Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

44: Học viện bãi khóa - 45: Bị khai trừ


44: Học viện bãi khóa

Viện trưởng khuyên bảo không có kết quả, chỉ có thể phẫn hận rời đi, nhưng cũng không có nghĩa là ông sẽ vì vậy mà buông tay.


Học sinh học viện kiếm sĩ bị đưa vào phòng y tế, bởi vì thương thế nghiêm trọng, học viện không thể không thông báo cho gia trưởng của học sinh nhà ở đế đô. Vì thế hôm đó liền có mấy chiếc xe ngựa xa hoa lái vào phòng y tế, tiếp theo chính là một trận khóc đến trời long đất lở.

Dưới áp lực của gia trưởng, cũng vì có thể khiến cho học sinh sớm ngày hồi phục, học viện vội vã mời một vị giáo chủ của Quang Minh Giáo Đình đến trị liệu. Tuy rằng giáo chủ chữa hết thương thế mà Aylmer và Cleo tạo ra trên thân thể bọn họ, thế nhưng lại bó tay không có biện pháp đối với Israel động tay chân.

Nhóm gia trưởng làm ầm ĩ muốn học viện đuổi học ba người Israel, cuối cùng viện trưởng học viện kiếm sĩ cũng ra mặt. Đương nhiên ông không chấp nhận uy hiếp của những gia trưởng này, tạo ra cục diện hôm nay đều là bọn họ tự tìm. Hơn nữa học viện cũng không phải vài cái gia tộc nhỏ này có thể uy hiếp, bọn họ khách sáo lễ ngộ cũng chỉ vì đối phương bị thương tại học viện, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện.

Có điều học sinh học viện mình lại bị học sinh của học viện phi chiến đấu đánh cho thê thảm như thế, đây còn là kết quả của việc lấy ít lấn nhiều, khiến ông cảm thấy vô cùng phẫn nộ.

Ngày hôm sau, viện trưởng học viện kiếm sĩ khôi ngô ngăm đen, tướng mạo thô bạo, trên mặt còn có một miệng vết thương dữ tợn rất giống xã hội đen, xuất hiện tại văn phòng của viện trưởng học viện quân sự.

"Farley, nhất định hôm nay ngươi phải cho ta một câu trả lời thích đáng." Viện trưởng học viện kiếm sĩ Hans có chút bá đạo nói.

"Trả lời? Ngươi muốn trả lời cái gì hử?" Viện trưởng Farley cũng không cảm thấy học trò của mình có cái gì sai, nếu nói có sai thì chính là xuống tay hơi nặng một chút thôi.

"Ta muốn ba học sinh kia của ngươi cho học sinh của ta một lời giải thích, không thì bên phía gia trưởng cũng không dễ trả lời."

"Hans, lời này ngươi cũng nói được à? Sao trước đây không thấy học viện các ngươi cho lời giải thích?" Farley vô cùng tức giận nói, ông cũng chịu đủ cái tên dã man này rồi, thật không hiểu ông ta làm sao lên làm viện trưởng được.

Tuy rằng Farley không có giá trị vũ lực gì, thế nhưng cũng từng là quân sư tiếng tăm lừng lẫy của đế quốc. Dưới sự bày mưu tính kế của ông, đệ nhất nguyên soái của đế quốc trở thành truyền thuyết chiến thần bất bại. Đến nay vị chiến thần kia đều đối với Farley tôn kính có thừa, cũng vì vậy mà Farley được phong làm Bá Tước.

"Lần này không giống, giáo chủ Quang Minh Giáo Đình cũng không thể trị được thương thế của mấy học sinh này, hơn nữa không biết học sinh của ngươi đã động tay động chân gì nữa." Hans tức giận nói, ông nghĩ có phải người học viện quân sự động tay chân gì hay không, không thì sao có thể đánh bại mấy học sinh cấp cao này được chứ.

"Ta có chút không đồng ý với điều này, trước đây học sinh học viện chúng ta bị các ngươi đánh cho tàn phế còn ít sao?" Nghĩ đến một đứa học trò từng rất xuất sắc của học viện mình, chỉ vì đắc tội một học sinh gia thế hiển hách của học viện kiếm sĩ, bị đánh chết tươi, Farley liền cảm thấy bọn họ xứng đáng.

Không phải ông không muốn giúp học sinh của mình hả giận, thế nhưng học sinh học viện quân sự không có giá trị vũ lực gì, hơn nữa sau này còn phải làm việc dưới tay học sinh học viện kiếm sĩ.

Đối với sự kiện lần này, kỳ thật trong lòng ông vẫn rất cao hứng. Ít nhất thì học viện mình có vài học sinh không dễ bắt nạt, bày thực lực của bọn họ ra, chỉ cần mình chiếu cố nhiều một chút, cũng không cần lo lắng bọn họ sẽ xảy ra chuyện.

"Hừ ~~ ngươi cũng đừng quên, thế giới này lấy thực lực làm chủ." Hans đắc ý nói.

"Là thực lực làm chủ, cho nên chỉ có thể trách học sinh của ngươi không tự mình cố gắng."

"Hừ, chúng ta chờ xem." Hans giận dữ đạp cửa mà đi.

Hôm nay lúc Israel đến học viện quân sự lên lớp, nhận được sự coi trọng cao của mọi người. Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt sùng bái nóng bỏng nhìn bọn họ, học sinh học viện kiếm sĩ lại đây học thì lại là thù hận căm tức nhìn.

Bởi vì ngày hôm qua gây chuyện chọc đến phiền toái, hơn nữa hôm nay bọn họ chỉ có một tiết, hai người Aylmer ngược lại rất ngoan. Lên lớp xong trên đường trở về, bọn họ liền bị một đám học sinh học viện kiếm sĩ ngăn cản.

Cleo nhìn mấy chục học sinh học viện kiếm sĩ cấp bảy, cấp tám trước mặt, vô cùng đau đớn. Aylmer nhìn hắn như vậy khó hiểu hỏi: "Ngươi làm sao vậy?"

"Hắn ta sợ rồi đi?" Học sinh học viện kiếm sĩ đắc ý nói xong, một đám người phát ra từng đợt tiếng cười vang.

Học sinh học viện quân sự khác nhìn thấy, biết đây có thể là tới báo thù. Vì thế có người lặng lẽ đi thông báo cho lão sư cùng viện trưởng, cũng có bạn học đi thông báo cho học sinh các cấp các lớp.

Mâu thuẫn giữa hai học viện không phải là chuyện một sớm một chiều, thật vất vả nơi này của bọn họ mới ra được vài nhân vật anh hùng, sao có thể bị người ta tàn hại như vậy được. Có lẽ bọn họ cũng có thể làm được gì đó?

"Xí, chỉ bằng các ngươi cũng muốn khiến ta sợ hãi? Ta là đau khổ sáng nay quên đi tìm nhóm học trưởng hỏi một chút, như vậy ta cũng sẽ không uổng phí khí lực thu thập mấy cái đồ rác rưởi các ngươi." Cleo không ngừng khiển trách chính mình, sớm biết những người này muốn đưa tới cửa, hắn liền đi hỏi nhóm học trưởng một chút xem có cần cái gì không.

"Cleo, ta và ca ca chặn trước, ngươi lập tức đến hỏi học trưởng đáng yêu của chúng ta xem, có thù oán gì với mấy người này hay không, chúng ta có thể giảm giá." Aylmer đồng tình.

"Được rồi, các ngươi đừng quậy, coi như miễn phí phục vụ một lần đi. Có điều có lẽ các ngươi có thể thu được phí động thủ từ trên người bọn họ đó." Israel nhìn hai cái tên hư hỏng, thật sự muốn đi lừa gạt nhóm học trưởng đáng thương của họ, vì thế thực vô lương tâm chiếu sáng một con đường khác cho bọn họ.

"Vẫn là ca ca thông minh nhất." Đối với điều này Aylmer chưa từng hoài nghi.

Người ở đối diện không chịu đựng nổi loại nhục nhã này, như ong vỡ tổ vọt lên, tầng tầng vây quanh ba người. "Đánh cái tên tóc vàng kia cho ta, nghe nói hắn chính là ma khí phế vật."

Rõ ràng những người này có chút hiểu biết về ba người, quyết định lấy người yếu nhất trong ba người để xuống tay. Cứ như vậy chắc chắn sẽ khiến động tác của hai người kia có chút bó tay bó chân.

Aylmer cùng Cleo vô cùng đồng tình nhìn mấy cái tên tự cho là đúng này, dưới tình huống không biến thành nguyên hình hoặc không có thực lực tuyệt đối áp chế, có rất ít người là đối thủ của Israel, nhưng lại vô cùng có khả năng chết rất khó xem.

Bạn học trong học viện quân sự cũng thật sự cảm thấy lo lắng cho tình cảnh của Israel, trong học viện không ai biết thực lực của hắn cả.

Farley nhận được thông báo, lập tức phái người đi báo tin cho viện trưởng học viện ma pháp, ông không tin cái lão già kia có thể bỏ mặc người khiến mình coi trọng bị người của học viện kiếm sĩ khi dễ.

Sau đó ông mang theo hộ vệ của học viện vội vàng tiến đến ngăn cản, trong lòng không ngừng tự trách chính mình sơ sẩy, âm thầm cầu nguyện học sinh của mình không có việc gì.

Cuộc chiến bên này vô cùng thảm thiết, học sinh học viện kiếm sĩ căn bản không phải là đối thủ của rồng và quái vật. Chống lại hai con rồng còn may mắn chút, trực tiếp bị lực lượng ngang ngược của bọn họ đánh thành trọng thương. Gặp phải Israel thì lại là bị tháo mất khớp xương một cách kỳ lạ, té trên mặt đất rốt cục không đứng dậy được.

Lúc này học sinh học viện kiếm sĩ đang học tại học viện quân sự cũng xông lên hỗ trợ, học sinh học viện quân sự nhìn bọn họ nhiều người như vậy lại khi dễ học sinh mới của học viện mình, chỉ số tức giận tăng đến sát rìa biên giới. Lúc này có học trưởng dáng người khỏe mạnh, gan lớn, cầm lên một tảng đá hung hăng ném lên người học sinh học viện kiếm sĩ.

Một hòn đá làm dậy lên ngàn tầng sóng, hành động này của hắn giống như nhắc nhở bạn học xung quanh, bọn họ bắt đầu tìm kiếm thứ có thể làm vũ khí, gia nhập chiến đấu.

Bởi vì có ba đại sát khí chống đỡ cùng trợ giúp, học sinh học viện quân sự rất nhanh chiếm thượng phong. Vì thế càng đánh sĩ khí càng tăng, càng đánh càng hung mãnh.

Kiến nhiều cắn chết voi là rất có đạo lý, một học sinh học viện kiếm sĩ bị chút vết thương nhẹ bị vài học sinh học viện quân sự nhanh chóng đụng ngã, tay chân cùng sử dụng chưa tính, thậm chí ngay cả miệng cũng dùng. Chỉ thấy một người trong đó, há mồm lộ ra hàm răng trắng chói, một ngụm cắn trên cổ đối phương.

Cho nên nói học sinh học viện quân sự đều thông minh, cái cắn này của hắn cũng không phải tùy tiện hạ khẩu. Mà là chọn nơi đấu khí yếu ớt nhất để hạ khẩu, không thì còn không bị rớt mất một lớp răng mới lạ à.

Người đến gia nhập chiến đấu càng lúc càng nhiều, thế cục cũng bắt đầu nghiêng về một bên. Sau đó Israel phát hiện mình không còn đối thủ nữa, học sinh học viện kiếm sĩ đều bị vây đánh, hắn chỉ cần đúng lúc giúp người khác một chút là được.

Không biết Cleo nhặt được đại kiếm của tên quỷ xui xẻo nào, đánh một cái ngất một người. Sau đó đem vật đáng tiền gì đó trên người người ta cướp sạch. Không biết long kỵ sĩ nhìn thấy bộ dạng này của hỏa long nhà hắn thì sẽ có cảm tưởng gì.

Kỳ thật Aylmer cũng không tốt hơn bao nhiêu, nhìn bộ dạng xung quanh đánh đến khí thế ngất trời, cũng mượn cơ hội vơ vét của cải. Israel sâu sắc cảm thấy đứa nhỏ nhà mình bị chiều hư rồi.

Bởi vì đây là địa bàn của học viện quân sự, người học viện kiếm sĩ tương đối ít, cho nên chiến đấu luôn nghiêng về một bên. Thậm chí có học trưởng phát huy tài năng chỉ huy của mình, tổ chức nhân thủ cứu giúp người bị thương, cũng điều phối nhân thủ tiếp viện cho những nơi bị vây vào thế yếu.

Israel cảm thấy học sinh học viện quân sự thật sự rất có tài, một đám hỗn loạn như vậy cũng có thể nhanh chóng tổ chức, còn có người có thể nắm được toàn cục tọa trấn chỉ huy. Hơn nữa xem phần lớn mọi người đều có thể phục tùng điều phối, liền có thể nhìn ra thực lực tiềm tàng của học viện quân sự. Nếu làm cho bọn họ có giá trị vũ lực nhất định, vậy học viện kiếm sĩ căn bản không đủ nhìn.

Đợi đến khi học viện kiếm sĩ đều đã nằm rạp, viện trưởng của ba đại học viện cũng chạy tới. Lúc này tổng chỉ huy lập tức thay đổi sách lược, bắt đầu từ nhóm bạn học của hắn, học sinh học viện quân sự lập tức từ lang sói cắn người vừa rồi hóa thân thành thỏ trắng nhỏ bị khi dễ.

Lúc này vẻ mặt mấy học trưởng đầy bi thống, tức giận, thương tâm gom lại trước mặt các viện trưởng, ngăn cản phần lớn tầm mắt của bọn họ cho mấy bạn học phía sau có thời gian chuẩn bị cảm xúc.

Mà người còn chưa phản ứng kịp, liền nhanh chóng bị bạn học xung quanh sửa lại. Không có khả năng diễn trò, liền ngoan ngoãn cúi đầu không nói một lời.

Học sinh mới năm nay đều bị chuyển biến của nhóm học trưởng làm cho sửng sốt, một vài người nhạy bén liền cùng với các học trưởng giả bộ đáng thương. Ba người Israel cũng bị nhóm học trưởng của mình sâu sắc thuyết phục, mà tổng chỉ huy kia sau này khẳng định cũng là một tồn tại vượt qua cả viện trưởng.

"Các vị viện trưởng, các ngươi nhất định phải làm chủ cho học viện chúng ta. Các ngươi đều biết chúng ta không thuộc về học viện chiến đấu, không có giá trị vũ lực gì. Hôm nay mấy người học viện kiếm sĩ khinh người quá đáng, tụ tập đông đảo học sinh đánh tới đây." Nhóm học trưởng ngươi một lời ta một tiếng, tố cáo học viện kiếm sĩ.

Kế tiếp lại đem chuyện bao năm qua bởi vì học sinh học viện kiếm sĩ khi dễ, mà tạo ra một vài bi kịch kể ra rõ ràng. Nói đến chỗ bi thảm, bạn học của mấy học sinh từng gặp bất hạnh kia, đều mặt đầy bi phẫn nhìn viện trưởng học viện kiếm sĩ. Đây đều là kết quả sau khi cái tên dã man này lên làm viện trưởng học viện kiếm sĩ dung túng.

Israel cảm thấy như vậy còn chưa đủ kịch liệt, có lẽ hắn có thể làm gì đó cho học viện nhỉ? Các học sinh học viện quân sự bị áp chế lâu lắm rồi, hơn nữa hắn cũng không muốn trong lúc đến trường lại thường xuyên bị người ta khi dễ.

Vì thế hắn ở bên tai một học trưởng nhìn tương đối có uy vọng lặng lẽ nói nói mấy câu. Tên học trưởng kia chần chờ một hồi rồi gật gật đầu, sau đó truyền lại tin tức cho các học sinh xung quanh. Aylmer thấy động tác nhỏ của ca ca, quẳng đến ánh mắt hiếu kì. Israel chỉ cười cười, để cậu chờ xem kịch vui.

"Đủ rồi, các ngươi là một phía nói bậy, rõ ràng chính là các ngươi ỷ đông người bắt nạt học sinh học viện kiếm sĩ." Hans lớn tiếng quát.

"Chúng ta muốn xin học viện kiếm sĩ trả cho chúng ta một cái công đạo." Lúc này không biết ai hô lên, sau đó trong đám người bắt đầu có người đón ý nói hùa, bảo học viện kiếm sĩ cho bọn họ công đạo.

"Không có công đạo, chúng ta cự tuyệt lên lớp." Tiếp đó một chỗ khác có người kêu lớn. Lại có người cùng đón ý nói hùa.

"Các học sinh, chúng ta đoàn kết lại, học viện không có khả năng đuổi học toàn bộ chúng ta, chúng ta muốn vì chính mình đòi công đạo, đòi đạo lý."

Lúc đầu những tiếng hô này đều rất lẻ tẻ, người hùa theo cũng không nhiều. Thế nhưng dần dần những âm thanh đó kéo cảm xúc của mọi người lên, hơn nữa đúng thật là học viện không có khả năng đuổi học toàn bộ học sinh của một học viện, đặc biệt là một học viện có số người nhiều nhất.

Farley thấy tình huống này, ở mặt ngoài khuyên các học sinh bình tĩnh, trên thực tế ông cũng hiểu được đây là một cơ hội hiếm có, cũng ngầm đồng ý hành vi của các học sinh.

Trong khoảng thời gian ngắn tình hình hỗn loạn khống chế không nổi, người của học viện kiếm sĩ muốn đem bạn học bị thương đi trị liệu cũng bị Israel dẫn người ngăn cản.

Viện trưởng học viện kiếm sĩ nổi trận lôi đình, đám phế vật đó vậy mà lại muốn công khai chỉ trích bọn họ. Công đạo, cường giả chính là công đạo, quyền lợi chính là công đạo.

Viện trưởng học viện ma pháp thấy tình hình đã không phải bọn họ có thể khống chế, chỉ có thể mời viện trưởng học viện ma khí đến. Chính Israel cũng không nghĩ tới, bọn họ vừa mới đến trường hai ngày liền gián tiếp gợi ra rối loạn lớn như vậy. Trong thời gian tiếp theo hai tên quỷ gây họa này còn có thể làm ra cái gì nữa?

Nếu có một ngày có người nói với hắn, hai tên này hủy đi học viện, ngay cả mắt của hắn cũng không nháy một cái đi? Về phần chính hắn lửa cháy đổ thêm dầu, Israel cảm thấy đó đều là tình thế bắt buộc.
45: Bị khai trừ

Lần này hai học viện tranh đấu, không chỉ kinh động viện trưởng học viện ma khí, ngay cả Ai Phi đại đế của đế quốc cũng bị kinh động. Học viện ma khí hoàng gia đế đô là nơi bồi dưỡng nhân tài cho đế quốc, là cái nôi rường cột của đế quốc. Hiện tại cái nôi này lại xuất hiện dao động, khiến hắn không thể không coi trọng. Vì thế Ai Phi đại đế phái thân vương Ive tự mình đi hỏi việc này.


Mà lúc này tình hình trong học viện quân sự vô cùng khẩn trương, bởi vì lão viện trưởng chậm chạp chưa tới, yêu cầu của bọn họ không có câu trả lời thuyết phục, các học sinh cảm xúc kích động. Có người lặng lẽ ra tiền để Cleo và Aylmer ngăn cản người ở học viện kiếm sĩ cứu viện người bị thương.

Bởi vì mức thù lao cực lớn, hai con rồng tham tiền vui vẻ đồng ý. Hơn nữa Israel cũng giúp đỡ những bạn học đang ngăn cản học sinh học viện kiếm sĩ.

Học sinh học viện kiếm sĩ thấy sự việc lần này gây ầm ĩ lớn, hơn nữa thanh thế của học sinh học viện quân sự lại lớn như thế, nhất thời cũng không dám ra tay.

Farley cảm thấy cứ tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp, những người bị thương này cũng không biết thương thế như thế nào. Vì thế khuyên nhủ: "Các học sinh, để cho bọn họ mang người bị thương đi trị liệu trước đi."

Ông vừa dứt lời, đột biến lại nổi lên. Tính tình của Hans táo bạo, nhìn thấy mấy con tôm chân mềm đó cũng dám ngăn cản bọn họ. Vì thế hét lớn một tiếng: "Các ngươi đừng khinh người quá đáng." Sau đó vung đại kiếm, một đạo kiếm khí vọt về phía các học sinh đang ngăn cản việc cứu trị người bị thương.

Cleo sao có thể để ông ta như nguyện, hắn nhưng là thu tiền rồi đó. Chỉ thấy thân thể hắn khẽ nhích dùng chính thân thể cường hãn của mình ngăn cản đạo kiếm khí kia. Israel lên cơn giận dữ, này thật sự là muốn giết chết học sinh đi.

"Hans, sao ngươi dám? Đừng quên ngươi vẫn là viện trưởng một học viện." Farley phẫn nộ quát, sau đó để các hộ vệ tiến lên hỗ trợ.

Nhóm hộ vệ nhìn nhìn lẫn nhau, không ai tiến lên một bước. Bọn họ căn bản không phải là đối thủ của một vị Kiếm Thánh, đi lên cũng vô dụng thôi.

Ngược lại viện trưởng học viện ma pháp muốn tiến lên hỗ trợ, thế nhưng cái thân thể nhỏ bé kia của ma pháp sư không có khả năng ngăn được Hans. Ông chỉ có thể dùng ma pháp phong hệ thuấn phát công kích Hans, đạt tới mục đích công kích.

Hans trực tiếp tránh thoát công kích của viện trưởng Hunter, tiếp tục huy kiếm đánh tới Cleo. Động tác của Kiếm Thánh cực nhanh, không cho mọi người quá nhiều phản ứng thời gian. Cleo không có đấu khí, hắn dùng lực lượng của chính mình cứng rắn tiếp được một chiêu này, đại kiếm hắn nhặt được ở trên tay không chịu nổi bị cắt thành hai đoạn.

Lúc này một bóng dáng màu vàng mang theo tàn ảnh, một cước đá về phía đầu Hans. Mà một bóng dáng màu đen xuất hiện tại một hướng khác, một quyền đánh về bên hông ông ta.

Hans ỷ vào mình có thực lực Kiếm Thánh cấp cao, khinh thường cười cười, cứng rắn đón lấy hai cú này. Vì thế một cảnh khiến mọi người giật mình phát sinh, hai học sinh công kích không có bị đấu khí đánh văng ra như trong dự đoán, ngược lại Hans bị đánh hai cái liền phun ra một ngụm máu tươi, sau đó té xỉu.

Hans luôn luôn khinh thường học sinh học viện quân sự, cho nên khi phát hiện có người đánh lén ông không dùng toàn lực, không thì cũng sẽ không dễ dàng để người ta đắc thủ như vậy.

"Như vậy là xong à, ông ta không phải Kiếm Thánh sao?" Cleo ngốc ngốc nhìn Hans ngã xuống đất, một phen chiến đấu mà hắn mong muốn đâu? Bọn họ dùng hình người đối phó với cao thủ như Hans, dưới tình huống không sử dụng long ngữ ma pháp, vẫn phải phí một phen công phu.

"Ca ca, đầu óc người này có bệnh hử, cứ như vậy để người ta công kích nhược điểm của mình, còn không dùng toàn lực phòng hộ." Aylmer khinh bỉ dùng chân đá đá người nằm trên đất.

Israel cũng không biết phải nói gì, viện trưởng học viện kiếm sĩ này là đánh giá cao chính mình, hay là rất xem nhẹ đối thủ vậy? Có điều đây là một cơ hội dùng thực tế để giáo dục. "Bất luận đối thủ của ngươi thực lực cao hay thấp, đều phải đem mười phần thực lực ra để đối phó, không thì sẽ giống như ông ta lật thuyền trong mương."

"Ừhm, ca ca ta hiểu được." Aylmer gật gật đầu. "Nhất định ta sẽ không khinh địch giống cái người đầu óc có bệnh này đâu. Hơn nữa để vĩnh tuyệt hậu hoạn, chúng ta dứt khoát phế ông ta đi." Nhóc nhớ trước đây ca ca dạy cậu, diệt cỏ không diệt tận gốc, gió xuân thổi lại sống lại.

"Aylmer, ngươi nói rất đúng, thế nhưng lời này chúng ta lén nói thôi là được rồi." Israel đau đầu, sao nhóc này lại dễ dàng xem nhẹ những người xung quanh như vậy chứ, hiện tại bọn họ đang ở trước công chúng thảo luận đề tài mẫn cảm đó nha.

Mọi người nhìn thấy hết thảy phát sinh, thiếu chút nữa rớt cằm trên mặt đất. Nếu Kiếm Thánh đều dễ đối phó như vậy, vậy Kiếm Thánh cái gì đó liền không còn đáng giá nữa rồi. Có điều thực lực của Hans, có phải là không hề mạnh như trong truyền thuyết hay không?

Mọi người tỉnh táo lại, rút kinh nghiệm xương máu, sau này trong chiến đấu không thể khinh thường bất cứ một đối thủ nào, không thì dù là Kiếm Thánh cũng thực dễ dàng bị một học sinh mới đạp đổ.

"Còn không đưa viện trưởng các ngươi đến phòng y tế." Viện trưởng học viện ma pháp Hunter khinh thường nói. Thật sự là đem mặt mũi của mấy viện trưởng bọn họ đều đánh mất hết, xem ra ông vẫn là xem thường ba huynh đệ kia rồi.

Viện trưởng Hunter dấy lên ý chí chiến đấu hừng hực, muốn đem ba huynh đệ này đến học viện ma pháp.

Đương nhiên đây cũng không phải là ông có thể tiếp nhận cái tên Israel không có thiên phú ma pháp này, mà là thật sự không muốn buông tay hai đứa học sinh có thiên phú thật tốt.

Học sinh học viện quân sự phản ứng lại, phát ra từng trận hoan hô. Hôm nay người bọn họ thống hận nhất có thể nói là mặt mũi gì đó đều mất hết, có lẽ sau này ông ta cũng không còn mặt mũi tiếp tục ngồi yên ổn trên cái vị trí viện trưởng nữa nhỉ?

Mặt mũi của người học viện kiếm sĩ có thể nói là mất hết vào hôm nay, nhóm học sinh đen mặt nâng viện trưởng nhà mình đi. Học sinh học viện quân sự cũng không cản trở bọn họ.

Đợi đến khi viện trưởng học viện ma khí đến, nhóm học sinh học viện quân sự yêu cầu viện trưởng học viện kiếm sĩ công khai giải thích, cũng bãi miễn chức viện trưởng của ông ta, đồng thời yêu cầu học viện bảo vệ an toàn và quyền lợi cho học sinh học viện phi chiến đấu.

Lão viện trưởng trấn an các học sinh một phen, sau đó hứa hẹn học viện nhất định sẽ nghiêm túc xử lý. Farley thấy đã ổn liền bảo nhóm học sinh giải tán. Nhóm học sinh cảm thấy cũng đã ồn ào đủ rồi, liền nghe lời giải tán.

Nhóm học sinh học viện quân sự vô cùng cao hứng với thắng lợi lấy được ngày hôm nay, tùy ý có thể thấy được bọn họ tụ tập một chỗ bàn tán về hành động vĩ đại hôm nay của họ. Nhóm học trưởng cũng đã lĩnh ngộ được chút gì đó từ sự kiện hôm nay.

Học sinh học viện khác nghe nói về chuyện phát sinh hôm nay, học viện chiến đấu thì khinh bỉ học viện kiếm sĩ yếu đuối, học viện chức nghiệp phi chiến đấu thì rất ủng hộ.

Sau khi Hans được đưa đến phòng y tế liền tỉnh lại, thương thế của ông ta cũng không phải quá nặng, sau khi trị liệu sư thủy hệ chữa trị đơn giản đã khỏi hẳn. Chờ ông ta phản ứng lại liền nổi trận lôi đình, nổi giận kêu gào ầm ĩ muốn cho ba người Israel đẹp mặt. Ngay lúc ông ta muốn phóng đi báo thù, bị viện trưởng phái người tới mời đi họp.

Sau khi nhóm học sinh giải tán, lão viện trưởng lạnh mặt triệu tập các viện trưởng viện phó của các học viện họp. Thân vương Ive được Ai Phi đại đế phái tới cũng tham dự hội nghị lần này. Hai viện trưởng học viện ở trong cuộc đều ai giữ ý nấy, nói năng có đạo lý. Có điều rõ ràng tài ăn nói của Farley tốt hơn Hans nhiều, hơn nữa lý lẽ có thừa.

Viện trưởng học viện phi chiến đấu đều đứng về phía học viện quân sự, mà học viện chiến đấu tuy rằng cảm thấy hành động của học viện kiếm sĩ có chút quá đáng, nhưng suy xét vì lợi ích của học viện chiến đấu, vẫn là đứng về phía học viện kiếm sĩ.

Hai bên tranh chấp không ngớt, cuối cùng trừ hai viện trưởng học viện đương sự, những người còn lại nhất trí đồng ý, bãi miễn chức viện trưởng học viện kiếm sĩ của Hans, giáng xuống làm phó viện trưởng. Chức viện trưởng sẽ do đội trưởng đội hộ vệ hoàng gia tạm thời kiêm nhiệm, cho đến khi có người lựa chọn thích hợp thì thôi.

Ba người của học viện quân sự khơi mào sự việc thì bị trường đuổi học, vĩnh viễn không trúng tuyển. Kỳ thật đuổi học ba học sinh này, chủ yếu là để cho học viện không bị mất mặt trong sự kiện này, đạt tới một sự cân bằng. Tiếp theo là ba người này đều ở nông thôn quê mùa không có bối cảnh gì, xử lý cũng không có gì ảnh hưởng.

Hans và Farley đều không phục kết quả xử lý như vậy, thế nhưng cũng vô lực thay đổi quyết định của mọi người. Tuy viện trưởng Hunter tiếc nuối tổn thất hai đứa học sinh thiên phú ma pháp vĩ đại, nhưng lúc này cũng phải lấy đại cục làm trọng.

Sau khi tan họp Hans tức giận bất bình chạy vội về hướng nhà của mấy người Israel. Tuy rằng viện trưởng nhiều lần cảnh cáo ông không được đi tìm ba người đó gây phiền toái, nhưng ông làm sao có thể nuốt được cơn tức này, hơn nữa cho dù ông ta đem người ta biến thành tàn phế, tạo thành sự thật, cho dù là viện trưởng cũng sẽ không làm gì ông ta.

Hôm nay mệt mỏi cả ngày, ba người Israel cơm nước xong xuôi liền tự đi nghỉ ngơi. Cleo tham tiền đem số kim tệ kiếm được hôm nay đếm qua một lần, tâm tình sung sướng đi ngủ.

Aylmer mặc áo ngủ mỏng manh, nằm trong lòng Israel, quấn lấy muốn hắn dạy cho mình thủ pháp tháo khớp xương người hôm nay. Thấy bộ dạng hưng trí bừng bừng của đứa nhỏ, Israel nghĩ rằng dạy cậu cũng không sao, chẳng qua là thêm được một kỹ năng tự vệ hạng nhất mà thôi. Vì thế tỉ mỉ giảng dạy cho cậu, giảng đến chỗ phức tạp còn tiện tay lấy tay dạy cậu.

Để càng tiện học tập hơn, cả người Aylmer tựa vào trong lòng Israel. Israel từ phía sau ôm chặt cậu, trong hơi thở không ngừng truyền đến mùi sữa tắm nhàn nhạt trên người đứa nhỏ, nhiệt độ cơ thể cậu xuyên thấu qua áo ngủ mỏng manh truyền lại trên người hắn, thế nhưng khiến hắn có loại cảm giác tim đập thật nhanh.

Israel nghĩ rằng, đây là có chuyện gì? Có phải hắn cấm dục quá lâu, sinh ra ảo giác hay không. Vì thế cố gắng vứt bỏ tạp niệm, chuyên tâm giảng giải cho đứa nhỏ.

Đúng lúc này, hắn cảm nhận được nguy hiểm đánh tới. Hắn một phen ôm lấy đứa nhỏ, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, từ cửa sổ nhảy ra.

"Oanh...." một tiếng, nhà của bọn họ sụp đổ trong nháy mắt. Israel tỉnh táo nhìn về phương hướng truyền đến khí tức nguy hiểm, chỉ thấy Hans vẫn còn đang duy trì tư thế vung kiếm.

"Mẹ nó, tên khốn kiếp này dám quấy nhiễu giấc ngủ của lão tử, còn hủy đi phòng của lão tử." Kim tệ của hắn đều bị chôn dưới đống phế tích, không biết còn có thể tìm về toàn bộ hay không.

"Hừ ~~, lần này các ngươi không có khả năng may mắn như vậy đâu." Hans chỉ cần nhớ tới chuyện hôm nay, liền có loại cảm giác phát điên. Không đem ba người này đánh cho tàn phế, khó tan lửa giận trong lòng ông.

"Phải không? Vậy thì phải xem xem ai thu thập ai, nhân số của chúng ta chiếm ưu thế đó." Trong mắt Aylmer có tức giận khó tả.

Hans có giáo huấn buổi chiều, lúc này không hề khinh địch, cũng không vô nghĩa, đầu tiên công kích Cleo thoạt nhìn có thực lực mạnh nhất trong ba người.

Israel nhanh chóng mặc hộ giáp, cũng mặc một bộ quần áo rộng rãi ở bên ngoài. Hơn nữa hắn còn không quên cũng giúp Aylmer mặc vào một bộ áo khoác rộng rãi, để cậu mang giày.

Chờ bọn hắn trang bị xong, bên kia đã đánh vài hiệp. Nhìn trước mắt Cleo đang ở thế hạ phong, Israel mang theo kiếm chạy lên hỗ trợ. Aylmer không cam tâm lạc hậu vọt lên, đây vẫn là lần đầu tiên cậu thực chiến với cao thủ nhân loại đúng nghĩa đó.

Bởi vì động tĩnh bên này quá lớn, đưa tới lão sư ở gần đó. Sau khi nhìn thấy tình huống bên này, lập tức có người đi thông báo viện trưởng.

Vì thế lúc Israel và Aylmer gia nhập chiến đấu, vừa qua được hai chiêu, lão viện trưởng liền chạy tới. Lão viện trưởng mạnh mẽ ngăn lại hai bên tranh đấu, Hans chỉ có thể không cam tâm thu tay lại.

"Hans, ngươi có cảm thấy trừng phạt quá nhẹ hay không." Trong giọng nói của viện trưởng có sự tức giận, ông cho rằng Hans đang nghi ngờ quyết định của học viện.

"Viện trưởng, ta chỉ là nhất thời bị tức giận làm đầu óc mê muội." Hans nhịn cơn tức xuống, cúi đầu nói.

"Vậy là tốt rồi, chuyện như vậy đừng phát sinh lần thứ hai." Viện trưởng nói xong chuẩn bị mang theo Hans rời đi, ông bắt đầu chờ đợi mấy vị phó viện trưởng đã đi ra ngoài nhanh trở về một chút.

"Đợi đã, các ngươi cứ như vậy mà đi, ai tới bồi thường tổn thất cho chúng ta?" Israel lên tiếng, hiện tại hắn thật sự rất là nghi ngờ đối với việc quản lý của học viện này.

Viện trưởng không nghĩ tới vậy mà có học sinh dám đòi ông bồi thường, nhưng ông lại không tiện chấp nhặt với mấy học sinh sắp bị đuổi học đó, vì thế quay đầu nhìn Hans. Ý tứ rất rõ ràng, chuyện ngươi tạo ra, tự ngươi giải quyết.

Hans ném một túi tiền bên chân Aylmer, oán hận trừng mắt nhìn bọn họ, xoay người rời đi. Chờ bọn họ rời khỏi học viện, đó chính là cơ hội ông ta động thủ.

Cleo động tác nhanh nhẹn nhặt túi tiền lên đếm đếm, thật đúng là không ít tiền, dư sức bồi thường cho bọn họ. Có điều đêm nay bọn họ phải ở nơi nào?

Israel chưa bao giờ là một người ủy khuất đứa nhỏ nhà mình, vì thế mang theo hai người, chọn một chỗ đất trống rộng lớn, lấy từ trong không gian ra một hạt giống. Đây là hạt giống thụ ốc hắn giao dịch với Tinh Linh tộc, chỉ thấy hắn đem hạt giống vùi vào trong đất, sau đó tưới lên một giọt nước suối sinh mệnh giao dịch được.

Chỉ thấy ở chỗ gieo hạt giống đó, một mầm cây xanh mướt phá đất mà ra, khỏe mạnh trưởng thành, nháy mắt trở thành một gốc đại thụ cành lá xum xuê. Thân cây đại thụ trực tiếp tạo thành hình dạng phòng ốc, khoảng cách từ mặt đất đến nơi cách mặt đất hai mét, một rễ cây cực lớn uốn lượn xoay quanh, đi vào nhìn, đây lại là một cầu thang xoay tròn.

"Ca ca, ngươi lấy được cái này từ lúc nào vậy?" Aylmer rất thích thụ ốc, hoan hô một tiếng chạy vào trong phòng.

"Trước đó không lâu đổi lấy." Israel nghĩ thầm, hắn biết ngay là đứa nhóc nhà mình nhất định sẽ thích mà. Cleo cũng rất thích thụ ốc này, có điều hắn muốn đi nhặt kim tệ trong đống phế tích ra trước.

Phòng cũng hai tầng trên dưới, không gian không rộng rãi như nhà ở của họ, thế nhưng thực ấm áp. Gia cụ trong phòng đều là tự động lớn lên, cho nên cũng không cần mua gia cụ. Có điều dụng cụ ma pháp dùng cho những sinh hoạt khác thì phải tự mình mua thêm. Israel giữ hành lý giúp Cleo, sau đó trải giường xong liền mang đứa nhỏ đi ngủ trước.

Ngày hôm sau, học viện công bố kết quả xử lý, toàn viện ồ lên. Đây vẫn là lần đầu tiên nhóm học sinh vặn ngã một vị viện trưởng, mà ba người sắp sửa bị khai trừ, mọi người chỉ có thể bất lực tỏ vẻ đồng tình.

Học trưởng học viện quân sự biết kết quả này, tìm đến Israel tỏ vẻ bọn họ xin lỗi. Cleo và Aylmer cảm thấy là bọn hắn liên lụy Israel, rất là áy náy.

Israel chỉ cười cười hoàn toàn không thèm để ý, thật sự không được hắn liền lấy ra thân phận long kỵ sĩ. Hắn không tin đế quốc còn có thể không để một long kỵ sĩ kế thừa tước vị. Dù sao thì hiện giờ phiền toái cũng quá nhiều, rận nhiều không ngứa, nợ nhiều không lo*. Từ sau khi nhặt được đứa nhỏ, kế hoạch vĩnh viễn không theo kịp biến hóa.

*Nguyên gốc của câu này là Sắt đa bất dương, trái đa bất sầu, nghĩa là rận nhiều quá sẽ không còn thấy ngứa, khi có quá nhiều khoản nợ thì người ta không còn lo lắng nữa.

Cleo áy náy nghĩ tới đầu tiên chính là kỵ sĩ nhà hắn, hắn lặng lẽ xin Carlota giúp đỡ. Vì thế đế đô nhanh chóng lưu truyền một tin tức, cháu của long kỵ sĩ ở học viện bênh vực kẻ yếu ra mặt vì học trưởng, lại bị học viện đuổi học. Long kỵ sĩ đem cháu mình đến đế quốc khác học.

Sau khi Ai Phi đại đế nhận được tin tức, cảm thấy vô cùng đau đầu. Đến tột cùng là hôm nay học viện ma khí làm sao thế này? Sao lại làm ra sai lầm như vậy chứ. Đế quốc bọn họ đế quốc không có Pháp Thần, Kiếm Thần, người duy nhất có thực lực cao nhất có thể chống lại các đế quốc khác cũng chỉ có long kỵ sĩ.

Tuy rằng các quốc gia trên đại lục có hiệp nghị, thực lực đã ngoài Kiếm Thánh, Pháp Thánh không thể lên chiến trường, thế nhưng cao thủ Thần Cấp có tác dụng chấn nhiếp nhất định.

Carlota đi lên xe ngựa, cùng với Cleo ngụy trang vô cùng khiêm tốn đi đến học viện ma khí. Có điều trời biết, long kỵ sĩ sao có thể khiêm tốn được, hơn nữa hắn cũng chỉ bất quá là ra vẻ khiêm tốn mà thôi.

Cho nên hắn vừa mới tiến vào học viện ma khí, rất nhiều người đã nhận được tin. Như vậy liền chứng thực tin tức lúc trước là thật. Xem, không phải long kỵ sĩ tới đón cháu mình đó sao.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com