Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Imma let you get the best of me

TaeHyung thở dài nhìn vào đồng hồ, đã hai giờ sáng nhưng SeokJin vẫn ngồi lì ngoài ban công không chịu vào bên trong, khoác vội chiếc áo choàng mỏng sau khi đã xong công việc, cậu bước ra ngoài, đưa tay ôm lấy eo SeokJin từ đằng sau, áp vào má anh ly cacao nóng mà anh yêu thích. SeokJin có chút giật mình, khẽ mỉm cười nhận lấy, đặt lên một TaeHyung một nụ hôn:

_Cảm ơn em.

_Không có gì đâu. – Cậu nhoẻn miệng, tay siết lấy eo SeokJin chặt hơn. – Hôm nay không có anh hối thúc em ngủ sớm, em thấy lạ quá đi.

_Mấy giờ rồi?

_Hai giờ rồi.

SeokJin gật gù, không có ý nhắc đến chuyện ngủ nghê, đầu cứ nghĩ mãi về nụ cười buồn của Jimin.

_Jin này.

_Hm?

_Em biết anh lo cho Jimin, nhưng anh cũng phải lo cho mình nữa. Em vẫn đang dò tìm tin tức của Jungkook, hồ sơ của em ấy chỉ vừa bị rút chiều nay, chứng tỏ là Jungkook đã trở lại Iltaewon.

_Uẩn khúc thật, anh không nghĩ cậu bé ấy sẽ cư xử như này, ý anh là, chúa ơi, đôi mắt của em ấy nhìn Jimin, ngây dại và say đắm, thể như Jimin là cả thế giới, là tất cả vậy, anh không biết TaeHyung...chỉ là...

TaeHyung cướp lấy đôi môi SeokJin, nuốt trọn những câu chữ rời rạc đầy lo lắng, tay miết lấy gò má người mình yêu, thủ thỉ giữa những cái hôn:

_Em biết, bình tĩnh nào Jinnie, em biết mà. Nào, giờ thì cùng em ngủ được chứ? Ngày mai em sẽ cho người tìm kiếm thêm, nhé?

SeokJin gật gật đầu, ngắm nhìn đôi mắt thâm quầng vì mệt mỏi của cậu, những ngày gần đây, TaeHyung không hề ngủ nhiều, anh cũng không muốn cậu vì mình mà thêm phiền muộn. Anh níu chặt lấy áo của TaeHyung, dựa vào bờ vai vững chãi kia, ngoan ngoãn để cậu bế xốc lấy mình vào trong.






...



Jimin ngủ quên mất trên giường và rồi giật mình vì tiếng động lớn bên ngoài cổng, một tiếng rầm lớn vang lên, tiếng người xì xào to nhỏ trong màn đêm tĩnh lặng. Anh bật dậy, đưa tay quệt những vệt nước mắt đã khô căng trên gò má mà bước ra ngoài. Jimin nheo mắt trước ánh đèn đường, tay lật đật mở cổng và rồi giật mình khi nhìn thấy người đang nằm sóng xoài trước mắt:

_Ju-Jungkook?

_Anh là Jimin đúng không ạ?

Chàng trai bên cạnh gấp rút hỏi, cả người nồng nặc mùi cồn, Jimin ngay lập tức gật gật đầu, cúi xuống mà giúp cậu trai kia đỡ Jungkook dậy:

_Sao lại thành ra như này rồi? – Jimin lo lắng níu chặt eo cậu.

_Hôm nay Jungkook bảo có việc gia đình nên rút hồ sơ ấy, bọn em có quá chén một chút mà em chẳng biết cậu ấy sống đâu, gặng hỏi mãi thì cậu ấy mới đọc địa chỉ này.

_Cảm ơn cậu nhé, làm phiền rồi.

_Vâng ạ.

Jimin nặng nề đưa Jungkook vào trong nhà sau khi đã tạm biệt cậu bé kia, chật vật lắm mới có thể đưa Jungkook vào phòng ngủ, khi cơ thể to lớn của Jungkook vừa ngã xuống bên dưới thì cũng là lúc Jimin bị kéo theo.

Ngã phịch xuống lồng ngực người thân thương, anh ngẩn người nhìn Jungkook bằng xương bằng thịt ngay trước mặt mình, đôi môi mỏng khẽ hé mở, hớp lấy không khí, phả vào đôi môi anh mùi rượu nồng đầy mê hoặc.

_Ju-Jungkookie...

Jimin khẽ gọi tên khi thấy Jungkook nhẹ nhàng mở mắt, vẫn chưa kịp định hình mọi chuyện thì khuôn mặt cậu đã đột ngột phóng đại và rồi đôi môi Jimin như bị một luồng nhiệt nóng bỏng mút lấy, hông bị nắm chặt, những ngón tay thon dài của cậu táo bạo luồn vào bên trong lớp áo ngủ, lướt trên tấm lưng đầy mịn màng của Jimin. Anh dường như choáng ngợp trước nụ hôn, đầu óc choáng váng, cả cơ thể như vô lực khi mùi hương bạc hà ủ cùng với soju quẩn quanh khướu giác. Tiếng hôn vang lên bên trong căn phòng yên tĩnh, Jimin khó nhọc lẩm bẩm dừng lại, tay bấu chặt lấy vai áo Jungkook, đầu óc tê dại khi cậu ôm siết lấy mình hơn. Tay Jungkook bất chợt đưa xuống cạp quần, tách ra và rồi nắm lấy cặp mông tròn lẳng, Jimin giật nảy mình dứt khỏi nụ hôn, bàng hoàng nhìn cậu:

_Jungkook, em-em...

_Không thể sao? – Cậu siết chặt lấy anh, vùi đầu vào hõm vai.

Vai áo anh ươn ướt, Jimin gần như lặng người khi Jungkook bật khóc trên vai mình:

_Không thể là của em sao? Không thể ở cạnh em sao Jiminie? Không thể chỉ là của một mình em thôi sao?...

Có một thứ gì đấy đang bừng cháy bên trong tâm trí Jimin. Lí trí dường như bị một tầng sương mù che khuất, con tim đập mạnh như muốn thoát ra khỏi lồng ngực, thể như từng tế bào đều gọi tên cậu.

Có. Jimin muốn từng tấc da trên cơ thể mình đều thuộc về Jungkook, cả thể xác lẫn linh hồn, chỉ thuộc quyền sở hữu của Jeon Jungkook.

Anh bật người dậy, đẩy cậu nằm xuống bên dưới. Jungkook mơ màng ngắm nhìn Jimin khi anh cởi dần từng cúc áo, bộ áo ngủ trượt nhẹ xuống vai và rồi rũ thành một mớ hỗn độn rơi trên đùi cậu, Jimin trông thật quyến rũ, ánh mắt ướt đẫm và từng ánh trăng len lỏi qua cửa sổ như tô điểm cho làn da trắng sứ mềm mại kia. Anh cúi xuống, hôn lấy môi Jungkook, tay nắm lấy góc áo sweater của cậu rồi mạnh bạo kéo qua đầu Jungkook. Cậu nhướn người dậy, mất kiên nhẫn tuột lớp quần ngủ mỏng tang kia, để đôi chân mật ong mà mình hằng mong ước quấn quanh eo, ngón tay lướt trên kẽ mông, đôi môi không hề rời khỏi Jimin dù chỉ một khắc.

_Jimin...

_Hm?

_Anh đẹp quá...

Jimin mặt đỏ ửng trước lời khen ngợi, rên rỉ khi lưỡi Jungkook trượt xuống cổ, cắn môi nén đau khi đôi răng thỏ cắn ngập xuống làn da mẫn cảm của mình, những bông hoa đỏ thẫm cứ thế nở rộ trên cổ anh, và rồi anh cảm giác như có thứ gì đấy đang hung mãnh mà chọc vào mông mình. Jimin đẩy nhẹ cậu ra, khẽ thì thầm:

_Kookie. Để anh...làm cho em nhé?

Jungkook ngẩn người gật đầu, chống tay ra sau, mái tóc nâu mềm có chút xoăn rũ xuống mí mắt nặng trịch, ngắm nhìn Jimin đang cúi xuống giữa chân, đôi tay nhỏ bé nắm lấy cạp quần thể thao cùng quần lót mà kéo xuống. Cũng không quá khó để lột trần Jungkook, chỉ trong tích tắc, đã không còn một mảnh vải nào trên thân dưới người nhỏ hơn.

Anh giật mình nuốt nước bọt, cảm thấy có chút kinh ngạc khi nhìn thấy độ dài cũng như sự to con không khác gì cậu chủ của nó, Jungkook bé nhìn chẳng "bé" chút nào cả. Jimin ngượng ngùng khi cậu vẫn lặng thinh ngắm nhìn anh, ánh nhìn đầy ham muốn, nhục dục phủ lên con ngươi thỏ con lấp lánh, thôi thúc anh hãy nếm lấy. Jimin rụt rè đưa lưỡi, liếm nhẹ lên thân dương vật, đầu lưỡi nếm lấy hương vị của chất dịch trắng nhờn trong suốt trên đỉnh đầu, Jungkook ngay phút chốc rít khẽ, mặt dần ửng hồng khi nhìn thấy dương vật mình bỗng dưng biến mất bên trong đôi môi dày mọng kia.

_J-Jimin. – Jungkook không ngừng gọi tên anh, tay luồn vào mái tóc Jimin mà lẩm bẩm.

Của Jungkook quá lớn, Jimin không tài nào có thể ngậm hết chúng được, thể như mọi nam tính của em đều đã dồn vào đây vậy, Jimin gần như mắc nghẹn khi cố gắng nuốt thêm vào bên trong, lưỡi đưa một vòng nhấn vào quy đầu, liên tục và lặp lại, nướt bọt như tạo thêm ma sát, giúp Jimin đưa vào sâu hơn, Jungkook rên lớn, ngay lập tức đẩy đầu Jimin khỏi dương vật mình:

_Jungkook, sao thế...

_Lại đây, Jimin.

Chất giọng khản đặc của Jungkook khiến Jimin nổi từng đợt da gà, anh rướn người dậy, ngồi lên đùi Jungkook trong khi quần lót đã bị tuột đến tận mắt cá chân, bóng tối dường như giúp mọi việc dễ dàng hơn với anh một chút, anh đã ngượng đến chín cả người khi dương vật to lớn của Jungkook cạ vào cậu nhỏ mình. Thật xấu hổ làm sao khi đã chừng này tuổi nhưng đến một chút kinh nghiệm anh cũng không có, liệu cậu có khó chịu vì sự vụng về kia hay không? Liệu Jungkook có cảm thấy thích hay không? Liệu cậu có cảm thấy chán ghét hay không?

_Anh sao thế? Hmm? - Jungkook dịu dàng hỏi khi Jimin đột nhiên lặng thinh cúi đầu, một hành động đầy tự ti quen thuộc mà cậu đã thấy hàng trăm lần trước đây.

_Anh xin lỗi. Anh đã làm không tốt, chắc em không thích đúng không? Anh-Anh không hề rành việc này nên có thể anh...Ưm? - Những lời định nói ra ngay lập tức nghẹn lại nơi cổ họng khi Jungkook nút lấy bờ vai Jimin.

_Làm không tốt ư? Anh có thấy cậu nhỏ của em chỉ vì sự "thiếu chuyên nghiệp" của anh mà thành ra như vậy chưa?

Nhìn xuống bên dưới, cậu nhỏ của Jungkook dường như to hơn, từng đường gân nổi cộm đầy hung hăng, căng trướng đến mức muốn nổ tung vì chịu đựng.

Lỗ nhỏ của Jimin đột ngột bị giãn nhẹ và rồi Jungkook nhẹ nhàng đẩy một ngón tay vào sâu bên trong vách tường ấm nóng của anh, Jimin ngay lập tức hốt hoảng, gục đầu lên vai Jungkook mà nhắm nghiền mắt, cảm nhận từng ngón tay thon dài cứ thế được đưa vào bên trong mà ngọ nguậy khuếch trương, Jimin rên lớn khi Jungkook ấn mạnh vào tuyến tiền liệt mình. Sau khi cảm thấy anh đã sẵn sàng, cậu nhẹ rút tay ra, mắt nhìn Jimin khi tay bên dưới cầm lấy dương vật mình cọ xát vào lỗ nhỏ ướt đẫm của anh:

_Jimin. Em vào nhé?

_Làm ơn...

Như không thể cưỡng lại chất giọng nũng nịu ấy, Jungkook không khoan nhượng mà ấn sâu vào bên trong ngay từ lần đầu tiên. Jimin mở to mắt bật khóc, lưng cong lại với từng đợt nhấn sâu.

Thật chặt và ấm áp, từng thớ thịt như ôm khít lấy cậu, thể như định mệnh sinh ra để dành cho nhau, hệt như miếng ghép xếp hình hoàn hảo.

Jimin đau đến mức không thể khép mồm, một cảm giác đau rát chạy khắp cơ thể anh, nhưng xen lẫn đau đớn ấy, lại là một sự ngứa ngáy đến phát điên, Jimin chủ động nhấp hông, khiến Jungkook gầm lớn, tay siết chặt lấy cặp mông đào hồng ửng kia mà thúc sâu, mười đầu ngón tay bấu chặt lấy mông anh, hông không ngừng nện vào bên trong. Dương vật Jungkook dụi thẳng vào điểm ngọt ngào của Jimin, khiến anh không thể ngừng thút thít, tay bám vào bờ vai vững chắc kia mà cào mạnh, môi tìm đến môi Jungkook để làm dịu cơn bỏng rát bên dưới:

_Jungkook, Jungkook...

Chợt dư vị của nụ hôn trở nên mặn chát trên đầu lưỡi Jimin, anh mở choàng mắt, tim thắt lại khi nhìn thấy những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt cậu:

_Jungkook, em làm sao thế? Jungkook à...

_Đây chỉ là một giấc mơ thôi đúng không? Rằng ngày mai anh sẽ lại biến mất đúng không? Trả lời em đi...

_A-Anh... - Jimin nghẹn lại, nước mắt cũng cứ thế trào ra khỏi khoé mi. Anh ôm lấy khuôn mặt Jungkook thủ thỉ - Phải...chỉ là một giấc mơ thôi em, mình hãy hạnh phúc cho đến tận cùng của giấc mơ nhé, Jungkook của anh. – giọng Jimin như lạc đi, thật khó nhọc làm sao để cất lên chữ giấc mơ ấy, làm sao Jimin có thể nỡ bảo Jungkook rằng đây chính là hiện thực, để rồi ngày mai khi thức giấc, cậu có thể sẽ lại thêm căm ghét anh. Rằng anh thật tham lam, đã rũ bỏ mọi thứ rồi mà còn níu kéo thể xác Jungkook. – Hãy để lần đầu của anh là của em đi. Dù cho thể xác của anh có thuộc về ai đi chăng nữa, con tim này sẽ mãi là của em, Jungkook. Anh thuộc về em, mãi mãi.

_Vậy nếu đây là một giấc mơ, em không muốn tỉnh giấc nữa. Em thà sống trong ảo mộng rằng mình có anh, còn hơn sống với hiện thực rằng mình đã mất nhau rồi...



————————————

CHAP H ĐẦU TIÊN SAU KHI WRIBLOCK.
Lúc viết chap này mình hăng lắm, nhưng lúc đọc lại thì mình muốn tự đấm mình ghê. Dù là fic vẫn đi theo ý mình muốn, thật sự thì đây là cách mọi chuyện phải diễn ra các bạn ạ.
Cảm ơn mọi người đã luôn chờ đợi Euphoria :((( mình có lỗi lắm vì để mọi người chờ lâu, mong là chap mới này sẽ không làm các bạn thất vọng. Cảm ơn mọi người lần nữa vì đã bên cạnh mình, dù bây giờ mình không còn nhiều thời gian như xưa nữa :> mà thôi kệ, bọn mình vẫn có nhau mà, mình rồi sẽ ổn thôi, vì mình đã có các bạn là nguồn động lực của nhiều thứ rồi. Yêu mọi người🦀❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com