Chương 88 Phu nhân rất tốt
"Tỷ tỷ có nhớ đã từng nói qua, muốn cùng muội muội mãi mãi bên nhau?" Phác Tú Anh mở miệng hỏi, trước đây tỷ tỷ vẫn hy vọng tỷ muội các nàng cùng gả cho một phu quân, như vậy thì có thể vĩnh viễn không cần chia cách. Hôm nay, Phác Tú Anh nhắc lại chuyện xưa mục đích chính là như vậy.
"Ta dĩ nhiên nhớ kỹ, ta dĩ nhiên muốn cùng muội muội bên nhau." Phác Thái Anh đương nhiên hồi đáp, bất quá nàng đã sớm cho rằng nàng cùng muội muội không có khả năng còn có thể một mực cùng nhau.
"Vậy là được rồi, tỷ tỷ có nguyện ý ở lại trong cung cùng muội muội không?" Phác Tú Anh nhìn thấy tỷ tỷ trả lời thống khoái, khóe miệng hơi vung lên, từ nhỏ tỷ tỷ đều đem nàng đặt lên hàng đầu, món ngon, đồ chơi đều để cho nàng chọn trước, một tỷ tỷ như vậy phải đi đâu tìm đây.
"A?" Phác Thái Anh cả kinh, tuy rằng nàng muốn cùng muội muội bên nhau nhưng nàng cũng không nghĩ đến ở lại trong cung cùng muội muội, nếu như nàng ở lại trong cung vậy phu nhân làm sao bây giờ?
"Không tốt sao?" Người hiểu Phác Thái Anh nhất không ai ngoài Phác Tú Anh, bằng ngữ khí hay động tác nho nhỏ của Phác Thái Anh, Phác Tú Anh đều có thể suy đoán được tâm tình trong đó. Xem ra trong lòng tỷ tỷ đã có người có thể so sánh với nàng, quả nhiên là khiến nàng không thoải mái!
"Ta cũng đã gả vào Hầu phủ làm thiếp rồi, dĩ nhiên phải ở trong Hầu phủ làm sao có thể vào cung đây?" Phác Thái Anh cười gượng.
"Tỷ tỷ là người đơn thuần, muội muội đặt tỷ trong tầm mắt để xem chừng thì sẽ yên tâm hơn một chút, không ở bên cạnh vẫn luôn sợ tỷ tỷ bị người khác khi dễ. Tỷ tỷ chỉ cần nói cho ta biết nguyện ý hay là không, chỉ cần tỷ tỷ nguyện ý tất cả những việc này ta đều có thể giải quyết, tỷ tỷ chẳng lẽ còn không tin tưởng ta sao?" Phác Tú Anh nhướng mày hỏi.
Phác Thái Anh tiếp tục cười gượng, năng lực của muội muội nàng đương nhiên là tin tưởng, nhưng trong lòng nàng lại không mấy nguyện ý ở lại trong cung, tuy rằng trong cung có muội muội nàng cũng rất vọng có thể cùng muội muội chung một chỗ, nhưng nàng cũng hy vọng cùng phu nhân cùng một chỗ a!
"Nhưng...... Ta muốn theo phu nhân trở về... Phu nhân cũng sẽ không để nguời khác khi dễ ta......" Phác Thái Anh do dự hồi lâu cuối cùng mở miệng nói, tuy rằng nàng cũng sợ làm cho muội muội khổ sở.
"Tỷ tỷ hiện tại mở miệng ngậm miệng đều là phu nhân, phu nhân này hôm nay so với muội muội đã quan trọng hơn rồi......" Phác Tú Anh vẻ mặt khổ sở, Phác Thái Anh nhìn thấy trong lòng có chút hoảng hốt.
"Muội muội dĩ nhiên vẫn là quan trọng, quan trọng giống như phu nhân vậy, ta cũng không thích ở lại trong cung, vẫn luôn cảm thấy quy củ nhiều hơn so với Hầu phủ, ta cũng không muốn rời nhà quá xa, ta sẽ nhớ mẫu thân......" Phác Thái Anh khẩn trương giải thích.
"Ở trong cung, ta sẽ hướng bệ hạ xin đặc quyền, để tỷ tỷ sống tự tại như ở bên ngoài không cần để ý tới quy củ, nếu như nhớ mẫu thân liền phái người đón mẫu thân đến, ngươi cảm thấy như vậy được không?" Phác Tú Anh đem những cái cớ của tỷ tỷ đè ép gắt gao. Mười tám năm tình cảm, dĩ nhiên chỉ sánh bằng một năm tình cảm cùng người khác thật sự là càng nghĩ càng không thoải mái.
"Mẫu thân cũng sẽ không quen ở đây, nàng thích náo nhiệt như vậy đâu bỏ được người thân trong nhà..." Phác Thái Anh tiếp tục biện giải.
"Chuyện đó có gì khó, dời nhà đến kinh thành là được rồi, tỷ tỷ không muốn lưu lại bồi muội muội thì cứ nói thẳng, hà tất mượn cớ như vậy?" Phác Tú Anh ngữ khí lạnh lùng.
"Thập muội, ngươi đừng tức giận, ta cũng muốn lưu lại cùng ngươi, nhưng trong lòng ta luyến tiếc phu nhân, ta thích phu nhân, thích giống như người khác thích phu quân." Phác Thái Anh biết đã làm cho muội muội tức giận liền lập tức nắm tay muội muội, nói ra người trong lòng nàng rất lưu tâm.
"Tỷ tỷ quả nhiên là thích nữ tử." Phác Tú Anh một chút cũng không ngoài ý muốn, trước đây nàng đã cảm thấy tỷ tỷ đối với nàng có chút thân cận quá mức, cho nên vừa rồi cũng đã đoán được tám phần, bây giờ chỉ là chứng thực mà thôi.
"Mới không phải, ta cũng chỉ thích một mình phu nhân." Phác Thái Anh thủy chung cảm thấy bản thân cũng không phải ham thích nữ tử như ngũ phu nhân, không phải bởi vì phu nhân là nữ tử nên mới thích, nàng mặc kệ phu nhân có phải là nữ tử hay không.
"Thật là có chút khổ sở rồi, tỷ tỷ không chỉ giấu diếm tâm sự với ta, còn vì người khác mà không muốn ở lại cùng ta......" Phác Tú Anh dáng vẻ rất khó qua.
"Thập muội, ngươi đừng tức giận cũng đừng khổ sở, ta không phải cố ý gạt ngươi, ta chỉ cảm thấy không tiện nói cùng ngươi, ta không thể không có phu nhân, nếu như phu nhân cũng có thể ở lại trong kinh thành chúng ta cùng nhau ở lại kinh thành, được không?" Phác Thái Anh từ nhỏ đã không chịu được nhìn thấy muội muội không vui.
"Lạp Lệ Sa ở lại trong kinh, ngươi liền lưu lại?" Giữ Lạp Lệ Sa ở lại kinh thành cũng không phải việc gì khó, Phác Tú Anh đối với người trong lòng của tỷ tỷ có chút hiếu kỳ. Phác Tú Anh đối với tất cả tin tức của Lạp Lệ Sa đều là từ chỗ ngũ công chúa Lạp Minh Nguyệt mà biết được, Phác Tú Anh trái lại muốn gặp người này. Đối với người cướp đoạt tỷ tỷ của nàng Phác Tú Anh cũng không muốn cho nàng ta được sống tốt.
"Ba người chúng ta có thể cùng nhau, đương nhiên là chuyện rất tốt." Phác Thái Anh bây giờ còn không hiểu đạo lý cá cùng tay gấu không thể được cả hai, "Ta cũng muốn cho ngươi gặp nàng, ta thích nàng, muội muội nhất định cũng sẽ thích nàng." Phác Thái Anh hưng phấn nói, hận không thể lập tức đem phu nhân giới thiệu cho muội muội nhà mình nhận thức.
Phác Tú Anh nghe vậy chỉ là cười mà không nói, tiếu ý rất đạm nhạt.
"Nói lâu như vậy, ta còn chưa thấy qua cháu trai của ta, mau bế đến xem!" Phác Tú Anh cùng Phác Thái Anh sau khi nói việc nhà một hồi lâu mới nhắc một mẫu thân hoàn toàn quên mất nhi tử của mình nhớ lại.
Phác Thái Anh lúc này mới vỗ đầu, đúng nga, thiếu chút nữa đã quên Kháp Kháp. Lập tức để nhũ mẫu bế Phó Cảnh Triều đến.
Phác Tú Anh ôm lấy nam hài phì nộn, tuy rằng phì phì nhưng tổng thể đường nét cùng ngũ quan vừa nhìn đã thấy giống tỷ tỷ.
"Hắn trái lại rất giống tỷ tỷ, tương lai nhất định là tuấn tú, ngày sau phải mê chết bao nhiêu cô nương đây?" Phác Tú Anh nhéo một chút gương mặt Phó Cảnh Triều.
"Nào có giống ta, phì nộn giống như viên thịt." Phác Thái Anh bất mãn nói.
Phác Tú Anh nghe vậy nở nụ cười, tiểu tử mập dĩ nhiên cũng hướng nàng nở nụ cười, khiến Phác Tú Anh thích thú, tiểu tử này rất có nhân duyên.
"Hắn gọi là gì?" Phác Tú Anh hỏi.
"Phó Cảnh Triều, nhũ danh Kháp Kháp." Phác Thái Anh hài lòng đáp lại.
"Mặt trời mới mọc chi cảnh, hân hoan chi ý, tên tốt." Phác Tú Anh vừa đoán liền biết, tên này là Lạp Lệ Sa đặt, còn nhũ danh tất nhiên là tỷ tỷ đặt.
"Ân, phu nhân cũng là nói như vậy, phu nhân để hắn gọi ta là nương, gọi phu nhân là mẫu thân!" Phác Thái Anh tự hào nói, muội muội cũng suy nghĩ giống như phu nhân.
"Nàng đối đãi ngươi ngược lại cũng không bạc." Phác Tú Anh nghe vậy, xem ra Lạp Lệ Sa đối với tỷ tỷ cũng là có ý, đối với tỷ tỷ rất tốt, Phác Tú Anh ngược lại cũng sẽ không thật sự đẩy nàng ta vào chỗ chết.
"Ân, phu nhân đối với ta rất tốt!" Lúc Phác Thái Anh nhắc tới Lạp Lệ Sa ngữ khí đều bay lên, vui mừng dật vu ngôn biểu.
"Tỷ tỷ thời gian này không chịu ủy khuất là tốt rồi!" Phác Tú Anh khó có được chủ động ôm lấy Phác Thái Anh, ôm eo Phác Thái Anh nhẹ nhàng nói, như vậy nàng cũng thấy an lòng.
"Không chịu ủy khuất, có thể gặp được phu nhân, ta đã rất thỏa mãn rồi." Phác Thái Anh ôm lấy Phác Tú Anh vừa cười vừa nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com