Chương 6: Rung Động Khó Nói
Sau đêm thức trắng cùng nhau phân tích chiến thuật, một sự thay đổi tinh tế đã diễn ra trong cách Kiin và Uchan tương tác. Sự lạnh lùng thường trực của Kiin dường như đã mềm mại hơn đôi chút khi ở cạnh Uchan. Cậu vẫn ít nói, vẫn giữ vẻ ngoài điềm tĩnh, nhưng đôi khi, Uchan bắt gặp ánh mắt Kiin dõi theo mình lâu hơn một chút, hoặc một cái gật đầu khẽ khàng khi cậu chia sẻ ý kiến trong buổi tập. Những cử chỉ nhỏ nhặt ấy, dù không phô trương, nhưng lại khiến trái tim Uchan xao động một cách khó hiểu.
Uchan bắt đầu nhận ra những điều mà trước đây cậu không mấy để ý. Cậu nhận ra cái nhíu mày nhẹ của Kiin khi cậu lỡ lời nói đùa hơi quá trớn, nhưng sau đó lại là một ánh mắt thoáng chút lo lắng khi cậu im lặng. Cậu nhận ra cách Kiin luôn đảm bảo rằng cậu đã ăn đủ trong các bữa ăn chung, dù Kiin chẳng bao giờ trực tiếp hỏi han. Cậu nhận ra, đằng sau vẻ ngoài lạnh lùng ấy là một sự quan tâm âm thầm và lặng lẽ.
Những cử chỉ quan tâm ấy giống như những hòn đá nhỏ ném xuống mặt hồ phẳng lặng trong lòng Uchan, tạo ra những vòng tròn sóng lan tỏa. Cậu bắt đầu cảm thấy một sự ấm áp kỳ lạ mỗi khi ở gần Kiin, một cảm giác an toàn và tin tưởng khó diễn tả thành lời. Đôi khi, chỉ một ánh mắt chạm nhau thoáng qua cũng khiến tim cậu lỡ nhịp. Cậu cố gắng phủ nhận những cảm xúc mới lạ này, tự nhủ rằng đó chỉ là sự quý mến và kính trọng dành cho một người đồng đội tài năng và đáng tin cậy. Nhưng sâu thẳm trong lòng, cậu biết có điều gì đó đang thay đổi.
Một buổi chiều sau giờ tập luyện, Uchan đang ngồi một mình trong phòng, xem lại những đoạn highlight trong các trận đấu của mình. Cậu vô tình lướt qua một đoạn video ghi lại khoảnh khắc cậu và Kiin cùng nhau ăn mừng chiến thắng sau một pha giao tranh quan trọng. Trong video, Kiin đã khẽ vỗ vai cậu, một hành động rất hiếm hoi đối với anh. Nhìn nụ cười thoáng qua trên môi Kiin và ánh mắt dịu dàng Kiin nhìn cậu, một cảm xúc mạnh mẽ bất ngờ trào dâng trong lòng Uchan.
Mặt cậu nóng bừng, vội vàng tắt đoạn video. Cậu ôm ngực, cố gắng trấn tĩnh nhịp tim đang đập loạn xạ. "Không... không thể nào," cậu tự nhủ, cố gắng xua đi những suy nghĩ kỳ lạ đang xâm chiếm tâm trí. "Mình chỉ đang quá nhạy cảm thôi. Kiin chỉ là... tốt bụng với đồng đội."
Nhưng lý trí không thể ngăn cản trái tim đang loạn nhịp. Những hình ảnh về Kiin cứ liên tục hiện lên trong đầu cậu: ánh mắt lạnh lùng nhưng đôi khi lại dịu dàng, sự quan tâm âm thầm, cái chạm khẽ trên vai. Tất cả những điều đó dần dần hợp lại thành một bức tranh rõ ràng hơn về những cảm xúc mà Uchan đang cố gắng chôn giấu.
Cậu bắt đầu để ý đến Kiin nhiều hơn. Cậu quan sát cách Kiin tập trung cao độ trong các trận đấu, sự điềm tĩnh và quyết đoán trong từng pha xử lý. Cậu lắng nghe giọng nói trầm ấm của Kiin khi Kiin đưa ra những chỉ đạo chiến thuật. Cậu thậm chí còn cảm thấy một chút khó chịu khi thấy Kiin trò chuyện thân mật với một fan nữ trong buổi ký tặng sau trận đấu.
Sự khó chịu mơ hồ ấy khiến Uchan càng thêm bối rối. Cậu không hiểu tại sao mình lại cảm thấy như vậy. Lẽ nào... lẽ nào cậu thật sự đang có tình cảm đặc biệt với Kiin? Ý nghĩ đó vừa khiến cậu hoảng sợ, vừa khơi dậy một niềm hy vọng nhỏ bé, le lói trong trái tim cậu.
Uchan cố gắng tìm kiếm câu trả lời trong những cuộc trò chuyện với Boseong và Siwoo. Cậu kể về những cử chỉ quan tâm của Kiin, về những cảm xúc kỳ lạ mà cậu cảm thấy mỗi khi ở gần Kiin. Nhưng Boseong chỉ cười trêu cậu là "fanboy cuồng nhiệt" của Kiin, còn Siwoo thì khuyên cậu nên mạnh dạn thổ lộ nếu thật sự có tình cảm.
Lời khuyên của Siwoo khiến Uchan càng thêm rối bời. Thổ lộ? Với Kim Kiin? Một người lạnh lùng và khó gần như Kiin liệu có chấp nhận tình cảm của một người con trai khác? Ý nghĩ về sự từ chối khiến trái tim Uchan thắt lại. Cậu sợ hãi sẽ phá vỡ mối quan hệ đồng đội tốt đẹp mà họ đang có, sợ hãi sẽ khiến Kiin xa lánh mình.
Nhưng đồng thời, cậu cũng không thể phủ nhận những rung động ngày càng mạnh mẽ trong lòng. Mỗi khi nhìn thấy Kiin, trái tim cậu lại đập nhanh hơn một nhịp. Mỗi khi nghe thấy giọng nói trầm ấm của Kiin, một dòng điện nhẹ nhàng lại chạy dọc sống lưng cậu. Cậu khao khát được ở gần Kiin hơn, được hiểu Kiin hơn, được nhìn thấy nụ cười hiếm hoi của Kiin không chỉ thoáng qua mà còn dành riêng cho mình.
Uchan rơi vào một cuộc chiến nội tâm giằng xé. Một bên là nỗi sợ hãi về sự từ chối và nguy cơ đánh mất mối quan hệ hiện tại, một bên là những rung động khó nói, những khát khao thầm kín đang ngày càng lớn mạnh. Cậu không biết mình nên làm gì, chỉ cảm thấy trái tim mình đang dần bị lấp đầy bởi hình bóng của người con trai mang vẻ ngoài lạnh lùng nhưng lại sở hữu một trái tim ấm áp mà cậu chỉ vừa mới bắt đầu khám phá.
Trong những đêm trằn trọc không ngủ, Uchan thường nhìn lên vầng trăng sáng ngoài cửa sổ. Ánh trăng dịu dàng và tĩnh lặng, giống như vẻ ngoài của Kiin. Nhưng cậu biết, giống như ánh trăng có thể chiếu sáng cả những nơi tăm tối nhất, Kiin cũng có một sức mạnh tiềm ẩn, một sự ấm áp ẩn sâu bên trong. Và cậu, như một đóa hoa hướng dương luôn hướng về phía mặt trời, đang dần bị thu hút bởi ánh trăng dịu dàng ấy, một thứ ánh sáng mới lạ nhưng lại mang đến một cảm giác bình yên kỳ lạ cho trái tim đang rung động của cậu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com