Chương 19
Kể từ đêm hôm đó, mối quan hệ giữa Châu Kha Vũ và Duẫn Hạo Vũ dường như đã có chuyển biến đi lên nhanh chóng hơn cả.
Bao nhiêu nét xấu xí của cả hai cứ như thế mà bị lộ ra hết.
Một người bừa bộn lười biếng dọn dẹp phòng ốc, một người hay quên đãng trí không chừa một ai. Một người dám ăn, một người dám nấu. Một người luôn hết mình với công việc, đề phòng với mọi thứ trong cuộc sống. Một người lại ôn hòa đa nghi, nhưng một khi đã tin thì sẽ tin hết lòng.
Mọi thứ cứ như thế mà trôi qua chậm rãi.
Châu Kha Vũ đã tỉnh dậy từ sáng sớm, anh loay hoay trong bếp như một thói quen thường ngày mà nấu đồ ăn sáng. Bình thường cả hai người sẽ thức dậy trong cùng một khoảng thời gian, sau đó sẽ cùng nhau chạy bộ tập thể dục, cùng nhau làm đồ ăn sáng, cùng nhau ăn rồi sẽ cùng nhau đến nơi làm việc. Hôm thì anh sẽ trở thành tài xế của cậu, hôm thì cậu sẽ cưỡi mấy "em yêu" motor của mình ra chở anh chạy vòng quanh hết khu thành phố sau đó mới đến công ty.
Nhưng hôm nay lại khác. Vì hôm nay theo kế hoạch được diễn ra ổn thỏa thì sẽ là ngày trực tiếp ra mắt sản phẩm tâm huyết cả mấy năm trời của Duẫn Hạo Vũ, bởi vậy nên hôm qua cậu đã trở về nhà rất trễ, để ở lại công ty kiểm tra lại hết tất cả mọi thứ từ đầu đến cuối thôi mà.
Chợt, có đôi bàn tay từ phía sau nhào đến, vồ lấy đôi vai Châu Kha Vũ, bộ dạng hớn hở vui mừng.
"Ôi lạy thánh thần!"- Anh giật mình kinh hãi quay lại, thét lên một câu.
"Ôi, chú. Hóa ra chú yếu bóng vía ạ..."- Duẫn Hạo Vũ gật gù ra vẻ hiểu thấu sự đời- "Thảo nào, mấy lần trước tôi lái motor chở chú vòng quanh thành phố mà lần nào mặt chú cũng tái mét lại như tàu lá chuối."
"Trời đất, lần sau nếu cậu muốn tạo bất ngờ cho tôi thì đừng có kiểu dọa ma như vậy chứ."- Châu Kha Vũ thở phào nhẹ nhõm, lặng lẽ vuốt ngực định thần lại- "Cậu có thể dịu dàng hơn một chút được không?"
"Dịu dàng hơn một chút hả?"- Duẫn Hạo Vũ tròn xoe mắt, ngây thơ hỏi lại- "Giả sử như backhug? Chú muốn như thế đúng không? Vậy thì lần sau tôi ôm chú mãi luôn nhé?"
Châu Kha Vũ nhất thời cứng họng, không biết nên trả lời làm sao. Anh quyết định bỏ qua câu hỏi này của cậu mà đẩy cậu lại bàn ăn, đánh trống lảng sang một chuyện khác.
"Ăn sáng đi cái nào! Hôm nay không phải cậu bận lắm sao?"
"Ôi chết thật, tôi quên mất tiêu."
Đấy thấy chưa, chỉ cần chuyển hướng Duẫn Hạo Vũ sang một chuyện khác cực kỳ quan trọng thì nhất định sẽ thành công thôi mà.
Châu Kha Vũ lại chẳng quen quá.
.
Châu Kha Vũ vừa đặt chân đến trụ sở tập đoàn chưa được mười lăm phút bỗng nhiên vị Trợ lý đã nhận được một cuộc điện thoại.
Là bên công ty quản lý của Triệu Hoa đã gọi đến, yêu cầu sắp xếp một buổi nói chuyện thẳng thắn ba mặt một lời với anh ngay trong hôm nay.
"Tính sao đây Giám đốc?"- Trợ lý khẽ mím môi, đánh mắt cầu cứu nhìn sang Châu Kha Vũ dùng khẩu hình miệng mà lẩm nhẩm- "Tôi từ chối nhé?"
"Không cần, nói với bọn họ tôi chấp thuận. Hẹn một tiếng nữa đi."
Đúng một tiếng ngay sau khi lời hẹn, đại diện của ZL đã có mặt ngay tại phòng làm việc của Tổng Giám đốc ZY, đối diện là Châu Lương Sinh, Châu Hạo Sam cùng với Châu Kha Vũ.
Vừa căng thẳng lại vừa kinh hãi là cảm giác chung của mọi người bên phía tập đoàn ZY trong căn phòng lúc này.
Châu Kha Vũ luôn luôn một mực khẳng định mình chưa từng gặp mặt hay liên lạc gì với Triệu Hoa. Nhưng Triệu Hoa lại cho rằng mình đã gặp Châu Kha Vũ vào ba năm trước đó, và cô đã nhất kiến chung tình với anh.
Mọi chủ đề thảo luận trên mạng xã hội mấy ngày nay phần lớn đều chỉ xoay quanh vấn đề giữa ba người Châu Kha Vũ, Duẫn Hạo Vũ và nữ minh tinh Triệu Hoa. Mặc cho việc Châu Kha Vũ đã phủ nhận lại hết những điều Triệu Hoa đã nói trước đó, thế nhưng người hâm mộ của cô ta vẫn luôn cho rằng chính anh là người đã ruồng bỏ và Duẫn Hạo Vũ chính là kẻ thứ ba trắng trợn không hơn không kém.
Bán thảm như vậy, chắc chắn là muốn kéo về sự thương hại cùng với thiện cảm của người qua đường.
"Tôi biết hiện tại vấn đề đang rất rối rắm, vì không biết từ đâu chui ra một kẻ thứ ba. Nhưng liệu các người có trông thấy việc những người hâm mộ của Triệu ngọc nữ đang rất thương xót cô ấy không? Người qua đường cũng như vậy nữa. Điều đó chứng tỏ nỗi đau mà Triệu ngọc nữ đã chịu trong suốt ba năm qua ai cũng đều có thể nhìn rõ."
"Nếu anh có thể lên tiếng lại một lần nữa phủ nhận lại tất cả mọi chuyện anh đã nói trong buổi họp báo kia, nhất định anh sẽ kéo về được không ít thiện cảm của cư dân mạng. Sự nghiệp của anh lẫn cả Triệu ngọc nữ chắc chắn sẽ lên như diều gặp gió."
"Tôi mong đây sẽ là cách giải quyết ổn thoả và có lợi cho cả đôi bên. Chủ tịch công ty chúng tôi cũng luôn mong rằng sẽ có một sự hợp tác đầy vui vẻ và hoà hợp giữa ZY và ZL."
Châu Hạo Sam khẽ liếc sang nhìn Châu Kha Vũ đang cố gắng nén lại vẻ tức giận, không khỏi nhẹ thở dài chán nản.
Nếu muốn ăn bám thì nói lẹ luôn đi, không cần phải vòng vo như vậy.
"Anh đã nói xong rồi sao? Được thôi, đây là câu trả lời của tôi."- Châu Kha Vũ khẽ nở nụ cười, trừng mắt gằn giọng- "Tôi sẽ không và không bao giờ đồng ý điều này. Lý do vì sao à, vì tôi không muốn cuộc hợp tác này diễn ra. Một chút cũng không."
Anh nhìn thẳng vào mắt của vị đại diện kia, giọng điệu kiên định cố ý nhấn mạnh đến từng câu chữ cuối cùng.
"Tôi không cần biết là cô ta đau khổ như thế nào, vì ngay từ đầu giữa tôi và cô ta đã chẳng có mối liên hệ gì cả. Tôi chưa từng tiếp xúc qua lại với cô ta, đến cả mặt mũi cũng không biết. Vậy mạn phép cho tôi xin hỏi, lý do vì sao tôi lại phải thương hại?"
"Sự nghiệp của tôi, tôi tự biết cách lo liệu, ZY có thiệt hại như thế nào tôi cũng tự biết cách giải quyết. Nếu tôi lên tiếng phủ nhận lại những gì tôi nói trong họp báo, hoặc vẽ ra một câu chuyện khác không có thật, chẳng khác gì tự lấy đá đập chân mình? Hơn nữa, sự nghiệp và thanh danh của Duẫn Hạo Vũ cũng sẽ theo đó mà nát tan. Anh nói xem, tôi có thể vì vậy mà tự tay hủy hoại cuộc đời của cậu ấy à?"
"Bởi vậy nên, các người hãy trực tiếp đối diện với sự thật đi."- Châu Kha Vũ nhếch mày khiêu khích, anh đứng bật dậy bước ra ngoài, chỉ bỏ lại một câu lạnh nhạt pha với cứng rắn không chút nhân nhượng nào cho người đại diện.
Trợ lý của anh đã chờ trực ngay trước cửa, nghe thấy tiếng mở cửa mạnh bạo từ đằng sau anh ta liền giật mình, xoay người lại.
"Sao vậy? Đã kết thúc họp báo của bên YH rồi sao?"- Châu Kha Vũ nhíu mày, nhìn vào đòng hồ trên tay, lẩm bẩm- "Quả nhiên, chắc chắn đã kết thúc rồi...."
"Thế nào? Mọi chuyện ổn cả chứ?"
"Trước mắt là ổn. Còn về việc sau này liệu YH có đâm đơn kiện ZL không thì vẫn là một ẩn số."- Trợ lý khẽ mím môi lúng túng trả lời- "Nhưng tôi dám chắc nếu ZL còn đôi chút lòng tự trọng của mình thì sẽ không kiện YH đâu, như thế chẳng khác nào tự đâm đầu vào chỗ chết."
"Tôi biết rồi, cảm ơn."- Châu Kha Vũ gật đầu đáp lại- "Cho người quản lý sát sao nhất cử nhất động của bên đó. Đừng để cho bên đó có động thái gì làm ảnh hưởng đến YH, đặc biệt là Duẫn Hạo Vũ."
Giải quyết xong hết công việc trên công ty cũng đã đến trưa, Châu Kha Vũ sắp xếp lại lịch trình buổi chiều của mình rồi đưa cho Trợ lý, sau đó anh liền xuống garage lấy xe nhanh chóng lái đến công ty YH.
Vừa đúng lúc Duẫn Hạo Vũ bước ra khỏi sảnh công ty. Trông thấy chiếc xe màu đen quen thuộc chạy tới, cậu liền hí hửng vẫy vẫy tay reo lên:
"Chú, chú ạ!"
"Bộ dạng cậu vui vẻ như vậy, không phải là buổi ra mắt đã thành công tốt đẹp rồi đi?"- Anh nhấn nút mở kính cửa xe ra, dịu giọng lên tiếng hỏi- "Thế nào? Phản hồi của mọi người tốt chứ?"
"Tốt lắm ạ, từ sáng đến giờ tính tổng cộng đã có hơn hai nghìn đơn đặt trước. Đây là một kết quả cực kỳ khả quan."- Duẫn Hạo Vũ híp mắt cười tươi, bật ngón cái ra mà trả lời- "Như chú đã nói ấy ạ, chắc chắn sẽ thành công."
"Ừ, tôi đã nói thì làm sao mà sai được."- Châu Kha Vũ khẽ cười hài lòng, trong vô thức mà đưa tay ra xoa đầu Duẫn Hạo Vũ- "Hôm nay thưởng cho cậu. Lên xe đi nào, tôi đã xin phép trước cho cậu nghỉ chiều hôm nay rồi."
---
Chú lái xe rồi chú độ chị trong hôm nay đi thi lấy bằng nha =))) Cảm ơn chú 🥲🥲🥲
Qua được vòng số 8 là oke =)))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com