Chap 1.3
Cảnh tượng trước mắt khiến trái tim Jungkook đập mạnh. Cơ thể nhỏ nhắn đang nằm trên giường trong bộ lông thú của anh cùng mái tóc ướt đẫm.
Jungkook ngắm nhìn bộ ngực của Omega phập phồng với từng hơi thở, đầu nghiêng qua một bên, đôi mắt không hề có tầm nhìn và nước mắt cứ thế lăn dài trên má, tay đặt cạnh cơ thể, vô lực. Xúc cảm cần thiết được gần gũi Omega của Jungkook khiến anh lạnh cả sống lưng, con sói bên trong anh bồn chồn, kích động. Cần phải làm cho Omega cảm thấy tốt hơn, cần phải làm dịu cơn đau đang hoành hành cơ thể cậu.
Một bàn tay đặt lên vai khiến anh thoát khỏi những suy nghĩ. Jungkook chớp mắt lấy lại tiêu cự, hai tay ghì chặt bên hông rồi bước về phía trước.
Omega thật xinh đẹp. Làn da ánh màu mật ong nhạt hơn Jungkook một chút, mái tóc đen tuyền như màn đêm, xinh xắn hệt như một vầng trăng trên bầu trời tăm tối. Cơ thể uyển chuyển mềm mại, mặc một trong những chiếc áo sơ mi của Alpha, đôi môi đầy đặn và quyến rũ. Hơi thở nặng nhọc của cậu như một bản nhạc rót vào tai của Alpha, khiến anh muốn nhấn những ngón tay xuống làn da đỏ bừng ấy, đánh dấu Omega xinh đẹp kia, trao cho cậu những gì cậu xứng đáng.
Sự ảnh hưởng của Alpha gần như là ngay lập tức. Omega cố gắng đưa tay trong run rẩy, hơi thở đầy nặng nhọc, và trước khi Jungkook có thể nhận thức được hành động của mình, anh đã siết chặt lấy bàn tay nhỏ hơn.
"Giữ lấy em ấy nhé, Jungkook. Anh nghĩ anh có thể lấy cho em ấy ít soup." SeokJin vội bước ra ngoài, để Jungkook lại với một Omega mà đến cái tên anh còn không biết.
Jungkook nhìn cậu với hơi thở nặng nề, cổ họng khô khốc. Bàn tay của Omega nhỏ nhắn, mềm mại và vừa vặn với anh. Cái chạm như thiêu đốt. Anh quan sát khi người nhỏ hơn cố gắng nhích gần về phía mình để tìm kiếm sự ấm áp và thoải mái. Con sói bên trong Jungkook kích động, đòi hỏi được thoát ra ngoài để đối mặt. Xúc cảm ấy cứ chầm chậm lan khắp tĩnh mạch anh.
"Omega." Jungkook gầm nhẹ, những suy nghĩ của anh như khựng lại khi nhìn thấy Omega rên rỉ, thổn thức đầy yếu đuối, tay run rẩy trong tay anh. Alpha cảm thấy bối rối hơn bao giờ hết, biết rằng Omega đã phải chật vật đau khổ nhiều ngày nay mà không có lấy một Alpha chăm sóc cũng như để giảm bớt gánh nặng của cậu. Những suy nghĩ như bóp nghẹn Jungkook, lõi sói bên trong đang đổ lỗi cho anh vì đã quay lưng với Omega trong khi cậu đã chạy hàng dặm để đến với anh. Giấc mơ của SeokJin và bản năng của Jungkook cứ thế chập chờn sau đầu.
"Đây." Jungkook như thoát ra khỏi mê cung khi anh trai anh bước vào phòng. "Nhấc em ấy dậy đi."
Jungkook nhẹ nhàng nhấc thân thể nhỏ nhắn lên, ngồi lên giường và giữ lấy Omega trong lồng ngực mình. Điều này như xoa dịu cậu, khiến cậu nhẹ run mình và sau đấy vùi mặt vào ngực của Alpha, hít một hơi dài.
SeokJin hài lòng khi Jungkook gầm gừ nhẹ trong cuống họng, đầy oai nghiêm.
"Thôi nào. Ăn đi."
Anh quan sát Omega nhỏ hơn khẽ rên rỉ, cổ nhướn lên một cách ngoan ngoãn. SeokJin kề một thìa súp ngay môi cậu. Omega cuối cùng cũng chịu ăn khi Jungkook ra lệnh cho cậu, đôi tay giữ lấy cậu ngồi thẳng, lầm bầm những lời khen ngợi vào tai Omega mỗi khi cậu nuốt một thìa súp.
Cả hai cùng ngồi cạnh lò sưởi sau khi làm một cách nào đấy ru Omega vào giấc ngủ. SeokJin đã sử dụng những lá thảo mộc cuối cùng của mình, không còn đủ để sử dụng nữa. Sự im lặng cứ thể bủa vây hoàn toàn.
Trái tim Jungkook như tê liệt. Anh cảm thấy rất mâu thuẫn, anh biết rằng mình không nên đến gần Omega, nhưng rồi mong muốn được chôn mũi mình vào tuyến mùi hương của Omega khiến Jungkook như bị đẩy đến bờ vực hoảng loạn. Phần Alpha bảo anh rằng điều đấy ổn, rằng sẽ ổn nếu chỉ cần hít một hơi thôi nhưng Jungkook biết mình sẽ không thể dừng lại.
"Em ấy chỉ là...thật xinh đẹp." SeokJin tự mỉm cười khi bận rộn với bộ lông thú mà Jungkook đã mang về. Jungkook ậm ừ, ánh mắt tập trung vào ánh lửa bập bùng đang cháy, khiến anh nhớ đến một tia sáng nhỏ đã ánh lên trong tim mình.
"Phần Omega của anh tin tưởng em ấy." Người lớn hơn tiếp tục nói, những ngón tay khéo léo đã làm thành một tấm chăn tinh xảo. "Phần Alpha của em có cùng cảm giác với anh không?"
Jungkook không thể nói được gì. Anh không thể chấp nhận rằng Omega đã xoa dịu phần Alpha, rằng cậu có khả năng thuần hoá con quái vật bên trong Jungkook. Phần Alpha của Jungkook chưa bao giờ trở nên như thế này, chúng chưa bao giờ ép anh phải đánh dấu và giành lấy. Chúng chưa bao giờ trở nên muốn bảo vệ một ai đấy và trân trọng họ đến vậy. Chúng thì thầm với anh rằng đấy là bạn đời hoàn hảo dành cho anh. Jungkook đã dành thời gian của mình cùng với vài Omega xa lạ nhưng rồi anh chưa bao giờ khao khát biến họ thành của mình.
Jungkook ậm ừ bảo không rồi nhanh chóng đứng lên tiến về phía chiếc nệm dự phòng gần lò sưởi của mình. SeokJin thở dài, chúc anh ngủ ngon rồi tắt đèn trước khi đem chăn đến phòng ngủ của Omega.
Đêm như dài và lạnh lẽo hơn. Jungkook nghiến hàm, nhắm chặt mắt lại, tâm trí quay cuồng vì tiếng khóc yếu ớt kia cứ xoáy vào lồng ngực mình.
.........
Jungkook tỉnh dậy khi ánh nắng mặt trời xuyên qua màn cửa. Anh rên rỉ, xoa bóp thái dương của mình khi nhìn xung quanh phòng. Anh lật đật đứng dậy, gấp nệm lại vào trong tủ trước khi đi đến phòng của SeokJin. Jungkook thở dài, dựa vào cửa. Tất nhiên là SeokJin đã đi từ sáng để hái thảo mộc rồi.
Jungkook hít một hơi, từ từ đẩy cánh cửa mở ra. Jungkook gần như nín thở, nguyền rủa khi sức nóng của căn phòng khiến anh khựng lại. Tất cả mọi thứ đều đang đắm chìm trong mùi hương của Omega. Jungkook nuốt nước bọt khi nhìn ngắm cơ thể của cậu. SeokJin đã đúng khi nói rằng Omega rất xinh đẹp, đẹp đến mức ngạt thở. Làn da ửng đỏ, uớt đẫm mồ hôi nhưng vẫn rất xinh đẹp. Alpha nhanh chóng bỏ đi, cố gắng bận rộn làm nhiều công việc khác nhau, nhưng khi mặt trời đã lên đến đỉnh, Jungkook không mong gì hơn ngoài việc SeokJin sẽ sớm quay về.
Kỳ phát tình của Omega dường như bị mắc kẹt trong một giai đoạn vô tận của sự đau đớn, Jungkook nắm chặt cạnh bàn bằng cả hai tay, đối diện với cánh cửa hé mở kia nơi mùi hương của hoa hồng cùng sữa toả ra một cách đầy mê hoặc. Omega đã tỉnh táo vài giờ trước, bất lực, vô vọng, và Jungkook thấy mình như bị đẩy đến vực thẳm.
Đôi tai của Jungkook nghe thấy tiếng gầm gừ, tiếng gầm bên trong Jungkook ngay lập tức phát ra trước sự thách thức.
"Cút con mẹ nó đi." Jungkook nghiến răng khi bước khỏi cửa. Người xa lạ này nom có vẻ lớn tuổi hơn anh nhưng Jungkook chẳng sợ bất kì ai cả.
"Giao nó cho tao nếu mày không định đánh dấu nó." SungWoo vặn lại, lập trường của hắn ta bị đe doạ.
"Đó là quyết định của tao khi tao muốn làm bất cứ điều gì với em ấy. Em ấy đến vì tao." Jungkook bước về phía trước, đưa ánh mắt buồn chán nhìn Alpha kia. "Vì vậy, mau cút đi."
"Cậu ta cần một alpha có khả năng giao phối. Không phải một con cún cụp tai như mày-"
SungWoo ho sặc sụa, ôm lấy chiếc mũi bê bết máu, chất lỏng đỏ sệt chảy dài trên môi hắn. Cú đánh khiến hắn ta mất thăng bằng.
"Cút!" Jungkook tiến thêm một bước khiến hắn ta giật lùi. "Không tao sẽ con mẹ nó giết mày đấy!"
Jungkook vuốt tóc đầy tức giận và thất vọng. Alpha bên trong anh sẵn sàng giương móng vuốt vào cổ của bất kì người nào khiến anh cảm thấy bị đe doạ. Omega đấy là của anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com