Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

19.

Taehyung choàng khăn tắm quanh hông, những giọt nước lăn trên làn da màu đồng khỏe khoắn, hắn thư thả bước ra từ nhà tắm. Taehyung một tay đan vào mái tóc còn ướt, một tay lấy điện thoại đặt trên mặt tủ cạnh giường, bấm một dãy số, nụ cười bí ẩn chợt xuất hiện.

Bầu trời chuyển đen, những ánh đèn từ mọi nhà thắp sáng cả thành phố, Taehyung qua cửa kính nhìn xuống dòng xe tấp nập di chuyển trên đường, tay gõ từng nhịp vào kính, ứng đối với tiếng tút trong điện thoại phát ra.

" Kế hoạch thành công rồi, Yoongi." Taehyung chống tay vào hông, cao giọng nói. Hắn không giấu được vui vẻ, miệng treo lên nụ cười, lông mày nhướn lên thích thú.

" Thì?" Đối phương lười biếng lên tiếng, tựa như câu chuyện không hề liên quan đến mình.

" Được rồi, sẽ chuyển tiền trong tài khoản của mày, không thiếu một đồng."

" Biết vậy là tốt, cúp đây."

Taehyung bị ngắt máy giữa chừng cũng không hề khó chịu, hắn cảm thấy dù có bị đối xử tệ hơn thì cũng không sao cả. Hôm nay là một ngày tuyệt vời, một bước tiến dài trong mối quan hệ giữa hắn và Hoseok. Taehyung huýt sáo, huýt một bài ca mà hắn cho là yêu đời nhất, tay chân nhảy loạn xạ theo nhạc. Kế hoạch lần này của Yoongi tuy có phần hơi tiểu nhân nhưng tỷ lệ thành công là tuyệt đối, xem ra hắn phải hợp tác lâu dài với cậu ta.

Cuộc gặp với Min Yoongi hoàn toàn là tình cờ. Taehyung mang cơn bực tức từ phòng y tế đi lang thang, khuôn mặt tối sầm lại, hai hàng lông mày nhíu lại thành một đường, bao quanh người hắn là một cỗ hàn khí khiến mọi người đi ngang qua không khỏi rét run. Chẳng ai dám lại gần một con hổ luôn lăm le cắn xé bạn bất cứ lúc nào cả.

Taehyung lướt ngang qua phòng thanh nhạc, bước chân chợt dừng lại, hắn quyết định sẽ lẻn vào trong. Chính giữa căn phòng đặt một chiếc đàn piano lớn, nó ngập trong ánh nắng, càng nổi bật lên lớp vỏ đen tuyền óng ánh. Taehyung từ bé đã học qua, bàn tay liền cảm thấy ngứa ngáy, mong muốn giảm bớt phần nào sự khó chịu trong lòng hắn.

Nhẹ nhàng chạm lên những phím đàn, hắn nhấn nhẹ xuống, lập tức âm thanh ngọt ngào thanh toát vang lên trong không gian. Taehyung không giấu được phấn khích liền ngồi ngay ngắn giữa ghế, hai tay mảnh khảnh đặt lên mặt phím, bắt đầu những giai điệu đầu tiên hiện lên trong đầu.

Piano truyền tải cảm xúc của nghệ sĩ thì hiện tại cảm xúc của Taehyung chính là một cơn bão tố với mây đen và gió lốc. Hắn cau mày, mạnh mẽ nhấn xuống những bực tức, khó chịu trong lòng. Cả căn phòng ngập trong âm thanh nhanh và dồn dập, bàn tay Taehyung di chuyển trên mặt phím, một chút cũng không dừng lại, âm điệu này chồng lên âm điệu kia, dường như không có điểm dừng.

Taehyung đánh đàn đến vô cùng nhập tâm, không hề hay biết sự xuất hiện của người thứ hai trong phòng. Yoongi là trưởng câu lạc bộ âm nhạc, đương nhiên phòng thanh nhạc là một tay anh quản lý. Không có sự cho phép của anh thì dù là ai cũng không được bước chân vào nơi đây. Yoongi bặm môi khó chịu, một Kim Taehyung từ trên trời rơi xuống, dám cả gan dùng thử chiếc đàn mới được đặt cách đây vài phút.

Yoongi nhướn mày, nhìn bàn tay thô kệch của Taehyung từng nhịp từng nhịp liên tiếp đánh xuống mặt phím, trong lòng nhộn nhạo muốn đánh người.

" Kim Taehyung, dừng ngay lại."

Tiếng hét lớn của Yoongi thành công làm Taehyung giật mình, ngón tay không cẩn thận đánh lên một phím vang lên thật chói tai. Hắn nhìn bộ dạng sắp giết người đến nơi của người kia liền âm thầm nuốt khan. Taehyung nhanh chóng rời khỏi ghế, hai bàn tay giơ lên quá đầu, ái ngại nhìn đối phương.

" Yoongi, chào."

" Giữ lời chào này lại và biến ra khỏi đây đi." Yoongi cay nghiệt nói, anh chạy lại xem xét chiếc đàn, phát hiện không có vết xước nào mới thở ra một hơi.

" Nếu mày đã nói vậy thì tao càng phải ở lại đây. Dù sao tao cũng không ngại đánh nhau bây giờ." Taehyung nhún vai, hoàn toàn không để ý lời nói của người kia, bàn tay từ trên cao thả xuống nằm gọn trong túi quần.

Yoongi không trả lời, anh mải mê ngắm nhìn đứa con khó khăn lắm mới thuyết phục hiệu trưởng ký xuống xác nhận thanh toán. Taehyung tiến lại gần, khoanh tay trên mặt đàn, ngó nghiêng quan sát, bỏ mặc ánh nhìn chết chóc từ Min Yoongi.

" Bỏ bàn tay của mày ra trước khi tao chặt bỏ nó. Hết đường chơi bóng."

" Giúp tao, Yoongi, rồi tao sẽ biến đi không một dấu vết." Taehyung thở dài, xuống nước thỏa hiệp. Hắn khi nói ra câu này, trong lòng cũng không đoán được thành công bao nhiêu phần trăm.

" Được. Nói đi."

Taehyung mở to mắt, không tin vào tai mình. Hắn tiến lại, cầm chặt hai vai của cậu bạn lắc liên tiếp mấy cái xác nhận. Yoongi mệt mỏi đẩy bàn tay hắn ra xa, im lặng chờ đợi câu trả lời của hắn, dù trong lòng đã có sẵn một đáp án, một cái tên: Jung Hoseok.

Hai người rời khỏi phòng thanh nhạc, sóng vai đi trên hành lang. Yoongi im lặng lắng nghe, thỉnh thoảng khoé môi khẽ dâng cao, âm thầm suy tính gì đó. Anh đánh mắt nhìn người bên cạnh, thấy bộ dạng chật vật của hắn, ý cười càng đậm nơi đáy mắt.

Yoongi biết, cuộc đời huy hoàng của Kim Taehyung sẽ chấm dứt khi xuất hiện một người: Jeon Jungkook. Ngay từ trận đấu bóng rổ anh đã nhìn rõ điều này. Nếu Kim Taehyung là hổ thì Jeon Jungkook chính là loài báo. Xét về sức lực hai bên có thể bằng nhau nhưng so về độ bền, tốc độ thì Kim Taehyung thua rồi. Vậy nên hắn ta mới cần phải có một kế hoạch.

" Mày uống bia bao giờ chưa?" Yoongi nhẹ giọng lên tiếng, hai mắt đảo quanh một vòng.

" Rồi, nhưng không nhiều. Để làm gì?" Taehyung thắc mắc, quay sang nhìn người bên cạnh, việc này thì liên quan gì chứ?

" Vậy mày biết diễn chứ?" Yoongi nhìn vẻ ngơ ngác của đối phương, âm thầm lắc đầu, xem ra tên đầu gỗ này phải dạy dỗ nhiều.

Hai người dừng trước cửa hàng tiện lợi sau trường, Yoongi ung dung bước vào, bỏ lại đằng sau một Taehyung nhăn mặt phía sau. Hắn nhìn bàn tay thoăn thoắt lấy năm chia bia liền cảm thấy không ổn. Taehyung chặn tay người kia, giật lấy lon bia lắc vài cái trên không.

" Nhắc cho mày nhớ, chúng ta chưa đủ tuổi mua."

" Nói nhiều." Yoongi giật lại lon bia, một đường đi thẳng ra quầy thanh toán.

" Yoongi, hôm nay em không có ca làm sao?" Trước mặt Yoongi là một chàng trai tóc đỏ nổi bật, khuôn mặt điển trai, nở nụ cười tươi chào hỏi.

" Không có. Anh thanh toán cho em."

" Này, cậu chưa đủ tuổi đâu đấy. Camera mà phát hiện, anh chỉ có đường bị đuổi việc." Chàng trai tỏ vẻ lo sợ, ghé sát bên tai Yoongi nói nhỏ nhưng tay nhanh nhẹn bỏ từng lon vào túi.

" Cậu nợ anh lần này, anh sẽ nhớ kỹ đó~"

Yoongi nhún vai, kéo Taehyung đang ngơ ngác bên cạnh đi thẳng ra ngoài tiệm. Yoongi có công việc làm thêm sau giờ học, chính là làm nhân viên ở cửa hàng tiện lợi này. Anh chàng tóc đỏ kia là Kim Wook, một sinh viên năm hai, anh ta nói rất nhiều, dường như đó là một sở thích nhưng bù lại hoàn hảo hợp với người kiệm lời như Min Yoongi.

" Mày mua bia là muốn an ủi tao?"

" Đéo." Yoongi đẩy túi bia vào trong lòng Taehyung, thờ ơ nói một câu làm khuôn mặt hắn đen lại.

" Mày định làm gì với nó?"

Yoongi lấy ra một lon bia, thành tạo bật nắp kêu một tiếng giòn tan rồi đưa trước mặt người kia. Taehyung mù mờ không hiểu chuyện gì, chỉ mặc để đối phương đưa về phía miệng mình liền uống xuống vài hơi. Vị đắng đậm đà trên đầu lưỡi xông thẳng lên não bộ, Taehyung lắc mạnh đầu tìm kiếm sự tỉnh táo, khó hiểu nhìn Yoongi.

" Mày tìm một nhà vệ sinh công cộng, làm sao cho từ trên xuống dưới đều là mùi bia nồng nặc, càng nhiều càng tốt. Rồi sau đó quay lại đây. Bỏ cái mặt đó đi, mày chỉ cần làm theo là được."

Taehyung nhín nhịn cảm giác khó chịu xuống, dùng ánh mắt hoài nghi nhìn người đối diện, trước khi rời đi còn giơ nắm đấm đe doạ.

Yoongi đi đến một bức tường gần đó, dựa lưng chờ đợi tên kia. Năm phút sau, Kim Taehyung xuất hiện với mùi bia nồng nặc khiến anh nhanh chóng đưa tay bịt mũi.

" Mày cần gì phải làm tới mức này. Hôi chết tao rồi."

" Cmm. Không phải nói càng nhiều càng tốt sao." Taehyung tức tối nói lớn, hắn ở trong nhà vệ sinh cực khổ chịu đựng ánh nhìn của mọi người, giờ đây còn bị tạt gáo nước lạnh vào mặt.

" Được rồi. Tránh xa tao ra một chút."

Yoongi giơ tay tìm lấy điện thoại trong túi, anh hít một hơi thật lớn, có chút hốt hoảng bấm số gọi một người. Ngay khi đầu bên kia nghe máy, Yoongi gấp gáp nói:

" Hoseok, Taehyung Taehyung đang đánh nhau ở quán bia ven đường."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com