Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3: Thánh linh

Ngày 15 tháng 8 năm 20xx, tại Chiang Rai, Thái Lan.

Ngôi đền lớn nằm một cõi giữa bãi đất rộng thênh thang, như thể được đặt giữa lòng thiên nhiên bao la để tôn vinh sự thanh tịnh tuyệt đối. Chung quanh đền là hàng rào bê tông vững chãi, cao chừng năm mét, xám nhạt trong nắng nhưng không hề mang vẻ u ám, mà trái lại, làm nổi bật thêm nét uy nghi, tách biệt của nơi linh thiêng này với thế giới bên ngoài. Cả khu đất bao la hầu như vắng bóng bóng dáng con người – không một mái nhà, không một công trình hiện đại nào chen vào. Chỉ có cây xanh rì rào trong gió, trải dài đến tận chân trời, và những lối mòn bằng đất đỏ – dấu vết lặng lẽ của những chiếc xe bán tải thỉnh thoảng đi qua, càng khiến khung cảnh thêm phần hoang sơ, tĩnh lặng.

Thế nhưng, trái ngược hoàn toàn với cái vẻ hoang vu ấy, bên trong khuôn viên ngôi đền lại hiện lên như một giấc mơ được ấp ủ kỹ lưỡng. Những luống hoa được chăm chút cẩn thận đua nhau khoe sắc dưới nắng, trải dài dọc theo các lối đi lát đá sạch bong. Hoa giấy tím hồng buông rủ từ những giàn leo uốn cong mềm mại, hòa cùng sắc đỏ, vàng của các loài cúc, mẫu đơn, thược dược. Tiếng chim líu lo vọng xuống từ những tán cây cao, cùng mùi hương dịu nhẹ của hoa nhài và hoa ngọc lan khiến không gian trở nên thơm ngát, mộng mị, như chốn bồng lai.

Ngôi đền chính là trung tâm của tất cả vẻ đẹp ấy – một công trình đồ sộ và tráng lệ được xây dựng hoàn toàn bằng đá trắng, toát lên ánh sáng thuần khiết dưới ánh mặt trời. Các mái cong vút vươn lên cao, chạm gần tầng mây, được trang trí bằng những họa tiết chạm trổ tinh xảo mang đậm dấu ấn văn hóa phương Đông. Bốn phía ngôi đền đều có các cửa lớn bằng gỗ lim sơn bóng, trên đó treo đầy những chiếc chuông gió bằng thủy tinh, đồng, và gốm sứ. Mỗi khi gió thoảng qua, âm thanh leng keng ngân vang trong trẻo, hòa vào tiếng lá xào xạc, tạo nên một bản hòa âm thanh bình, quyến rũ đến lạ lùng. Những bậc tam cấp dẫn lên chính điện được lau chùi bóng loáng, phản chiếu ánh sáng như mặt gương. Trần đền cao vút, khảm những mảng tranh lớn mô tả các điển tích cổ, tất cả đều được giữ gìn nguyên vẹn.

Những người sinh sống trong ngôi đền khoác lên mình bộ trang phục màu trắng thuần khiết, với lớp áo choàng dài phủ kín từ vai đến gót chân, chất vải mềm mại khẽ bay theo từng bước chân. Trên nền vải trắng là những hoa văn màu xanh ngọc tinh xảo: hình sóng uốn lượn, cánh sen đang nở và những đường xoắn ốc tượng trưng cho dòng chảy linh thiêng. Trên đầu, họ cột khăn vải gọn gàng sau tóc – màu sắc và hoa văn trên khăn không chỉ để trang trí, mà còn thể hiện rõ cấp bậc trong đền.

Masa Evin Navida – 22 tuổi, cậu đã sinh sống trong ngôi đền này rất lâu. Tất cả các tín đồ đều giữ một thái độ kính cẩn đối với cậu. Hiển nhiên là thế, bởi Masa là người " may mắn" được chọn làm "đứa con của thánh linh", mang sức mạnh dẫn dắt và khả năng chữa lành tâm hồn vụn vỡ như một vị thần sống.

Tuy nhiên, vì mang danh phận cao quý, nên trong các buổi truyền giáo, cậu tuyệt đối không được để lộ bất kỳ bộ phận nào trên cơ thể. Cũng từ đó, giữa những người trong hội giáo bắt đầu lan truyền một lời đồn rằng: dù là vô tình hay cố ý, nếu một tín đồ dám nhìn chằm chằm vào cậu, hoặc nhìn vào bất kỳ phần da thịt nào lộ ra, thì người đó sẽ phải gánh chịu một kết cục chẳng mấy tốt đẹp. Và dù chỉ là lời đồn, nhưng với cách vận hành kỳ lạ của hội giáo, các tín đồ sống bên trong vẫn tuyệt đối tin tưởng điều đó.

Một vị thần sống? Một người trẻ tuổi sở hữu năng lực chữa lành kỳ diệu? Nghe thật khó tin, ít nhất là trong thời đại mà khoa học kỹ thuật đã phát triển vượt bậc như hiện nay. Liệu điều đó có thể xảy ra? Có lẽ là không, ít nhất theo lẽ thường. Vậy mà, những điều tưởng chừng vô lý ấy lại được tin tưởng một cách dễ dàng và tuyệt đối, khi nó len lỏi vào từng lời thì thầm và lan rộng khắp ngôi đền, như thể ai đó  cố tình vun đắp cho niềm tin ấy lớn dần lên, từng chút một.

Các tín đồ trong đền không được phép tiết lộ thân phận của bản thân. Hơn một nửa trong số đó đều được nuôi dưỡng và truyền đạo từ nhỏ. Số còn lại là những người bình thường, họ sinh sống ở các thành phố lớn, ở những khu vực cách khá xa ngôi đền, thậm chí còn có cả những người ở quốc gia khác, và vì một lý do nào đó, rất kì lạ, tất cả bọn họ đều tìm đến ngôi đền, tự giác quyên góp hết tài sản mình có và sinh sống tại đây, họ sùng đạo một cách kì lạ và tôn thờ vị thần trong lòng họ một cách cực đoan.

Masa - người hằng ngày phải trở thành "vị thần sống" theo cách ép buộc, đứng sau tấm rèm mỏng đủ che mờ đi bản thân, tận mắt chứng kiến những cảnh tượng than khóc, cầu xin vô cùng thảm thương nhưng không giấu nổi sự kì lạ. Họ quỳ lạy, dập đầu liên tục đến mức trán đỏ ửng và chảy máu, họ cầu xin trong nước mắt và tiếng gào khóc điếng tai. Không ngoại trừ một ai, tất cả bọn họ đều có chung một biểu hiện thèm muốn được ân xá cho tội lỗi mà mình gây ra khi sống ngoài bức tường, họ đến đây để nghe lời an ủi của "vị thần thánh" thiện lành, họ cầu mong được ban phước tin và thần sẽ xóa bỏ đi toàn bộ tội lỗi mà họ đã làm.

Điều kỳ lạ chỉ xảy ra với những tín đồ chuyển đến sinh sống, còn những người đã được nuôi dạy trong đền từ nhỏ lại có biểu hiện hoàn toàn khác biệt. Họ là những thanh niên trẻ, độ tuổi chỉ từ 15 đến 24, luôn giữ dáng vẻ trầm lặng và kín đáo, hiếm khi mở lời hay bộc lộ cảm xúc. Họ được những tín đồ "chuyển đến" tôn kính và gọi bằng một danh xưng đặc biệt: Evin.

Evin - những người hầu cận thân thiết cho đứa con thần thánh, là những người trực tiếp chăm sóc cho Masa. Họ chịu trách nhiệm giữ gìn hình ảnh thanh cao, rạng ngời và uy nghiêm của cậu, như thể chính họ cũng là một phần trong nghi lễ linh thiêng. Các Evin không được phép trò chuyện nếu không có sự cho phép từ quản lý hội giáo. Họ bị cấm tụ tập, cấm lơ là nhiệm vụ. Nếu bị phát hiện bất kỳ hành vi sai lệch nào, các Evin sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc. Và điều khiến cho Masa không khỏi nghi ngờ là sự biến mất kì lạ, không một lời giải thích của các Evin mắc lỗi, giống như thể họ chưa từng tồn tại trong ngôi đền này vậy.

Masa được nuôi dưỡng để trở thành người đại diện thần linh của hội giáo - một vị trí cao quý, thiêng liêng, và đầy áp lực. Tuy nhiên, khác với các Evin, cậu có nhiều đặc quyền hơn. Cậu được phép làm những điều mình muốn, miễn là không vượt quá ranh giới của những quy định mà hội giáo đặt ra. Ít nhất thì, cậu không bị trói buộc tuyệt đối vào những quy tắc khắt khe như những người hầu cận. Nhưng chính vì sự tự do tương đối ấy mà Masa bắt đầu nhận ra những điều bất thường, những dấu hiệu lạ lùng mà người khác dường như đã quen chấp nhận hoặc cố tình làm ngơ.

Suốt bao năm qua, đã có không ít Evin biến mất một cách bí ẩn. Không ai đặt câu hỏi. Không ai tìm kiếm. Những khoảng trống họ để lại dường như bị lấp kín bằng sự im lặng kỳ lạ và lạnh lẽo. Ngay cả các quản lý hội giáo, những người lẽ ra phải kiểm soát nghiêm ngặt từng hành động của Evin lại đặc biệt tỏ ra thờ ơ một cách khó hiểu.

Sự thờ ơ đó không giống với sự vô tâm đơn thuần, mà như thể họ đã biết trước mọi chuyện.

Chính điều ấy đã khiến một nghi ngờ âm ỉ trong lòng Masa từ lâu nay bắt đầu bùng lên mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Ngôi đền này quá kỳ lạ. Mọi thứ xung quanh cậu đều như một tấm màn được dàn dựng kỹ lưỡng. Và cậu, người duy nhất đủ tỉnh táo để nhận ra điều đó  biết rằng mình phải tìm cách thoát khỏi nơi này, trước khi trở thành một phần trong sự biến mất tiếp theo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com