Chuyện giận dỗi của đôi trẻ
2 giờ sáng, cửa phòng ngủ của Trương Chân Nguyên bị ai đó khẽ mở ra.Trương Chân Nguyên, người vẫn đang lướt điện thoại nghe tiếng động thì hơi giật mình nhìn ra cửa. Ngay sau đó nghe tiếng người mới đến nói :
- Tiểu Trương Trương còn chưa ngủ sao? Đã khuya rồi đó.
- Mã ca?
- Ừ, là anh.
- Làm em hết hồn, tưởng nhà có trộm.
Mã Gia Kỳ cười :
- Quả thật là trộm, anh đến trộm con gấu này về đây.
Nói rồi cúi người xuống ôm lấy người đang nằm cạnh Trương Chân Nguyên lên. Người đang ngủ bị ôm lên có dấu hiệu tỉnh, lại ngửi thấy mùi hương quen thuộc,đầu nhỏ dụi dụi vào người anh tìm tư thế thoải mái lại tiếp tục say giấc. Trương Chân Nguyên nhìn một màn này khẽ lắc đầu:
- Lại cãi nhau à? Anh có cần nhất thiết phải đến phòng em lúc đêm khuya để bắt người về vậy không? Nếu không phải tâm lý em vũng vàng thì đã bị anh dọa ngất rồi.
Mã Gia Kỳ nhìn người đang say ngủ trong lòng, tim liền mềm xuống, nhẹ giọng nói:
- Thiếu hơi bạn nhỏ quả thật anh không ngủ được nên nửa đêm mới phải sang đây làm phiền em.
- Mã ca, em không muốn ăn cơm cún đâu, anh mau mang người của anh về đi. Em phải đi ngủ để gìn giữ nhan sắc.
- Ừ, mau ngủ sớm đi. Anh thấy em cũng sắp có đôi mắt gấu trúc rồi đấy.
Trước khi rời đi, tiểu đội trưởng cũng không quên nhắc đứa em cú đêm này đi ngủ sớm. Sau đó hài lòng ôm người của mình về phòng.
6h sáng, Nghiêm Hạo Tường bị đói tỉnh giấc. Cậu hơi cựa mình cảm nhận được cánh tay ai đó đang ôm chặt cậu. Ngẩng đầu nhìn thấy bạn lớn nhà mình đang ngủ mà đôi lông mày vẫn nhíu lại. Sự tức giận lập tức bị sự đau lòng thay thế. Mấy ngày nay, lịch trình bận rộn bạn trai nhà mình đã quá vất vả rồi. Đưa tay lên vuốt nhẹ khuôn mặt của anh, nhẹ giọng nói: Gầy rồi. Sau đó không kìm được mà hôn nhẹ người đang say giấc một cái, thấy bạn trai không có dấu hiệu tỉnh lại cậu to gan hôn thêm vài cái nữa thầm nghĩ dù sao anh cũng không biết. Nghĩ là làm đôi môi nhỏ lại nhẹ nhàng dán lên, mổ nhẹ vài cái, vừa định lui lại cổ đã bị giữ lấy, nụ hôn triền miên lại kéo dài đến khi cậu sắp không chịu nổi thì anh mới buông tha. Cậu hé miệng thở dốc, không quên liếc người nào đó. Mã Gia Kỳ nhìn người đang liếc mắt hờn dỗi mình kia mà tim mềm nhũn. Do mới ngủ dậy lại bị anh hôn đến mơ màng, Nghiêm Hạo Tường hai mắt nổi lên một tầng sương mờ mịt, vệt đỏ lan từ má đến tai cậu làm Mã Gia Kỳ cảm thán trong lòng " Bạn trai nhỏ quá đáng yêu rồi". Dù vậy anh cũng không quên là bạn nhỏ vẫn đang giận dỗi nên nhẹ giọng dỗ dành:
- Bé con đói bụng chưa? Vệ sinh cá nhân rồi anh nấu bữa sáng cho bé nha.
- Hừ, em không thèm
- Vẫn đang giận anh sao? Anh biết sai rồi mà, bạn nhỏ ăn sáng rồi giận tiếp có được không? Đừng bỏ bữa nữa mà, tối qua em cũng không ăn rồi. Bỏ bữa bữa bệnh đau dạ dày lại tái phát thì sao.
- Quan tâm em làm gì, anh cũng đâu có yêu thương gì em đâu.
- Anh sai thật rồi mà, sao anh có thể không thuơng em chứ, oan uổng quá. Anh cũng có mỗi một bảo bối này thôi, không thương em thì thương ai. Bảo bối, cục cưng, gấu nhỏ...
Thấy cậu vẫn không đáp anh liền dụi đầu vào cổ cậu :
~Vợ ơi, anh sai rồi mà. Em đừng tức giận nữa có được không?
- Ai..ai...ai là vợ anh chứ, anh...anh đừng có mà gọi linh tinh.
- Anh có linh tinh đâu, giờ em là bạn trai anh, tương lai là vợ anh. không lẽ em định chơi chán rồi bỏ rơi anh, không chịu trách nhiệm với anh?
- Em...em đâu có.
- Được rồi bạn nhỏ không giận nữa nha, anh xin lỗi mà, hôm qua anh không nên to tiếng với em, lúc đó anh nóng giận quá. Không nhìn người đến là ai mà đã to tiếng, anh mà biết là em thì đã không thế rồi.
Chuyện là mấy ngày này anh bận quá nhiều việc, vừa lo chuyện thi cử trên trường, vừa chạy show cá nhân, lại còn chuẩn bị ra bài hát mới. Công việc dồn dập, nghỉ ngơi không đủ cứ rảnh là nhốt mình trong phòng thu viết lời bài hát mới đến cơm cũng không thèm ăn, các staff khuyên mấy lần đều không được. Đến khi cửa phòng làm việc bị mở ra lần thứ tư Mã Gia Kỳ nhịn không được khẽ quát:
- Cút.
Không nghe được tiếng đóng cửa, anh nhìn lên thấy người đến là bạn trai nhỏ nhà mình,biểu tình như vừa bị tiếng cút của anh dọa sợ mà ngây người ra, trên tay còn cầm theo khay đồ ăn. Ngay sau đó quay lưng đi mất. Anh hoảng hốt đuổi theo, đến cả bài hát đang dang dở cũng không quan tâm nữa. Về đến biệt thự, mọi người ngơ ngác nhìn Nghiêm Hạo Tường đi thẳng lên lầu theo sau đó là Mã Gia Kỳ.
RẦM tiếng đóng cửa vang lên, sau đó mọi người lại đưa mắt nhìn vị tiểu đội trưởng đáng thương vừa bị bạn trai cho ăn bơ nhốt ngoài cửa đang nhấc bước chân về phía sofa rồi ngồi xuống.
Từ ngày thấy 2 người yêu đương đến nay cũng giận dỗi không ít, chỉ có điều mỗi lần đều là Mã Gia Kỳ giả giận dỗi để ăn đậu hũ của Tường ca. Lần này lại là Nghiêm Hạo Tường tức giận, xem ra chuyện lần này không hề đơn giản. Đinh Trình Hâm liếc nhìn Mã Gia Kỳ lên tiếng ăn ủi:
- Mã ca, không sao đâu. Để tiểu Tường bình tĩnh một lát đã. Cậu cũng không biết em ấy là người đến mà, không cần lo lắng đâu, dỗ một chút là sẽ tốt.
- Ừ, tớ biết rồi Đinh Nhi. Lát tớ nói chuyện lại với em ấy.
Nhìn thấy tiểu đội trưởng vẫn ủ rũ, mọi người nhìn nhau. Vẫn là Tiểu Hạ lên tiếng đánh tan bầu không khí u ám.
- Mọi người có đói không? Chúng ta nấu bữa tối đi, sau đó gọi Tường ca xuống luôn, dù sao cậu ấy cũng chưa ăn tối.
Mã Gia Kỳ lúc này mới sực nhớ đến mấy đứa nhỏ nhà mình đều chưa ăn gì thế là đứng lên sắn tay áo đi vào bếp:
- Mấy đứa đi tắm đi,anh sẽ chuẩn bị bữa tối
- Để tớ giúp cậu một tay
Đinh Trình Hâm theo sau đi vào bếp.
- Cảm ơn cậu Đinh Nhi
- Khách sáo gì chứ, bọn nhỏ cũng là em tớ, chúng ta là người nhà cả mà.
Nhóm anh lớn đang bận rộn trong bếp, nhóm em nhỏ cũng rất nghe lời lần lượt đi tắm. Một lát sau bữa tối đã sẵn sàng, mấy đứa cũng lần lượt đi xuống. Lúc này Mã Gia Kỳ nói với Tống Á Hiên và Lưu Diệu Văn đang xem heo Peppa ở phòng khách:
- Hai đứa giúp Đinh ca bê đồ ăn ra bàn nhé. Anh đi gọi những người còn lại.
Nói rồi cất bước đi lên lầu. Lưu Diệu Văn nhìn theo anh thắc mắc với Tống Á Hiên bên cạnh:
- Bình thường đều là Mã ca bảo chúng ta đi gọi người mà, sao lần này anh ấy lại tự đi nhỉ?
Tống Á Hiên nhìn bạn nhỏ bên cạnh, thở dài nghĩ "thật là đứa trẻ ngây thơ chưa trải sự đời, Mã ca đây là muốn lấy cớ để dỗ Tường ca mà" , đang định phổ cập kiến thức cho đứa nhóc này thì tiếng Đinh ca vọng ra:
- Hai đứa còn ngồi ngoài đó à? Không định giúp anh sắp bàn đúng không?
Thấy anh cả có vẻ sắp nổi giận 2 đứa vội vàng tiến đến giúp đỡ. Sắp bàn xong Hạ Tuấn Lâm và Trương Chân Nguyên cũng xuống đến. Mọi người ngồi xuống chờ đôi tình nhân đang giận dỗi kia. Lát sau thấy Mã Gia Kỳ đi xuống một mình. Tiểu Hạ lên tiếng:
- Tường ca đâu anh? Cậu ấy không xuống à?
- Ừ, mọi người ăn đi. Em ấy nói không muốn ăn,đã ngủ rồi.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, xem ra là chưa dỗ được người rồi. Thấy anh trai không vui vẻ, em út đề nghị:
- Để em lên gọi Tường ca.
Trương Chân Nguyên thấy em út là tự động bật filter đáng yêu cho đứa nhỏ:
- Diệu Văn làm nũng đi, đảm bảo Tường ca sẽ nghe em.
- Anh nghĩ ai cũng thích mãnh nam làm nũng hả Trương ca.
Tiểu Tống lên tiếng phá tan bầu không khí. Bàn tay anh cả đưa ra ngăn đứa nhỏ đang định chạy lên lầu lại.
- Được rồi, mấy đứa ăn cơm đi. Để tiểu Tường nghỉ ngơi đi, đừng làm phiền em ấy nữa.
- Nhưng mà...
- Anh nói ăn cơm đi!
Mọi người thấy anh cả sắp nổi giận thì cũng ngoan ngoãn ăn cơm,dù sao uy quyền của anh cả cũng không phải để cho có. Đang ăn thì staff gọi đến thông báo ngày mai buổi chụp hình ngoài trời của nhóm sẽ bị hoãn lại vì thời tiết có mưa lớn và thế là ngày mai mọi người được nghỉ ngơi. Nghe vậy cả đám cũng vội vàng ăn cơm rồi ai về phòng nấy. Mấy ngày này ai cũng mệt mỏi rồi.
Mã Gia Kỳ về phòng tắm xong, định sang phòng bạn nhỏ nhà mình dỗ người nhưng không thấy ai cả, đang bối rối thì nhận được tin nhắn của Trương Chân Nguyên:
- Mã ca, tiểu Tường ở phòng em, thằng bé nói muốn ngủ với em. Giờ đang đi tắm rồi, anh có muốn sang bắt người về không?
- Vậy làm phiền tiểu Trương Trương cho bạn nhỏ nhà anh tá túc tạm nhé, anh không sang nữa tránh cho Hạo Tường lại tức giận thêm.
- Được rồi, để em khuyên nhủ Hạo Tường cho, anh yên tâm đi.
- Ừ, cảm ơn tiểu Trương Trương. Anh nhất định sẽ hậu tạ.
Tắt điện thoại Mã Gia Kỳ chán nản trở về phòng mình, ngả người xuống giường. Nghĩ thầm cả nhóm đã nổi tiếng hơn, kí túc xá nhỏ cũng đã đổi thành biệt thự lớn các thành viên đều có phòng riêng không còn cần chen chúc 2 hay 3 người một phòng như trước nữa. Từ ngày anh và Hạo Tường chính thức yêu đương cậu đều ngủ cùng anh, giờ không có cậu ở bên anh thực khó ngủ. Lăn qua lăn lại đến 2h sáng quyết định đi sang bắt người về. Vì thế mà có cảnh ở mở cửa ôm nguời về ở phía trên.
Mã Gia Kỳ vì để dỗ bạn nhỏ mà bỏ xuống cả hình tượng đội trưởng cao lãnh, nhỏ giọng làm nũng:
~ Tường Tường anh biết lỗi rồi mà, tha thứ cho anh đi mà.
- Anh sai ở đâu?
- Anh không nên to tiếng với em, anh không nên bỏ bữa để em lo lắng, anh... anh...
- Được rồi, em không giận anh. Em chỉ lo lắng thôi, bạn trai ai người ấy lo mà
- Anh biết lỗi rồi mà, lần sau anh sẽ chú ý hơn.
- Nếu còn có lần sau em sẽ khô... ưm.. sẽ không...ưm...
Nụ hôn rơi xuống dọc khuôn mặt nhỏ bắt đầu từ khóe mắt, chóp mũi đến đôi môi đang nói luyên thuyên không ngừng, Mã Gia Kỳ khẽ cười thành tiếng:
- Sẽ không gì cơ? Tiểu Tường Tường
- ưm, anh...anh cái đồ lưu manh.
- Lưu manh? Anh hôn bạn nhỏ nhà anh thì có gì mà lưu manh.
Dứt lời đôi môi mỏng lại áp xuống, tay cũng không an phận trượt qua vạt áo nhẹ nhàng vuốt ve vòng eo nhỏ nhắn.
" Ọt ọt"
Cả 2 người đồng loạt ngưng động. Hai giây sau tiếng cười khe khẽ truyền đến:
- Xem ra có bạn nhỏ đói rồi nhỉ?
Nghiêm Hạo Tường ngại đến mặt mũi đỏ bừng, tức giận giơ nắm đấm nhỏ về phía ngực bạn trai:
- Hừ anh còn cười, còn không phải tại anh hết à?
- Ừ, lỗi anh lỗi anh. Bạn nhỏ dậy vệ sinh cá nhân nhé, anh nấu bữa sáng cho em, ăn xong rồi ngủ tiếp, có được không? Hôm nay chúng ta không có lịch trình.
- Em muốn ăn cháo và cả bánh quẩy nưã.
Mã Gia Kỳ hôn má cậu, cưng chiều nói:
- Được rồi, anh đi chuẩn bị ngay đây.
Một lát sau bữa sáng cũng gần xong, nghe tiếng bước chân ở cầu thang, Mã Gia Kỳ tưởng bạn nhỏ xuống rồi liền nói vọng ra:
- Sắp xong rồi đây, em đói lắm rồ...
Đang nói dở thì thấy người đến không phải bạn trai nhỏ mà là đứa út trong nhóm. Lưu Diệu Văn ngái ngủ nói với anh trai:
- Mã ca, em đói rồi.Anh đang nấu gì thế, thơm quá đi.
Nói rồi lại ngáp một cái. Mã Gia Kỳ nhìn em trai mỉm cười, giục cậu lên rửa mặt tiện thể gọi các anh trai xuống ăn sáng luôn,rồi quay người bày thức ăn lên bàn. Lúc Nghiêm Hạo Tường xuống đã thấy mọi người ngồi đủ cả trên bàn ăn rồi. Cất bước đến bên cạnh em út ngồi xuống, bình thản cầm thìa lên bắt đầu ăn cháo, mọi người nhìn Nghiêm Hạo Tường,phản ứng này là vẫn còn giận hả? Đúng lúc này tiểu đội trưởng đi từ bếp ra trên tay còn cầm theo 2 ly sữa ấm, anh đưa 1 ly cho em út rồi nói:
- Em vẫn còn tuổi lớn, uống sữa để cao thêm 1 tí nữa.
Ly sữa còn lại ai cũng biết là cho ai, Hạo Tường giơ tay định nhận lấy thì nghe anh nói:
- Hơi nóng, để anh cầm cho.
Nói rồi đặt ly sữa bên cạnh Nghiêm Hạo Tường. Mọi người bày tỏ sự không đồng tình với hành vi thiên vị của đội trưởng nhà mình. Tiểu Hạ cùng tiểu Tống bất mãn:
- Mã ca, bọn em thì sao, sao bọn em không có sữa vậy, anh không công bằng.
- Của 2 đứa đang trong bếp đó, Trương ca và Đinh ca cũng có phần, mọi người vào bếp lấy nhé. Anh cũng chỉ có 2 tay thôi, không thể cầm hết được.
Hừ nể tình anh đã dậy sớm nấu bữa sáng bọn em không so đo với anh nữa. Dứt lời mọi người tự đứng lên vào bếp lấy sữa của mình, Nghiêm Hạo Tường cũng đứng lên vào theo. Mã Gia Kỳ ngạc nhiên nhìn ly sữa đặt trước mặt mình khẽ cười, trong lòng thầm cảm thán "bạn nhỏ nhà ai mà chu đáo quá"
Nhìn thấy khóe miệng cậu dính đồ ăn anh nhẹ lấy tay lau cho cậu. Ngón tay anh lướt qua khóe môi làm Nghiêm Hạo Tường hốt hoảng xuýt đánh rơi thìa. Thấy cậu bị giật mình anh nhẹ vỗ lưng cậu khẽ cuời nói:
- Tiểu Tường Tường ngoan, không giật mình, không giật mình nha
- Em có phải trẻ con đâu
Nghiêm Hạo Tường ngại ngùng nói.
- Ừ, không trẻ con không trẻ con. Tiểu Tường Tường đã lớn rồi. Thế tí người lớn Tường Tường phải uống hết ly sữa này đấy.
Năm người còn lại nhìn màn này có cảm giác chưa ăn gì mà đã no ngang. Quả nhiên những người có tình yêu, lúc cãi nhau khiến người khác lo lắng, làm hòa rồi lại khiến người ta có cảm giác bị ngược đãi.
Năm người bày tỏ cơm cún ăn đủ rồi, giờ có để yên cho người ta ăn sáng hay không?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com