Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11 - Lặng sau cơn mưa

Sau buổi tối hôm đó, mọi thứ đổi khác. Không ai nói ra, nhưng giữa họ đã có một sợi dây mới – mỏng, trong suốt, và không thể tháo.

Cô học viên vẫn đến Dream Fit như thường, nhưng giờ, giữa những động tác quen, là những cái nhìn thoáng qua kéo dài hơn bình thường. Anh PT vẫn hướng dẫn, vẫn giữ giọng trầm ổn, nhưng mỗi khi tay lỡ chạm vào vai cô, anh lại vội rút về — như người đang sợ chính niềm vui của mình.

Một chiều muộn, khi phòng tập đã vắng, cô ngồi thu dọn tạ, còn anh lau sàn.

"Anh..." – cô gọi khẽ.

Anh quay lại, ánh mắt chạm vào ánh nhìn quen thuộc.

"Anh có bao giờ nghĩ, nếu chuyện này bị người khác biết, sẽ ra sao không?"

Anh im, rồi đáp: "Anh có. Và đó là điều khiến anh mất ngủ."

"Em cũng vậy," cô nói, "nhưng em vẫn thấy đáng."

Một sự thật trần trụi, giản dị mà mạnh hơn mọi lời an ủi.

Anh đặt cây lau xuống, tiến lại gần cô.

"Đáng, ngay cả khi cuối cùng... có thể không đi cùng nhau?"

Cô ngẩng đầu, nhìn thẳng:

"Đáng, vì ít nhất một lần, em sống đúng với lòng mình."

Anh khẽ thở ra, như thể thua trong một cuộc chiến mà mình chưa từng muốn thắng.

Họ ngồi bên cửa sổ, nhìn mưa rơi lác đác ngoài phố.

"Anh từng nghĩ tình yêu là thứ phải có lý do," anh nói.

"Rằng mình chỉ được phép cảm khi đã sẵn sàng. Nhưng giờ anh mới hiểu, cảm xúc chẳng cần được cho phép."

Cô tựa vai vào anh, mỉm cười:

"Vậy thì, anh đừng xin phép nữa."

Căn phòng im. Chỉ còn tiếng thở nhẹ và nhịp tim đều. Không ai cần thêm lời.

Bên ngoài, bầu trời đã thôi mưa, chỉ còn mùi đất ẩm — như lời hứa nhỏ rằng sau cơn ướt át, vẫn có sáng mai chờ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #ngontinh