Chap 39
Thật ra Lisa rất tin tưởng Jungkook.
Cô tin anh sẽ không bắt cá hai tay, tin anh vẫn còn thích cô nữa.
Cho nên anh vừa giải thích, tâm trạng cô đã khá hơn nhiều.
Nói đến đó, chủ yếu tức giận vẫn là do Jungkook không giải thích được tại sao bỗng trở nên lạnh nhạt.
Trước kia Lisa cảm thấy chính mình không có mấy tính khí nhỏ của bạn gái, nhưng qua việc này, mới phát hiện thật ra chính mình cũng có.
Sẽ tức giận.
Cũng sẽ... Ghen.
Bọn Từ Hải đã gọi điện thúc giục nhiều lần.
Ăn lẩu cừu.
Lúc Jungkook đưa Lisa tới, cả một bàn lớn, trừ mấy người trong phòng ngủ của Jungkook, còn có mấy nam sinh trong lớp, nữ sinh cũng có.
Từ Hải để lại cho Jungkook hai vị trí.
Thấy Jungkook vào, vội vàng đứng lên vẫy tay với anh, "Tranh ca, ở bên này!"
Ngồi bên phải vị trí Từ Hải giữ lại cho Jungkook, chính là Tzuyu.
Tzuyu không học cùng một lớp với Jungkook, nhưng bởi vì Từ Hải đang theo đuổi cô ta, cho nên mới mời tới đây.
Tzuyu vốn không muốn đến, nhưng trong lúc vô tình nghe bọn họ nói có cả Jungkook, vì vậy mới đồng ý.
Hôm nay Tzuyu cố ý ăn mặc thật đẹp. Lúc mới tới, các nam sinh cũng khen cô ta xinh đẹp.
Tzuyu quả thật rất xinh xắn, tóc dài phất phới, rất điềm đạm nho nhã.
Ngồi bên trái Tzuyu là Từ Hải, bên phải là hai chỗ trống.
Lúc nhìn thấy Jungkook bước vào, trong lòng mong đợi anh đến ngồi bên cạnh cô ta.
Nhưng mà Jungkook làm sao có thể.
Anh để Lisa ngồi bên cạnh Tzuyu, còn chính mình thì ngồi bên cạnh Lisa, bên tay trái là Tạ Nguyên.
Trong lòng Tzuyu bỗng nhiên mất mát, gắt gao cắn môi.
"Jungkook, đây là vợ cậu đó à?" Trong lớp có mấy nam sinh chưa từng gặp Lisa, không khỏi tò mò.
Jungkook ôm vai Lisa, nhướng mày cười, "Đúng vậy, vợ của tôi đấy."
Mỗi lần Jungkook giới thiệu Lisa với người khác, luôn cảm thấy vô cùng kiêu ngạo vô cùng tự hào.
Các nam sinh lộ ra ánh mắt hâm mộ, "Ôi, có vợ thì thôi đi, đã vậy còn xinh đẹp như thế, muốn cẩu độc thân như bọn tôi phải sống thế nào đây."
Jungkook cười nhạo, "Thì tìm một người thôi."
"Tìm không ra."
Lisa được khen xinh đẹp, cúi đầu, có hơi ngại ngùng cười.
Sau khi ăn xong, Từ Hải còn bao một phòng ở KTV, mời mọi người đi hát.
Ngũ âm của Jungkook không đầy đủ, nên chỉ ngồi một chỗ uống rượu với mọi người.
Lisa lặng lẽ nhéo thắt lưng anh, nháy mắt với anh. Ý là không cho anh uống nhiều.
Jungkook là nghe lời vợ nhất, lại có người rót rượu cho anh, liền từ chối nói: "Không được, đau đầu."
Mọi người khuyên anh, cũng không cần uống nữa.
Ngược lại Lisa rất thích hát, nhưng đêm nay nhiều người, lại không quen, cô không thể không biết xấu hổ mà hát, chỉ ngồi tại chỗ với Jungkook.
Trong lúc đó cha gọi điện thoại cho cô, cô cầm lấy di động ra bên ngoài nhận.
Lisa vừa đi ra ngoài, Sana liền trêu ghẹo Tzuyu đến bên cạnh Jungkook ngồi.
Tzuyu hơi ngượng ngùng, bị Sana đẩy, ỡm ờ chen đến bên cạnh Jungkook.
Jungkook không uống rượu, đang chơi xúc xắc với mọi người.
Tzuyu ngồi ở bên cạnh, nũng nịu hỏi: "Cái này chơi như thế nào vậy?"
Giọng cô ta dịu dàng, hỏi Jungkook.
Nhưng mà Jungkook giống như là không nghe thấy, căn bản không có phản ứng lại cô ta.
Ở đối diện Từ Hải nghe thấy, vội vàng giải thích cách chơi cho Tzuyu một cách nhiệt tình.
Tzuyu cười cười, tâm trạng lại rất mất mát.
Ở bên cạnh Sana mặt không đổi sắc đẩy Tzuyu một cái, muốn để Tzuyu ngồi gần Jungkook thêm một chút.
Cô ta đẩy như vậy, Tzuyu khẽ hô một tiếng, thân thể đột nhiên ngã trên người Jungkook.
Jungkook không nghĩ tới cô ta sẽ té lại đây, bả vai bị đè ép một cái.
Anh nhíu mày, lập tức từ trên ghế salon đứng lên.
Lisa đứng ở cửa, đúng lúc trông thấy một màn này.
Cô trông thấy Sana đẩy Tzuyu, là cố ý ngã trên người Jungkook.
Cô mím môi, sắc mặt không vui.
Jungkook đột nhiên đứng lên, mọi người đồng loạt ngẩng đầu, hỏi: "Sao vậy?"
Jungkook nói: "Không còn sớm nữa, tôi phải đưa vợ tôi về kí túc xá đây, mọi người chơi vui vẻ nhé."
Nói xong, cũng mặc kệ cái khác, đi tới cửa.
Duỗi tay kéo lấy tay Lisa, chân bước về phía trước, hai người cùng rời đi.
Trên đường về kí túc xá.
Hai bên đường trồng đầy cây đại thụ cành lá xum xuê, đèn đường màu da cam chiếu xuống xuyên qua những nhánh cây, trên mặt đất hiện lên hai hình bóng rất dài. Hai tay nắm chặt.
Lisa nghĩ tới một màn vừa trông thấy, tâm trạng không được dễ chịu, nhịn không được nói với Jungkook: "Nữ sinh vừa rồi, anh cách xa cô ta một chút."
Jungkook sững sờ, còn chưa mở miệng, lại nghe thấy Lisa nói: "Cô ta có ý với anh."
Jungkook nghiêng đầu, nhìn Lisa.
Bước chân hai người thong thả, Lisa nhìn anh một cái, nói: "Vừa rồi em nhìn thấy, cô ta cố ý ngã lên người anh."
Jungkook lại sững sờ. Anh thật sự không nghĩ tới.
Vội nói: "Yên tâm đi, anh không có quen biết cô ta. Là Từ Hải thích cô ta."
Lisa gật gật đầu, "Ừ" hai tiếng.
Jungkook đưa Lisa về ký túc xá.
Con đường mòn đối diện kí túc xá, Jungkook ôm Lisa, không muốn tách ra, nói: "Lisa, chờ học xong năm nhất, hai chúng ta ra bên ngoài ở đi."
Lisa ngẩn người một lúc, ngẩng đầu lên.
Jungkook cúi đầu, nhìn mắt cô, nói: "Bây giờ anh họ đã dọn ra bên ngoài ở chung với Jisoo. Khỏi phải nói hai người có bao nhiêu hạnh phúc."
Lisa lại ngẩn ra, có chút kinh ngạc, "Không phải là trường học không cho ở bên ngoài sao?"
"Ai nói, trên có chính sách, dưới có đối sách. Rất nhiều người đến năm hai đã không ở nội trú nữa rồi." Jungkook nói.
Lisa còn chưa nghĩ tới vấn đề này.
Nếu ở cùng với Jungkook, không phải là ở chung sao?
Cô có hơi sợ, lắc đầu nói: "Đợi đến lúc đó rồi hãy nói, anh để em suy nghĩ đã."
Vừa dứt lời, Jungkook liền hỏi cô, "Lisa, có phải em sợ không?"
Mặt Lisa cứng đờ, "Em... Em sợ cái gì?"
Jungkook nhìn cô một cái thật sâu, không lên tiếng, lại bật cười, "Sợ cái gì, bản thân em không biết sao?"
Tâm tư của Lisa bị đâm thủng, sắc mặt hơi lúng túng, đưa tay đẩy lồng ngực anh, nói: "Anh mau về đi, lát nữa Hội Học Sinh sẽ đến kiểm tra phòng ngủ đó."
Jungkook nhướng mày cười, "Không sao, có anh họ ở đó."
Lisa ngẩn ra, mới nhớ tới anh họ Kim là chủ tịch Hội Học Sinh.
Bình thường sinh viên đi kiểm tra phòng ngủ kí túc xá đều là người của Hội Học Sinh, thảo nào Jungkook dám nói muốn chuyển ra ngoài ở.
Lisa lại nhẹ nhàng kéo ống tay áo của Jungkook, mềm giọng nói: "Anh đi về trước đi, chuyện này để cho em suy nghĩ đã."
Jungkook "Ừ" một tiếng, thuận tay kéo Lisa vào trong lòng, một tay ôm eo cô, một tay ôm gáy, cúi đầu hôn xuống.
Lisa "Ưm" một tiếng, vô thức nâng tay lên, nhẹ nhàng ôm ngang hông Jungkook.
Hai người trốn bên con đường mòn bên ngoài kí túc xá, hơn nữa lúc này đã rất khuya, trên đường không có người nào.
Vừa mới bắt đầu Jungkook rất dịu dàng, có lẽ là do uống một chút rượu, hôn nhẹ, khí nóng trong người liền dâng lên.
Anh bước lên phía trước hai bước, nhấn Lisa lên cành cây ở bên đường, dán thân thể lên, vốn là nụ hôn dịu dàng đột nhiên trở nên dồn dập. Công thành chiếm đất.
Lisa bị hôn đến không chống đỡ được, không thở nổi.
Theo bản năng cô muốn đẩy Jungkook ra. Nhưng anh lại càng ôm cô chặt hơn. Chặt như vậy, dường như muốn ấn cô vào trong thân thể của anh.
Jungkook suýt nữa thì khống chế không nổi.
Qua rất lâu, cuối cùng mới buông lỏng Lisa ra.
Hai người ôm nhau cúi đầu thở dốc.
Lại qua một lúc lâu, hơi thở hổn hển cuối cùng mới ổn định lại.
Mặt Lisa vô cùng nóng, mở miệng nói: "Anh mau về đi, em cũng phải về đây."
Jungkook gật gật đầu, "Ừ" một tiếng.
Từ trong góc kín anh dắt Lisa đi ra, qua đường cái ở sân trường, đưa Lisa đến cửa kí túc xá, "Trở về đi, nghỉ ngơi thật tốt."
Nụ hôn vừa rồi của Jungkook, làm cho tim của Lisa đến bây giờ vẫn còn đập nhanh. Bọn họ đã ở cùng một chỗ lâu như vậy, nhưng Jungkook chưa từng kịch liệt giống như vừa rồi.
Anh thậm chí...
Mặt Lisa đỏ bừng, xoay người bước vào kí túc xá.
Jungkook vẫn luôn đứng ở cửa nhìn cô, cho đến khi không nhìn thấy người nữa, mới xoay người rời đi.
Lisa trở lại ký túc xá, ba người trong phòng ngủ đều chưa ngủ.
Sumin và Jihyo ở trên giường chơi di động, còn Soyeon ngồi ở trước bàn gõ bàn phím.
Lisa vừa về đến, ba người đồng thời quay lại nhìn cô, "Lisa, cậu không sao chứ?!"
Lisa hừ hừ, nói: "Mấy người các cậu, gạt tớ là đi ăn thịt nướng, chuyện này định tính như thế nào?"
Cả ba người đều sửng sờ, sau đó đồng thời nở nụ cười ha ha ha.
"Tớ nhìn hai người các cậu là biết ầm ĩ không nổi, Jungkook nhà cậu thật sự quá nghe lời cậu." Soyeon nói, tầm mắt lại trở lại trên máy vi tính, vừa gõ bàn phím, vừa hỏi: "Nhưng mà, cậu có hỏi cậu ấy rốt cuộc gần đây đang bận cái gì không?"
Lisa ngồi trên ghế thay giày, nói: "Có hỏi, gần đây anh ấy rất bận, mỗi ngày đều ngồi ở thư viện."
"Sao? Jungkook của cậu yêu học tập như thế à?" Từ trong tấm màn màu hồng phấn Sumin thò đầu ra, tò mò hỏi một câu.
Lisa nhịn không được cười, bỏ giày đã thay vào trong tủ giày, nói: "Gần đây anh ấy đam mê thiết kế, đang tự học."
Lisa đổi giày, bò lên trên giường lấy đồ ngủ xuống, bưng chậu cầm lấy khăn lông vào phòng tắm tắm rửa.
Trời có hơi lạnh, tắm rửa xong đi ra, nhanh chóng giặt đồ lót sạch sẽ, sau đó chạy ra, đóng cửa ban công lại, bò lên trên giường.
Vừa lên giường, liền vén chăn lên, cả người chui vào.
Ở dưới Soyeon còn đang gõ bàn phím, Lisa nghiêng người nhìn cô nàng, "Vi, cậu vẫn đang viết à? Cậu đã viết cả ngày rồi. Trời lạnh, vẫn nên lên giường sớm một chút."
"Không sao, chương mới tớ còn chưa viết xong, viết xong liền lên giường."
Lisa cũng không khuyên nữa, nằm ở trên giường lại nghĩ tới lúc Tzuyu cố ý ngã lên người Jungkook.
Cô mất hứng bĩu môi, nói: "Tớ nói cho các cậu nghe chuyện này."
"Chuyện gì vậy?"
Lisa đáp: "Hôm nay là sinh nhật của bạn cùng phòng Jungkook, vừa rồi bọn tớ đi ăn cơm, đi KTV hát, mấy nam sinh, còn có hai nữ sinh lớp bọn họ. Jungkook không hát, ngồi một chỗ chơi xúc xắc với mấy nam sinh, lúc đó ba tớ gọi điện thoại cho tớ, tớ ra ngoài nghe điện thoại, lúc trở về, thì thấy một nữ sinh ngồi bên cạnh Jungkook, còn cố ý dựa vào người Jungkook."
Lisa càng nói càng có chút tức giận, đáp: "Các cậu nói xem nữ sinh kia đang nghĩ cái gì? Cô ta không phải không biết Jungkook có bạn gái."
Sumin nghe vậy, đột nhiên từ trên giường bật dậy, "Trời đất ơi, trà xanh! Lisa, cô ta chính là có ý đồ muốn cướp người đàn ông của cậu."
Lisa nhíu mi, "Tớ cũng phát hiện ra."
Soyeon nói: "Đối phó với loại người như vậy, biện pháp tốt nhất chính là dạy dỗ cô ta một trận. Lisa, cậu nghe tớ, lần sau cô ta còn dám như vậy, trước hết đi lên tát cho cô ta một cái, ngàn vạn lần đừng giữ lại mặt mũi cho cô ta. Không cho cô ta biết rõ lợi hại, cô ta sẽ không coi cậu ra cái gì."
Từ trên giường Jihyo leo xuống uống nước, nói: "Ôi, tớ muốn nói, cũng do Jungkook nhà cậu quá đẹp trai, coi như cậu ấy không có cái tâm tư đó, nhưng khó khăn ở chỗ là có cô gái vội vàng muốn tiến tới. Khu rừng lớn, thật đúng là cái quái gì cũng có."
Trong lòng Lisa có chút phiền.
Cũng không phải là không tin Jungkook, chỉ là cảm thấy có cô gái đánh chủ ý lên bạn trai mình, rất bực mình.
Đột nhiên có chút không thích gương mặt trêu hoa ghẹo nguyệt của Jungkook, không có việc gì thì đẹp trai như vậy để làm chi?
Bây giờ cô hận không thể đem giấu đi cái người phiền phức là Jungkook!
Thời gian một ngày rồi lại một ngày, trôi qua rất nhanh.
Kể từ khi Lisa biết mỗi ngày Jungkook đều ngổi ở thư viện, cũng thay đổi thói quen cả ngày ở trong phòng ngủ của mình, bắt đầu ngày ngày theo Jungkook chạy tới thư viện.
Nghĩ tới cũng thật thú vị. Trước đây lúc học trung học, là Jungkook theo Lisa chạy tới thư viện, hiện tại đảo lại, đổi thành cô theo Jungkook chạy tới thư viện.
Ngồi ở trong thư viện, Lisa không khỏi cảm thán nói: "Sau khi lên đại học, hình như em trở nên lười biếng hơn."
Lười học tập, lười giao tiếp, trừ lên lớp, thời gian còn lại không phải cùng Jungkook hẹn hò thì cũng là ở trong phòng xem phim rồi ngủ rồi lại ăn.
Cô đều nghĩ không ra, tại sao cô lại trở nên lười đến thế?
Không lẽ hơn chục năm kiếp sống học tập trước khi lên đại học, đã dùng hết toàn bộ nhiệt tình của cô rồi?
Jungkook cười nói: "Lười thì cứ lười thôi."
"Vậy không được, về sau không tìm được công việc thì phải làm sao bây giờ?" Lisa lắc đầu, nói.
Jungkook nói: "Không tìm được công việc thì sao, tìm không được thì anh nuôi em."
Lisa cong môi cười, lại gần kéo lấy tay Jungkook, đầu gác lên vai anh, nhỏ giọng nói: "Vậy cũng không được, em muốn được làm việc."
"Làm việc thì có thể, nhưng mà em không cần phải áp lực." Jungkook nói.
Lisa ngẩng đầu cười nhìn Jungkook, "Có một người bạn trai có tiền đồ thật tốt, có thể yên tâm làm một con sâu gạo rồi."
Jungkook cúi đầu cười, cúi người khẽ hôn lên môi cô một cái, "Vợ, ngoan."
...
Lisa rảnh rỗi cả một học kỳ, tới gần cuối kỳ, cuối cùng mới từ từ tìm lại được trạng thái lúc học cấp ba, mỗi ngày liều mạng liều mạng học tập.
Tục ngữ nói, lâm trận mài thương, ít nhiều cũng sáng*.
Bản thân Lisa có nền tảng học tập, kiểm tra cuối kỳ đã ôn tập trước nửa tháng, cuối cùng thành tích cũng không tính là quá kém, trong lớp thi được hạng bốn.
Lúc có thành tích, thì đã được nghỉ đông.
Mẹ cô vẫn còn như lúc cao trung, quản thành tích của cô. Lúc nghe được Lisa chỉ thi được hạng bốn trong lớp, vẻ mặt lập tức không tốt.
Khi đó đang dùng cơm, Chitthip để đũa xuống giáo dục cô, nói: "Con như vậy là thế nào đây? Từ trước đến giờ kiểm tra đều là hạng nhất toàn trường, vừa lên đại học, mới có một học kỳ, con đã rớt xuống hạng bốn cho mẹ? Con nói đi, rốt cuộc con đến trường có học cho đàng hoàng không hả?!"
Lisa mím môi, đáp: "Mẹ, đại học lại không giống với cao trung. Lúc học cao trung, nền tảng của mọi người cao thấp không đều, nền tảng của con khá hơn một chút, cho nên mỗi lần thi đều rất tốt. Nhưng đại học lại không giống như vậy, tất cả mọi người đều là học bá, đều là dựa vào bản lĩnh của chính mình thi đậu Thanh Hoa, người này giỏi còn có người giỏi hơn, ngoài trời còn có trời cao hơn, con thì tính là cái gì."
Chitthip không tin tưởng lắm liếc nhìn cô một cái, "Đúng không?"
"Đúng vậy, bạn học cùng lớp của con ai cũng rất lợi hại, có nhiều người điểm thi đại học còn cao hơn cả con." Lisa vội vàng gật đầu không ngừng.
Marco nói: "Ôi trời, con bé cũng đã lên đại học rồi, bà còn quản con bé nhiều như vậy làm cái gì. Vả lại, hạng bốn cũng không tệ mà."
Chitthip chỉ Lisa một cái, "Nha đầu này, học kỳ sau thi tốt hơn cho mẹ. Đừng tưởng rằng lên đại học là có thể buông thả, như vậy thì không tìm được việc làm đâu, biết chưa?"
Lisa vội vàng gật đầu, "Vâng con biết rồi, mẹ."
Chơi cả một học kỳ, học kỳ sau, cô cũng biết cố gắng.
Nếu đã như vậy, Chitthip cũng không trách Lisa nữa.
Nào ngờ buổi chiều lúc bà đi ra ngoài thì gặp được dì Lee.
Hai người đứng nói chuyện phiếm, Chitthip chợt nghe dì Lee nói, cuối kỳ Jungkook thi được hạng nhất toàn khoa.
Chitthip liền kinh ngạc. Vừa vui vừa giận. Vui là vì, con rể tương lai của bà có tiền đồ! Giận là, nha đầu Lisa lại không biết thua kém như thế!
Khi về nhà, Lisa đang ngồi ở phòng khách gọi video với Soyeon.
Chitthip vừa vào nhà, giày cũng chưa thay, đã lớn tiếng rống, "Lisa, cái con nha đầu kia, con là làm gì đây hả! Jungkook người ta bây giờ thi được hạng nhất toàn khoa, còn con thì chỉ được hạng bốn trong lớp?!"
Lisa nghe thấy Chitthip lại bắt đầu nói chuyện thi cử, đầu lập tức đau, vội vàng cúp video với Soyeon.
Lúc Chitthip thay giày xong đi qua, từ trên ghế sofa nhanh chóng đứng lên quy củ, hai tay chắp sau lưng, chuẩn bị tiếp thu dạy dỗ.
Chitthip đi qua, đưa tay chọc vào gáy của Lisa, nói: "Con nói thật cho mẹ nghe, rốt cuộc ở trường có nghiêm túc học tập không? Con nói cái gì mà người này giỏi còn có người giỏi hơn ngoài trời còn có trời cao hơn, hình như Jungkook người ta nền tảng đâu có hơn con? Người ta lên đại học, làm thế nào mà đã trổ ra hết tài năng rồi?"
Lisa sờ trán, nói lầm bầm: "Anh ấy thông minh mà."
"Thằng bé thông minh, vậy con không thông minh à? Lisa, con không cố gắng cho tốt, kéo xa khoảng cách với Jungkook, cẩn thận về sau người ta không cần con nữa cho xem."
Lisa nhíu nhíu mày, "Mẹ, mẹ đang nói gì vậy. Jungkook sẽ không như thế đâu."
"Hừ hừ, đàn ông đều thích phụ nữ ưu tú, con đừng có quá tự tin. Mẹ đã nói với con, Lisa, Jungkook là con rể mà mẹ rất hài lòng, dáng dấp đẹp trai, lại ưu tú, đứa trẻ như vậy, có đốt đèn lồng cũng khó tìm, con phải nắm chắc cho mẹ."
Chitthip nói, lại trừng Lisa một cái, quay đầu đi lên lầu.
Lisa sững sờ đứng tại chỗ, cả người đều có chút ngốc rồi?
Trời ạ, vừa rồi là mẹ của cô à?
Trước kia thì phản đối cô quen với Jungkook, hiện tại lại khen Jungkook sắp lên tận trên trời? Còn lo lắng Jungkook không cần cô?
Trời đất ơi, người vừa rồi, có lẽ là có người giả làm mẹ rồi.
Thật ra cũng không thể trách Chitthip thay đổi lớn đến vậy.
Người làm mẹ, ai mà không hy vọng con rể mình là người có tiền đồ có bản lĩnh chứ.
Tình huống trong nhà Jungkook cũng đã ổn định, làm một chút biện pháp cứu vãn hình tượng công ty, hiện tại công ty lại từng bước khôi phục lại sản xuất, vả lại còn đang phát triển vững vàng.
Nhưng mà, không nói tới phần gia thế này.
Thì Jungkook từ một học tra lại có thể thay đổi thi đậu Thanh Hoa, kì kiểm tra đầu tiên của đại học lại được hạng nhất khoa, chỉ cần hai điểm này, cũng đủ làm cho Chitthip hài lòng.
Ban đêm, Chitthip suy nghĩ chuyện này trong lòng, ngủ không yên, duỗi tay chọc chồng mình, "Lão Manoban, tôi có chuyện này muốn nói với ông."
Marco đang ngủ mơ mơ màng màng, "Ừ" hai tiếng.
Từ trong chăn Chitthip ngồi dậy, nói: "Ông nói xem, chúng ta có nên để Jungkook và Lisa đính hôn trước không."
Marco đang mớ ngủ thì nghe được lời của vợ mình, mở to mắt ra, trong nháy mắt tỉnh táo.
Trở mình, nhìn Chitthip, dụi dụi đôi mắt, nhìn bà nói: "Này, tôi không nghe nhầm chứ? Bà mới vừa nói... Để cho Lisa và Jungkook đính hôn?"
Chitthip trịnh trọng, "Đúng vậy, có vấn đề gì không?"
Marco quả thực không thể tin được vào lỗ tai của mình, từ trong chăn ngồi dậy, vô cùng kinh ngạc nhìn vợ mình, nói: "Thì ra ngày mai mặt trời mọc hướng tây à?"
Chitthip trừng mắt nhìn ông, đưa tay đẩy ông một cái, "Nói cái gì vậy hả? Tình cảm của Lisa và Jungkook rất tốt, bây giờ đính hôn là cũng bình thường."
"Ách... Bình thường thì bình thường. Nhưng mà từ trong miệng bà nói ra lời này, thật sự không bình thường chút nào"
Chitthip tức giận đạp ông một cước, "Cái lão đầu tử này, cười nhạo tôi đúng không?"
Jungkook ưu tú như thế, bà là sợ người ta cướp đi của con gái. Nên mới vội vàng quyết định như thế.
Tuy Chitthip nói muốn để cho Lisa và Jungkook đính hôn trước, nhưng chuyện này do nhà gái nhắc tới, dù sao vẫn không thích hợp cho lắm.
Nhưng mà cũng đúng lúc, qua mấy ngày sau, lúc Marco và Jeon Junghyun ra ngoài uống trà, Jeon Junghyun đã chủ động nói đến chuyện này.
Hai người ăn nhịp với nhau, lập tức mời người đến chọn ngày tốt để đính hôn.
Thời gian nghỉ đông dài, liền định hai ngày đầu tiên của đêm ba mươi.
Đính hôn thêm đoàn niên, coi như là song hỷ lâm môn, vô cùng náo nhiệt.
Mặc dù chỉ là đính hôn, nhưng Lisa vẫn rất khẩn trương.
Ngày đi thử lễ phục đính hôn với Jungkook, Lisa lặng lẽ hỏi anh: "Đến lúc đó phải làm những gì? Thật sự là em không có một chút kinh nghiệm nào cả."
Jungkook liền bật cười, nắm tay cô, ý vui trên mặt không tan, "Anh cũng làm gì có kinh nghiệm, loại chuyện này cần phải có kinh nghiệm mới được à?"
Lisa: "..."
Lễ phục là Jeon gia bỏ tiền làm theo yêu cầu.
Rất đắt.
Lisa vốn định thuê một bộ là được, dù sao cũng không thể mặc mỗi ngày được.
Nhưng Jeon gia không đồng ý, muốn làm theo yêu cầu. Toàn bộ làm thủ công, bởi vì đẩy nhanh tốc độ, nên chi phí có hơi đắt đỏ.
Lisa cảm thấy có chút lãng phí, cũng đã từng nói qua với Jungkook.
Jungkook nói: "Ba anh nói, ông ấy chỉ có một người con dâu như vậy, không thể để em chịu uỷ khuất."
Lễ phục là màu hồng nhạt đơn giản.
Làn da của Lisa trắng, lại mảnh mai, mặc xong đi ra khỏi phòng thử đồ, Jungkook nhìn không chớp mắt.
Váy dài chạm đất, tóc dài xoã tung trên vai.
Cô hơi thẹn thùng, màu hồng nhạt khẽ hiện lên trên gò má, bước từng bước đến trước mặt Jungkook, nhẹ giọng hỏi anh, "Đẹp không?"
Jungkook kinh ngạc nhìn cô, một lúc lâu cũng không nói nên lời.
Lisa luôn luôn xinh đẹp, nhưng anh lại không biết được rằng, cô mặc vậy đi ra, không ngờ lại xinh đẹp đến thế.
Cả người giống như phát ra ánh sáng, như tiểu tiên nữ từ trên trời hạ phàm.
Một lúc lâu mới hồi phục lại được tinh thần.
Anh bước lên phía trước một bước, nhẹ nhàng ôm lấy eo cô, môi dán bên tai cô, dịu dàng nói: "Lisa, hôm nay anh mới phát hiện, cô gái mà anh muốn kết hôn, là một tiên nữ. Tại sao lại có thể đẹp đến như vậy?"
Lời tâm tình này của Jungkook, giống như mật đường, đều chất đầy trong trái tim của Lisa.
Đầu tựa lên ngực Jungkook, cong môi nở nụ cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com