Q.1 - Chương 12: Hung hăng vả mặt
Edit & Dịch: Emily Ton.
Lúc này đám người xôn xao một trận, một đại hán cao hai mét bước ra, cao lớn thô kệch, tóc ngắn màu đỏ, mặt đầy dữ tợn, hung thần ác sát, giống như một con gấu cường tráng, "Thú vị, thú vị, ta sẽ là người làm chứng cho các ngươi!"
"Đây không phải là dược si Hùng Thiên Diễm hay sao?"
"Trưởng lão thường vụ của hiệp hội luyện dược sư!"
"Gia hỏa này tính tình nóng nảy, ngay cả hội trưởng Lý Trường Vân hắn đều dám đắc tội, danh tiếng không được tốt lắm. Ca ca hắn chính là tướng quân Thiên Nam Thành, nền tảng vững chắc như vậy nên không ai dám đắc tội với hắn."
Có thực lực!
Biết luyện dược!
Làm người ngay thẳng!
Hùng Thiên Diễm nhận làm nhân chứng, tất nhiên thích hợp nhất.
Diệp Phong mang vẻ mặt thờ ơ: "Cũng được, đã có Hùng trưởng lão làm chứng, vậy thì không sợ có người sau khi thua sẽ quay qua quỵt nợ."
"Tất cả mọi người đều biết rõ tính tình của Hùng lão ta, từ trước tới nay luôn là người vô tư." Hùng Thiên Diễm phát ra một trận cười to giống như tiếng chuông ngân, nguyên lực màu đỏ kích động dựng lên, một trận uy áp mãnh liệt cùng với tiếng gấu gầm truyền ra từ trong cơ thể, lập tức tràn ngập ra môi trường xung quanh, "Ai dám đi ngược lại với lời đã nói, ta sẽ khiến hắn nếm thử lợi hại của Bạo Liệt Hùng Quyền!"
Luyện Thể đỉnh tầng thứ 9!
Còn là một cao thủ chuẩn Hồn Tỉnh!
Nguyên hồn của Hùng Thiên Diễm là gấu Dung Nham, kém xa với nguyên hồn là Hỏa phượng hoàng, nhưng vẫn là thuộc tính hiếm thấy. Nó vốn có Hỏa thuộc tính, ngoài ra còn mang thêm Thổ thuộc tính. Hoả thuộc tính với lực phá hoại, có thêm Thổ thuộc tính có năng lực phòng ngự. Công thủ bao gồm nhiều mặt, thực sự không hề đơn giản, chứng tỏ sức chiến đấu không hề tầm thường.
Hùng Thiên Diễm đứng ở trung tâm của phòng luyện dược, Diệp Phong và Sở Thiên đứng ở hai bên, xung quanh đều là quần chúng vây xem.
"Được rồi, quy tắc lần này rất đơn giản, bất cứ ai trong hai người, trong thời gian quy định nếu luyện chế ra được đan dược tốt nhất, người đó sẽ chiến thắng! Hiện tại hãy bắt đầu lựa chọn tài liệu đi!"
Diệp Phong giống như đã nắm chắc thắng lợi: "Tài liệu mà ta muốn là, địa hỏa liên tử, xích đầu cô, chu huyết đằng, hỏa ma thảo, huân viêm hoa......"
Biệt danh của Hùng Thiên Diễm là dược si.
Hùng Thiên Diễm cực kỳ si mê luyện dược, sự thành tựu của hắn trong luyện dược, tuyệt đối có thể nằm trong bảng xếp hạng năm cao thủ giỏi nhất ở Thiên Nam Thành.
Dựa vào phương diện tài liệu, Hùng Thiên Diễm liền biết Diệp Phong chuẩn bị luyện chế nộ hỏa đan. Nộ hỏa đan là phát minh kinh điển nhất của Lý Trường Vân, mỗi năm tạo ra được lợi nhuận rất lớn, không ngờ lại truyền thụ cho Diệp Phong. Điều này có thể thấy được Lý Trường Vân rất coi trọng Diệp Phong.
Nộ hoả đan là một loại hình đan dược tiêu hao.
Sau khi tu sĩ Luyện Thể dùng xong, trong vòng hai giờ nguyên lực sẽ tăng lên gấp đôi, nhưng sau khi hết dược hiệu, tác dụng phụ của đan dược sẽ khiến tu vi thụt lùi. Chỉ có thể sử dụng mỗi ba tháng một lần, nếu không sẽ tạo thành tổn thương vĩnh viễn.
Bản chất của loại đan dược này là thiêu đốt tiềm năng của người dùng, vì vậy nó gây tổn hại cho thân thể rất lớn, nhưng nó tuyệt đối là thứ bảo mệnh tốt, bởi vậy vẫn rất phổ biến ở trên thị trường!
Sau khi Diệp Phong nói xong danh sách tài liệu, lập tức dùng ánh mắt khiêu khích nhìn Sở Thiên: "Ngươi chuẩn bị dùng cái gì để đấu với ta?"
Sở Thiên chớp chớp mắt: "Ngươi đã hiểu lầm rồi, ta có nói muốn đích thân so tài với ngươi sao?"
Diệp Phong sửng sốt: "Ý ngươi là gì? Ngươi muốn bội ước sao?"
"Vừa rồi ta đã nói, cho dù là sư phụ ngươi cũng không xứng xách giày cho lão tử! Một khi đã nói như vậy, giết gà đâu cần phải dùng búa tạ? Đối phó với ngươi, ta cần gì phải tự mình ra tay! Nhị tiểu thư, ngươi đi thu phục người này đi."
Đối với người kiêu ngạo như Diệp Phong, hắn lập tức nổi trận lôi đình: "Ngươi dám vũ nhục ta!"
Mọi người cũng ồ lên một loạt, Nhị tiểu thư Mộng gia là học trò của Trương Lập Thanh, Trương Lập Thanh là đại sư trong lĩnh vực chế phù. Mộng Oánh Oánh bất quá chỉ là một đệ tử ký danh, nàng sao có thể hiểu được thuật luyện dược? Đây không phải đang hồ nháo hay sao?!
Hùng Thiên Diễm cũng cảm thấy quái dị: "Đây là một hồi đánh cuộc xa hoa với 5000 đồng vàng! Ngươi xác định muốn làm như vậy?"
Sở Thiên nhún nhún vai nói: "Mộng Oánh Oánh đã học luyện dược với ta một đêm, đối phó với một con tép riu vẫn quá dư dả."
Lời này quả là quá kiêu ngạo!
Học thuật Luyện dược rộng lớn như thế nào?
Vô số người đã dành cả cuộc đời cũng không có được thành tựu, thiên phú và nỗ lực đều rất quan trọng. Hiện tại một người ngoài nghề, chỉ trải qua một đêm học tập, không ngờ dám tuyên bố muốn đánh bại thiếu niên thiên tài lóa mắt nhất Thiên Nam Thành?
Đây quả thực giống như một trò đùa!
Bản thân Sở Thiên cũng chỉ tầm 16-17 tuổi mà thôi!
Mộng Oánh Oánh kìm nén sự hồi hộp và lo lắng trong lòng. Trong lòng nàng nhớ tới những gì Sở Thiên đã nói, hắn sẽ cố tạo ra một cơ hội để Diệp gia thụt lùi, giúp nàng hả giận.
Hùng Thiên Diễm không còn cách nào khác: "Ngươi muốn tài liệu gì?"
Trong lòng Mộng Oánh Oánh có chút cảm động: "Hắn muốn tài liệu gì, ta sẽ dùng tài liệu đó."
Nộ hoả đan là phát minh độc nhất vô nhị của Lý Trường Vân, việc chế tạo ra nó từ trước tới nay đều luôn được bảo mật rất chặt chẽ. Mộng Oánh Oánh làm thế nào có thể nắm giữ được kỹ xảo luyện chế nộ hoả đan? Nếu nàng không phải luyện chế nộ hoả đan, vậy vì sao lại muốn dùng tài liệu giống nhau như đúc?
Hùng Thiên Diễm hoàn toàn không thể đoán ra rốt cuộc đối phương muốn làm gì, nhưng hắn hoàn toàn tin tưởng, hắn không có lý do nào để can thiệp vào chuyện này. Vì vậy, hắn đành phải ra lệnh đưa tài liệu tương tự tới hiện trường. Sau khi hai bên đã chuẩn bị sẵn sàng, Hùng Thiên Diễm lập tức đưa ra một chiếc đồng hồ cát.
"Bắt đầu đi!"
Đồng hồ cát sẽ chảy hết sau khoảng 30-40 phút.
Thời gian hạn định để luyện đan, không thể nghi ngờ là tăng thêm khó khăn.
"Hừ, phế vật, nhìn kỹ! Hôm nay ta sẽ khiến cho các ngươi biết được sự chênh lệch gọi là gì, để ngươi biết hành vi của bản thân mình ngu xuẩn bao nhiêu!"
Trong khi Diệp Phong nói, hắn đồng thời lấy ra một cái đan lô. Lò đan này cao tầm ba thước, khắp thân đều phủ màu vàng tím, che kín những phù văn phức tạp, hơn nữa còn có bốn con ma thú quấn quanh, phát ra một thứ ánh sáng nhàn nhạt, vừa nhìn thấy đã biết đó không phải là vật bình thường.
"Đây là Tứ Thú Tử Kim Lô!"
"Đan lô đại sư Lý Trường Vân thường dùng khi còn trẻ!"
"Loại đan lô này luyện chế ra đan dược cấp 1, độ tinh khiết và xác xuất thành công đều được tăng lên rất nhiều."
"Diệp Phong vốn là thiên tài luyện dược Thiên Nam Thành, hiện tại có bảo vật phụ trợ như vậy, quả thực giống như hổ thêm cánh!"
"......"
Nơi này có rất nhiều luyện dược sư, khi nhìn thấy Tứ Thú Tử Kim Lô, tất cả đều rất hưng phấn. Đây chính là bảo vật nổi danh hàng đầu trong giới luyện dược Thiên Nam Thành!
Hùng Thiên Diễm cũng không ngờ lão quỷ họ Lý kia sẽ tặng đan lô giá trị vạn kim cho Diệp Phong. Trái lại, Mộng Oánh Oánh lấy ra một cái đan lô bằng đồng, mộc mạc, kiểu dáng bình thường. Đây căn bản là đan lô bình thường được trang bị ở trong phòng luyện dược.
Đấu như thế nào đây?
Hùng Thiên Diễm lắc đầu.
Mộng Oánh Oánh không những dùng đan lô đơn sơ, xử lý tài liệu cũng cực kỳ mới lạ. Nàng lấy từng tài liệu ra, thật cẩn thận nghiền nát chúng đi.
Diệp Phong thuần thục mở ra địa hỏa, địa hỏa cực nóng phun trào ra ngoài, nháy mắt bao phủ đan lô màu vàng. Tay phải của hắn quét một cái, tất cả tài liệu lần lượt mở tung ra, sau đó đều biến thành bột phấn, bay lả tả xuống. Tay trái của hắn vung lên, nguyên lực phun trào ra ngoài, đan lô màu vàng bay tới giữa không trung và đảo qua một vòng, toàn bộ tài liệu đều bị hút vào trong.
Đan lô màu vàng vững vàng dừng lại ở giữa ngọn lửa, bắt đầu xoay tròn với tốc độ đồng đều, đảm bảo nhiệt độ phân bố rất đều. Khi luyện dược trận bắt đầu kích hoạt, bên trong truyền ra những tiếng nổ vang, hương dược ngay lập tức truyền khắp bốn phía.
Luyện dược đã bắt đầu rồi!
"Tốt!"
"Đẹp quá!"
Mọi người sôi nổi reo hò!
Diệp Phong dùng hai tay bảo vệ đan lô, vững vàng khống chế tiến độ luyện chế. Nộ hoả đan là một loại đan dược rất khó luyện chế, bởi vì tài liệu đều là hỏa thuộc tính cuồng bạo, chỉ cần lơ đãng sẽ lập tức mất khống chế dẫn tới nổ lò, vì vậy cần phải cực kỳ cẩn thận.
Diệp Phong đã luyện chế mười phút, hương dược nồng đậm tràn ngập bốn phía, kỹ xảo hoa lệ không dứt, mọi người đều kinh ngạc cảm thán từng đợt giống như thủy triều lên xuống.
Lúc này, Mộng Oánh Oánh rốt cuộc cũng bắt đầu luyện chế, sau khi nàng bình ổn đan lô xong thì bắt đầu dùng nguyên lực để kích hoạt luyện dược trận, không hề có bất luận hương thơm hay kỹ xảo đặc biệt nào, trước sau đều chỉ có phóng thích nguyên lực với tần xuất không đổi, thúc giục luyện dược trận.
"Mộng gia Nhị tiểu thư nhất định thua rồi."
"Sao nàng có thể là đối thủ của Diệp tiểu thiếu gia?"
"Đúng vậy, bất luận là thực lực, kỹ xảo, dụng cụ, nàng đều rõ ràng thua lớn."
Mọi người sôi nổi nghị luận, thời điểm không ai chú ý tới, Mộng Oánh Oánh đột nhiên ngừng luyện chế, nàng mở đan lô ra, lấy ra một viên đan dược màu đỏ nhạt gần như trong suốt: "Ta đã luyện thành!"
Toàn trường kinh ngạc cảm thán!
Đây là tình huống gì vậy?
Mộng Oánh Oánh thật sự dẫn đầu trong việc tạo thành đan dược?
Toàn bộ quá trình không có gì thú vị, hơn nữa nàng chỉ dùng có hơn mười phút?
Diệp Phong từ xa nhìn thấy màu sắc đan dược trong tay Mộng Oánh Oánh, lập tức lạnh lùng cười rộ lên. Nộ hoả đan có màu đỏ, đỏ đậm là hạ phẩm, đỏ tím là trung phẩm, đỏ màu máu là thượng phẩm, vật trong suốt này là gì? Căn bản chỉ là rác rưởi!
Loại phế vật này luyện đan không nổ lò đã xem như là kỳ tích, trời mới biết được nàng luyện chế ra chính là rác rưởi gì!
Hơn mười phút sau.
Đồng hồ cát sắp chảy hết.
Diệp Phong quát to: "Lên!"
Đan lô màu vàng bắn ra một viên đan dược đỏ đậm.
Diệp Phong vốn dĩ nhiều lắm chỉ luyện chế ra được nộ hoả đan màu đỏ tím, lúc này đây hiển nhiên đã vượt xa người thường, đan dược đã vượt qua trung phẩm, nằm giữa thượng phẩm và trung phẩm. Hắn dùng thái độ của người thắng cuộc nhìn Sở Thiên: "Các ngươi đã thua!"
Sở Thiên lắc đầu: "Chưa so sánh, nói ra còn quá sớm."
Diệp Phong bắt đầu cười ha ha: "Tốt, tốt, tốt! Để ngươi tâm phục khẩu phục, thỉnh Hùng trưởng lão giám định phẩm chất hai viên đan dược! Ta tin tưởng với năng lực của Hùng trưởng lão, liếc mắt một cái là có thể phân biệt được chất lượng của chúng."
Một người là tu sĩ Luyện Thể tầng thứ 9, lại là luyện dược sư có kinh nghiệm phong phú, đan dược ẩn chứa năng lượng mạnh hay yếu, phẩm chất tốt hay xấu, đúng thật chỉ cần liếc mắt một cái liền có thể đoán ra.
Hùng Thiên Diễm trước hết xem xét nộ hoả đan của Diệp Phong, sắc mặt ngưng trọng, gật gật đầu nói: "Đây thật sự là nộ hoả đan có chất lượng ưu tú, độ tinh luyện cao, tạp chất cực ít. Năng lượng trong đó đủ mạnh, đủ để kích phát nguyên lực của tu sĩ Luyện Thể, trong khoảng thời gian ngắn bộc phát ra thực lực gấp đôi!"
Toàn trường ồ lên một mảnh!
Dược si Hùng Thiên Diễm đã nói như thế, vậy khẳng định là sẽ không giả!
Diệp Phong tuổi còn trẻ đã có thể luyện chế nộ hoả đan gần cấp thượng phẩm, đây xác thật là một điều phi thường. Hắn kiêu ngạo như thế, đúng là sự kiêu ngạo đáng tiền!
Mặc dù trong lòng Hùng Thiên Diễm không hy vọng Diệp Phong có thể thắng, nhưng sự thật nằm ở trước mắt nên hắn không thể không tiếp thu. Đối với đan dược Mộng Oánh Oánh luyện chế ra, Hùng Thiên Diễm thật sự không có hy vọng gì.
Mộng Oánh Oánh chủ động đưa đan dược lên.
Hùng Thiên Diễm đặt ở trong lòng bàn tay, đơn giản cảm ứng một hồi.
Đột nhiên, đồng tử của Hùng Thiên Diễm co rút lại, cả người bất chợt chấn động. Biểu hiện của hắn thay đổi từ bình tĩnh, đến khiếp sợ, cuối cùng biến thành kinh hãi, sau đó dại ra mấy giây, rốt cuộc khó khăn nói một lời, "Ta nghĩ thắng bại đã rất rõ ràng!"
Diệp Phong không để ý tới biểu tình của Hùng Thiên Diễm, dương dương tự đắc nói: "Còn phải nói ra sao? Hai phế vật này khiêu chiến bổn thiếu gia, đơn giản là tự rước lấy nhục. Đực rồi, xin hãy đem giấy khế ước nợ cho ta, năm ngàn đồng vàng này, bổn thiếu gia vui lòng nhận cho!"
Hùng Thiên Diễm rống giận: "Câm miệng!"
Mọi người đồng thời sợ hãi ngây người.
Diệp Phong cũng sững sờ tại chỗ.
Hùng Thiên Diễm chậm rãi giơ viên đan dược màu đỏ nhạt nửa trong suốt lên, hít thở một hơi thật sâu: "Đan dược này, đây là lần đầu tiên trong đời ta được nhìn thấy nó, hoàn mỹ nhất, không tì vết nhất, xuất sắc nhất, trình độ tinh luyện gần như 100%, hầu như không có chút tạp chất nào. Hơn nữa, năng lực hấp thu tài liệu cực kỳ hoàn mỹ, không gây ra chút lãng phí nào, quả thực có thể nói là cực phẩm!"
Bùm!
Toàn trường chấn động!
Hùng Thiên Diễm là nhân vật kiểu gì?
Không ngờ đưa ra đánh giá cao như thế!
Hùng Thiên Diễm tiếp tục nói: "Ta có thể cảm giác được, đây không phải là nộ hoả đan. Mặc dù hai loại đan dược này có năng lực tương tự nhau, nhưng rõ ràng tồn tại sự khác biệt. Cường độ năng lượng của đan dược này cao hơn nộ hoả đan. Ta nói một cách rất tự tin, đây là một loại đan dược hoàn toàn khác, được dùng nguyên lực trận cực kỳ vượt trội mới có thể luyện chế ra được! Loại luyện dược trận này càng ưu tú hơn so với luyện dược trận dùng để luyện chế nộ hoả đan của Lý Trường Vân!"
Mọi người có cảm giác trời đất quay cuồng một trận!
Đây là sự thật chăng?
Không ngờ một nữ hài có thể nắm giữ được luyện dược trận còn ưu tú hơn cả hội trưởng hiệp hội luyện dược sư!
~~~Hết chương 12~~~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com