, cả nhóm đang đứng trước gương. Khuôn mặt ai cũng ướt đẫm mồ hôi. Từng bước di chuyển nhịp nhàng lên xuống, hòa cùng tiếng nhạc. Mọi động tác dường như thanh thoát hơn, vũ sư yêu cầu tụi nó tập nhảy cho tới khi đẹp mắt nhất.T-ara đều đang nghĩ về mục tiêu: ”Chúng ta sẽ đứng số 1 tại Nhật”
10h tối, nghỉ 30’ trước khi tiếp tục. Jiyeon mệt mỏi rã rời, tựa vào Jung. Ji thấy đau quá, mà không dám nói sợ các unnie lo lắng. Em vẫn gắng gượng được. So đang cười đùa với Ri. Boram ngồi bên thỉnh thoảng lại chêm vào một câu. Hyomin chụp ảnh mình trong gương, dù trong tư thế nào thì dáng vẻ điệu bộ của Min cũng thật hấp dẫn. Hwa lôi điện thoại nhắn tin, không nói gì, chỉ chăm chú vào đó, đôi lúc ngước mắt lên nhìn.
12h đêm, âm thanh vẫn vang lên đều đều. Tiếp nữa...lại tiếp nữa...các cô gái vẫn bừng bừng sức trẻ, bùng nổ theo giai điệu. Lần này, trên vai các cô gái là cả trọng trách to lớn, không được phép thất bại.
2h đêm, khi mà tất cả mọi người đều chìm trong giấc ngủ thì 7 con người vẫn không ngừng nghỉ. Tiếp tục thực hiện tất cả bài nhảy cho thật hoàn hảo. Mỗi lần không ưng ý, họ lại cùng nhau sửa đổi. cứ thế, màn đêm trôi qua rất nhanh. Không ai để ý tới khoảnh khắc bình minh đang chiếu sáng. Họ vẫn đắm chìm miên man theo âm nhạc.
Trở về dorm lúc 4h, chân Ji bắt đầu thấy nhức nhối hơn, em uống thuốc giảm đau. Vị an thần từ viên thuốc khiến em mê mệt tới sáng, không kịp thay quần áo trước khi lên giường. Hôm sau em cuống cuồng tỉnh dậy, tắm rửa qua loa rồi lại tiếp tục hành trình.
Sinh nhật em và Hyomin đang tới, Ji cũng không hi vọng nhiều vì lần này ai cũng bận. Dino chỉ cần Jung ở bên em thôi. Jung vẫn mải miết với hai lịch trình, lúc thì T-ara lúc thì We got married. Jangwoo nhiều lúc thấy Jung mệt mỏi quá, chỉ muốn Jung nghỉ ngơi một chút. Anh từng thốt lên rằng “Anh không phải là idol và điều đó thật tuyệt”. Cảm giác như công việc đang vắt kiệt năng lượng của Eunjung. Ngoài những lúc ghi hình thì Jung không mở nổi mắt. Đã lâu lắm rồi Eunjung không được một giấc ngủ cho đúng nghĩa. Đối với Jangwoo, Jung thật giống em gái. Anh yêu quý Jung bởi bản tính vui vẻ, thân thiện và vô cùng thoải mái của Jung. Biết rằng Jung là một idol, anh lại càng thương cảm hơn. Những lúc ở bên Jung, Jangwoo thường nhường nhịn, phong cách cư xử đàn ông đúng mực. Nhưng mà anh cũng đòi hỏi ở Jung một chút sự quan tâm, dù gì anh cũng là chồng của Jung trong mắt mọi người.
“em có biết ngày 1/6 là ngày gì không?” Jangwoo hỏi Jung khi cả hai đang trên hành trình ra biển.
“Ngày cưới của ba mẹ anh à?” Jung hồn nhiên trả lời. Jung thật không nghĩ ra ngày gì đặc biệt khác nữa. Jung chỉ nhớ tới ngày 7/6 – sinh nhật Jiyeon.
Jangwoo thoáng giận, anh không nghĩ vợ mình vô tâm đến thế. Cô ấy rất được yêu quý bởi tính cách ân cần, chăm sóc người khác cơ mà. Sao đối với chồng thì cô ấy lại không để ý chút nào thế nhỉ? Jangwoo không nói gì trong suốt hành trình ấy, còn Jung thì tranh thủ ngủ ngay trên xe.
“Unnie không về được. Hôm nay mọi người tổ chức sinh nhật cho Jangwoo oppa” Jung nói mà như khóc, chỉ mong Jiyeon hiểu cho. Jung cũng không muốn phải xa em đâu, nhưng chương trình We got married đã yêu cầu Jung phải ở lại đúng vào ngày Ji-Min cùng làm sinh nhật.
“Vậy sao? Uhm. Unnie chăm sóc ông xã Jangwoo tốt nhé”. Lạnh lùng, Ji cúp máy. Trong lòng em có cơn sóng đang dâng trào. Unnie luôn có lý do hoàn hảo quá mà. Em không muốn nghe nữa. Chưa năm nào em có sinh nhật tử tế ở bên unnie.
“Wei. Wei. Jiyeonnie ah. Jiyeon...” Jung cố vớt vát, nhưng chỉ có tiếng tút tút kéo dài. Đời tôi xong rồi. Jung méo mó nghĩ mưu làm hòa với Dino. Lần này không khéo thì mất cả chì lẫn chài. Jung kéo lại quần áo, bộ trang phục biểu diễn bài hát I go crazy because of you đã sẵn sàng. Nhưng người khiến Jung phát điên thì đang bốc hỏa ở một nơi khác. Jiyeonnie ah, Jung thề , Jung hứa, Jung đảm bảo xong là Jung về với em ngay. Trước 12h đêm nay, hoàng tử Ham Eunjung sẽ tới bên lọ lem Park Dino.
Trời ơi, lại còn bắt tôi nhảy khêu gợi trước mặt Jangwoo oppa nữa chứ. Cái kịch bản quái quỷ gì thế này. Ham cáo đâu còn tâm trạng mà nhảy múa, cứ lúng túng quay trước quay sau. Nghĩ tới Jiyeon đang một mình, nên Jung cố cắn răng thực hiện cho xong. Những bước di chuyển thanh thoát đâu chẳng thấy, hôm đấy mợ Jung không khác gì nòng nọc, phải quay lại vài lần mới được.
.....
“Happy birthday to Min! Happy birthday to Ji! Happy birthday to you. Happy birthday to you!!!”. Bụp bụp. Tiếng pháo giấy kèm theo tiếng vỗ tay chúc mừng của mọi người cho 2 đứa. Cả nhóm đón sinh nhật trong phòng tập. Vừa thực hiện bài học tiếng Nhật, vừa tổ chức tiệc mừng. Hyomin 22 tuổi, Jiyeon 18 tuổi, hai đứa trẻ hồn nhiên thổi tắt những ngọn nến. Min nhảy nhót theo kiểu “xõa đi bà con ôi”, cả bọn đứng nhìn cười nắc nẻ. Chỉ có một người bên ngoài thì cười, bên trong thì khóc. Dù vậy, Jiyeon cũng cố nhồi nhét hình ảnh Jung vào nơi sâu thăm thẳm. Em không thèm nghĩ tới nữa. Ji cười tươi, chạy ra ôm Min, kéo tay Ram cùng hùa vào đoạn nhạc đang cực bốc lửa. Cả nhóm say trong niềm vui bất tận. Ji quên mất cái chân đang dần sưng lên của mình. Min cũng gần như bỏ qua cơn sốt hầm hập đang tới gần.
“Oppa nhanh lên. Mọi ngày oppa đi nhanh lắm mà” Jung ngồi sau, miệng không ngừng giục. Cứ 5’ Jung lại ngó xem đã tới đâu rồi. Quãng đường mọi ngày Jung chỉ nhắm mắt (ngủ) là tới, mà hôm nay xa xôi quá. Trời mùa hè nóng nực,trong lòng Jung cũng bừng bừng lửa đốt.
Chiếc xe vừa dừng ở trụ sở CCM, Jung vội ôm hết đồ đạc lỉnh kỉnh chạy vào bên trong. Hi vọng tiệc chưa tàn. Đôi chân Jung được dịp chạy cự li ngắn. Nếu Jung đi thi Idol champion athletic với tốc độ này thì chắc chắn sẽ đoạt giải. Trong đầu, trong tim, trong mọi mạch máu của cáo chỉ còn nghĩ tới Jiyeon. Bà xã ơi, Jung tới đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com