Chap 32
Ngày đầu tiên sau khi kết thúc kỳ thi đại học, Jungkook ngủ một giấc đến giữa trưa.
Dì Lee muốn đi lên gọi Jungkook ăn cơm, Jeon Junghyun ngăn bà lại, nói: "Dì để cho thằng bé ngủ thêm một lát đi, vất vả lâu như vậy rồi, tôi nhìn thấy đau lòng."
Dì Lee gật đầu, "Vậy được, lát nữa tôi lên gọi cậu ấy."
Jungkook ngủ đến hơn hai giờ chiều mới tỉnh lại.
Say rượu nên đầu choáng váng, nhắm mắt lại nằm trên giường nửa ngày mới hơi tỉnh táo lại.
Chuyện đầu tiên làm chính là gọi điện thoại cho vợ.
Cầm điện thoại di động lên, phát hiện Lisa gửi cho anh mấy tin Wechat.
Mở ra nhìn là mấy tấm hình.
Ánh nắng trên bãi biển, Jungkook phóng to hình vừa nhìn, đã biết là chỗ nào.
Dưới ảnh chụp là tin nhắn giọng nói Lisa gửi tới.
Jungkook ấn mở, giọng Lisa từ đầu kia truyền đến, "Em nghĩ kĩ rồi, chúng ta vẫn là du lịch trong nước đi, các cô ấy nói Tam Á rất thú vị, chúng ta đi chỗ đó chơi, được không?"
Giọng nói mềm mại, Jungkook nghe được khóe miệng vô thức cong lên, cười đáp lại cô, "Được, em nói đi chỗ nào thì đi chỗ đó."
Gửi một tin qua, còn nói: "Nhưng mà, Tam Á rất nóng, em không sợ bị phơi đen à?"
Lisa: "Em có thể bôi kem chống nắng mà, còn có thể đội mũ mà chú Jeon đưa em."
Jungkook nhớ tới cái mũ kia, cười không ngừng, "Được được được, vậy anh đặt vé máy bay, em đã nói với ba mẹ em chưa? Đại khái thì khi nào đi?"
Vừa gửi tin nhắn giọng nói qua, Lisa đột nhiên gửi biểu cảm khóc thút thít lại, "Mẹ em nói, chờ có thành tích thì nói sau..."
Jungkook: "..."
Jungkook rửa mặt, lúc từ trên lầu đi xuống, Jeon Junghyun ngồi ở trên ghế sofa, đang đọc báo.
"Ô, sao hôm nay ba lại rảnh rỗi thế? Không bận rộn chuyện ở công ty nữa à?"
Trong khoảng thời gian này công ty vẫn luôn bận rộn, thời gian Jeon Junghyun ở nhà rất ít, cơ bản mỗi ngày rất sớm đã rời đi, buổi tối lại rất muộn mới trở về, có đôi khi, trong một ngày Jungkook muốn nhìn mặt cha anh cũng khó khăn.
Nhưng hai ngày thi đại học, Jeon Junghyun ngược lại đợi ở nhà, sáng sớm dậy, làm bữa sáng cho con trai mình, làm cho Jungkook cảm động.
Jungkook vốn cho rằng sau khi thi đại học xong, cha anh lại bắt đầu bận rộn, không nghĩ tới vẫn còn ở nhà.
Jeon Junghyun quay đầu lại nhìn anh, "Chờ con, cái tên tiểu tử này, ngủ một giấc tới chiều, ba chờ con đến muốn chết đói luôn rồi."
Nói xong để tờ báo xuống, từ trên ghế sofa đứng lên.
Dì Lee từ trong sân chạy vào, cười nói: "Vậy tôi đi đem thức ăn hâm nóng lên, mọi người ăn đi."
"Vất vả cho dì rồi."
"Cái này có gì đâu mà vất vả."
Dì Lee cười tủm tỉm chạy vào phòng ăn, đem món ăn trên bàn đưa vào phòng bếp, đun nóng lại từng món, rất nhanh đã nóng lên.
Ngồi vào bàn ăn, Jeon Junghyun mới hỏi Jungkook, "Con cảm thấy lần này con thi thế nào?"
Hỏi xong, lại sợ tăng thêm áp lực cho con trai, vội vàng bổ sung thêm một câu, "Nếu con không muốn nói thì không cần nói, dù sao cũng đã thi xong rồi."
Jungkook nâng mắt nhìn cha, nói: "Tạm được đi, trọng điểm hẳn là không có vấn đề."
Thanh Hoa thì không chắc chắn lắm.
Jeon Junghyun dựng ngón cái với con trai, "Lợi hại lắm con trai."
Jungkook bật cười, nói: "Là công lao của con dâu ba."
Jeon Junghyun nghe vậy thì ngẩn ra, lập tức liền cười ha ha, "Nói đúng nói rất đúng, đều thi xong rồi, con nên đưa Lili đi chơi."
Jungkook cười, "Không thành vấn đề, vừa rồi Lili còn nói, muốn đội mũ ba đưa cho cô ấy đi chơi Tam Á với con."
"Thật sao? Tình cảm thật tốt, hai đưa lúc nào thì đi, để ba gửi tiền vào thẻ của con."
Jungkook khẽ thở dài, "Con lại muốn đi ngay bây giờ, nhưng mà mẹ của Lili phải đợi có thành tích của cô ấy rồi mới nói sau."
"À, vậy sao, mẹ của Lili luôn luôn có yêu cầu nghiêm khắc với con bé, điều đó cũng bình thường thôi."
Jungkook gật đầu, vừa ăn cơm vừa hỏi cha, "Đúng rồi, ba, có phải công ty đã xảy ra chuyện gì không? Tại sao đoạn thời gian trước ba lại bận rộn như vậy?"
Jeon Junghyun cười, "Bây giờ con thi xong rồi, ba cũng không gạt con, lúc trước công ty quả thực gặp nguy cơ không nhỏ, nhưng mà bây giờ đã giải quyết rồi, không có chuyện gì."
Jungkook ngẩn ra, ngẩng đầu lên, có chút không yên lòng nhìn cha mình, "Ba, thật sự không sao chứ? Con đã thi xong rồi, ba đừng có gạt con."
"Thật sự không có việc gì, việc buôn bán mà, ai mà chẳng có lúc gặp nguy cơ, đều đã giải quyết rồi." Tâm trạng Jeon Junghyun rất tốt, trông bộ dạng cũng không giống như đang trấn an Jungkook.
Jungkook có chút yên tâm, "Vậy là tốt rồi."
...
Lisa và Jungkook hẹn tối đi ăn cơm, hơn năm giờ chiều đã thay xong quần áo chuẩn bị ra cửa.
Mới vừa xuống lầu, Chitthip đã kêu cô lại, "Đi đâu vậy? Sắp ăn cơm rồi."
Lisa vội nói: "Xin lỗi mẹ, con đã hẹn bạn ra ngoài ăn cơm tối, đã quên nói cho mẹ."
Chitthip hỏi: "Với ai? Minnie sao?"
Lisa ấp úng trả lời, "Vâng... Đúng vậy..."
Chitthip nhíu mày, nói: "Cái con bé này, muốn đi ra ngoài ăn cơm cũng không nói với mẹ một tiếng, sớm biết thì mẹ đã nấu ít đồ ăn rồi."
"Xin lỗi mẹ."
"Thôi bỏ đi, con đi đi, buổi tối nhớ về sớm một chút. Mặc dù thi đại học xong rồi, vẫn nên buông lỏng thật tốt, nhưng chúng ta vẫn phải biết chừng mực, biết chưa?"
Lisa gật đầu liên tục, "Con biết rồi thưa mẹ, con sẽ."
Lisa nói, vừa đi tới cửa vừa nháy mắt với ba đang đứng ở sau lưng mẹ.
Marco hiểu ý, đi đến cửa tiễn cô, "Buổi tối khi nào thì trở về? Có cần ba đến đón con không?"
Đang nói chuyện, hai người đã đi đến ngoài cửa.
Lisa hướng mắt nhìn vào bên trong, phát hiện mẹ vội vàng đi vào phòng bếp, nhanh chóng kéo cánh tay cha, nói: "Ba, ba đừng quên chuyện mà con nhờ ba nhé? Giúp con thăm dò ý tứ của mẹ một chút."
Marco cười, vẻ mặt đã hiểu rõ, "Nha đầu này ba biết rồi, yên tâm đi, cứ giao cho ba!"
"Cảm ơn ba!" Lisa vui vẻ đến con mắt đều cong lên, "Ba, vậy con đi đây."
"Đi đi, nhớ về sớm một chút."
Lisa đi rồi, Marco liền trở về bên trong nhà.
Chitthip bưng món ăn từ phòng bếp đi ra, "Lili nói gì với ông vậy?"
"Ách... Không có gì..." Marco sờ mũi một cái, còn chưa nghĩ ra phải nên nói thế nào với vợ mình.
"Đừng có giả vờ với tôi, ông nói đi, hai cha con các người có phải có chuyện gì gạt tôi không?"
Chitthip đặt món ăn lên trên bàn, híp mắt dò xét Marco, "Tôi dã sớm phát hiện không thích hợp, dạo này Lili và ông hay thì thầm với nhau, mỗi lần tôi đi tới, hai người các ông lập tức không nói nữa! Hừ, lúc trước tôi thấy Lili phải thi cử, sợ quấy rầy con bé, cái gì cũng không có hỏi. Nhưng hai người các ông là có ý gì đây hả? Coi tôi là người ngoài đúng không? Tôi nói cho ông biết Marco, tôi chính là mẹ của Lili, mẹ ruột! Hôm nay ông không nói chuyện hai người gạt tôi cho tôi biết, tôi sẽ không để yên cho ông!"
Chitthip nổi giận, Marco lập tức liền kinh sợ, lập tức chân chó tiến lên đỡ lấy vai vợ, "Ôi chao ôi chao, bà đừng nóng giận, tôi đây không phải là đang muốn nói cho bà biết sao..."
Chitthip nghiêng đầu liếc ông một cái, một bộ dạng quả nhiên có chuyện gạt tôi.
"Cái kia... Thật ra cũng không phải là chuyện lớn gì, chính là Lili... Lili..."
"Lili làm sao? Ông mau nói! Ông muốn bức chết tôi à!" Cả nửa ngày Marco vẫn chưa nói vào chuyện chính, Chitthip lại là người nóng tính, tức giận đập ông một cái.
Marco vội nói: "Ui da, chính là Lili đang yêu đương!"
Chitthip sững sờ, con mắt đều trợn tròn, "Ông nói cái gì? Đang yêu đương? Đang yêu đương với ai? Chuyện lớn như thế mà ông lại dám gạt tôi!"
Marco biết nếu nói ra, vợ khẳng định sẽ xù lông, đã sớm lùi xa mấy bước, "Bà bình tĩnh một chút bình tĩnh một chút! Nói yêu đương mà thôi, rất bình thường mà, lại không có ảnh hưởng đến học tập, bà đừng kích động như vậy."
"Tỉnh táo? Ông bảo tôi làm sao mà tỉnh táo đây hả?! Lili mới bao nhiêu, đã yêu đương? Không phải, con bé yêu đương với ai? Được bao lâu rồi?!"
Marco sờ mũi, chột dạ nói: "Jung... Jungkook... Đã được hơn một năm gần hai năm rồi."
Chitthip nghe thấy tên Jungkook, cả người đều choáng váng.
Sau vài giây, trong biệt thự bộc phát ra một âm thanh rống giận, "Marco! Đầu óc ông bị đứt sợi dây nào rồi đúng không! Có người nào làm cha mà như ông sao? Con gái yêu sớm ông không ngăn cản thì thôi, vậy mà ông còn giúp con bé gạt tôi?!"
Marco bị rống nên ngực run run, vội nói: "Ôi trời ạ, con gái chúng ta ngoan như thế, cũng không có ảnh hưởng học tập, bà có cần nói tới mức đó không? Hơn nữa, bây giờ đã tốt nghiệp cao trung rồi, có thể tự do yêu đương, dù sao tôi là vẫn ủng hộ Lili!"
Chitthip quả thực tức giận đến không nói nên lời, tay chỉ Marco không ngừng run rẩy, "Ông... Ông thật là..."
Ở trong lòng Chitthip không ngừng điều chỉnh lại tâm trạng của mình, qua một lúc lâu sau, tâm trạng kích động vừa rồi mới hơi giảm xuống.
Ngồi ở trên ghế, nhìn Marco nói: "Marco, rốt cuộc trong đầu ông đang suy nghĩ cái gì? Được, ông nói con gái yêu đương là không có việc gì, vậy ông cũng phải xem là ai chứ? Jungkook là cái dạng gì, ông còn không rõ sao? Ông vậy mà để cho Lili và Jungkook yêu đương! Tôi nói đầu óc ông có phải là bị nước vào rồi không!"
Marco vội hỏi: "Vợ à, tôi đã nói với bà rồi, bà cũng đừng xem thường Jungkook. Jungkook người ta, kể từ lúc chung một chỗ với Lili, vì muốn cùng thi đậu cùng một trường với Lili của chúng ta, nỗ lực học tập, kỳ thi thử cuối cùng trước kỳ thi đại học, con gái chúng ta thi hạng nhất toàn trường, thằng bé thi thứ hai toàn trường, bà nói đi, với tinh thần này, ai có thể có? Đứa bé Jungkook kia, tôi cảm thấy rất tốt, hơn nữa đối xử với Lili cũng rất tốt, bà đừng có thành kiến lớn với thằng bé như vậy."
Chitthip nghe xong này lời nói, ngẩn ra nửa ngày, khó có thể tin nhìn Marco, "Ông vừa mới nói, là thật? Ông không gạt tôi chứ?! Jungkook thật sự thi thứ hai toàn trường?"
"Phải, tôi lừa bà làm gì? Nếu bà không tin, chờ đến lúc có điểm thi đại học của Jungkook, bà sẽ biết."
Cái này, Chitthip thật sự là không còn lời nào để nói, ngẩn ngơ ở đằng kia.
Marco nói: "Tôi thật sự cảm thấy đứa bé Jungkook không tệ, hơn nữa chúng ta cũng hiểu rõ Jeon gia, thật sự tốt vô cùng."
Nói đến đây, sắc mặt Chitthip đột nhiên ngưng trọng vài phần, vô thức nhìn bốn phía, rồi mới nói: "Chồng à, Jeon gia lúc trước là thế nào? Lần trước tôi chơi mạt chược với vài phu nhân, nghe người ta nói tập đoàn Jeon thị sản xuất thực phẩm có vấn đề, có phải là thật hay không?"
Marco nghe vậy, cau chặt mày, "Bà này, đừng ở bên ngoài nói hươu nói vượn, đây là chuyện thế nào, có thể nói lung tung được sao?!"
"Này, tôi cũng là nghe người ta nói thôi mà, không phải là tôi còn đang hỏi ông đây à?"
Marco trầm mặc nửa ngày, cuối cùng mới mở miệng, "Theo tôi được biết, lần trước công ty Jeon đại ca sản xuất một nhóm thực phẩm hình như là có chút vấn đề, nhưng về sau bộ phận quản lý kiểm tra lại một lần nữa, sau đó thì cho phép nhập vào thị trường, hẳn là đã đạt tiêu chuẩn rồi."
"Thật sao?"
"Trời ạ, bà nghĩ nhiều như vậy làm gì? Chúng ta đã quen biết Jeon đại ca bao nhiêu năm, năm đó nếu không phải là Jeon đại ca kéo tôi một cái, hai chúng ta bây giờ vẫn còn đang trên đường bán bánh rán đấy, có thể được tốt như ngày hôm nay sao? Tóm lại tôi tin nhân phẩm của Jeon đại ca, không có khả năng làm chuyện bán lương tâm như thế được."
"Tôi không phải là có ý đó... Chao ôi chao ôi chao ôi, được rồi, vậy ông chọn thời gian đi, mời Jungkook tới nhà chúng ta ăn một bữa cơm."
Marco cuối cùng cũng cười rộ lên, "Được! Vậy đợi lát nữa Lili trở về, tôi nói với con bé."
Jungkook và Lisa hẹn ăn cơm tối là ăn cơm Tây.
Lisa đã quen được Jungkook nuông chiều, ngay cả cắt bò bít tết đều lười phải tự mình động thủ.
Bò bít tết vừa được đưa lên, liền liếc mắt cười tủm tỉm với Jungkook nói: "Anh làm giúp em."
Jungkook cười cô, "Lisa, em còn có thể lười hơn nữa không?"
Lisa chống hai khuỷu tay lên bàn, nâng mặt làm nũng với Jungkook, "Anh giúp em làm nha, Jungkook ca ca."
Jungkook nhìn cô cười, nói: "Gọi ca ca cái gì, gọi chồng."
Lisa: "..."
"Gọi đi vợ, kêu anh liền làm cho em." Jungkook dừng lại động tác trong tay, nhướng mày nhìn Lisa, trong mắt tràn đầy vui vẻ.
Mặt Lisa đỏ hồng, có chút thẹn thùng, nhỏ giọng gọi một tiếng, "Chồng."
"Chao ôi, vợ ngoan chết anh." Jungkook vừa lòng thỏa mãn, ý cười trong mắt rất nhanh tràn ra, cắt miếng bò bít tết đút tới bên miệng Lisa, "Vợ ngoan nào, há mồm."
Lisa vui vẻ há mồm, cảm giác ăn cơm có người chăm sóc, thật sự ngọt đến vô cùng.
"Đúng rồi Lili, chuyện của chúng ta em đã nói với mẹ em chưa?"
Lisa chăm chú xem di động, vừa ăn một miếng thịt bò thì Jungkook lại đút một thêm một miếng thịt, trả lời: "Còn chưa nói đâu, em có hơi sợ, em để ba thăm dò ý tứ giúp em trước."
Jungkook thở dài, vẻ mặt ai oán, "Chao ôi, anh cứ như vậy mà không được gặp người sao?"
Lisa ngẩng đầu lên, "Không có đâu, anh đừng nghĩ nhiều, chỉ là tính tình của mẹ em... anh chưa thấy qua, thật sự có chút dọa người."
Jungkook trầm mặc mấy giây, đột nhiên vô cùng nghiêm túc nhìn Lisa, "Lili, nếu mà mẹ em vẫn không đồng ý hai chúng ta quen nhau thì sao?"
Lisa ngẩn ra, nói theo: "Không... Hẳn là sẽ không có đâu?"
"Nếu thì sao? Anh nói là nếu như?"
Đôi mắt Jungkook chăm chú nhìn Lisa, giống như nếu không có đáp án thì không thể.
"Nếu như mẹ em không đồng ý, em vẫn sẽ ở cùng một chỗ với anh."
Lisa không có nghĩ tới mẹ mình sẽ không đồng ý, cảm thấy nhiều nhất là sẽ tức giận với cô. Nhưng cho dù là mẹ thật sự không đồng ý, cô vẫn sẽ ở cùng một chỗ với Jungkook.
Không có nghĩ tới việc chia tay với anh, chưa từng nghĩ tới.
Jungkook được đáp án khẳng định, mặt mày giãn ra, vui vẻ trong mắt lại hiện lên.
Anh biết, Lili của anh, dù thế nào cũng sẽ ở cùng một chỗ với anh.
Thế nhưng lúc này Jungkook, không khỏi nghĩ tới một khả năng khác.
Nếu như đến một ngày, anh chỉ có hai bàn tay trắng, Lili của anh còn có thể ở cùng với anh không?
...
Từ trong nhà hàng đi ra, Lisa no căng bụng, có chút hờn giận trừng Jungkook, "Đều tại anh, em đã nói là em ăn no rồi mà."
Cô ăn một phần bít tết thì no bụng, kết quả Jungkook lại gọi cho cô thêm một phần súp kem nấm*. Súp vừa thơm lại đặc, uống ngon căn bản không dừng lại được, cô hút một hơi, toàn bộ đều uống sạch.
Jungkook nhìn cô cười, "Lili, em không có đạo lý, hôm nay anh cũng không có bắt em ăn nhiều như vậy, là chính em thèm ăn."
Lisa vặn một cái trên cánh tay anh, "Anh còn nói."
Lisa giả vờ tức giận, Jungkook lập tức liền nhận thức được sợ hãi, nhanh chóng ôm chặt vợ dỗ dành, "Phải phải phải, đều tại anh, không đâu lại gọi nhiều như vậy làm gì, nhìn Lili chúng ta ăn đến no căng như vậy, anh sai anh sai, lần sau nhất định chú ý."
Lisa ngước mắt nhìn anh, nhịn không được cười lên.
Cơm nước xong, Jungkook lại cùng Lisa đi xem phim.
Xem phim là vừa mới nghĩ tới, đi rồi mới phát hiện gần đây không có gì hay để xem.
Lisa chỉ một tấm poster, "Chúng ta xem cái này đi."
Jungkook ngẩng đầu nhìn lên, mí mắt nhất thời nháy lên, "Vợ à, em dứt khoát giết anh luôn đi."
Phim kinh dị đó!
Lisa cười ha ha, "Trêu anh thôi a ha ha ha ha ha-- "
Bạn trai sợ ma, thật đáng yêu nha.
Không có phim hay để xem, hai người liền tay trong tay đi dạo trong khu trung tâm mua sắm.
Vào khu trung tâm mua sắm, đi qua một cửa hàng bán đồ lót, Lisa nhớ tới chính mình nên đổi nội y, nhưng lại ngại mua trước mặt Jungkook, quay đầu lại nói với Jungkook: "Anh ra bên ngoài mua giúp em một ly trà sữa hương việt quất nhé."
"Được!" Jungkook tuân lệnh, quay đầu đi ra bên ngoài.
Đi được vài bước, lại quay đầu lại, "Anh sẽ trở lại nhanh thôi, em đứng yên ở đó đừng đi lung tung."
"Vâng!"
Jungkook chân trước vừa đi, Lisa vội vàng nhanh như mèo tiến vào cửa hàng bán đồ lót.
Lisa chọn cái màu trắng và một cái màu xanh nhạt, sau đó vào bên trong mặc thử.
Chị gái nhân viên hướng dẫn ở bên ngoài nói: "Mỹ nữ, cần chị vào giúp em điều chỉnh một chút không?"
"Không cần không cần!" Lisa mỗi lần mua nội y đều sẽ đụng phải chị gái muốn vào giúp cô mặc, rất thẹn thùng a!
Bởi vì lo lắng Jungkook rất nhanh sẽ trở lại, Lisa đơn giản mặc một chút, cảm thấy thích hợp, liền nhanh chóng cởi ra, mặc quần áo tử tế cầm lấy bỏ chạy ra bên ngoài đến quầy thu ngân thanh toán.
Đang chuẩn bị thanh toán, Jungkook đã cầm ly trà sữa đi đến, "Không phải là kêu em đứng yên một chỗ chờ anh à, hại anh tìm nửa ngày."
Mặt Lisa có hơi nóng, "Ách... Em mua ít đồ."
Jungkook đi tới, liếc qua trên quầy, "Trả tiền à?"
Lisa: "Còn... Chưa có..."
Nói, liền chuẩn bị lấy túi tiền ra.
Jungkook nhanh hơn cô một bước, đưa thẻ qua, "Anh mua cho em."
Nói xong, mặt mày mỉm cười nhìn Lisa, "Nhưng mà Lisa, em xác định cỡ này, em có thể mặc được?"
Ánh mắt nhìn lướt qua ngực Lisa, vui vẻ trong mắt sâu hơn, "Em hẳn là mặc A đúng không?"
Lisa bỗng dưng trợn to hai mắt, "Anh đừng có nói bậy! Em đều là B!"
Jungkook cười không ngừng lại được, "Không giống lắm Lisa."
Trước quầy hai chị gái nhân viên bán hàng không nhịn được đứng ở đằng kia cười trộm.
Lisa xấu hổ không ngừng, kiễng chân gắt gao che miệng Jungkook, "Anh phiền chết đi được, không cho phép anh nói bậy!"
Jungkook nhìn cô, giữa lông mày tràn đầy ý cười.
...
Gần tới mười giờ, Jungkook đưa Lisa về nhà.
Ở cửa tiểu khu, Jungkook một bộ dáng rất chăm chú cùng Lisa thương lượng, nói: "Em nói xem, anh có nên đi gặp mẹ em không?"
Lisa sững sờ, ngay lập tức vội vàng lắc đầu, "Đừng! Nếu mẹ em đuổi anh ra thì phải làm sao bây giờ?!"
Jungkook: "..."
Trước khi về nhà, Lisa và Jungkook ôm một hồi, hôn nhiều lần, hai người mới lưu luyến không rời tách ra.
Có thể là bởi vì tốt nghiệp, Lisa trở nên dính Jungkook hơn trước kia, hận không thể ngày ngày cùng anh ở chung một chỗ.
Một đường chậm chạp trở về nhà, mở cửa, ba mẹ còn đang ở trong phòng khách xem ti vi.
Lisa vội vàng kêu một tiếng, "Ba, mẹ."
Nhưng mà vừa dứt lời, liền phát hiện không khí trong nhà có chút không thích hợp.
Theo bản năng nhìn qua hướng ba.
Marco đang muốn nháy mắt ra hiệu với cô, Chitthip nghiêng đầu trừng mắt với ông một cái.
Marco sợ hãi, lập tức rủ đầu xuống.
Chuông cảnh báo trong lòng Lisa lập tức vang lên, đứng ở cửa, nhìn mẹ, một cử động cũng không dám.
Chitthip liếc nhìn cô một cái, nói: "Ngẩn ra đó làm cái gì? Còn không mau thay giày rồi vào!"
Lisa vừa nghe ngữ khí của mẹ, liền biết việc lớn không tốt, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi lạnh.
Thay dép cùng với trái tim run rấy, khẩn trương đi đến trước mặt mẹ.
Chitthip nhìn cô, trầm mặc một hồi lâu, cuối cùng mới mở miệng, "Lisa, lá gan của con rất lớn đúng không, hả?"
Lisa cắn môi, khẩn trương nhìn Chitthip, "Mẹ..."
"Tuổi còn nhỏ mà đã học người khác yêu đương? Con nói cho mẹ nghe một chút, con biết cái gì? Hả? Con thì biết cái gì? Còn dám thông đồng với ba để gạt mẹ? Trong mắt con có còn coi mẹ là mẹ không?!"
"Mẹ xin lỗi... Xin lỗi..." Lisa bị mẹ mắng, sợ tới mức nước mắt rơi xuống.
Marco thấy con gái khóc, lập tức đứng lên, đỡ vai con gái, nhìn Chitthip nói: "Bà này, vừa rồi không phải đã đồng ý rồi sao, còn dọa sợ con bé làm cái gì vậy?!"
Lisa nghe vậy sửng sốt, không thể tin được nhìn ba mình.
Marco vỗ vai cô, an ủi nói: "Con ngoan, đừng sợ, mẹ con chính là miệng dao găm tâm đậu hủ, vừa rồi ba đã nói chuyện của con và Jungkook cho bà ấy, bà ấy đồng ý rồi."
"Hừ, cái ông này! Tôi đồng ý khi nào? Đừng có nói bậy!" Chitthip vốn đang muốn giáo huấn con gái một trận, nhưng chồng mình lại một lòng che chở cho con gái, trong lòng khí không thuận, ngẩng đầu nhìn Lisa nói: "Con đừng vui mừng quá sớm, vừa rồi ba con nói với mẹ Jungkook vì con mà nỗ lực học tập, nếu cậu ta thật sự có thể đậu đại học tốt, mẹ miễn cưỡng không ngăn trở các con, nhưng nếu cậu ta không thi đậu đại học, đến lúc đó con cũng đừng trách mẹ cầm gậy đánh uyên ương."
Lisa vội nói: "Jungkook thi rất tốt, anh ấy khẳng định thi rất tốt."
Chitthip nhàn nhạt " Ừ " một tiếng, "Cái đó nói sau."
......
Ngày có thành tích thi đại học, thời gian còn chưa tới, Lisa đã bị mẹ mạnh mẽ túm đến trước máy tính, kêu cô nhanh chóng mở websites tra điểm ra.
Từ sau khi Lisa thi đại học xong, liền tận lực khắc chế chính mình không nghĩ tới chuyện điểm thi.
Nhưng đến lúc ngồi ở trước máy vi tính, mở ra trang tra điểm, bỗng nhiên vô cùng khẩn trương, trái tim liên tục đập thình thịch thình thịch, dường như có thể nhảy ra từ cổ họng.
Lisa học hành nhiều năm như vậy, còn chưa từng khẩn trương như vậy bao giờ.
"Còn có ba phút, còn có ba phút là có điểm!" Chitthip cũng khẩn trương, ở bên cạnh không ngừng xem đồng hồ.
Marco đứng ở cửa phòng ngủ Lisa, nhíu mày, nói với Chitthip: "Bà đừng có ngồi ở đó nữa, bà ngồi chỗ đó không phải là làm tăng thêm áp lực cho Lili à?"
Chitthip nói: "Đều đã thi xong rồi, mặc kệ thi thành cái dạng gì, đều phải đối mặt, cái gì mà tăng thêm áp lực!"
Tay chân Lisa lạnh lẽo, vẫn không nhúc nhích mà sững sờ ngồi ở chỗ đó.
Một phút trước khi tra điểm, cô bỗng nhiên nhịn không được hỏi một câu, "Mẹ, nếu con không thi đậu Thanh Hoa, thì sẽ thế nào?"
Mẹ vẫn luôn đặt hy vọng rất lớn vào cô, từ nhỏ đến lớn, cô sợ nhất chính là đối mặt với ánh mắt thất vọng của mẹ.
Cô khẩn trương nhìn bà, đầu ngón tay lặng lẽ bấm vào da thịt.
Chitthip nhìn vẻ mặt khẩn trương của con gái, trong lòng bỗng nhiên có chút đau lòng, bà dịu dàng sờ đầu con mình, mặt mày hàm chứa ý cười, "Có thể thế nào? Thi đậu trường gì thì học trường đấy thôi, con nỗ lực như vậy, chẳng lẽ mẹ còn trách con sao?"
Trái tim Lisa treo lủng lẳng, nghe thấy những lời này của Chitthip, rốt cuộc thoáng rơi xuống, áp lực tức khắc nhẹ đi không ít.
Cô quay đầu, bình ổn hô hấp, ở websites tra điểm, nhập chính xác số báo danh của mình vào......
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com