Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2: Người ta đi tắm, còn anh đi... tội

Một tuần sau ngày chuyển tới, Phúc chính thức ghi tên mình vào danh sách "Khách trọ phiền nhất của dãy nhà".

Bữa thì bỏ bột giặt vô nồi cơm điện.

Hôm thì phơi đồ mà quên... giặt.

Đặc biệt là lần... xịt nước lau kính vào cái quạt đứng để "quạt cho phòng thơm".

Mấy đứa trọ chung chỉ biết nhìn nhau lắc đầu. Riêng Phương, từ "người hỗ trợ kỹ thuật" nay đã trở thành "bảo mẫu bất đắc dĩ".

---

Một buổi tối mưa rả rích.
Phương tắm xong, đang đứng lau tóc ngoài ban công thì nghe tiếng thét từ tầng trên:

> "Á Á ÁÁÁÁ!! CỨU VỚI!!!"

Cô giật mình, vứt luôn khăn, chạy lên phòng 302 với tốc độ chạy deadline môn Quản trị Lễ tân. Cửa phòng hé mở. Phương xô vào:

- "Có chuyện gì?!"

Cảnh tượng trước mặt khiến cô suýt tụt huyết áp:

Phúc đang đứng giữa phòng, chỉ mặc... một chiếc khăn tắm quấn ngang hông. Mặt mày tái mét, tay ôm... một con thằn lằn bé tí.

- "Nó... nó rớt xuống từ ống nước á Phương!!! Anh đang gội đầu, ngước lên thì thấy nó nằm trên mặt!!"

Phương đứng đơ 3 giây, rồi... bật cười như điên.
Cô cười đến mức ngồi thụp xuống, ôm bụng, nước mắt chảy ra vì buồn cười:

- "Trời đất ơi!!! Anh bị thằn lằn tắm chung rồi hét như cháy nhà luôn á?!"

Phúc vẫn đứng đó, run rẩy như thí sinh sắp lên bảng kiểm tra miệng.
Mặt anh đỏ bừng, vừa xấu hổ vừa tức:

- "Anh tưởng nó là... chuột! Với lại... sao em không gõ cửa?!"

- "Tôi tưởng anh đang bị cướp!" - Phương vừa lau nước mắt vừa nói.

Hai người nhìn nhau.
Im lặng đúng 5 giây, rồi cùng phá lên cười.

---

Hôm sau, nguyên khu trọ truyền nhau câu chuyện "anh hàng xóm xăm trổ khóc thét vì con thằn lằn bé bằng ngón tay út".

Còn Phương, từ hôm đó có thêm biệt danh dành riêng cho Phúc:

> "Tội nghiệp cấp độ quốc dân."


---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com