Chương 14
Bạn cũ của First là Ron thấy động thái của First được đăng ở trong nước nên đã mời anh đến tham dự bữa tiệc...
"First, cuối cùng cậu cũng về nước rồi sao?"
"Ừm, nhiều năm rồi tôi chưa về thăm bố mẹ rồi ."
"Gia đình tôi vừa khai trương một khách sạn nghỉ dưỡng mới ở ngoại thành. Tuần sau chúng tôi sẽ tổ chức tiệc khai trương. Tôi mời các cậu đến tham dự! Tôi cũng mời một số bạn cùng lớp. Chúng ta đã lâu không gặp, mọi người vừa hay tụ tập được đó."
"Chúc mừng trước nha! Vậy nếu tôi tới đây...... có thể mang theo người nhà được không?"
"Ha ha đương nhiên rồi, rất hoan nghênh nha! Là bạn gái của cậu sao? Cho tới bây giờ cũng không thấy cậu đăng cái gì liên quan đến người ấy. Hãy dẫn đến đến cho chúng tôi xem nha!"
"A...... Không phải, là em trai tôi khaotung ấy."
"Ra vậy , ha ha không sao đâu. Chúng tôi đều đã gặp qua rồi. Nhưng mà ...... hai người bây giờ vẫn còn dính lấy nhau cơ à, tình cảm thật tốt."
"...... Ừ, từ nhỏ đến lớn đã quen rồi mà. Vậy chúng ta thương lượng một chút nha, không thành vấn đề thì đến lúc đó gặp."
--------
First thật ra là một người thích náo nhiệt, mặc dù anh đã kết bạn với một số người bạn ở nước ngoài, nhưng dù sao đây cũng là một đất nước xa lạ, con người rất hỗn tạp và gần như không có bạn bè thực sự. Nhớ tới bạn học cũ trước đây vẫn cảm thấy rất thân thiết cho nên First rất hào hứng với lời mời này. Và thế là First bắt đầu dỗ dành Khaotung.
"Tung, em có nhớ người bạn tốt trước đây của anh, Ron không?"
"Nhớ chứ, hình như là ngồi cùng bàn với anh.... làm sao vậy."
"Ừm, nhà cậu ấy có mở một khách sạn nghỉ dưỡng mới ở ngoại thành và mời chúng ta tham gia party khai trương. Chúng ta...... còn chưa cùng nhau đến khách sạn nghỉ dưỡng như thế này, anh có chút muốn đi."
"Fir muốn đi thì đi."
"Hả? Dễ dàng đồng ý như vậy sao? Em sẽ đi cùng anh đúng không?"
" Đi chứ"
"Này, sao lần này em lại đồng ý dễ dàng thế? Em từng không vui khi bạn bè rủ anh đi chơi cơ mà ."
"Đó không phải... còn nhỏ mà, anh cũng biết trước kia em không thích giao tiếp. Hơn nữa... bọn họ đều thích vây quanh anh cười đùa ầm ĩ, em sẽ ghen đó."
First cười lớn... "Tung, em thật sự rất thích ghen đấy! Nhưng trước đây anh thực sự không nhận ra điều đó... Anh cũng không phải là người đặc biệt chậm chạp trong vấn đề này."
" Cũng không trách được anh. Dù sao trước đây... anh chỉ coi em là em trai mà thôi."
"Ô hổ? Nói xong sao lại ủy khuất như vậy?" First lập tức ném Khaotung xuống giường đè xuống và hôn cậu mãnh liệt...
Hai người nằm trên giường thở hổn hển. Khaotung véo vào đôi má mềm mại của First và nói: "Firfir, bây giờ anh bắt thóp em thật giỏi."
First kéo Khaotung lại gần: "Tung... vậy, chúng ta đi dự tiệc, anh có cần công khai mối quan hệ của chúng ta không?"
"Cái này tùy anh à, đều là bạn bè của anh, xem anh có muốn hay không thôi. Nếu anh sợ thị phi quá nhiều có thể không nói, em hoàn toàn hiểu."
"Cảm ơn em, tung, em đúng là người hiểu anh nhất trên đời. Vậy thì anh sẽ suy nghĩ lại."
--------
Thời gian rất nhanh đã đến ngày tổ chức bữa tiệc. Đáp lại yêu cầu mạnh mẽ của First, Khaotung lại vuốt tóc. Kết hợp với áo cardigan ngắn tay thích hợp đi nghỉ dưỡng, những nốt ruồi ở xương quay xanh và ngực hiện lên lờ mờ. Vì vậy, First đã nhìn cậu suốt chặng đường. Khaotung không khỏi bật cười khi thấy thế.
"Firfir, anh thích em vuốt tóc như vậy sao..."
"Hừm! Rất thích! Thật sự đặc biệt đẹp trai."
First gật đầu mạnh mẽ, vẻ mặt đều viết lên 2 chữ hài lòng.
Khaotung hạ giọng nói bên tai First, "Vậy... buổi tối chồng cứ để như vậy làm anh được không?"
Mặt của First đột nhiên đỏ lên. "...Chồng gì cơ, à...Anh không nói chuyện với em nữa."
"Vậy là cho hay không cho. Chúng ta trở về đã nhiều ngày lại không dám ở nhà làm anh, sợ bố mẹ nghe thấy."
First không nói lời nào. Khaotung cọ cọ vào tai anh, khiến First ngứa ngáy không chịu nổi.
"A!!! Sao em lại hỏi chuyện như vậy..." First quay mặt về phía cửa sổ xe, tai đỏ bừng. Khaotung cười tươi đến nỗi mắt cậu nheo lại thành một khe hở.
--------
Cuối cùng đã được tụ họp cùng bạn bè của mình, mọi người đều rất vui khi được gặp First, và tất cả họ đều đến ôm và chào anh. Khaotung đứng sang một bên và lặng lẽ quan sát.
Sau đó thì có một bạn nữ cùng lớp rất ngạc nhiên nói, "First đây là em trai cậu à, oa oa mấy năm không gặp lớn lên lại đẹp trai như vậy! Lần cuối cùng mình nhìn thấy em ấy chắc hẳn là một học sinh cấp hai."
Sau đó ánh mắt của tất cả những người xung quanh ngay lập tức tập trung vào Khaotung.
"Xin chào mọi người, đã lâu không gặp." Khaotung mỉm cười chào hỏi.
"Hmm! Cười trông đẹp hơn. Lần trước khi em và anh trai đi chơi, chúng tôi đều nghĩ rằng em tuổi còn nhỏ mà đã lạnh lùng như vậy , hahaha," cô gái tiếp tục nói.
Khaotung có chút ngượng ngùng, sờ sờ mái tóc sau gáy. Ron bên cạnh vội vàng nói tiếp, "Cậu đừng chọc em trai người ta nữa, đều cũng xấu hổ cả rồi...... Hãy để họ về phòng thu dọn đồ đạc trước đã."
First nhanh chóng lấy món quà họ đã chuẩn bị từ trong túi ra và đưa cho Ron, Ron ôm First vào lòng và dẫn họ vào phòng. "Hãy đặt đồ đạc xuống chuẩn bị và ra ngoài thôi, đã đến giờ rồi, bọn mình ở ngay cạnh bể bơi phía sau, trước kia chưa bao giờ có cơ hội chơi như thế này, tối nay nhất định phải tới bến !"
Ron mở cửa cho hai người rồi đi ra ngoài trước. Quả nhiên là phòng đôi. First không nói gì.
Khaotung lập tức nhìn ra điều First đang nghĩ, vừa nói vừa thu dọn đồ đạc: "Không sao đâu, giường đôi cũng không có vấn đề gì. Dù sao chúng ta cũng ngủ chung giường. Ừm , thế này chúng ta có thể ôm nhau chặt hơn."
"Hả... ai nói anh đang nghĩ tới điều này!"
Khaotung kéo First lại ôm lấy anh: "Vậy anh đang nghĩ gì vậy?"
"Anh không nghĩ gì cả...ừm, em xem vừa đến lập tức đã có người khen em đẹp trai. Chắc chắn tối nay sẽ có rất nhiều cô gái muốn chơi với em..."
"Vậy thì cứ bám lấy em và quan sát thật kỹ nhé! Dù sao thì em cũng không giấu được vẻ đẹp trai của mình..."
"...Em thực sự không biết xấu hổ!"
"Em cùng firfir của em còn có cái gì phải xấu hổ chứ?" Nào, thay quần áo rồi ra ngoài đi. Em đói quá. Tối về em sẽ chăm sóc cho anh thật toy." Khaotung nhéo nhéo mông co giãn của Firstvà hôn vào một bên cổ anh.
Vì là tiệc bể bơi nên hai người thay áo ba lỗ và quần đùi rồi đi bộ đến bể bơi. First thường trông rất gầy khi mặc nhiều quần áo nhưng thực tế anh vẫn có cơ bắp săn chắc, vòng eo thon, đôi chân dài và làn da rất trắng, ngay cả áo ba lỗ màu trắng đơn giản nhất cũng khiến anh rất đẹp trai. Khaotung tuy không cao bằng First nhưng tỷ lệ cơ thể của cậu cũng rất ưu tú, từng nét cử chỉ của cậu rất độc đáo và có một cảm giác cao quý khó tả. Họ không có phong cách giống nhau nhưng đều trông rất bắt mắt. Nó ngay lập tức thu hút rất nhiều sự chú ý từ bên hồ bơi. Một số cô gái đã bắt đầu "thì thầm" một cách hào hứng.
Ron nghe thấy tiếng xao động nhỏ bên cạnh, quay đầu lại thấy hai người bọn họ đi tới, vội vàng chào hỏi bọn họ. "Không hổ là hai người a! Đêm nay nhất định sẽ bị bao quanh bởi các cô gái, ha ha. Đúng rồi, bữa tối đều là tự phục vụ các cậu tự mình đi lấy nha. Trước hết cho hai người ăn một chút gì đó, lát nữa phải uống cho thật đã!"
"A... tửu lượng của tôi vô cùng kém. "First ngượng ngùng vò đầu.
"Ra nước ngoài nhiều năm như vậy mà cũng không rèn luyện một chút hả . "Ron cười nói.
"Ha ha, lần đầu uống rượu đã say quá, sau đó không dám động nữa."
"Không sao đâu hôm nay đều là người một nhà, hơn nữa em trai cậu cũng ở đây, cứ thoải mái chơi đi . Đúng rồi, Khaotung em có thể uống không?"
"Ừm, em có thể uống. Không sao, rượu của First em giúp anh ấy uống là được."
"Tôi có thể uống ít một chút, nếu em ấy ở đây tôi tương đối yên tâm, tôi muốn thử lại một chút. "First có chút chờ mong nhìn Khaotung nói.
Khaotung mỉm cười và gật đầu.
"Đúng vậy đúng vậy! Mọi người cùng uống mới vui! Mọi người ăn trước đi, lát nữa tới tìm chúng tôi sau nha. " Ron cũng rất vui vẻ.
Sau khi cả hai ăn gì đó xong, họ tụ tập bên hồ bơi cùng mọi người. Mọi người mồm năm miệng mười nói chuyện phiếm, cũng hỏi bọn họ thể nghiệm du học ở nước ngoài, sau đó các cô gái gần như nóng lòng đi vào vấn đề chính, hỏi hai người có bạn gái hay chưa. Khaotung liếc nhìn First, người này gần như không do dự, trả lời: "Cả hai chúng tôi... đều có đối tượng rồi."
Những tiếng thở dài tiếc nuối.
"Vậy sao không dẫn đi chơi cùng? Để xem cô gái nào lọt vào mắt xanh của hai người đẹp trai các cậu."
First nhẹ nhàng trả lời: "Ừm... Chờ sau này có cơ hội đi, sớm muộn gì cũng sẽ gặp mặt." Sau đó thừa dịp mọi người không chú ý nhịn không được liếc mắt nhìn Khaotung một cái, kết quả Khaotung cũng đang nhìn anh, hai người ăn ý cười.
Mọi người đành phải nói sang chuyện khác, quyết định bắt đầu chơi trò chơi. Sau khi bắt đầu chơi được một lúc, mọi người bắt đầu phàn nàn về việc họ vẫn dính chặt với nhau như hồi còn đi học, mặc dù đã rất lớn. Thậm chí, có người còn cho rằng họ cảm thấy nếu có bạn gái thì cũng sẽ có dư thừa... Hai người bị mọi người làm cho xấu hổ nên cuối cùng đã đổi chỗ và ngồi đối diện nhau.
Nhưng mới chơi chừng một giờ, First cũng đã thua rất nhiều lần, chắc chắn, anh đã quá say và đầu dần dần cảm thấy choáng váng. Mà từ góc nhìn của khaotung... Đôi mắt ngấn nước của First dần dần mờ đi, cả khuôn mặt đỏ bừng, môi càng ngày càng đỏ, lấp lánh rượu chưa khô. Giọng điệu của anh khi nói chuyện với mọi người dần trở nên nhẹ nhàng hơn... Đây chính là sự cám dỗ tột cùng đối với Khaotung. Nhưng anh không muốn làm hỏng tâm trạng của mọi người bằng cách nói rằng phải rời đi ngay bây giờ.
Nhưng Khaotung không khỏi nói: "Anh trai em thực sự không phải là người uống rượu giỏi, anh ấy đã uống hơi nhiều rồi, để em ngồi cạnh anh ấy, em có thể chăm sóc anh ấy, trò chơi vẫn có thể tiếp tục, anh ấy phụ trách chơi, nếu anh ấy thua em sẽ uống giúp anh ấy. "
Mọi người thấy First quả thực có chút say nên đồng ý với khaotung. Trò chơi tiếp tục. First say rượu chơi lại càng không dễ dàng, liên tục thua nhiều lần, Khaotung đều không nói hai lời cầm rượu lên uống, cũng không trách anh chút nào, nói chuyện với anh vẫn cười híp mắt như cũ, âm thanh nhỏ nhẹ: "Fir anh cứ yên tâm chơi đi, em không có vấn đề gì cả."
Mọi người không thể chịu được sự đeo bám của họ và bắt đầu phàn nàn: "First, em trai của cậu thực sự yêu cậu rất nhiều. Emtrai của ai có thể tốt như vậy chứ? Tôi không biết em ấy có phải là bạn đời của cậu không nữa ..."
"Uh-huh! Tất nhiên, tung của tôi là em trai tốt nhất trên đời!"... Lại một giọng điệu vô thức dính chặt nữa. Khaotung không còn tự chủ được nữa nên cậu hít hai hơi thật sâu để kìm nén ham muốn trong lòng.
Mọi người đều châm chọc khi nhìn thấy anh như thế này, nói rằng First bình thường tốt xấu gì hình tượng cũng là một chàng trai tỏa nắng, nhưng tại sao anh lại mềm mại và dễ thương như vậy sau khi uống quá nhiều... Nó hoàn toàn trái ngược với vẻ ngoài thường ngày của anh. Một số cô gái đứng bên cạnh nói đùa: "À, nếu biết First dễ thương như vậy thì tôi đã theo đuổi anh ấy từ trước rồi. Một người bạn trai có thể trải nghiệm hai phong cách".
Khaotung càng không nhịn được khi nghe những lời này. Trực tiếp ôm anh lại.
"Xin lỗi mọi người, xem ra anh trai em say thật rồi, em phải dẫn anh ấy đi nghỉ ngơi trước. Mọi người tiếp tục đi. " Nói xong liền kéo First đứng dậy, sau đó nửa ôm nửa ôm muốn đi về phía trước.
"Hả? Chúng ta...... phải đi sao...... tung. A~mọi người, tạm biệt! " Đầu lưỡi First cũng sắp thắt lại rồi. Mọi người đang rất phấn khởi căn bản không muốn cho bọn họ đi nhưng Khaotung mắt điếc tai ngơ trước sự giữ lại của mọi người, cúi đầu đi về phía trước.
Ngay khi họ đi vòng qua chỗ rẽ và khuất tầm nhìn của mọi người, Khaotung đã ôm lấy First. First tự nhiên ôm cổ Khaotung. Hít mùi hương của khaotung:" Hmm~ Chúng ta không uống nước à? À... Anh chưa thấy em nhảy sau khi uống rượu, em trông rất đẹp trai... Ah, tungtung của anh là tuyệt nhất, anh thấy... ... ợ......"
"Sau này chỉ có thể để anh uống rượu trước mặt một mình em. Ngồi thêm một phút nữa em cũng không khống chế được bản thân." Khaotung ôm First nhanh chóng đi về phía phòng.
Sau khi vào cửa, Khaotung đặt First lên giường, nóng lòng muốn đè lên người anh.
"Tung, chúng ta còn chưa có....tắm rửa...... A, trên người dính dính, không thoải mái~"
Khaotung biết anh thích sạch sẽ. Vì thế cởi sạch quần áo cho anh, sau đó cởi của mình, "Nào, chồng anh ôm anh đi tắm."
First ngoan ngoãn đưa tay, treo trên người
Khaotung như gấu trúc, cười hì hì: "Ai là chồng...... "
"Sao em lại biến thành chồng rồi, đồ thối tha."
"Vậy cho anh làm chồng có muốn không?"
"A...... Anh không cần, anh chỉ cần là firfir là được rồi."
Thật sự rất dễ thương...khaotung cảm thấy như mình sắp phát điên. Đầu óc choáng váng. Không phải say rượu , là say Fir...
Sau khi nhanh chóng tắm rửa, Khaotung ném First lên giường, cậu không chịu nổi thêm một giây nào nữa và hôn First một cách mãnh liệt.
Khaotung vẫn đắm chìm trong nụ hôn, tay cậu chưa kịp cử động nhưng First đã bắt đầu rên rỉ nhẹ và anh bắt đầu đeo bao cao su cho cậu bé của chính mình.
"Hả? Tearak, sao hôm nay lại khẩn cấp như vậy? Quả nhiên uống rượu thật sự là rất khác. Không ngoan tẹo nào, bây giờ xem ai bắn trước hay sao?"
Vừa nói, Khaotung vừa đứng dậy, nắm lấy sợi dây vốn dùng để buộc rèm trói hai tay của First rồi đặt lên đầu First.
"A! Tung, em đang làm gì vậy~ Để anh chạm vào đi, ưm , anh không nhịn được..."
"Tearak, hôm nay em sẽ dùng phía sau để làm anh xuất tinh, được không? Anh ngoan nhất, hãy nhịn một chút." Nói xong Khaotung lật người First lại và nằm trên người anh, hung hăng mút lấy tai của First, dùng lưỡi liếm láp vành tai của First, sốt ruột bắt đầu ấn ngón tay đè lên hậu huyệt vân vê....rồi từ từ nhét vào lỗ và bắt đầu khuếch trương. Sự kích thích kép khiến First rên rỉ không ngừng.
Cảm giác đã mở ra được kha khá, Khaotung liền theo cột sống của First liếm xuống. Nơi này luôn luôn là khu vực mẫn cảm của First, bình thường Khaotung dùng ngón tay theo trượt đều sẽ làm cho First ngứa không chịu được, lúc này dùng đầu lưỡi liếm trực tiếp khiến First kích thích đến không ngừng vặn vẹo, toàn thân đều tê dại, mà lúc này khaotung mở ra hai chân First, tách ra cánh mông mềm mại của anh, hậu huyệt trải qua khuếch trương có chút phiếm hồng, từng chút từng chút thật là đáng yêu, Khaotung kìm lòng không được mà liếm nó vòng vòng quanh nó. Trong nháy mắt khi đầu lưỡi tiếp xúc, First cảm thấy mình ngứa đến sắp nổ tung, không chỉ là ngứa, cái loại cảm giác điện giật này hoàn toàn không cách nào hình dung.
" Em đang làm gì vậy, ah, không được liếm, ah~ngứa... ah!..." First liều mạng giãy dụa nhưng căn bản vô dụng, tay cũng bị khaotung trói lại.
Thấy First vô cùng ngứa ngáy, Khaotung cuối cùng cũng dừng lại, lật First lại và yêu cầu anh co chân lại.
"Tearak, có muốn hay không?"
"Ừm... tungtung, muốn... muốn!"
First nhẹ nhàng nhắm mắt vào, lông mi dài dày vẫn còn ướt đẫm; đôi môi đỏ mọng như quả anh đào hé mở để thở, chiếc lưỡi dễ thương vẫn còn đỏ bừng, hai má hồng hồng, làn da trắng nõn bình thường hiện tại cũng hiện ra màu hồng nhạt, đôi chân thon thả giờ dang rộng, vòng eo thon thả, cậu bé cũng đang vươn lên đón ánh mặt trời ; Giọng điệu của anh vẫn nhẹ nhàng êm ái như trên điện thoại năm đó...
"FirFir của em, anh thật sự không biết anh xinh đẹp hoàn hảo như thế nào đâu! Ba năm trước, em đã mơ thấy anh say rượu nằm dưới em như thế này. Cuối cùng em cũng đã đợi được."
"Hả?...Em đang nói cái gì vậy, tung~cái gì, ba năm trước..."
First còn chưa kịp phản ứng, cái to lớn kia của Khaotung đã chạm vào hậu huyệt. Hôm nay .. là lần đầu tiên First thử bị phía sau bắn một trận thật sảng khoái ... có lẽ là hơn một lần. Đáng tiếc ký ức không quá rõ ràng. Sáng hôm sau tỉnh lại, First chỉ cảm thấy thân thể mình sắp rã rời, còn kèm theo một ít đau đầu do say rượu.
"Hừ... đồ thối tha Tung, em... đêm qua rốt cuộc em đã làm bao nhiêu lần vậy ?"
Khaotung thậm chí còn không mở mắt, ôm chặt First vào lòng: "Nghe nè Tearak, từ giờ trở đi anh chỉ được phép uống rượu trước mặt em thôi!"
--------
Khi họ về đến nhà, First đã nhận được tin nhắn của Ron.
"First... có thể hỏi cậu một câu không?"
"Đương nhiên rồi, cậu nói đi."
"Cậu và Khaotung... là một cặp đúng không?"
"??????"
"Lúc chúng ta uống rượu mọi người đều cảm thấy bầu không khí giữa hai người có gì đó không bình thường. Sau đó... cậu uống quá nhiều, cậu ấy đưa cậu về phòng, sau đó bạn của chúng ta tình cờ đi ngang qua, nhìn thấy cậu ấy đang ôm cậu.. ừmmmmmm, trông giống như bầu không khí của một cặp đôi ấy."
"...A, haha. À, đúng rồi đấy...chúng tôi thực sự là một cặp. Nhưng, Khaotung và tôi...không phải anh em ruột ."
"Chúng tôi biết điều này. Đừng lo lắng cũng không có ý gì khác đâu. Chúng ta đã là bạn bè nhiều năm như vậy, kỳ thật lúc đó bọn tôi cũng cảm thấy hai người chẳng giống là anh em chút nào. Làm sao có anh em nào lại dính nhau như vậy được? Ha ha."
"Mọi người không để bụng với chúng tôi là được rồi. Cảm ơn nhaa."
"Đã là thời đại nào rồi, đúng không, cậu yên tâm đi chúng tôi không để ý đâu. Nhưng gia đình cậu thì sao?"
"Gia đình tôi cũng ủng hộ chúng tôi."
"Vậy là tốt rồi, bọn tôi cũng chúc phúc cho hai người nha. Lần sau lại cùng nhau tới chơi nhé."
"Thanks all !"
------
First đặt điện thoại xuống. Ôm Khaotung từ phía sau.
"Tung, anh cảm thấy thế giới này thật tốt."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com