Chap 1-3
*nguồn: nanodesu*
Link Eng:
https://sekaigamethetranslation.wordpress.com
- 3 -
Ngày thứ hai của cuộc đời tôi ở trong một trò chơi.
Sau khi rời khỏi quán trọ, nơi đầu tiên tôi hướng đến là cửa hàng bán đồ.
Kho báu của Melipe chứa một lượng lớn đá quý và phụ kiện. Lấy từ bên trong, tôi trang bị cho bản thân hai chiếc nhẫn Max Stamina và hồi phục Stamina, và bán mọi thứ khác mà không cần thiết.
Không thể tìm ra cách an toàn hơn để mang chúng theo, tôi đã đi đến cửa hàng với kho báu của Melipe đặt bên trong chiếc rương ban đầu. Chỉ sau khi viên đá quý cuối cùng đã được bán và số lượng Element(trans: element giống như tiền tệ) thích hợp được chuyển đến tinh thể của tôi thì cuối cùng tôi cũng có thể bình tĩnh.
Mỗi khi tôi đi qua một góc hẻm, tôi sợ rằng một tên cướp sẽ nhảy ra vồ lấy tôi, và mọi người mà tôi thấy nhìn như đang cướp sắp lấy rương của tôi. Với những suy nghĩ như thế này, tôi đáng lẽ không nên cười Maki.
Ngay cả khi tôi đến cửa hàng, tôi sợ rằng sự tham lam sẽ chiếm hữu người bán hàng, khiến anh ta tấn công tôi, hoặc tôi sẽ bị tra tấn về thông tin của kho báu này, nhưng không có chuyện gì xảy ra .
Tôi nhận được một số tiền gần giống với những gì tôi nhớ trong game, và được mời ra cửa một cách hiếu khách từ người bán hàng trong khi nói "Cảm ơn quý khách đã ghé thăm!" Trong khi mang một nụ cười kinh doanh hoàn hảo.
Nhân tiện, trong thế giới của Nekomimineko, tiền tệ được lưu trữ trong các tinh thể đặc biệt như ma lực gọi là "Elements", và người ta có thể mua và thực hiện các giao dịch bằng cách sử dụng nó.
Với sự phát triển nhanh chóng của ma thuật trong thế giới này, nó đã đạt đến một điểm mà ma thuật là điều cần thiết để làm mọi việc hoặc thậm chí tạo lửa đốt.
Đó chỉ là một điều hợp lý trong một thế giới như vậy, một loại ma thuật có giá trị không đổi sẽ trở thành đồng tiền chung, vì nó thực tiễn hơn nhiều so với kim loại quý hiếm hoặc đồ trang sức.
Nói cách khác, đây là một thế giới fantasy được thiết kế với một lịch sử phong kiến cân nhắc kỹ lưỡng... Đó là điều tôi muốn nói, nhưng nghe nói đó là thứ duy nhất duy nhất họ có thể biện minh để bằng cách nào đó mang hệ thống thanh toán bằng thẻ tín dụng mà chúng ta đã quen với thế giới hiện đại vào game này.
Trong thời buổi hiện nay nơi mà tiền giấy và tiền xu đã bắt đầu trở nên lỗi thời, việc cần phải đếm số xu vàng và xu bạc để mua một món đồ sẽ rất là khó chịu.
Ít nhất thì chỉ có tôi mới cảm thấy khó chịu. Có thể mua một món đồ chỉ bằng cách chạm vào một tinh thể để một cái gì đó và có số tiền được trừ đi một cách chính xác sẽ là tốt nhất.
Quan trọng hơn nữa, lợi thế lớn nhất của hệ thống này là không cần phải lo lắng về hành vi trộm cắp. Bạn sẽ luôn phải liên tục coi chừng nếu bạn đang mang đá quý, nhưng một khi tiền ở trong tinh thể của bạn, việc ăn cắp Elements của bạn mà không có sự cho phép của bạn gần như là không thể.
Nói cách khác, cuối cùng tôi đã có thể thở phào nhẹ nhõm.
Mặt khác, nếu chủ nhân của viên pha lê chết thì giới hạn đó sẽ bị loại bỏ, và đúng là có tồn tại những người sẵn sàng để giết để lấy cắp tiền của bạn, nhưng tôi quyết định không nghĩ về việc đó.
Vậy là xong, hiện giờ tôi đang có 175000E.
Xem xét rằng tôi bắt đầu với 500E, đây là một cải thiện khá lớn.
Phần thưởng từ Quest thường tương đương với độ khó của chúng. Là một nhiệm vụ từ giữa game, và yêu cầu một người chơi vượt qua ba dungeon và giải quyết những câu đố để hoàn thành nó, phần thưởng từ di sản của tên cướp Melipe là quá lớn so với những gì người mới bắt đầu có thể đạt được.
Tuy nhiên, vì đây là Nekomimineko, bạn không thể cứ luôn dựa vào sự cân bằng của trò chơi, và có những nhiệm vụ mà bạn sẽ nhận được hầu như không gì để đổi lấy một lượng lớn rắc rối. Nhưng, đối với di sản của tên cướp Melipe, phần thưởng dường như hợp lý cho số lượng công sức cần thiết.
Ngoài ra, việc này hoàn toàn không liên quan, nhưng không phải là số tiền bắt đầu bằng 500E chẳng phải quá thấp hay sao?
Chỉ cần ở lại một đêm tại nhà trọ có giá 400E, vậy điều đó có nghĩa là tôi đã bắt đầu một cuộc hành trình với số tiền nhiều hơn dành cho một đêm ở trọ ư? Thật là liều lĩnh.
"Bây giờ tôi có thể mua trang bị ... Nhưng trước tiên tôi phải đi ghé thăm Old Tuto , huh."
Old Tuto là một nhà thám hiểm đã về hưu, và, như bạn có thể đoán từ tên nhân vật, là nhân vật hướng dẫn. Ông ấy là một nhân vật hữu ích, người đã dạy cho người chơi về các quy tắc trước khi bắt đầu phiêu lưu, và đồng thời, cung cấp cho các nhà thám hiểm những vật dụng cần thiết, vì vậy sự lựa chọn không ghé thăm ông là gần như không tồn tại.
Old Tuto đưa cho ba món đồ.
Hoạt động như cái túi của bạn ở thế giới này, có thể giữ được nhiều thứ hơn so với vẻ bề ngoài, Túi thám hiểm.
Hoạt động như một kho lưu trữ, gần như không đáy so với những gì bạn có thể bỏ vào trong, Hộp Vật phẩm.
Cuối cùng, item nhiệm vụ, Mảnh giấy vụn bí ẩn.
Mỗi một thứ trong số chúng là một thứ không thể thiếu khi chơi game.
Đặc biệt là nếu tôi định mua bất kỳ trang bị nào. Tôi chắc chắn sẽ cần Túi của nhà thám hiểm cho điều đó. Túi của nhà thám hiểm mà tôi đã có từ đầu cũng khá tương tự, nhưng mục đích của nó là dành riêng cho các vật phẩm hấp thụ được, và chỉ có thể chứa tổng cộng 6 loại vật phẩm khác nhau. Để thêm vào điều đó, cũng không thể lưu trữ các vật dụng lớn như trang bị trong Túi của nhà thám hiểm.
Ngay cả Túi của nhà thám hiểm cũng có giới hạn về những thứ nó có thể giữ, vì vậy khi nó trở nên cần thiết, người ta sẽ mong có một Hộp Vật phẩm. Để nói chính xác hơn, những thứ mà bạn có thể đạt được là quyền sử dụng một trong các Hộp Vật phẩm trong thị trấn và điều đó cực kỳ hữu ích khi lưu trữ trang bị và vật phẩm khác không thể sử dụng được.
Vật phẩm cuối cùng, Mảnh giấy vụn bí ẩn, cũng khá quan trọng.
Mặc dù nó trông giống như một mẫu giấy phế liệu thông thường với một số nét vẽ nguệch ngoạc không thể giải mã được, nó là một vật phẩm nhiệm vụ cần thiết để tiến tục cốt truyện. Mặc dù nó có vẻ không quan trọng, nó có thể trở nên cực kỳ cám dỗ để ném nó đi khi túi của bạn trở nên đầy, nhưng làm điều đó sẽ dẫn đến việc người chơi bị mắc kẹt ở giữa cốt truyện.
Điều thậm chí còn tồi tệ hơn là sau một khoảng thời gian sau khi một vật phẩm bị loại bỏ, nó biến mất. Một khi điều đó xảy ra, nó gần như không thể để hoàn thành trò chơi.
Vật phẩm đã thu hút khá nhiều sự chú ý khi bản vá được phát hành để khắc phục sự cố đã mang lại nhiều sự chú ý của người chơi.
"... Mmm."
Tôi thực sự đã có một thời gian khó khăn đối phó với lão già đó, người rất phiền phức, hay nói nhiều, bướng bỉnh, và chỉ khi thuận tiện cho lão, khó nghe. Nhưng tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đi.
Vâng, tôi biết đó là những điều khá là đáng phàn nàn khi tôi là người nhận được các món đồ miễn phí...
Cuối cùng, tôi tiến thẳng về phía ngôi nhà của Old Tuto.
Một thời gian ngắn sau, tôi đã có được những món đồ từ Old Tuto. Không có bất kỳ thông tin mới thú vị nào đặc biệt, nhưng tôi có thể nói rằng ngay cả trong thế giới này, Old Tuto vẫn là Old Tuto.
"Cuối cùng thì mình cũng có thể bắt đầu sắp xếp trang bị của mình."
Tôi nhẹ nhàng chạm vào Túi của nhà thám hiểm mà tôi vừa nhận được.
Giống như Bị của nhà thám hiểm, tôi đã có thể cho vật phẩm vào hoặc lấy ra khỏi Túi của nhà thám hiểm. Với việc này, tôi có thể mua sắm thiết bị mà không phải lo lắng gì cả.
Tuy nhiên, tôi nên làm gì đây?
Không có cửa hàng nào ở Ramlich bán bất kỳ trang bị tốt nào. Mặc dù vậy, chúng vẫn tốt hơn nhiều so với trang bị bắt đầu mà tôi có, và thậm chí chỉ với những thứ đó, tôi nghĩ rằng nó sẽ làm giảm đáng kể thời gian cần thiết để tôi tăng cấp độ. Nhưng, nếu tôi định mua một thứ gì đó, tôi cũng có nên ít nhất mua một thứ tốt hơn.
Trong trường hợp này, tôi sẽ phải nhắm tới một phần thưởng nhiệm vụ hoặc đồ rớt của quái vật, nhưng những con quái vật xung quanh Ramlich đều toàn quái gà, và các nhiệm vụ hiện có là tất cả các nhiệm vụ đầu game. Tuy nhiên, cũng có những ngoại lệ như di sản của tên cướp Melipe. Một ví dụ tồi tệ, dungeon ẩn bên ngoài thị trấn chỉ mở ra sau khi cốt truyện chính đã được hoàn thành chứa những con quái mạnh nhất của game.
Rõ ràng, với cấp độ và trang bị hiện tại của tôi, chắc chắn sẽ không thể vượt qua một dungeon như vậy. Tuy nhiên, tùy thuộc vào hoàn cảnh, nó có thể không quá bất ngờ nếu tôi có được một số trang bị mạnh mẽ.
"Trong trường hợp này, mình đoán mình sẽ đến đó."
Sau khi xem xét lại tất cả, suy nghĩ của tôi được tập trung đến một căn nhà cụ thể.
"Nghĩ rằng mình sẽ đến đây một lần nữa..."
Được dẫn đi bởi những ký ức mơ hồ của tôi, tôi đến một ngôi nhà bình thường nằm phía ngoài trung tâm thị trấn.
Tuy nhiên, thứ nằm ngủ trong ngôi nhà dường như quá đỗi bình thường này là Shiranui-vũ khí độc nhất mà tôi coi là có thể dễ dàng lọt vào hàng thứ ba trong bảng xếp hạng của tôi về vũ khí. Mặc dù những từ như "vũ khí độc nhất" nghe có vẻ mạnh mẽ, nó chỉ có nghĩa là nó là một món vật phẩm độc nhất mà không thể có được theo bất kỳ cách nào khác.
Vì Nekomimineko không phải là một trò chơi trực tuyến, thành ra mà nói, gần như không có nghĩa lý gì khi có nhiều bản sao của cùng một vũ khí, vì vậy nó không thực sự hiếm lắm khi sở hữu một vũ khí độc nhất.
Ví dụ, Rusty Longsword (ATK 3) mà tôi đã trang bị ngay từ đầu không thể có được thông qua bất kỳ cách nào khác, vì vậy nó cũng được phân loại là vũ khí độc nhất.
"Điều này đúng mang lại kỷ niệm mà ..."
Trong ngôi nhà này có một ông già tên Lang, và trái ngược với Old Tuto, ông là một người điềm tĩnh và trầm lắng.
Vào cuối chuỗi nhiệm vụ của Lang, tôi có thể lấy được thanh kiếm mà tôi muốn, Shiranui, nhưng đây lại là một loạt những nhiệm vụ rắc rối.
Đầu tiên, sau khi thăm Lang nhiều lần và làm thân với ông, Lang giao cho bạn một bức thư gửi cho con trai mình ở thủ đô. → Gửi thư cho con của Lang. → Con trai ông ấy sau đó nhờ bạn giúp và bạn hoàn thành nó. → Nhận thư trả lời từ người con trai và gửi nó cho Lang.
Cốt truyện là vậy, và cuối cùng, sau khi nhận được bức thư của người con trai...
"Có vẻ như có một số vũ khí trong bộ sưu tập của ông già tôi. Tôi không cần nó nữa vì vậy cậu cứ tự do mà lấy một món đi. "
Là những gì ông ấy nói, và, từ bên trong những món vũ khí đó, bạn cuối cùng cũng có được Shiranui.
Điều này vượt xa một chút bất tiện.
Tuy nhiên, ngay cả khi nó không phải là vũ khí mạnh nhất trong các vũ khí cùng dạng - Shiranui - như là một phần thưởng nhiệm vụ, rất đáng làm. Đó là bởi vì, đáng ngạc nhiên thay, đối với một nhiệm vụ của Nekomimineko, nhiệm vụ này có một cốt truyện hay.
Sự quan tâm và lo lắng trong việc biểu lộ cảm xúc của một người hay lúng túng như Lang đối với con trai của mình, người đã rời đến thủ đô, và cảm giác tội lỗi sau khi xung đột mà con trai cảm thấy đối với cha mình sau khi rời đến thủ đô. Nhìn thấy cảm xúc của hai người được gửi gắm thông qua những bức thư mà tôi giao đến, và đồng thời còn cảm động hơn những gì mà tôi nghĩ, khóe mắt tôi đã rơi một giọt nước mắt ngay khi hoàn thành. Đó là một nhiệm vụ tuyệt vời, sau khi hoàn thành nó, tôi thực sự vui mừng vì tôi đã hoàn thành nó.
Đồng thời, nếu bạn hỏi tôi có muốn làm lại nhiệm vụ đó một lần nữa không, tôi sẽ không ngần ngại mà TỪ CHỐI.
Để bắt đầu, ngay cả việc làm thân với Lang cũng cực kỳ khó khăn. Để có thể trở nên đủ thân để được giao phó bức thư yêu cầu nghe những câu chuyện của Lang tối thiểu năm lần, nhưng điều đó rất khó thực hiện. Nếu tôi nhớ lại, trong trò chơi, tôi phải ghé thăm ngôi nhà này nhiều hơn mười lần.
Không phải vì Lang có một tính khí khó chịu, ông ta hoàn toàn bình tĩnh. Vì vậy, nếu bạn không theo dõi câu chuyện đúng cách, cuộc trò chuyện sẽ biến mất. Khi điều đó xảy ra, sự kiện sẽ dừng lại ở đó.
Khi ông ấy nói "hãy đến đây một lần nữa", ông ấy đang muốn khiến bạn về đi, và ngày hôm sau bạn sẽ phải nghe lại cùng một câu chuyện. Trong khi chơi trò chơi, tôi nghĩ người này đang làm cho tôi rối tung lên bằng cách lặp lại những câu chuyện tương tự hưu trước, nhưng tôi tự hỏi liệu nó có còn giống như vậy trong thế giới này hay không.
Tôi muốn trải nghiệm nó một chút, nhưng ít nhất tôi không có ý định thực sự trải qua nó. Ưu tiên hàng đầu của tôi hiện giờ là phải có được Shiranui. Ngay bây giờ, thứ tôi nên suy nghĩ về ở trên hết mọi sự là làm thế nào để có được Shiranui.
"Tuy nhiên, mình nên làm gì đây ..."
Tôi đi xung quanh trước nhà Lang.
Thành thật mà nói, đây là một nhiệm vụ rất khó khăn đối với tôi.
Do lối sống của tôi chơi trò chơi cả ngày như là một thằng neet khi học đại học, kỹ năng giao tiếp hiện tại của tôi đã trở nên tệ hại đáng kể. Ngay cả khi đó không phải là lựa chọn, thành thật mà nói, tôi rất kinh khủng khi đàm phán. Tôi tự hỏi liệu tôi có thể nói chuyện một cách đúng đắn với Lang không.
"Được rồi!"
Đừng lo lắng. Chẳng phải mày đã trải qua khó khăn để có được kho báu của Melipe?
Lần này, mọi thứ sẽ ổn thôi.
"... Hít thở sâu."
Tôi hít một hơi thật sâu.
Như với bất cứ mọi thứ, bước đầu tiên là điểm nhấn. Nếu tôi tạo ấn tượng tốt đầu tiên, thì tôi có thể có được Shiranui trong một lần duy nhất!
Chuẩn bị sẵn tinh thần, tôi gõ cửa nhà Lang một cách vui vẻ trên cánh.
"Xin lỗi! Tôi nghe nói có một thanh kiếm nổi tiếng ở đây, ông có thể bán nó cho tôi không? "
Và sau đó, một vài phút sau đó.
Trước mặt tôi là một thanh kiếm.
<Shiranui [Sword, Greatsword] Attack: 91 Cân nặng: 8 Affinity: None Đặc biệt: Không có>
Vũ khí của trong mơ của tôi, Shiranui — tôi đã có nó!
Tiền thực sự làm cho thế giới quay vòng !!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com