Chap 2: anh yêu em
Gạo: nhèn nhén nhen....
Mỳ: j z ba
Gạo: nhạc chào mừng
Mỳ: ừa, vào truyện luôn ik mài...!!!
Gạo: ừa...
-------------------------------------------------------
6h PM nhà Akabane
-OMG!!!! Cái này là cái nhà ak!!!!!- ak lý đó tên đầu xanh này thần trời trách phật là vì......má ơi cái nhà....cái lâu đài thì có (mỳ: con gạo làm lố).
Đây là lần đầu Nagisa đến nhà karma và cô đã dính một của sock khá lớn vì "căn nhà" của anh
Nhà dc thiết kế theo phong cách cổ điển, cánh cổng lớn vs tay cầm dc dát vàng rồng lấp lánh. Bước vào bên trong khuôn viên căn nhà là một sân vườn rộng khoảng 50 héc-ta (mỳ: ko bk đo lấy đại). Vườn dc trồng rất nhiều các loại cây khác nhau tô điểm thêm cho vẻ hài hoà của căn nhà. Cánh cửa chính dc làm bằng gỗ mun nguyên chất (gạo: nhìn là bk đồ tốt), tay cầm dc điêu khắc sắc xảo bởi các thợ thủ công chuyên nghiệp nhất.
- làm j ghê vậy, cũng bình thường mà- anh nói tỉnh bơ
- cậu bảo bình thường ấy....!!!!OMG
- ừa...đừng có cử động nưa, vết thương loan ra giờ...(gạo: giả tạo quá cha nội)- anh trưng một cái bộ mặt hết sức giả tạo ra
- cơ mà sao tớ ko thấy đau tí nào hết- cậu vẫn thắc mắc vì sao máu chảy nhiều thế kia nhưng cậu ko hề thấy cảm giác j cả....ko lẽ... cậu đau quá r mất cảm giác ở chân- karma-kun....ko lẽ tớ bị mất cảm giác ở chân r...Huhu...
Cái mặt của Nagisa bây h muốn cắn cho phát ấy....hai má phúng phính, đôi mắt xanh biển dc bao phủ một lớp sương mỏng.... khiến cho anh sói nhà ta bất giác đỏ mặt, r cx nhanh chóng lấy lại dc phong độ, cười phá lên vì chú thỏ ngây thơ này.
-hahahahaahhaahaahahahah....đúng rồi đấy....cậu bị mất cảm giác đấy....hahahahahaha...
- đừng chọc tớ nữa karma-kun...-*phồng má*
- hai~
Vào bên trong "căn nhà", một hàng người mặc đồ đen đồng thanh cúi chào karma: "cậu chủ đã về". Một cô hầu tinh mắt thấy dc vết thương trên chân Nagisa vội bảo karma gọi bác sĩ nhưng anh lại bảo để đấy cho anh chăm sóc
Căn nhà rất khang trang (gạo: lười tả quớ, mn tự nghĩ đi) liếc đến đâu là đò cao cấp đến dó nhưng ko mang lại cho con người ta cảm giác phô trương mà mang lại cảm giác giản dị lạ thường.
Karma bế Nagisa vào phong của anh để "dưỡng thương".
- cậu nằm im đấy, để tớ lấy thuốc- một đường cong hoàn hảo hiện lên trên khuôn mặt soái ca kia. Bấc giác Nagisa rùng mình:
-dc rồi karma-kun, tớ ko sao....- giọng nagi đầy ấp sự lo lắng. Cậu ko hiểu vì sao lại lo lắng nhưng mà cái cảm giác rung mình cứ bám lấy cậu
- cậu nằm im đấy cho tôi!!!-anh quát
-hai...-tiếng quát của karma vô tình làm nagi giật bắn người.
- uống thuốc đi- anh đưa cho cậu một ly nước mang màu sắc hơi đục hơn nước bình thường. Cậu ngây thơ lắm, chỉ nghĩ là nước đã dc pha thuốc nên liễn cầm lấy uống hết sạch ko chút nghi ngờ.
-Sao cái vị của thuốc này kỳ kỳ....nó hơi gióng mùi rựu...- mặt Nagisa dần đỏ lên, đầu óc cậu cứ ong ong ko phân biệt dc j cả.-karma cậu cho tớ uống thứ j thế....-giọng cậu bắt đầu lạc đi
- chỉ là một chút rựu mạnh thôi mà cậu đã gục r sao Nagisa, ko ngờ tửu lượng cậu kém thật đấy-anh cười ranh ma- ngủ đi nào mèo con của tôi.
- tớ ngủ đây r cậu ngủ đâu- cậu nói khó khăn kèm theo tiếng nấc vì say của mình
- dưới dất- anh trả lời ngắn gọn
Anh định rời đi thì một bàn tay nhỏ nhắn đã kéo áo anh lại
-sao thế nagisa-kun
- ngủ với tớ đi-mặt cậu càng ngày càng đỏ
-sợ tớ lạnh ak....hay là....cậu thích tớ- giọng điều đùa cợt quen thuộc.
- Ừ đấy, tớ thích cậu đấy....ak ko tớ yêu cậu.
-....
- tớ yêu cậu ngay từ cái nhìn đầu tiên nhưng lại ko dám bắt chuyện với cậu, khi cạy nói chuyện với tớ cậu bk tớ vui thế nào ko, như một đứa trẻ dc cho món đồ chơi yêu thích ấy, khi tớ phải chuyển đi tớ đã rất buồn, tớ tự hỏi cậu có buồn ko hay chỉ vô tư vứt tớ ra khỏi cuộc đời cậu.....!!!- lời nói của cậu như ko kiểm soát mà tuôn ra, cậu thừa bk anh sẽ kinh tởm cậu, tình bạn giữa hai người sẽ rạng nứt, nhưng lúc này đây cậu cảm thấy mình cần phải nói ra để ko tự dày vò chính bản thân mk nữa.
-....
- Xem như tớ chưa nói j đi...-cậu mím chặt môi để ngăn những dòng nước ấm áp ấy tuôn trào. Cậu vội vã nhảy xuống giường r lao thẳng ra cửa. Cậu muốn chạy thật nhanh, thật nhanh để tránh anh nhìn khinh bỉ từ anh....
-tạm biệt akabane karma....
Chưa kịp làm ăn j thì cậu bị một bàn tay to lớn dật mạnh về phía sau. Cánh môi hòng hào của cậu dc bao phủ bởi môi anh, cậu từ từ cảm nhận sự khô ráp của nó (gạo: thằng này ko bk dưỡng môi), chỉ là một nụ hôm phớt qua, nó ko mang tính chiếm hữu nhưng cũng đủ khiến bé thỏ của chúng ta mềm nhũn.
- tớ chưa nói j hết mà cậu đã ngồi độc thoại r- anh véo mũi nagi
- karma-kun....cậu ko kinh tởm tớ sao...?
- sắp phải kinh tởm cậu... vì đơn giản...
Anh cũng thế...anh yêu em ( gạo: anh j mà anh!!! *gào thét*...nagi ơi huhu*)
Chỉ vỏn vẹn 6 chữ, vỏn vẹn 6 chữ mà cx đủ làm tim nagi như nhảy khỏi lồng ngực.
- đây là mơ ak...- Đây là mơ phải Ko, chắc chắn là mơ rồi, hay cậu bị ảo giác vì cậu đang say mà... nhưng nếu là mơ thì xin thượng đế đừng cho con tỉnh giấc, mãi mãi cũng dc....
- ko phải mơ đâu thỏ ngốc của tôi ak..- anh ân cần đặt chưa thỏ lam này xuống chiếc giường kinh size của mk.
Hai người, một đỏ một lam ôm nhau thắm thiết, rồi chìm dần vào giấc ngủ.
-------------------------------------------------------
Hết chap cmnr!!!
Thank you vì đã đọc hết chap
Ak nói trước là hai người đó chưa làm j nhau đâu à...
Karma: ê bà kia, phải cho tui ăn ẻm chớ...!!!
Gạo: ko tk...làm j nhau
Karma: đưa đây tui viết luôn cho*giật điện thoại*
Gạo: oa oa...mỳ ơi karma giựt máy ko cho tui viết!! *khóc gọi mỳ*
Mỳ: j đó, thằng kia dám đụng vào bạn ta ak, ta cho mi nhịn đói cả tháng luôn, Nagisa hì
Nagisa: tán cmn thành!!!
Karma: mấy người hùa nhau, ăn hiếp tuiiiii!!!! *trả máy*
Nagisa: anh về đây cho tôi, dám đi đi mà chưa xin phép em ak, lại còn chọc bé gạo đáng yêu của mỳ nx, tôi cho anh ăn chay cả tháng....!!!!
Karma: nooooo....hiếp me...ak ko...help meeeee....chuminaaaaaaa!!!!
Gạo: Bye Bye mọi người, gạo đi coi phim của cặp vợ chồng kia đây...là lá la...
-------------------------------------------------------
(Sự khởi đầu cho một trận chiến lịch sử =_=)
Sg: no anime no life.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com