Chương II
Jeon Jungkook đã trằn trọc suốt cả một đêm hôm đó. Một Omega làm Thủ lĩnh đàn, vì vậy chuyện liên hôn có thể dễ chấp nhận hơn chăng? Liệu cậu có thể đàm phán về chuyện chính thức nhường chức Thủ lĩnh cho anh trai mình nếu hôn sự này thành công chứ? Dù cơ hội vô cùng mong manh nhưng nếu được thì ăn cả, ngã về không. Shihyuk cũng chỉ muốn tìm mọi cách có thể để mở rộng đàn, nên ông cùng Jungkook đã cùng nhau đi đến phía bắc. Trước khi đi, ông gửi gắm người vợ cho đứa con trai thứ và dặn anh rằng hãy cứ chỉ huy và quyết định nếu thấy cần thiết, vì sự an toàn của đàn. Jungkook cũng chỉ kịp trao một cái ôm cho mẹ và anh trai trước khi khởi hành vào sáng sớm ngày hôm sau, lúc bình minh còn chưa ló rạng.
Do đã gần cuối mùa thu nên nguồn thức ăn rất hạn hẹp, hai cha con cũng đã phải mất cả ngày trời mới săn được một con thỏ cho bữa tối. Rừng thông vào ban đêm cũng trở nên heo hút và chỉ còn tiếng cú rình rập trên những tán cây cao chót vót. Đến một ánh sao còn chẳng thể lọt được vào. Càng đi lên, con đường càng trở nên hiểm trở, các dốc và đồi cao bắt đầu xuất hiện, mặt đất cũng trơn hơn do những đợt tuyết sớm trên núi. Hai chú ngựa cũng khó mà bền sức khi những trảng cỏ phía trên càng hẹp dần và khô đi.
Ngày thứ tám của chuyến hành trình, tuyết và hơi lạnh đã đến. Nếu không nhờ chiếc áo lông gấu thì có lẽ Jungkook đã rét run vì lạnh. Mưa tuyết và gió lạnh thổi tới khi hai cha con lên đến chân núi, và từ đây họ sẽ phải tự bộ hành đến lãnh thổ của đàn. May mắn cho họ là đường lên không quá hiểm trở do đã có bàn tay con người can thiệp và chỉnh sửa. Và sau hai ngày cố gắng không ngừng nghỉ, Shihyuk và Jungkook cũng nhìn thấy những mái nhà. Đàn sói này có những căn nhà gỗ khổng lồ, được bao phủ bởi lớp tuyết trắng trên mái, có lẽ là do họ đã không di chuyển khỏi khu vực này trong suốt một thời gian dài. Phía xa bên trái là một khu chợ nhỏ tấp nập người, vì vậy cả hai đã tìm tới và hỏi về Thủ lĩnh của họ.
"Ngài ấy đang ở trong căn nhà gỗ trong trung tâm làng", một người buôn dao chỉ hướng cho họ "Làm ơn hãy chào hỏi lịch sự nhé, có vài Alpha đã bị thương tật do xúc phạm ngài ấy rồi đấy".
Hai cha con tìm đến căn nhà, giới thiệu với gã lính gác cổng và chờ để Thủ lĩnh chấp thuận. "Hai người có thể vào", người Thủ lĩnh nói vọng ra, đó là giọng nam giới, trầm và mỏng, có lẽ sẽ bị lầm tưởng là một Alpha nếu cả hai không biết.
Người Thủ lĩnh đứng quay lưng về phía hai người, khoác trên mình một chiếc áo lông sói trắng và vải len màu chàm. Người đó có mái tóc màu bạc óng, dày dặn, được tết gọn và nằm ngoan trong lớp áo lông. Tuy là Omega nhưng dáng người cao ráo, nhỉnh hơn Jungkook một chút. Người đó quay lại sau khi nghe tiếng đóng cửa. Nếu băng giá là một con người, thì chính xác là người Thủ lĩnh Omega kia.
"Thủ lĩnh Jeon Shihyuk và Jeon Jungkook, xin chào mừng hai người đến với lãnh địa của đàn Park", ánh mắt Jungkook đậu trên phần cổ, người này đích xác là nam giới. "Tôi là Park Jimin, Thủ lĩnh của đàn Park, và tôi là một Omega".
Anh ta không hề thay đổi tông giọng và âm lượng, kể cả khi giới thiệu bản tính của mình. Đối với Jungkook, Jimin thật giống với tưởng tượng của cậu về nữ thần Skadi, với đôi mắt xanh sáng như ánh băng trên mặt hồ nằm gọn trong đường mắt sắc bén. Mái tóc màu bạc vô cùng phù hợp để lẩn trốn trong những đụn tuyết dày, điểm xuyết bởi chiếc vòng trang sức trên đầu và cài tóc dưới đuôi hai bím tóc nhỏ trên gò má anh. Vậy ra đây là một Thủ lĩnh, Jungkook tự nhủ khi cảm nhận được cái không khí áp đảo của người đứng trước mặt, có lẽ cũng là một kẻ dày dặn kinh nghiệm trên chiến trường.
"Hân hạnh được gặp mặt, ngài Park Jimin", Shihyuk và Jungkook kính cẩn chào anh theo lễ nghi. "Để tránh dài dòng, chúng tôi sẽ nói thẳng. Đàn Jeon của tôi cần thêm liên minh để có thể mở rộng lãnh thổ về phía nam, cụ thể là Vương quốc Bern. Tôi có biết rằng ngài cũng có mục đích tương tự".
"Hẳn là hôn sự với đàn Min không thành, nên ngài mới mò đến đây, phải không?"
"Đúng vậy", Shihyuk nói dõng dạc và không có ý giấu diếm. "Tôi muốn thành hôn con trai Alpha duy nhất của tôi, với một Omega cao quý trong đàn của ngài"
Jungkook có chút rùng mình khi nhìn thấy ánh mắt dò xét của Jimin. Cậu thấy mình như một chú thỏ đang bị lột trần và phanh thây ra vậy.
"Cậu bao nhiêu tuổi rồi, Jeon Jungkook?"
"Mười lăm, hai tháng nữa tôi mười sáu"
"Vậy à"
Jimin không hỏi thêm gì mà bước về phía chiếc bàn làm việc, anh cởi chiếc áo lông to lớn của mình ra và đặt lên mặt gỗ tần bì. Anh mặc một chiếc váy dài ở bên trong, trên cổ là những chiếc vòng trang sức tinh xảo, Jimin không hề ngại ngùng khi thể hiện bản thân là một Omega. Jungkook có thể thấy những vết sẹo mờ trên bàn tay và xương quai xanh của anh. Búi tóc xám ngả lên bờ vai chắc khoẻ sau lớp vải lanh mỏng.
"Đàn Jeon, tính tới hiện tại có khoảng tám mươi mốt Alpha, năm mươi Omega và hai trăm mười Beta. Jeon Shihyuk, Alpha đầu đàn, ba đứa con trai, nhưng con trai trưởng của ông đã mất năm ngoái, con trai thứ là Beta và cậu Jeon Jungkook đây, Alpha kế vị duy nhất của ông. Đàn Park, hai mươi tám Alpha, bốn trăm ba mươi Beta và một trăm hai mươi lăm Omega. Tôi, Park Jimin là thủ lĩnh của đàn, không có người thân thích và người thừa kế. Ông hiểu điều đó nghĩa là sao rồi chứ, Jeon Shihyuk?"
Anh ta biết họ là ai ngay trước cả khi họ đặt chân tới lãnh thổ của đàn.
"Ngài sẽ không từ bỏ chức vị?", Shihyuk hỏi với một giọng điệu lưỡng lự.
"Điều đó là chắc chắn, ngài Jeon. Tất nhiên Alpha của tôi có thể can thiệp và chia sẻ công việc, nếu cậu ấy muốn. Đó là điều kiện duy nhất từ phía tôi, nhưng hơn hai mươi Alpha đầu đàn trước đó đã không thể thực hiện được", Jimin đối đáp lại với một nụ cười nhỏ trên môi. "Tôi hiểu được suy nghĩ của các Alpha, nhưng tôi e rằng đàn của tôi không sẽ không tuân theo mệnh lệnh từ bất kỳ Thủ lĩnh nào khác. Sinh sống ở vùng băng tuyết này không hề dễ dàng, ngài biết đấy. Nếu một Thủ lĩnh ngoại tộc không thể chứng minh khả năng lãnh đạo và sự hiểu biết thì họ khó có thể tin tưởng được. Tôi hy vọng hai người hiểu được việc này."
Trong khi cha mình đang tỏ ra có chút lưỡng lự và bối rối, Jungkook như muốn mở cờ trong bụng. Đó là một điều khoản hoàn hảo đối với cậu. Nhưng với cha cậu, điều đó đồng nghĩa với việc Jimin sẽ thâu tóm luôn cả đàn Jeon, và ông không thực sự biết nhiều về cách lãnh đạo của anh.
"Chúng tôi, cần thêm thời gian để suy nghĩ", Shihyuk lên tiếng.
"Tôi hiểu, tôi sẽ tôn trọng lựa chọn của ngài và cậu Jeon. Hai người cần bao nhiêu thời gian?"
"Hai ngày, xin hãy cho chúng tôi hai ngày"
Và Jimin đồng ý. Anh gọi người gác cổng và chỉ định cậu ta dẫn đường cho cha con Jungkook về chỗ nghỉ của họ để nghỉ ngơi và suy nghĩ. Họ được dẫn tới một căn nhà nhỏ màu đỏ hung ở rìa làng, bên trong đã có sẵn chăn lông, đệm rơm và gối nằm. Người gác cổng nói rằng họ cứ thoải mái tham quan làng nếu muốn, tuy nhiên phải đối đãi và cư xử tử tế với người dân trong làng.
"Con nghĩ sao hả, Jungkook?"
"Đó là điều khoản hời nhất con từng biết, cha à. Tại sao hai mươi tên Alpha kia không nhìn ra chứ?"
"Nhưng con không biết rõ hắn ta, Jeon Jungkook. Sẽ ra sao nếu hắn thiên vị đàn của mình hơn và đối xử không ra gì với đàn Jeon chứ? Con chấp nhận để mẹ và anh trai con bị như thế sao?"
"Cha biết rằng đó là cách duy nhất để giữ đàn chúng ta sống sót qua mùa đông và mở rộng lãnh thổ. Đừng đề cập đến chuyện quay lại với con gái đàn Min, con thà nhận cái chức Thủ lĩnh còn hơn phải kết hôn với con bé đó. Vả lại, con không nghĩ Jimin sẽ xử sự không công bằng với đàn chúng ta, trừ khi có người xúc phạm anh ấy. Nếu anh ta muốn vậy thì sẽ không có chuyện chấp nhận để bạn đời cùng quản lí đàn."
Shihyuk, sau chuyến đi dài mệt mỏi và cuộc đàm phán với Jimin, đã quá bất lực để đôi co lại với đứa con trai của mình. Ông bảo cậu rằng nên nghỉ ngơi và để lại chuyện này cho ngày hôm sau.
----------------------
*Chú thích:
- Trong thần thoại Bắc Âu, Skaði (đôi khi viết thành Skadi, Skade, hay Skathi), là một người khổng lồ băng và là nữ thần tượng trưng cho săn bắn, trượt tuyết, mùa đông, và núi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com