Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Giải thích của tác giả về chương 5: Giao Cảm

Tôi viết chương này như một điểm lặng sâu trong mạch truyện. Không phải để kể chuyện, mà để mở ra một tầng cảm nhận — nơi ngôn ngữ không còn là công cụ, mà là một dạng năng lượng truyền dẫn.

Khi tôi để Miên kể về "Cây giữ lời" và người phụ nữ gỡ tơ, tôi không muốn tạo ra một truyền thuyết. Tôi muốn tạo ra một biểu tượng sống — nơi mỗi hành động đều mang theo một tầng ký ức, một lớp linh hồn.

Người phụ nữ ấy không gỡ tơ để dệt vải, mà để gỡ ra từng mảnh lòng mình. Mỗi sợi tơ là một nỗi đau, một điều chưa nói, một phần bản thể bị bóc tách chậm rãi. Tôi không miêu tả gương mặt bà, vì tôi muốn bà là một hiện thể chung, một bản ngã tập thể của những người từng giữ lại điều thiêng liêng bằng im lặng.

Câu nói "Có những người sống cả đời, chỉ để giữ lại một điều chưa nói",  là một trong những điểm tôi đặt để rất kỹ. Tôi không muốn nó trở thành triết lý. Tôi muốn nó trở thành một sự thấu hiểu không lời — một nhịp rung giữa hai người từng sống cùng điều chưa nói.

Tôi dùng từ "trực giao" trong chương này để nói về một loại kết nối không cần hòa tan. Hai bản thể chạm nhau, nhưng vẫn giữ nguyên phương hướng riêng. Không ai tan vào ai, nhưng vẫn có một điểm giao sâu sắc. Tôi tin rằng, có những giao cảm không cần lời, không cần hành động — chỉ cần cùng hiện diện đúng tầng.

Với tôi, chương này là chương của sự giữ gìn. Không phải giữ lại điều chưa nói vì sợ, mà vì biết rằng: có những điều nếu nói ra sẽ mất đi bản chất. Có những ký ức chỉ nên được sống cùng, không cần được kể lại. Và có những bản thể chỉ thật sự tồn tại khi được giữ nguyên bằng sự lặng lẽ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com