Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 44

Ăn cơm trưa xong, Jaehyun đề nghị đi hát.

Jungkook vỗ xuống vai cậu, nói: "Tôi với Lili còn có việc không đi hát được. Các cậu đi chơi vui vẻ, hoá đơn tính cho tôi."

Jaehyun: "Ơ, thật sự không đi à? Thọ tinh à, anh không đi trấn giữ thì chúng em chơi thế nào?"

Jungkook bật cười, "Có cậu ở đó còn sợ không chơi nổi sao? Đi đi đi đi, mọi người chơi vui vẻ nhé!"

Bambam đến gần, "Ca, anh với chị dâu đi đâu vậy? Đang ban ngày, đừng nói là về tạo người đấy nhé."

Lisa nghe vậy, trong nháy mắt mặt nóng lên, mắc cỡ trốn ra sau lưng Jungkook.

Jungkook đá qua một cước, cười nói: "Cái tên vô liêm sỉ này, không biết giữ miệng gì cả!"

Nhưng mà lời Bambam nói cũng không sai, anh quả thật muốn về tạo người.

Từ nhà hàng đi ra, Lisa vẫn còn thẹn thùng bởi câu nói vừa rồi của Bambam, ngồi trong xe một lúc lâu cũng chưa nói gì.

Jungkook vừa lái xe, vừa cười, "Em xấu hổ cái gì? Không phải là tạo người sao."

Mặt Lisa đầy quẫn bách, "Em... Em đâu có xấu hổ."

Jungkook nghiêng đầu nhìn cô một cái, cười nói: "Mặt đỏ đến thế, còn nói là không xấu hổ?"

Tâm tư thẹn thùng bị vạch trần, Lisa tức giận trong lòng, nhịn không được nhéo một cái lên cánh tay Jungkook, tức giận nói: "Jungkook, anh bớt phiền đi."

Jungkook cười ha ha, tâm trạng vô cùng vui vẻ.

Trên đường cái bông tuyết lại bắt đầu rơi, Lisa nhịn không được mở cửa sổ xe, vươn tay ra, để cho bông tuyết bay xuống lòng bàn tay của cô, từng bông từng bông, rồi hóa thành nước.

Cô nằm sấp trên cửa sổ, cười vô cùng xán lạn.

Jungkook nghiêng đầu nhìn cô, khóe môi không tự chủ được cũng cong lên.

Tuyết rơi, trên đường cái, mặt đất trơn trợt, Jungkook lái xe rất chậm, Lisa vừa nghịch tuyết, vừa nói chuyện phiếm với anh.

Từ cao trung tới đại học, lại kể từ bây giờ tới tương lai về sau.

Nói chuyện về tương lai, dĩ nhiên là nói về con cái.

Jungkook hỏi Lisa, "Em thích con trai hay con gái?"

Lisa nói: "Em đều thích."

Jungkook nói: "Anh không thích, anh thích con gái, về sau con chúng ta đều là con gái."

Lisa cảm thấy kỳ quái, nghiêng đầu nhìn anh hỏi: "Tại sao vậy?"

Trọng nam khinh nữ không hiếm thấy, nhưng trọng nữ khinh nam giống Jungkook, sợ là rất ít.

Jungkook nói: "Con gái sẽ giống em, trông rất tốt. Hơn nữa con gái tri kỷ, không giống con trai, rất lì."

Khóe mắt Lisa giật giật, "Jungkook, anh đây là trọng nữ khinh nam."

"Anh chỉ thích con gái."

"Vậy nếu em sinh con trai thì sao?"

Jungkook nói: "Con trai anh cũng thích, chỉ cần là em sinh, anh đều thích."

Lisa: "..."

Nhàm chán lái xe, qua một lát, đột nhiên Jungkook nói: " Vợ, chúng ta đừng thảo luận con trai hay con gái nữa, chúng ta đến thảo luận số lượng đi."

Lisa ngẩn cả người, "Số lượng gì cơ?"

Jungkook nói: "Con đó, em nói xem chúng ta sinh một đứa mới tốt hay vẫn là sinh hai đứa mới tốt hay vẫn là sinh ba đứa mới tốt?"

Lisa: "..."

Lại còn ba đứa? Sao không dứt khoát để cô sinh luôn cả một đội bóng luôn đi??? Coi cô như heo mẹ vậy đó hả?

Hai giờ sau.

Lisa nhìn cây cối ngoài xe, hỏi: "Jungkook, rốt cuộc chúng ta định đi đâu vậy?"

"Nơi tốt." Jungkook thần thần bí bí không chịu nói.

Lisa nhịn không được liếc mắt.

Cô cũng biết là nơi tốt, nhưng rốt cuộc là nơi nào?

Ăn xong cơm trưa, từ nhà hàng đi ra, Jungkook nói với cô, muốn dẫn cô đến một nơi tốt, sau đó thì lái xe, một đường chạy hướng vùng ngoại thành.

Đã được hai giờ, còn chưa tới nơi.

"Vậy đại khái còn bao lâu chúng ta mới tới?" Lisa hỏi.

Jungkook trả lời: "Ừm, nửa giờ nữa."

Vừa nghe còn nửa giờ, lập tức Lisa tỉnh táo lại tinh thần.

Con người đều tò mò, Jungkook càng không nói cho cô biết đi đâu, thì cô lại càng muốn biết.

Cuối cùng, nửa giờ sau, Jungkook dừng xe bên lề đường.

Lisa nhìn xung quanh theo bản năng, lập tức cười hì hì, "Ồ? Chúng ta là đi du lịch à?"

Jungkook bật cười, "Đi du lịch cũng không ở chỗ này."

Nói, liền kéo ngăn tủ trước xe, từ bên trong lấy ra một cái hộp.

Lisa ngây người, tiến tới, "Cái gì vậy?"

Jungkook mở hộp ra, bên trong là một cái bịt mắt bằng lụa.

"..."

Dùng bịt mắt để làm chi?

Đương nhiên là dùng để che mắt.

Lúc Jungkook che mắt Lisa, Lisa chậm chạp cuối cùng cũng hiểu, cười hì hì nói: "Có phải anh lại chuẩn bị kinh hỉ không?"

"Ồ, cuối cùng thông minh rồi." Jungkook cười nói.

"Hôm nay rõ ràng là sinh nhật của anh, em nên chuẩn bị kinh hỉ cho anh mới đúng." Lisa có chuẩn bị quà cho Jungkook, nhưng bây giờ cô vẫn chưa thể lấy quà ra tặng.

Jungkook nói: "Kinh hỉ này của anh, là chúc mừng chúng ta kết hôn, coi như là sau khi chúng ta kết hôn, anh tặng cho em một món quà."

"Vậy em có thể đoán không?" Lisa hơi ngước đầu lên, tựa lưng vào ghế ngồi.

Đôi mắt của cô đeo bịt mắt, trước mắt một khoảng đen nhánh.

"Đoán đi, nhưng mà anh nghĩ là em sẽ không đoán ra đâu."

Lisa híp mắt suy nghĩ một chút, "Chẳng lẽ lại đưa em đi trượt tuyết?"

Jungkook cười, lắc đầu nói: "Có chút ý tưởng mới đó, Lisa."

"À, vậy chẳng lẽ muốn đưa em đi ăn thịt cừu nướng nguyên con?"

Lúc Lisa xem truyền hình, nhìn thấy người trong ti vi đang ăn cừu nướng nguyên con, nên nói với Jungkook một câu, cô cũng muốn ăn. Sau đó Jungkook liền nói với cô, lần sau đưa cô đi ăn.

Nghĩ tới, Lisa liền cảm giác mình đoán cũng được mười phần, cười vỗ tay, "Là ăn cừu nướng nguyên con, đúng vậy!"

Jungkook cười không ngừng được, "Nói em là vợ ngốc em còn không tin, ăn cừu nướng nguyên con, cần gì chạy xa đến thế, trong nội thành cũng không phải không có."

"Ách... Nói cũng phải."

Jungkook bất đắc dĩ lắc đầu, "Đừng đoán, lập tức sẽ biết."

Mười phút sau, Jungkook lái xe vào một khu biệt thự bờ biển.

Cả tiểu khu, toàn bộ đều là biệt thự tiêu chuẩn màu trắng. Trên cao là bầu trời xanh thẳm, cách đó không xa là bãi biển xanh ngắt.

Tiểu khu này, Jungkook vừa ý đã lâu.

Không phải bởi vì cái gì khác, cũng bởi vì vị trí cạnh biển.

Đương nhiên, biển ở đây với biển Tam Á không giống nhau, nhưng đều là nơi tốt có thể nghe thấy tiếng gió và tiếng sóng biển.

Jungkook lái xe đi thẳng về phía trước, cuối cùng dừng lại trước cửa nhà có biển số 208.

Xe dừng hẳn, Lisa vội hỏi câu, "Đến rồi?"

Jungkook "Ừ" một tiếng, "Đến rồi, nhưng mà vẫn chưa được tháo bịt mắt xuống."

Jungkook nói, liền rút chìa khoá xe ra, tháo dây an toàn, nhanh chóng xuống xe.

Lisa không nhìn thấy gì cả, chỉ tháo dây an toàn, ngoan ngoãn ngồi trên xe chờ Jungkook.

Jungkook đi qua, mở cửa xe ra, sau đó liền khom lưng, trực tiếp bế Lisa lên.

Theo bản năng Lisa ôm lấy cổ anh, "Đi đâu vậy?"

"Lập tức em sẽ biết."

Jungkook tặng cho Lisa một căn nhà, là dựa vào tiền mà anh cố gắng kiếm được để mua.

Tất cả trang trí trong phòng đều do chính anh thiết kế.

Ban đầu anh định đợi đến lúc sinh nhật 20 tuổi của Lisa thì đưa cho cô, nhưng mà, lúc đó vẫn chưa kiếm được nhiều tiền cho lắm, cứ vậy mà kéo dài tới hai năm.

Cũng may không tính là muộn, làm quà tặng kết hôn, lại càng hợp với tình hình.

"Em ngửi thấy mùi hoa mai." Lisa hít mũi một cái, nói ra.

Jungkook cười cười, "Ừ, có hoa mai."

Ở trong sân Jungkook có trang trí cây mai. Mùa đông lạnh như thế, cũng chỉ có hoa mai mới nở rực rỡ như vậy.

Jungkook ôm Lisa lên thềm, ngón tay nhẹ nhàng chạm lên máy kiểm tra vân tay bên cạnh cửa, "Tít" một tiếng, cửa kêu một tiếng rồi mở ra.

Lisa nghe thấy âm thanh, không khỏi ngẩn người một chút, "Đến rồi?"

Jungkook gật gật đầu, "Ừ, đến rồi."

Anh nói xong liền đặt Lisa xuống.

"Có thể tháo bịt mắt xuống chưa ạ?"

"Chờ một chút." Jungkook nắm tay Lisa đi về phía trước hai bước, sau đó đóng kín cửa phòng lại, cuối cùng mới nói: "Có thể tháo xuống được rồi."

Không biết vì sao, đột nhiên Lisa có chút khẩn trương.

Trên thực tế, lúc cửa vừa vang lên tiếng động, cô cũng đã có thể đoán được Jungkook muốn cho cô kinh hỉ gì.

Cô do dự mấy giây, hai tay khẽ run, chậm rãi lấy bịt mắt xuống.

Quả nhiên, vừa lấy bịt mắt xuống, đập vào mắt chính là một căn phòng lớn.

Là phong cách Jungkook tỉ mỉ thiết kế, lấy màu trắng là chủ đạo, đơn giản hào phóng.

Trên trần là một chiếc đèn treo thạch anh xinh đẹp.

Ghế sô pha là màu xanh nhạt Lisa thích nhất, bàn trà màu trắng, điêu khắc hoa văn cổ xưa.

Trong phòng khách trưng bày một ít chậu cây Lisa thích, trông xanh tươi tốt, tràn trề sức sống. Còn có mô hình người máy mà Jungkook thích, đặt ở trên tủ. Có búp bê Maruko mà Lisa thích, gối ôm, thậm chí cái ly. Còn có máy chơi game Jungkook thích.

Nhìn xung quanh phòng, tràn trề sức sống, lại tràn đầy hơi thở sinh hoạt.

Lisa kinh ngạc đứng tại chỗ, con mắt hồng hồng, một lúc lâu vẫn không thể nói câu nào.

Từ phía sau Jungkook nhẹ nhàng ôm lấy cô, thấp giọng hỏi: "Em có thích ngôi nhà anh chuẩn bị cho em không?"

Lisa vội vàng gật đầu, "Thích, rất thích."

Đây không chỉ là phòng ở, mà còn là ngôi nhà của bọn họ.

Cô đã kết hôn với Jungkook, từ nay về sau, đây chính là nhà của bọn họ.

Lisa quay đầu lại, rươm rướm nước mắt nhìn Jungkook, "Chuyện lớn như vậy, tại sao anh lại gạt em?"

Jungkook cong môi cười, "Bởi vì muốn cho em kinh hỉ đấy."

Trong lòng Lisa hạnh phúc ngọt ngào, nhào vào lòng Jungkook, hai tay ôm anh thật chặt, giọng nói mềm mại: "Jungkook... Chồng, em thật sự thích anh muốn chết."

Jungkook cúi đầu cười, "Anh cũng thích em, rất thích rất thích em."

Lisa đột nhiên ngẩng đầu lên, "Đúng rồi! Em cũng có cái này muốn tặng cho anh!"

Lisa để kinh hỉ cho Jungkook ở trong xe.

Lấy chìa khóa từ trong túi quần của Jungkook, đeo dép chạy ra bên ngoài.

"Có cần anh giúp không?" Ở phía sau Jungkook hỏi.

"Không cần!"

Lisa chạy đi, cầm chìa khóa mở cốp xe ra, bên trong đặt một cái cặp da nhỏ màu đen, là mấy ngày hôm trước cô để trong xe Jungkook.

Lisa ôm cặp da nhỏ vào nhà, Jungkook vội vàng đi tới giúp cô, "Ô, nặng vậy à, cái gì thế."

Lisa vỗ vỗ tay, cười nói: "Trước tiên anh đừng để ý tới, anh mang đến phòng bếp cho em với."

"Anh có thể mở ra xem không?"

Lisa cười trừng mắt, "Không thể, đã nói là kinh hỉ rồi mà."

Jungkook ai da một tiếng, "Được rồi được rồi được rồi, vợ nói làm cái gì thì làm cái đó."

Nói, liền chuyển cái cặp vào trong phòng bếp.

Lisa sợ lạnh, mùa đông lại không thích mở điều hòa, lúc Jungkook đang thu dọn liền nghĩ tới việc gắn hệ thống sưởi cho căn nhà.

Lisa mặc áo lông bên ngoài, bên trong mặc áo lông cừu, cho dù đã cởi áo lông, nhưng một lúc lâu trong phòng vẫn hơi nóng.

Áo lông của cô khá dày.

Ngược lại Jungkook rất nhẹ nhàng, chỉ một cái áo sơ mi trắng rất mỏng, cổ áo mở rộng hai nút, ống tay áo còn cuốn cao, lộ ra một đoạn cánh tay chắc khỏe.

Mở máy sưởi thì nóng, không mở thì lại lạnh.

Lisa có chút buồn bực nằm trên ghế sofa, hai chân đặt lên đùi Jungkook. Thấy Jungkook liên tục cúi đầu nhắn tin, nhịn không được đá anh một cái, "Jungkook, em nóng."

Jungkook đang xử lý một chút chuyện công tác, không ngẩng đầu, "Vậy thì cởi đồ ra."

Lisa: "..."

Cởi đồ? Bên trong không có cởi được đâu!

Mấy giây sau, Jungkook cất di động, đột nhiên cúi người, hai tay hơi cong, ấn ở trên sofa. Thân thể liền ở ngay trên người Lisa, Lisa ngửi thấy hương vị sạch sẽ mát mẻ tản ra từ trên người anh, không khỏi say mê.

Đột nhiên tay Jungkook chui vào vạt áo lông của Lisa, ánh mắt mập mờ cười, "Muốn anh cởi giúp em?"

Anh nói, bàn tay rộng lớn đã dọc theo eo thon của Lisa từng tấc hướng lên, phủ ở trước ngực mềm mại của Lisa.

Cách áo, Lisa vô thức cầm tay anh, giọng nói có hơi run, "Đừng... Đừng nháo."

Jungkook lại giống như không nghe thấy, ngón tay khép lại, nhẹ nhàng bóp, "Chậc, sao anh có cảm giác hình như nó lớn hơn một chút."

Đột nhiên trong đầu "Ầm" một tiếng, mặt Lisa đỏ bừng, vô thức đá anh một cước, tức giận nói: "Jungkook anh có phiền hay không."

"Còn xấu hổ à." Jungkook ôm chặt cô, nhịn không được bật cười một tiếng.

Lisa đang thẹn thùng lại càng nóng hơn, nói: "Jungkook, anh có cầm đồ em tới đây không? Em muốn thay đồ mỏng."

Jungkook ngẩng đầu lên, "À, quên rồi."

Lisa: "..."

Cuối cùng từ trên người Lisa Jungkook đứng lên, "Em chờ chút nhé, anh ra ngoài mua cho em."

Lisa cũng từ trên ghế sofa ngồi dậy, thuận tay vuốt lại đầu tóc lộn xộn, "Gần đây có bán không?"

"Anh lái xe đi, thuận tiện làm một chút chuyện."

Lisa suy nghĩ một chút, Jungkook đi mua đồ cho cô, vừa vặn cô cũng có thời gian chuẩn bị quà cho anh. Vì vậy gật đầu, "Vậy được, em chờ anh trở lại ăn cơm tối."

Jungkook "Ừ" một tiếng, tiến tới, đột nhiên giữ chặt đầu cô, nặng nề hôn xuống môi cô.

Thật sự là một nụ hôn rất nặng nề, môi Lisa đều bị hôn đến đau, tức giận nhéo anh một cái.

Jungkook cười ha ha, xoa đầu cô, mặt tràn đầy cưng chiều nói: "Vợ ơi anh đi đây."

Sau khi Jungkook đi, Lisa lại nằm lên ghế sofa.

Cầm lấy điện thoại mở phần mềm dạy nấu ăn.

Hôm nay cô định làm bánh sinh nhật cho Jungkook, nhưng cô chưa từng làm bánh sinh nhật.

Trên phần mềm có rất nhiều phương pháp, cô lướt xem một chút, bởi vì có kỹ năng nấu nướng, nên cũng không cảm thấy khó khăn lắm.

Cô xoay người từ trên ghế sofa đứng lên, đi vào phòng bếp, bận việc.

Trong cặp của Lisa chính là những vật liệu dùng để làm bánh ngọt, các loại nguyên liệu khuôn đúc, còn có một chai rượu đỏ cô thuận tiện lấy từ chỗ của cha.

Cô không hiểu biết nhiều về rượu, chỉ biết là cha cực kỳ yêu thích, hai ngày đầu đeo bám cha dai dẳng rất lâu, ông mới mang cả khuôn mặt đau lòng từ trong phòng chứa rượu lấy ra cho cô.

Trừ bánh ngọt và rượu đỏ, cô còn chuẩn bị cả nến.

Lisa muốn làm một bữa tối dưới ánh nến cho Jungkook.

Bữa tối?

Lisa ui da một tiếng, hai người bọn họ mới vừa chuyển qua đây, sợ là trong tủ lạnh không có đồ ăn?

Lisa vội vàng đi xem tủ lạnh.

Ha ha, quả nhiên trống rỗng.

...

Thời gian trước Jungkook hỏi Lisa sau khi tốt nghiệp muốn ở lại Bắc Kinh hay về quê.

Lisa nghĩ rất lâu, cuối cùng nói với anh, muốn về quê.

Mặc dù thành phố Jungkook và Lisa ở không thể bằng Bắc Kinh, nhưng cũng coi như là một thành phố lớn, trở lại đây, cũng không ảnh hưởng quá lớn đến sự nghiệp phát triển, quan trọng nhất là, có thể thường xuyên gặp được cha mẹ.

Lisa rất lưu luyến gia đình, cho nên Jungkook mua nhà ở bên này, tổng bộ công ty cũng dời lại đây, công ty mới thành lập trước đó không lâu, giai đoạn khởi bước, khó tránh khỏi có chút vấn đề.

Hạng mục Từ Hải phụ trách xảy ra chút vấn đề, Jungkook chạy tới xử lý, bận rộn đến gần sáu giờ mới kết thúc.

Jungkook vội vã về nhà, vừa xong việc, cầm lấy áo khoác chuẩn bị rời đi.

Từ Hải vội nói: "Jeon ca, hôm nay sinh nhật cậu, mọi người cùng nhau đi ăn một bữa cơm nhé."

Jungkook cười cười, "Không cần đâu, tấm lòng của các cậu tôi nhận, chỉ là vợ tôi còn đang ở nhà chờ tôi, nên tôi đi trước đây."

Jungkook chân trước vừa đi, phòng làm việc có một em gái mới tới, không thể tin hỏi: "Không thể nào? Jeon tổng có bạn gái?"

Công ty dời lại đây, phòng thiết kế và phòng tài vụ đều tuyển thêm vài người mới, mỗi phòng đều có nam nữ.

Mấy ngày nay, những nữ nhân viên mới tới thảo luận nhiều nhất chính là về Jungkook.

Dù sao thì, ông chủ vừa đẹp trai vừa có tiền, lúc nào cũng rất có sức hấp dẫn.

Lúc này biết được nam thần thế mà đã có vợ, sao có thể không khiếp sợ thương cảm mất mát?

Từ Hải nói: "Người ta sớm đã có, từ cao trung tới bây giờ vẫn chưa từng thay đổi, đoán chừng là cũng sắp kết hôn rồi."

"Wow, có câu nói như thế nào nhỉ, tướng do tâm sinh, đàn ông càng đẹp trai càng thâm tình."

Một em gái lại gần hỏi: "Từ tổng, bà chủ đẹp không?"

Từ Hải: "Rất xinh đẹp."

Jungkook đi ra khỏi phòng làm việc, lúc đang chuẩn bị tiến vào thang máy, sau lưng đột nhiên có người gọi anh.

Anh dừng bước, quay đầu lại, thì thấy Tzuyu chạy chậm tới chỗ anh.

Lúc trước Tzuyu là vào theo Từ Hải, bây giờ đang là Giám đốc phòng thiết kế của công ty.

Không thể không thừa nhận, về phương diện công tác xác thực cô ta làm cho người ta rất tán thưởng.

Nhưng Jungkook đối với cô ta cũng chỉ giới hạn ở việc tán thưởng, trừ chuyện công tác, bình thường cũng rất ít tiếp xúc.

Thấy cô ta chạy tới, ánh mắt anh bình tĩnh nhìn cô ta, "Có việc?"

Tzuyu vẫn là dáng vẻ lúc vừa mới vào đại học, tóc dài mềm mại, khuôn mặt thanh tú sạch sẽ.

Cô ta mỉm cười, đưa đồ trong tay cho Jungkook, "Jeon ca, nghe nói cậu thích ăn xoài, tớ đặc biệt làm cho cậu bánh ngọt hương xoài, chúc cậu sinh nhật vui vẻ."

Jungkook cúi đầu nhìn thoáng qua, không nhận.

Im lặng mấy giây, mới ngẩng đầu lên, nhìn cô ta nói: "Tôi bị dị ứng, đã lâu rồi không ăn xoài."

Nụ cười trên mặt Tzuyu lập tức cứng đờ, không khí đột nhiên trở nên rất lúng túng.

Jungkook nói: "Tấm lòng của cậu tôi nhận, nhưng bánh ngọt này vẫn là cậu tự ăn đi."

Đang nói chuyện, cửa thang máy "Ting" một tiếng, mở ra.

Jungkook cất bước đi vào, duỗi tay ấn nút.

Cửa thang máy nhanh chóng đóng lại.

Tzuyu thì đứng ở bên ngoài, trơ mắt nhìn cửa thang máy khép lại.

Trong khoảnh khắc thang máy khép lại, nước mắt cố nén lại cuối cùng vẫn không nhịn được mà chảy xuống.

Cô ta sững sờ đứng tại chỗ một lúc lâu, cho đến khi nước mắt ngừng lại, cuối cùng mới quay đầu lại.

Nào biết vừa quay đầu lại, đã thấy Từ Hải đứng ở sau lưng cách cô ta không xa, đang nhìn cô ta.

Tzuyu nhíu mày, "Cậu đứng ở đó làm gì vậy? Không nói tiếng nào, muốn hù chết người ta à."

Tzuyu không có một chút tình cảm nào đối với Từ Hải, thậm chí là chán ghét.

Nhất là lúc nào cậu ta cũng hẹn cô ta đi ăn cơm xem phim, cô ta phiền đến nỗi lười phải ứng phó với cậu ta.

Cô ta chán ghét nhìn cậu ta một cái, nhấc chân đi lên phía trước.

Từ Hải cười lạnh một tiếng, "Không làm việc trái với lương tâm, thì sợ cái quỷ gì chứ."

Toàn thân Tzuyu cứng đờ, lập tức quay đầu lại, "Cậu có ý gì?!"

Từ Hải đón nhận ánh mắt của cô ta, bình tĩnh nói: "Tâm tư của cậu đối với Jungkook, cậu nghĩ rằng tôi không biết sao?"

Tzuyu gắt gao cắn môi dưới, nói: "Vậy thì liên quan gì tới cậu?"

Cô ta nói xong cũng xoay người, càng bước nhanh về phía trước.

"Không có liên quan gì đến tôi, nhưng mà Tzuyu, Jungkook đã có bạn gái, cậu cũng đừng đi phá hư tình cảm của người ta. Cậu như vậy... Cậu như vậy, sẽ làm tôi hối hận vì đã thích cậu!"

Giọng nói của Từ Hải vang vọng trên hành lang vắng vẻ, bước chân Tzuyu nhanh hơn, dường như chỉ có như vậy, mới có thể đem mấy lời nói làm người ta đau lòng quăng hết ra sau đầu.

Nhưng tại sao tim của cô ta lại đau đớn đến vậy? Nước mắt tuôn trào mãnh liệt.

Phá hư tình cảm của Jungkook và Lisa? Nếu cô ta thật sự có thể phá hư, thì còn chờ tới bây giờ sao?

Cô ta thích Jungkook bốn năm, nhưng bây giờ đột nhiên cảm thấy có hơi mệt mỏi.

...

Jungkook từ công ty đi ra, lái xe đến trung tâm thương mại mua quần áo cho Lisa.

Đàn ông mua quần áo không giống với phụ nữ, đi dạo từng cửa hàng, thử từng cái từng cái.

Jungkook thuộc phái phóng khoáng, đến cửa tiệm, T-shirt đồ lót váy, phàm cái nào thuận mắt, toàn bộ đều mua lại.

Cũng chưa tới mười phút, đã mua xong quần áo tính tiền đi ra khỏi trung tâm thương mại.

Đang chuẩn bị đi lấy xe, Lisa đã gọi điện thoại tới, bảo anh mua bật lửa về nhà.

Lúc Lisa vừa bày nến lên bàn mới nhớ tới không có bật lửa.

Bởi vì trước đây Lisa nói không thích mùi thuốc lá, Jungkook cắn răng, liền bỏ thuốc.

Trước đây lúc Jungkook cai thuốc, nói bỏ liền bỏ, chính mình so với người khác đều ngoan hơn.

Jungkook bỏ quần áo vào trong xe, sau đó lại đi một chuyến đến siêu thị, mua bật lửa, thuận tiện còn mua một ít đồ ăn vặt mà Lisa thích ăn, còn có sữa AD Canxi cô thích nhất.

Lúc đi ra xếp hàng thanh toán, lại thuận tay từ trên quầy cầm hai hộp bao~ cao ~ su, ném vào trong rổ.

Một lát sau, đến lượt anh thanh toán.

Thu ngân đang quét mã từng đồ từng đồ một.

Hai mắt Jungkook nhìn chằm chằm vào hai hộp bao~ cao ~ su, do dự trong chốc lát, sau đó đột nhiên lặng lẽ lấy ra, một lần nữa bỏ lại trên kệ.

Cần bao~ cao ~ su làm cái gì chứ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com