Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 7: BÓNG TỐI VÀ LỰA CHỌN

Ánh sáng mờ ảo của buổi sáng lọt qua khe cửa sổ, tạo ra những vệt sáng mảnh mai trên sàn gỗ. Chaeyoung thức dậy với một cảm giác mệt mỏi sâu sắc, như thể cả cơ thể và tâm trí đều đã chiến đấu suốt đêm. Đêm qua, cô không thể ngủ, và những hình ảnh của Lisa cứ quay cuồng trong đầu cô, khiến mọi thứ trở nên mơ hồ.

Cô ngồi dậy, đưa tay vén lại mái tóc rối bời. Những cảm xúc mâu thuẫn vẫn đang đè nặng lên cô. Lý trí của cô bảo rằng phải rời khỏi đây, thoát khỏi mọi thứ. Nhưng trái tim, lại yếu mềm, lại có một sự thôi thúc không thể giải thích, khiến cô muốn ở lại. Mọi thứ về Lisa đều có một sức hút kỳ lạ, một thứ mà Chaeyoung không thể phủ nhận, dù cô có cố gắng.

Chaeyoung bước đến cửa sổ, nơi ánh sáng mờ nhạt vẫn đang chiếu sáng mọi ngóc ngách trong căn phòng. Cô hít một hơi thật sâu, cố gắng bình tĩnh lại. Đằng xa, khu lâu đài rộng lớn với những bức tường đá xám, những hàng cây cao vút, hiện lên đầy ấn tượng. Nhưng trong tâm trí cô, nơi đó không phải là một lâu đài sang trọng nữa, mà là một nhà tù vô hình, với những rào cản mà Lisa đã dựng lên xung quanh cô.

Cô cần phải quyết định.

Cô không thể tiếp tục sống trong sự không chắc chắn này. Một phần trong cô muốn chạy trốn, muốn tìm lại cuộc sống bình yên và tự do mà cô đã từng có. Nhưng có một phần khác lại muốn đối mặt với Lisa, muốn tìm hiểu hơn về những điều mà cô ấy che giấu đằng sau lớp mặt nạ lạnh lùng ấy.

Chaeyoung quay lại phòng mình, và ngay lúc đó, tiếng gõ cửa vang lên. Cô biết ai đang ở ngoài, nhưng sự xuất hiện của Lisa vẫn khiến cô cảm thấy một chút bất an. Cánh cửa mở ra, và Lisa đứng đó, đôi mắt đen láy nhìn cô với một vẻ dịu dàng đến kỳ lạ, nhưng cũng đầy kiên quyết.

"Em ổn chứ?" – Giọng Lisa nhẹ nhàng, như thể cô ấy thực sự quan tâm.

Chaeyoung không trả lời ngay. Cô nhìn vào mắt Lisa, cảm thấy có một luồng năng lượng giữa họ, một sự kết nối mà cô không thể lý giải. Nhưng những suy nghĩ trong đầu cô lại nhanh chóng trở lại, như những cơn sóng dữ cuộn trào.

"Lisa, tôi không biết mình có thể tiếp tục ở đây được nữa." – Chaeyoung nói, giọng có chút lạc lõng.

Lisa không tỏ ra ngạc nhiên. Cô bước vào phòng, đóng cửa lại sau lưng. Ánh mắt của cô vẫn tập trung vào Chaeyoung, như thể cô đã chuẩn bị sẵn cho câu nói này.

"Em nghĩ tôi sẽ để em đi dễ dàng như vậy sao?" – Lisa hỏi, nhưng không phải bằng giọng điệu trách móc, mà là một sự thật lạnh lùng.

Chaeyoung không thể thốt nên lời. Cô cảm thấy một luồng khí lạnh chạy qua người. Cô không thể thoát ra, dù có muốn hay không. Trái tim cô đang bị ràng buộc, và cô biết rằng Lisa sẽ không để cô dễ dàng từ bỏ.

"Em có thể đi, nhưng sẽ không dễ dàng như em nghĩ." – Lisa tiếp tục, ánh mắt trở nên sắc bén hơn.

Chaeyoung không thể hiểu hết ý nghĩa trong lời nói ấy. Nhưng một điều là rõ ràng, cô không thể thoát khỏi sự kiểm soát của Lisa dễ dàng như mình tưởng.

Không khí trong phòng bỗng trở nên ngột ngạt. Chaeyoung đứng im, không dám nói gì thêm. Cảm giác bị bao vây, bị ép buộc ngày càng mạnh mẽ hơn. Mọi ý định ban đầu của cô, những quyết định về việc sẽ rời khỏi đây, giờ như một đám mây mờ trong tâm trí. Mỗi câu nói của Lisa như kéo cô lại gần hơn với sự không thể thoát ra.

"Em thật sự nghĩ rằng tôi sẽ buông tay sao?" – Lisa nói, không phải một câu hỏi, mà là một lời khẳng định.

Chaeyoung cắn chặt môi, cố gắng kìm nén cảm giác nghẹn ngào đang dâng lên. Cô muốn nói điều gì đó, muốn bảo vệ sự tự do của mình, nhưng lại không biết phải nói gì. Lisa bước lại gần, mỗi bước đi của cô đều nặng nề như muốn lôi kéo Chaeyoung lại gần hơn.

"Em muốn đi, tôi không ngăn cản. Nhưng em sẽ không có cuộc sống bình yên như em nghĩ đâu." – Lisa nhìn thẳng vào mắt Chaeyoung, từng lời nói của cô như một lời cảnh báo.

Chaeyoung không thể thở được, trái tim cô đập loạn xạ, như thể một phần của cô đang bị siết chặt lại. Cô không thể thoát, nhưng cũng không thể ở lại. Cô đứng đó, không biết mình sẽ phải đối mặt với cái gì, không biết liệu có thể tiếp tục đấu tranh với Lisa hay không.

"Lisa…" – Chaeyoung bắt đầu, nhưng giọng cô run rẩy. "Tôi không thể tiếp tục sống trong cái bóng tối này. Tôi không thể bị kiểm soát, không thể bị giam cầm trong chính cuộc đời của mình."

Lisa nhìn cô, ánh mắt đầy sự kiên nhẫn, như thể cô ấy đã nghe thấy những lời này trước đây rất nhiều lần. Nhưng lần này, nó không giống như những lần khác. Lisa tiến lại gần, không còn khoảng cách giữa họ nữa. Cô nhẹ nhàng chạm tay lên gương mặt Chaeyoung, dù là một hành động đầy dịu dàng, nhưng lại mang theo một cảm giác chiếm hữu rõ rệt.

"Em nghĩ rằng cuộc sống của mình có thể quay lại như xưa sao? Em nghĩ rằng tôi sẽ buông tay khi em nói những lời đó?" – Giọng Lisa trở nên trầm thấp, như một lời thách thức. "Em là của tôi, và em sẽ hiểu điều đó."

Chaeyoung lùi lại một bước, cô cảm thấy như mọi thứ xung quanh mình đang co lại. Cảm giác bị mắc kẹt, không thể thoát khỏi sự giam cầm này, khiến cô cảm thấy nghẹt thở. Nhưng có một phần trong cô lại cảm thấy có cái gì đó rất lạ. Cô không thể phủ nhận rằng Lisa có một sức mạnh lạ thường, và dù cô muốn chống cự đến đâu, cô lại không thể rời khỏi sự kéo dài của nó.

"Em không hiểu sao?" – Lisa tiếp tục, giọng nói của cô như đang thuyết phục, nhưng cũng giống như đang khẳng định quyền lực của mình. "Tôi sẽ không bao giờ để em đi, Chaeyoung. Em không thể chạy trốn khỏi tôi."

Chaeyoung không nói gì, nhưng trong lòng cô, những cảm giác hỗn loạn lại tiếp tục dâng lên. Mọi quyết định trước đây của cô giờ như một thứ xa vời, không thể chạm tới. Lisa đang dùng sức mạnh của sự kiên trì để chiếm lấy mọi không gian trong đầu cô.

"Em có thể giận tôi, có thể muốn bỏ đi, nhưng em sẽ không bao giờ có thể quên được tôi." – Lisa nhìn thẳng vào mắt cô, không chút do dự. "Em sẽ hiểu thôi, rồi em sẽ thuộc về tôi."

Chaeyoung cảm thấy như thể mọi thứ xung quanh đang đổ sụp. Mọi cảm giác của cô, mọi quyết định, mọi sự mơ hồ đều tan biến khi đối diện với ánh mắt đó. Nhưng không thể dễ dàng từ bỏ. Cô đã có sự lựa chọn của mình, và dù sao, cô sẽ phải quyết định.

Một trận đấu mới bắt đầu, không phải với Lisa, mà là trong chính trái tim và tâm trí cô.

Không khí trong phòng trở nên căng thẳng, và mọi giác quan của Chaeyoung như bị chèn ép. Cô cảm nhận rõ ràng từng nhịp đập của trái tim mình, mỗi tiếng thở cũng trở nên khó khăn. Lời của Lisa, ánh mắt của cô ấy, như một mũi dao sắc bén cứ mãi xoáy vào tâm trí Chaeyoung.

Cô không thể chống lại sự thật này – cô đang bị kéo vào một vòng xoáy mà mình không thể kiểm soát. Đôi tay của Lisa, tuy nhẹ nhàng nhưng lại chứa đựng một sức mạnh khổng lồ, dường như đang nắm giữ không chỉ cơ thể, mà còn cả trái tim của Chaeyoung.

Chaeyoung đứng đó, nhìn vào đôi mắt của Lisa, cảm nhận sự lạnh lùng và quyền lực, nhưng cũng không thiếu sự dịu dàng khó hiểu. Cô không thể phủ nhận, có một phần trong cô khao khát được hiểu rõ hơn về người phụ nữ này, về những điều mà Lisa che giấu. Nhưng cùng lúc đó, cô cũng muốn thoát khỏi cái bóng tối ngột ngạt này.

"Tôi không thể..." – Chaeyoung nói, giọng cô nghẹn lại. "Tôi không thể cứ mãi ở lại đây như thế này."

Lisa mỉm cười nhẹ, nhưng nụ cười đó không phải là một sự an ủi. Nó là sự hiểu biết, một cách xác nhận rằng Chaeyoung đã biết rõ ràng rằng cô sẽ không thể thoát khỏi sự kiểm soát của Lisa, ít nhất là không phải dễ dàng.

"Em không cần phải nói thêm gì nữa," – Lisa đáp, giọng cô thấp và ấm áp, nhưng cũng rất chắc chắn. "Tôi sẽ không để em đi. Nhưng tôi sẽ không ép em phải làm gì em không muốn."

Chaeyoung cảm thấy một cảm giác mơ hồ dâng lên trong lòng. Lisa đang chơi một trò chơi nguy hiểm. Cô ấy đang thách thức Chaeyoung, nhưng cũng đưa cho cô một lựa chọn mơ hồ. Là tiếp tục, hay là từ bỏ? Và nếu từ bỏ, liệu cô có thể thật sự rời đi, hay sẽ mãi mãi bị giam cầm trong chính sự mong manh của lòng mình?

Lisa quay đi, để lại Chaeyoung đứng trong căn phòng, bao vây bởi những suy nghĩ và cảm xúc mâu thuẫn. Dù Chaeyoung có cố gắng thế nào để thoát ra, Lisa vẫn luôn là một bóng ma theo đuổi cô, như một lời nhắc nhở không thể xóa nhòa.

Chaeyoung hít một hơi thật sâu, cố gắng trấn tĩnh. Cô có thể không thể thay đổi được điều gì ngay lúc này, nhưng cô vẫn có quyền lựa chọn cách cô đối diện với những thử thách này.

Cuộc chiến nội tâm của Chaeyoung chưa bao giờ kết thúc. Và liệu cô có thể thắng được, hay sẽ là Lisa, người sẽ kiểm soát hoàn toàn trái tim cô? Câu trả lời sẽ đến khi cô có đủ can đảm để đối mặt với nó.

Cửa phòng đóng lại, và Chaeyoung đứng im trong bóng tối, tự hỏi liệu có thể một ngày nào đó, cô sẽ tìm thấy ánh sáng giữa những đám mây dày đặc này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #lichaeng