Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

42. Chaeng Lớn Rồi

Cô xem xong đống máy lại ngã lưng ra ghế ôm lấy nàng vuốt ve nhè nhẹ cho nàng thoải mái, nàng nằm trên người cô mê mang ngủ chân mày lâu lâu lại nhíu lại vì vết trầy hành đau, cô cứ thế mà ôm nàng đến chín giờ sáng,xong lại ôm nàng đứng lên mà đi xuống nhà...
.
.
.
- Nấu cho tôi một phần cháo..."cô đi lại bếp nói rồi đi ra phòng khách ngồi chờ trên tay vẫn có cục bông trên đó"

- Khù..khù.."nàng nằm áp mặt vào hổm cổ cô hơi thở nặng nhọc kèm theo hơi nóng phà vào cổ cô, nhưng cô không thấy khó chịu mà thay vào đó là sự lo lắng không yên"

- Chaeng đừng ngủ nữa con, dậy cho tỉnh táo để còn ăn sáng nữa..."cô vỗ vỗ mông nàng lắc người nhẹ nhẹ gọi nàng dậy để tỉnh ngủ mới ăn được"

- Ưm.. hức.."nàng bị gọi dậy có chút giật mình xong lại nấc nên cựa mình, nhưng vẫn không thể dậy nổi"

- Ngoan dậy nào cục cưng, để lát con say ngủ sao ăn được, không ăn là sẽ bệnh nặng thêm đó, nếu vậy thì bs tiêm thuốc có chịu hông..."cô vuốt ve gương mặt đang mếu máo của nàng yêu chìu nói"

- Hức..hông chịu mà...hức..tiêm đau..hức.hức Chaeng hông muốn tiêm đâuuu..hic.."nàng nhón người ôm chặt lấy cổ cô mông cứ cọ vào bên dưới cô mà nức nở, khiến cô phải cực lực gồng người vỗ dành"

- Ưm~..ngoan sẽ không tiêm, nhưng con phải dậy cho tỉnh ngủ để ăn no mới hết bệnh, mà hết bệnh thì mới không cần tiêm được..."cô cố kìm nén dục vọng mà nhẹ nhàng chỉnh lại tướng ngồi sau cho hai vật thể đừng gặp nhau..."

- Hức..hong chịu đâu.. Chaeng mệt lắm.. Chaeng muốn ngủ thôi..hicc..

- Thôi nào ngoan lát ta dẫn con đi gặp em bé..."cô lau hàng nước mắt của nàng nói"

- Hức..hức...Oaaaa~..."nghe đến đây nàng không còn nức nở nữa mà chính thức khóc nghẹn ngào"

- Chuyện gì thế, chuyện gì mà bảo bối của ông lại khóc tức tưởi thế này hả ai ăn hiếp con..."ông Man từ ngoài cửa đi vào nghe nàng khóc thì hỏi nhưng trong câu hỏi rất chi là yêu chìu cục bông kia"

- Hức.. hức..hông..hức..chaeng hông gặp em.. hức..em bé đâu..hức..Oaa.."nàng ngước lên nhìn ông gương mặt sợ hãi nói rồi úp mặt vào ngực cô"

- Em bé gì chứ..."bà lúc này mới đi vào hỏi"

- Dạ chị dâu sinh rồi đó mẹ...ui ngoan ngoan không gặp thì không gặp, ngoan không khóc ta thương..."cô trả lời bà xong thì đứng vậy cùng ôm lấy nàng đi vòng quanh phòng khách để vỗ dành"

- Con nói sau chứ, dự kiến là cuối tuần này mà ta và mẹ con tranh thủ công việc để về sớm đón cháu, giờ con nói sinh rồi sao có thể chứ..."ông nhíu mày ngồi xuống bàn nói"

- Dạ chuyện là (...).."rồi cô vừa bế nàng đi tới đi lui vừa kể lại sự việc cho bà cùng ông nghe,kể luôn chuyện chị hiểu lầm rồi mắng nhiếc xua đuổi nàng, rồi hối hận xin lỗi nàng ra sao...."

- Hic..."nàng thút thít trên vai cô tuy mắt nhắm hít nhưng vẫn lóng tai nghe toàn bộ những vì cô nói, cô biết nàng nghe chứ nên nói hết cho nàng nghe để nàng thôi buồn nữa"

- Ôi trời đất chuyện lớn như vậy sao không ai thông báo cho ta biết hả..."ông nhíu mày trách móc"

- Cũng mai là mẹ con Jennie không sau, tạ ơn trời đất..."bà chấp tay lại nói"

- Mà Jisoo cũng hồ đồ thật chưa gì đã trách oan cục bông của ta, khi nào về ta phải đánh đòn nó mới được lấy lại công bằng cho tiểu Chaeng nhà mình..."ông vỗ đùi tỏ vẻ giận dữ trách móc chị toang lấy lòng nàng, khi thấy nàng nghe cô kể mà gương mặt uất ức lắm"

- ...hic..."nàng nghe ông nói thế thì choàng tỉnh mở to mắt nhìn ông song lại khịt mũi tỏ vẻ oan ức dữ lắm"

- Đúng đấy,khi nào chị hai về ba phải đánh đòn thật nặng nha, tội mắng oan tiểu Chaeyoung đáng yêu nhà ta, làm bé con nhà ta buồn bã tới đổ bệnh luôn..."thấy biểu cảm của nàng cô hùa theo ông mà tiếp lời"

-...hic..."nàng lại nhìn sang cô khịt mũi bĩu môi, mắt long lanh trong đáng thương lắm"

- Được được nhất định phải phạt nặng..."bà cũng hùa theo cô cùng ông để dỗ dụ nàng.."

- Ba mẹ không biết đâu, tiểu Chaeng nhà ta hôm đó anh hùng lắm,nhờ Chaeng đỡ chị dâu mà em bé mới không sau đó, vì vậy mà lưng bị trầy luôn...mọi người xem nè..." Cô vừa nói vừa vén lưng áo nàng lên cho ông bà xem rồi nhanh chóng kéo xuống"

- Ui trời đất con đã gọi bác sĩ đến coi cho con bé chưa..."bà nhìn thấy hốt hoảng hỏi"

- Dạ rồi mẹ, ba mẹ thấy Chaeng nhà ta giỏi không..."cô trả lời rồi nháy mắt với ông bà hỏi tiếp"

- Giỏi lắm Chaeng của ông lớn rồi, biết bảo vệ chị hai với em bé rồi, đã vậy còn bị con bé Jisoo trách oan,oan ức cho con rồi..."ông đi đến cô xoa đầu nàng nói"

-...."nàng được khen thì thích thú nhưng vẫn không biểu hiện ra vẫn ôm lấy cổ cô nhưng không còn thút thít nữa"

- Chaeng của con lớn rồi đó nha..*xuýt nhưng mà chưa giỏi lắm, giờ này còn chưa chịu ăn gì hết á, cứ lười ra đó ngủ quài à*..."cô tự hào khen nàng rồi xuýt ý bảo nhỏ tiếng rồi nói nhỏ với ông bà nhưng cố ý để nàng nghe"

- *vậy sao vậy mà ta tưởng lớn rồi, thì phải giỏi chứ ta*..."bà cũng hùa theo cô xù xì to nhỏ"

- *haizzz vậy là mình lầm rồi con bé chưa lớn đâu*..."ông cũng góp vui"
.
.
- Ưm...Mama Chaeng đói Chaeng muốn ăn ạ..."nàng nghe mọi người nói thì giả vờ như mới vừa ngủ vậy dương vai nói"

- Haha..quản gia phiền ông đem một phần cháo lên cho Chaeng nha, nhớ là múc nhiều lên đấy Chaeng nhà ta lớn rồi nên phải ăn nhiều mới được..."cô cười tươi bỏ nàng ngồi xuống sofa nói"

- Dạ có ngay đây thưa tiểu thư..."ông quản gia canh me nãy giờ nghe cô gọi thì bê tô cháo chạy lên"

- Nào Chaeng lớn ăn nhanh lên, rồi chúng ta đi thăm em bé..."ông ngồi đối diện nhìn nàng nói"

- Dạ..."rồi nàng ngồi bẹp xuống sàn nhà,tay tự múc lấy cháo để trên bàn ăn lấy ăn để"

Không biết là nàng đói hay là do nàng đã "lớn"mà hôm nay nàng ăn rất giỏi,nhanh lắm nàng đã ăn hết một tô cháo lớn không sót một miếng nào, ăn xong nàng còn ngẩn mặt kiêu ngạo thể hiện với mọi người gần mình giống như những gì mọi người nghĩ là đã lớn rồi đó nha,

Ăn xong một lúc sau thì mọi người cũng về phòng để thay quần áo chuẩn bị đi thăm em, cô sau khi đưa nàng lên phòng thì bắt nàng ngồi yên trên giường, cô cởi quần áo nàng ra rồi lấy chăn quấn lại sợ nàng lạnh, rồi đi nhanh vào nhà vệ sinh lấy một cái khăn, nhún nước ấm đi ra lau người cho nàng,xong xuôi lại lấy một bộ quần áo đủ ấm để mặc cho nàng, cô không quên đi đến tủ lạnh mini trong phòng lấy một viên thuốc hạ sốt đặt vào cho nàng rồi mới mặc quần vào,xong xuôi hết mọi thứ cô bắt nàng nằm úp ở đó không được ngồi vậy để tránh thuốc rớt ra,bản thân lại đi vào phòng tắm, tắm táp cho bản thân, mãi đến hơn ba mươi phút sau cô mới từ trên lầu bế nàng xuống nhà rồi cùng ông bà đi đến bệnh viện....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com