Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 46

Lisa vừa dứt lời, Jungkook ngẩn người ngồi tại chỗ, vẻ mặt ngơ ngác, mắt cũng không chớp một cái.

Lisa thấy anh bất động, đưa tay đẩy anh một cái, "Anh còn ngơ ra đó làm gì? Nhanh lên!"

Cuối cùng Jungkook cũng lấy lại tinh thần, vẻ mặt ngu ngơ mới vừa rồi được thay thế bằng vẻ mặt mừng như điên, anh kích động, chợt ôm lấy Lisa, "Vợ, em có??"

"..." Lisa hận không thể trợn trắng mắt với anh, dùng sức đẩy anh ra, "Em không muốn có!"

Nhưng mà, đã hai tháng rồi dì cả của cô vẫn chưa tới, khả năng có là rất lớn.

Jungkook vội vàng che miệng Lisa, trừng mắt nói: "Lili, em đừng có nói lung tung, nếu để con nghe thấy sẽ không vui!"

Lisa: "..."

Jeon thiểu năng trí tuệ!!

Jungkook dừng xe lại, trước khi xuống xe, nắm chặt tay Lisa, vô cùng căng thẳng dặn dò cô, "Lili, em đợi ở đây ngàn vạn lần đừng lộn xộn, hàng vạn hàng nghìn lần phải cẩn thận, đừng động đến thai khí."

"..." Lisa lạnh mặt liếc anh, "Nói xong chưa?"

"Ách... Nói... Nói xong..." Vợ làm mặt lạnh, đó chính là khúc nhạc dạo trước khi nổi giận, Jungkook thầm sợ hãi, lập tức không dám nói, sờ sờ mũi, đúng đắn xuống xe.

Jungkook vừa xuống xe, liền bước nhanh chân đến tiệm thuốc, trong lòng vui vẻ muốn hát.

Vừa nghĩ tới thì thật sự hát lên, ngước đầu lên, trong miệng lầm bầm vài câu.

Xung quanh có người đi qua, vẻ mặt khiếp sợ nhìn anh, sau đó nhanh chóng đi qua.

Jungkook ngẩn người, chỉ nghe thấy phía trước truyền đến giọng nói, "Trông đẹp trai như vậy, mà hát lại khó nghe quá."

Jungkook: "..."

Mẹ -- nó!

Lisa ngồi ở trong xe, xuyên qua cửa sổ xe, thấy bóng lưng vui mừng của Jungkook, huyệt thái dương lại giật giật đau nhức, giơ tay lên xoa bóp hai cái.

Vừa rồi vẻ mặt Jungkook sốt ruột, tại sao đột nhiên cô lại cảm thấy đêm hôm đó là anh cố ý?

Jungkook lo lắng cho Lisa, rất nhanh đã mua xong.

Còn sợ không chính xác, que thử thai của mỗi hãng đều mua một cái, bỏ trong túi đen.

Lúc anh cầm lên xe, Lisa mở ra nhìn thoáng qua, khóe mắt không khỏi giật hai cái.

Mua nhiều như vậy để làm gì thế???

Trên đường về nhà, Lisa vẫn là nhịn không được hỏi Jungkook một câu, "Đêm hôm đó, là anh cố ý?"

"Cố ý cái gì?"

Lisa mím môi, "Anh đừng có giả ngu với em, có phải anh rất muốn em mang thai không?"

"Ui da vợ, oan uổng cho anh quá." Jungkook vội vàng phủ nhận, nói: "Hôm đó anh thật sự nhịn không được."

Anh thật sự rất muốn có con, nhưng hôm đó thật sự không cố ý.

Ách...

Được rồi, là anh cố ý không mua bao, không nghĩ tới việc cố gắng tránh thai, nghĩ đến nếu có, vậy đó chính là may mắn do Quan Âm Tống Tử cho bọn họ.

Lisa trừng mắt liếc anh một cái, không tin anh.

Làm thế nào mà lại không nhịn được...

Sau khi về nhà, Lisa lập tức chạy vào nhà tắm.

Jungkook đứng bên ngoài hỏi: "Vợ, có cần anh vào không?"

"Anh vào làm gì?" Tâm trạng Lisa không được tốt lắm.

Jungkook nói: "Vào xem giúp em."

Lisa: "Không cần! Anh chờ đó cho em!"

Nếu thật sự có, cô nhất định phải đánh anh một trận!

Bây giờ cô vẫn chưa tốt nghiệp, còn chưa đi làm, thật sự không muốn có con sớm như vậy, cô vẫn chưa chuẩn bị tốt.

Jungkook bị nhốt ở bên ngoài, gấp đến độ xoay quanh, lặng lẽ cầu nguyện với Quan Âm Tống Tử.

Sau một lát, Lisa đi ra khỏi phòng tắm, mặt đen lại, môi cắn chặt.

Jungkook vội tới gần, "Vợ, mấy... Ui da-- "

Một từ "Vạch" còn chưa kịp ra khỏi miệng, đầu gối Jungkook đã bị đá một cước, anh ui da một tiếng, cũng chẳng quan tâm có đau hay không, vội ôm chặt lấy Lisa, "Cẩn thận cẩn thận, cẩn thận đến con!"

Jungkook kích động nên giọng có chút run rẩy, "Này, anh cũng biết là Quan Âm Tống Tử sẽ chiếu cố chúng ta."

Lisa ha ha một tiếng, khóe miệng khẽ nhếch, "Vậy thì làm anh thất vọng rồi, Jeon tiên sinh. Vừa rồi dì cả của em đến."

Cái... Cái gì????

Jungkook không thể tin được trợn to hai mắt, "Sẽ không trùng hợp như vậy chứ?"

"Đúng là trùng hợp như vậy đó. Chút tâm tư của anh không thể thực hiện được, rất thất vọng hả?"

"Ừm, là có hơi thất vọng." Jungkook cúi thấp đầu, có cảm giác từ trên mây rớt thẳng xuống đất.

Thật sự đúng là cố ý!

Lisa tức giận, nhịn không được nhéo mạnh một cái lên cánh tay Jungkook, "Jungkook, vừa rồi anh còn nói là không cố ý! Tại sao anh lại hư đến thế hả! Anh chính là đào một cái hố! Hố to!!"

Jungkook đau đến nỗi kêu "Ui da" một tiếng, che cánh tay nhanh chóng lui về sau một bước, "Lili, anh thật sự không phải cố ý."

Anh nói, đột nhiên lại trợn to hai mắt, "Vợ... Em... Em có rồi?"

Lisa mím chặt môi, hai mắt nhìn chằm chằm vào anh.

"Vợ, em thật sự có! Trời ạ, anh sắp làm ba!" Jungkook kích động, từ trên mây rớt xuống đất, lại từ trên đất bay thẳng lên mây, mùi vị này, ngồi máy nhảy cũng không thoải mái bằng.

Lisa nhìn bộ dáng vui vẻ của Jungkook, trong lòng như có một ngọn lửa bùng lên, ngón tay run rẩy chỉ anh, "Anh đi ra ngoài cho em!"

Jungkook ngẩn ra, "Vợ..."

Lisa tức giận dùng sức đẩy anh ra ngoài, "Anh đi ra ngoài cho em! Jungkook, anh thật sự làm phiền em muốn chết, về sau anh đừng chạm vào em!"

Lisa dùng sức đẩy Jungkook ra bên ngoài.

"Vợ em đừng đẩy đừng đẩy, anh tự đi anh tự đi, em cẩn thận coi chừng làm tổn thương đến con." Jungkook căng thẳng, hận không thể đem Lisa lên làm bảo bối mà cung phụng.

Lisa đẩy anh ra cửa, thở phì phì trừng anh, lập tức "Rầm" một tiếng, cửa phòng đóng lại.

Jungkook đứng ở trước cửa, khóe miệng cười toe toét, mặt mũi vô cùng vui vẻ.

Con của anh và Lili, từ sau khi yêu đương với Lisa lúc cao trung, anh vẫn luôn mong đến ngày này. Bây giờ thật sự tới, cảm thấy không thể có bất kỳ ngôn ngữ nào có thể hình dung được tâm trạng của anh vào giờ phút này.

Vui vẻ có, hưng phấn có, căng thẳng lo lắng cũng có.

Anh hơi giật mình đứng ở cửa, lúc thì cười ngây ngô, lúc thì lại nhíu mày, vẻ mặt có thể nói là rất phong phú.

Mãi đến khi cửa phòng đột nhiên mở ra, Jungkook chợt ngẩng đầu lên, "Vợ, em không giận chứ?"

Vừa dứt lời, một cái gối liền ném lên đầu anh, Lisa thở phì phì nói: "Từ hôm nay trở đi, anh ngủ ở ghế sofa!"

Sau đó, cửa phòng một lần nữa đóng lại.

Jungkook nhìn gối đầu trong tay mình, lại ngẩng đầu nhìn cửa phòng đóng chặt --

Haiz, sao số của anh lại khổ như vậy?

Trong phòng.

Lisa nằm ở trên giường, hai tay không tự giác đặt ở trên bụng.

Đến lúc này cô vẫn không thể nào tin được, làm thế nào lại mang thai? Làm thế nào lại dính rồi? Không lẽ đúng như Jungkook nói, được Quan Âm Tống Tử chiếu cố?

Nghĩ đến việc sắp làm mẹ, Lisa không kiềm chế được mà căng thẳng, thấp thỏm lo âu. Cô có thể làm một người mẹ tốt không?

Tâm trạng thật sự là vô cùng phức tạp, Lisa thở dài, đứng dậy, vào phòng tắm rửa mặt.

Lại nói tiếp, chuyện này vẫn là do Jungkook hố cô! Vậy mà lại dám hố cô!!!

...

Nửa đêm, Lisa nằm ở trên giường, không ngủ được, nhìn giường trống rỗng, trong lòng cũng cảm thấy vắng vẻ.

Nghĩ một lát, vẫn là từ trên giường đứng lên.

Trong phòng khách, Jungkook cũng không ngủ, nửa nằm trên ghế sofa, trong tay ôm máy tính xách tay. Phòng khách tắt đèn, cả người anh bao phủ trong ánh sáng màn hình máy tính xách tay.

"Anh đang làm gì vậy?" Lisa đi tới.

Jungkook vừa nghe thấy tiếng, lập tức ngẩng đầu lên, "Úi, vợ sao lại ra đây!"

Anh nhanh chóng để bút và sổ ghi chép xuống, từ trên ghế sofa đứng lên, tay ấn ở trên vách tường, đem đèn mở lên.

Trong nháy mắt phòng khách sáng lên, Lisa vô thức nhắm hai mắt lại.

Jungkook vội vàng đi tới, nắm chặt tay Lisa, "Sao em lại ra đây? Muộn vậy rồi còn chưa ngủ."

Lisa nhìn anh, "Không phải anh cũng chưa ngủ sao?"

Cô nói xong thì đi đến trước ghế sofa, bưng máy tính Jungkook mới vừa dùng lên, hai mắt nhìn chằm chằm màn hình, đọc từng câu từng chữ: "Những việc cần chú ý trong thời gian mang thai -- "

Lisa ngẩng đầu nhìn Jungkook.

Jungkook sợ vợ còn đang tức giận, chột dạ cúi đầu xuống.

Lisa lại đổi sang một trang web khác, "Vợ mang thai, chồng cần phải làm gì để mỗi ngày vợ đều vui vẻ."

Lisa đọc từng câu từng chữ nội dung trên khung tìm kiếm, Jungkook lại ngượng ngùng, đi tới lấy lại máy tính, "Đừng xem, muộn vậy rồi, mau về phòng ngủ đi, phụ nữ có thai không thể thức đêm."

Jungkook nói, dè dặt bế Lisa từ trên ghế sofa lên.

Lisa theo bản năng ôm cổ anh, đôi mắt trong trẻo nhìn anh.

Jungkook ôm Lisa về trên giường, sau đó liền kéo chăn lại, tỉ mỉ đắp kín cho cô.

Anh không lập tức rời đi, nửa người chống ở trên giường, tay phải nhẹ nhàng xoa đầu Lisa, ánh mắt dịu dàng dường như có thể chảy ra nước.

Lisa nhìn ánh mắt anh, nhỏ giọng hỏi, "Jungkook, anh rất thích trẻ con sao?"

Jungkook im lặng mấy giây, gật gật đầu, trong mắt có nụ cười dịu dàng, "Anh rất thích trẻ con, nhưng anh lại càng thích em hơn."

Ánh mắt của anh nhìn Lisa thật sâu, nhịn không được cúi đầu xuống, dịu dàng hôn lên cái trán trơn bóng của Lisa.

Lisa mím môi, dịch sang vị trí bên cạnh, nói: "Anh lên giường ngủ đi, không có anh ở đây em không ngủ được."

Jungkook ngẩn ra, lập tức nở nụ cười, "Sao thế? Không giận anh?"

Lisa lắc lắc đầu, từ trong chăn vươn tay ra ôm lấy eo Jungkook, Jungkook thuận theo nằm xuống, vén chăn lên, nhanh chóng chui vào, sau đó dịu dàng ôm Lisa vào trong ngực.

Lisa vùi đầu trong lồng ngực của Jungkook, nghe tiếng tim đập mạnh mẽ của anh, trong lòng cuối cùng mới ổn định hơn không ít.

Jungkook nghiêng đầu nhẹ nhàng hôn xuống tai cô, nói: "Ngày mai chúng ta đến bệnh viện làm kiểm tra nhé."

Sáng sớm hôm sau, Jungkook liền đưa Lisa đến bệnh viện kiểm tra.

Kiểm tra kết quả, xác nhận là mang thai, đã gần hai tháng. Kết quả lúc đi ra, một chút xíu may mắn trong lòng Lisa cũng biến mất.

Trải qua một loạt kiểm tra, sắp đến buổi trưa, Lisa mới được Jungkook đỡ ra khỏi bệnh viện.

Jungkook phải gọi là vô cùng cẩn thận, giống như đang đỡ lão phật gia, "Chậm một chút chậm một chút, bậc thang kìa vợ, cẩn thận cẩn thận... Coi chừng giẫm lên cục đá... Chờ một chút, chờ người này đi qua rồi chúng ta đi... Ôi trời, có cần anh cõng em không, à không đúng, bây giờ em đang có thai, phải bế mới đúng."

Jungkook nói lải nhải cả ngày, khom lưng chuẩn bị bế Lisa lên.

Anh vừa chuẩn bị bế, đột nhiên phát hiện có cái gì đó là lạ, lập tức ngừng lại.

Ách...

"Vợ... Vợ... Sao em lại trừng anh?"

"Anh hỏi sao em lại trừng anh? Jungkook anh có biết từ buổi sáng anh đã bắt đầu lải nhải, càu nhàu đến bây giờ, anh không phiền à?"

Buổi sáng ra cửa, trong thang máy có tới ba bốn người, Jungkook vòng hai tay ra, che chở cả người cô, rất sợ người khác đụng phải cô.

Nhưng vấn đề là, trong thang máy chỉ có ba bốn người, vị trí đều rất rộng rãi, ai sẽ đụng phải cô chứ? Quá khoa trương, cho nên đã bị người ta khinh bỉ mấy lần.

Cái này cũng coi như bỏ qua, vừa rồi ở trên kia kiểm tra, Jungkook cứ quấn lấy bác sĩ hỏi những việc cần chú ý trong thời gian mang thai, một vấn đề hỏi đi hỏi lại rất nhiều lần, rất sợ sai sót dù chỉ là một ít. Càng hỏi về sau, bác sĩ cũng không còn gì để nói, cười gượng với cô hai tiếng, "Chồng của cô rất lo lắng cho cô."

Lúc đó thật sự rất mất mặt, cô hận không thể cất Jungkook vào trong túi giấu đi.

Vất vả lắm mới làm xong toàn bộ kiểm tra, các chỉ số cũng rất bình thường, cô vốn cho rằng cuối cùng có thể thở phào một cái, rốt cuộc vẫn là do cô đánh giá thấp trình độ lải nhải của người họ Phó nào đó, từ lầu hai xuống, chỉ một đoạn đường ngắn ngủi như vậy, cô đã nghe Jungkook nói "Cẩn thận, cẩn thận!" ít nhất mấy chục lần.

Lúc này Lisa nghĩ, nếu như trong thời gian mang thai cô thật sự xảy ra vấn đề gì, như vậy khẳng định là do bị Jungkook chọc tức!

Lải nhải lải nhải! Còn lải nhải hơn cả mẹ của cô!

Jungkook bị vợ trợn mắt, vừa kêu lên, trong lòng còn cảm thấy có chút ủy khuất, "Không phải là do anh sợ em không cẩn thận bị té à..."

Lisa mặt lạnh trừng mắt nhìn anh, lập tức đưa tay chỉ về phía trước.

Jungkook hơi giật mình, "Sao vậy vợ?"

Lisa: "Lui ra đằng sau."

Jungkook: "..."

Lisa: "Bắt đầu từ bây giờ, mời anh cách em ít nhất ba mét."

Jungkook vội vàng lắc đầu, "Đừng mà vợ, bây giờ em đang trong thời kì đặc thù, anh tuyệt đối sẽ không rời em nửa bước!"

"Anh còn nói!!"

Lisa vừa tức giận, Jungkook lập tức sợ hãi, mím môi, lui ra phía sau một chút.

"Lùi nữa, lùi đủ ba bước."

"Lili..."

"Nhanh lên, nếu không đêm nay tiếp tục ngủ sofa!"

"..." Jungkook vừa nghe vợ lại mang ghế sofa ra uy hiếp anh, trong lòng lại buồn rầu, nhận mệnh lùi lại hai bước.

Lisa liếc anh một cái, trong lòng hơi chút hài lòng.

Sau đó, chính mình từ trên bậc thang bước xuống.

Jungkook thấy cô bước xuống, phản xạ có điều kiện kêu, "Chậm một chút chậm một chút, vợ chậm một chút!"

Lisa quét qua một ánh mắt, Jungkook lập tức: "..."

Lisa xuống bậc thang, sải bước liền đi lên phía trước.

Jungkook thấy cô đi nhanh, toàn thân bị hù dọa đổ mồ hôi lạnh, theo sát phía sau, "Lili, em chậm một chút đi, cẩn thận té."

Jungkook một tay cầm lấy tay Lisa, làm cho cô dừng lại.

Lisa nhắm hai mắt lại, hít sâu một hơi, quay đầu lại nhìn Jungkook, trong giọng nói có phần bất đắc dĩ, "Jungkook, anh đừng có căng thẳng như vậy, mới hai tháng mà thôi."

Jungkook nghiêm trang, vội nói: "Vừa rồi em không nghe bác sĩ nói à, ba tháng đầu là nguy hiểm nhất!"

Lisa: "..."

Bỏ đi, đột nhiên cô cảm thấy bây giờ mà nói chuyện với Jungkook, chính là tìm khó chịu cho bản thân.

Im lặng là vàng, im lặng là vàng!!

Khi về nhà, ở siêu thị bên ngoài tiểu khu Jungkook mua rất nhiều trái cây cho Lisa, đều là anh ở trên mạng tra được, trái cây tốt cho phụ nữ có thai, đương nhiên, cũng cân nhắc đến sở thích của Lisa.

Về đến nhà, cẩn thận từng li từng tí đỡ Lisa đến ghế sofa, còn tri kỷ nhét gối dựa sau eo cho cô, sau đó còn mở TV giúp cô.

TV có mạng, Jungkook trực tiếp mở Nhóc Maruko mà Lisa thích xem nhất.

Phục vụ phải gọi là cực kỳ chu đáo.

Lisa nhìn anh, bĩu môi nói câu, "Cho nên bây giờ em là mẹ vinh nhờ con?"

Jungkook ngẩn ra, lập tức vội hỏi: "Nói cái gì đâu không, không phải anh là sợ con ở trong bụng lăn qua lăn lại làm đau em sao. Hôm qua anh có lên mạng tìm, đều nói phụ nữ mang thai rất vất vả."

Anh nói, đột nhiên ngồi xổm bên cạnh ghế sofa, hai tay nắm chặt tay Lisa, ánh mắt thâm tình nhìn cô, "Lili, anh sẽ chăm sóc em thật tốt. Mặc dù con quan trọng, nhưng trong lòng anh, em vĩnh viễn là quan trọng, em đừng suy nghĩ lung tung."

Lisa cụp mắt xuống, "Em biết rồi."

Tại sao cô lại không biết Jungkook đang lo lắng cho cô chứ. Chỉ là... Có hơi lo lắng quá mức?

Lisa khẽ thở dài thật sâu. Trong lúc vợ mình mang thai những người đàn ông khác cũng căng thẳng như vậy sao?

Lisa chợt nhớ tới trong thời gian trước Jisoo vừa sinh con, lấy điện thoại di động ra gửi WeChat cô nàng, "Chị dâu họ, lúc trước chị mang thai, anh họ có phải rất căng thẳng không?"

Jisoo đã kết hôn với Kim Taehyung, Lisa và Jungkook cũng kêu cô nàng một tiếng "Chị dâu họ".

Jisoo rất nhanh đã trả lời WeChat, lại còn gửi một tin nhắn thoại rất dài.

Lisa nhanh chóng nhấn nghe, từ đầu bên kia giọng Jisoo truyền đến, "Lúc ấy chị mang thai, anh ấy đâu chỉ căng thẳng, chị nói cho em nghe, chuyện này mà nói, chị cũng có thể nói đến ba ngày ba đêm! Từ lúc chị vừa kiểm tra mang thai xong, bắt đầu quản chị một ngày 24 tiếng đồng hồ! Em không nghe nhầm đâu, là quản. Lúc đó chị không phải chỉ chơi game thôi sao, anh ấy nói máy tính có bức xạ cao, cho nên tịch thu máy tính của chị, tịch thu thôi thì không nói, lại còn bỏ vào ngăn tủ khóa lại. Thu máy tính thôi thì bỏ đi, chị còn có di động mà, vì vậy chị lại lén tải cái game đó về, em đoán xem như thế nào, ha ha, di động cũng tịch thu không cho chị dùng. Em nói xem, nếu không có di động, vậy người ta liên lạc làm sao? Thật sự, chị cũng không muốn nói chuyện này, tên khốn Kim Taehyung kia vậy mà lại đưa cho chị điện thoại dành cho người già! Điện thoại dành cho người gia một trăm đồng không có một chức năng gì cả! Dù gì chị cũng lăn lộn trong giới giải trí, đi hoạt động lấy cái điện thoại đó ra, thiếu chút nữa là bị người ta cười chết!"

Không hổ là ảnh hậu, âm thanh cảm xúc lại dạt dào như vậy, Lisa nghe thấy cũng có thể tưởng tượng ra được cảnh tượng Jisoo đứng ở trước mặt một đám người thời thượng lấy ra điện thoại dành cho người lớn tuổi... Ách, thật sự rất mất mặt.

So sánh với Jisoo, Lisa lập tức cảm thấy mình coi như còn may mắn, Jungkook mặc dù có chút căng thẳng quá mức, nhưng cũng chưa đến mức tịch thu di động của cô.

Vì vậy Lisa gửi cho Jisoo một loạt "Biểu cảm" đồng tình.

Jisoo: "Mà nè, sao đột nhiên em lại hỏi cái này? Không lẽ em cũng mang thai rồi?"

Chuyện này Lisa vẫn chưa nói với người khác, bị hỏi tới, không hiểu sao lại có hơi thẹn thùng, vì vậy gửi qua một biểu cảm "Thẹn thùng đỏ mặt",

"Nè! Mau sinh mau sinh! Sinh một bé gái cho Bì Bì nhà bọn chị chơi! Bây giờ Bì Bì chỉ có một mình, cô đơn muốn chết."

Lisa: "..." Chơi... Ừm, vẫn là hợp với tính tình của Jisoo.

Lúc Jungkook rửa trái cây sạch sẽ xong bưng ra, thì thấy Lisa nằm lệch nghiêng trên ghế sofa, trong tay ôm di động, cười rất vui vẻ.

Ánh mắt Jungkook dừng trên điện thoại trong tay của Lisa, mí mắt đột nhiên giật giật, lập tức bước nhanh đi đến trước mặt cô, Lisa còn chưa kịp phản ứng, thì đột nhiên di động đã bị lấy đi.

Lisa ngẩng đầu, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Jungkook, "Anh... Anh làm gì thế?"

Jungkook: "Bức xạ cao, từ giờ trở đi, đến khi đứa bé sinh ra, tạm thời chúng ta bỏ di động."

Lisa: "..."

Bảo một người sống trong thời đại công nghệ thông tin bỏ di động? Đây quả thực, quá tàn nhẫn!

Jungkook thấy Lisa không vui, đi sang ngồi, dịu dàng xoa mặt Lisa, cười an ủi cô, "Vợ ngoan nào, chỉ tám tháng thôi mà."

Tám tháng... Ha ha.

Lisa lấy tay Jungkook ra, "Được rồi, chỉ tám tháng thôi mà. Vậy tám tháng này, anh cũng đừng chạm vào em."

Jungkook ngẩn người, trong lòng nhất thời vọt lên một dự cảm xấu, "Cái... Có ý gì?"

Lisa liếc anh, "Ý trên mặt chữ."

"Đừng mà vợ." Jungkook lập tức sốt ruột, vội vàng kéo tay Lisa, "Vợ, anh đã hỏi bác sĩ rồi, thời điểm mang thai 5-8 tháng, cũng có thể... Ừm, cái đó đó."

Lisa hừ hừ, vẻ mặt đắc ý cười cười, "Nghĩ cũng đừng nghĩ."

Jungkook: "..."

Nhìn bộ dạng như ăn phải mướp đắng của Jungkook, đột nhiên tâm trạng của Lisa tốt lên rất nhiều.

Ái chà, ngoài cửa sổ bầu trời cũng sáng hơn rồi.

...

Sau khi Lisa mang thai, Jungkook cố ý giảm bớt lượng công tác, ngày ngày ở nhà chăm sóc cho cô.

Ngoại trừ có một vài xã giao không từ chối được, nhưng trên cơ bản nếu như Jungkook về muộn cũng sẽ nói cho Lisa hoặc gọi điện thoại báo cáo hành trình, cho nên Lisa rất yên tâm với Jungkook.

Thời điểm Lisa mang thai bốn tháng, đã là một ngày trước khi tốt nghiệp, việc ở trường học rất nhiều, nhưng mấy chị em trong phòng ngủ lo lắng cho thân thể của cô, trên cơ bản nếu có thể làm thì đều thay cô xử lý giúp, cho nên trong khoảng thời gian tất cả mọi người đều bề bộn nhiều việc, thì Lisa vẫn rảnh rỗi như cũ.

Nhưng đôi khi rảnh rỗi quá cũng không phải chuyện tốt.

Vào thời điểm tất cả các bạn cùng lứa tuổi đều đang bôn ba cố gắng vì tương lai, thì cô lại một mình ở trong nhà dưỡng thai.

Mỗi lần nhìn những hình bóng bận rộn trong sân trường, trong lòng Lisa có một loại khó chịu không nói nên lời.

Loại khó chịu này, đè nén ở trong lòng, cuối cùng vào một đêm khuya Jungkook về muộn cũng bộc phát.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com