Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

50. Hoàn

Cơn bão tuyết kéo dài suốt ba ngày trời.

Bao phủ cả không gian là một màu trắng mịn của tuyết, nếu như cơn bão tuyết này không gây biến đổi, đây chính là cảnh tượng xinh đẹp nhất trong mạt thế.

Chẳng qua nhìn thấy cảnh tượng này chỉ có hai người.

Lisa cùng Chaeyoung sóng vai nhau trên tường thành.

Họ mặc áo mưa, bịt kín mít không một khẽ hở để tuyết không rơi vào người.

Hai người họ cũng không tới để thưởng thức cảnh tuyết rơi.

Tinh thần lực nhẹ nhàng khuếch tán, một cảnh tượng như thật hiện lên trong tâm trí cô.

Hệ tinh thần lên cấp năm, cảnh tượng mà nàng có thể thấy không hạn chế khoảng cách, nhưng khoảng cách càng xa, tinh thần lực tiêu hao càng nhiều.

Chaeyoung không gấp gáp, nàng dò xét quanh căn cứ đầu tiên, cách đó một thành phố, một lượng lớn tang thi tụ tập, kì quái ở chỗ bọn chúng không có bất kì cử động nào.

Nàng cau mày, cẩn thận dò xét cả thành phố nhưng không phát hiện ra tang thi kia.

Ghi nhớ tin tức này, tinh thần lực của nàng tiếp tục dò xét xa hơn, liên tiếp nhìn bốn năm thành phố, chỉ phát hiện những đống đổ nát hoang tàn, không có bóng dáng sinh vật sống nào.

Toàn bộ tang thi đều tập trung ở thành phố đó? Nàng không nhịn được mà liên tưởng đến khung cảnh đó, tang thi nhiều như thế....

Liên tiếp dò xét, liên tiếp thấy kết quả như dự đoán, Chaeyoung thu hồi tinh thần lực, sắc mặt tái nhợt, liên tục thở gấp.

Lisa đỡ lấy nàng, lo lắng hỏi: "Sao rồi?"

Nàng mới diễn tả lại cảnh tượng vừa rồi: "Tang thi vượt cấp năm nhất định ở đó, chẳng qua mình không rõ nó muốn cái gì?" Nhiều tang thi như thế tụ tập tại một chỗ, một khi tấn công căn cứ, không biết thiệt hại lớn nhường nào?

Lisa nhíu mày, tang thi vượt cấp năm rất khó đối phó, nó không giống những tang thi khác, chỉ có bản năng mà nó còn có trí khôn, đó chính là chỗ khó khăn nhất.

Chaeyoung lắc đầu, sờ mặt cô trấn an.

"Nhiều hơn nữa cũng đành chịu, việc chúng ta có thể làm là dốc toàn lực chống lại thôi." Nàng nhẹ nhàng nói.

Lisa khẽ cười: "Mình biết, thật sự bất đắc dĩ, mình đem nó nhốt vào không gian." Cô có quyền khống chế tuyệt đối với không gian, vất nó trong không gian cô muốn làm gì thì làm. Duy nhất chính là không thể giải thích với người khác, hơn nữa không cẩn thận bị nó công kích, đó chính là kết cục khá tệ.

Chaeyoung hiển nhiên cũng nghĩ đến việc này, nàng lập tức phản đối: "Chỉ có tiếp xúc mới đem vật sống vào không gian, việc này quá nguy hiểm, mình không đồng ý."

Lisa cười, không nói gì nữa.

Chaeyoung bị phớt lờ cau mày khôi phục tinh thần lực, chẳng qua nàng cũng không nói gì cả, chờ tinh thần lực hồi phục, nàng tiếp tục dò xét Tẫn Sơn một lượt.

Tình huống ở núi Tẫn Sơn tương đối đặc thù, trừ khi tuyết tan, động thực vật biến dị trong Tẫn Sơn sẽ không rời khỏi khu vực của nó, chỉ thỉnh thoảng có một số con rời đi, chúng không tạo nguy hiểm cho căn cứ.

Sau khi tuyết tan, động thực vật biến dị sẽ rời Tẫn Sơn, chẳng qua lúc đó bọn chúng sẽ tranh nhau vì thức ăn, lần trước động thực vật cứ như thế đánh nhau, không con nào rời khỏi Tẫn Sơn, nếu không, căn cứ sẽ không vượt qua được đợt tổng tấn công đó.

"Hi vọng lần này động thực vật cũng đánh nhau như trước." Nàng nhỏ giọng than thở.

Sau mạt thế, vũ khí hiện đại toàn bộ không sử dụng được, nếu không chỉ cần một quả tên lửa, tang thi trong thành thị bị tiêu diệt toàn bộ, sẽ không khiến loài người phải khổ cực như vậy.

Trước mắt không có bông tuyết nào rơi xuống, cô cùng nàng lúc này mới phát hiện bão tuyết đã ngừng lại.

Trong khung cảnh tuyết trắng ấy, một bóng đen đột nhiên xuất hiện phá lệ nổi bật.

Thấy rõ ràng đó là cái gì, Chaeyoung nhíu chặt mày, tinh thần lực trực tiếp phóng ra ngoài, khiến tầng tuyết dày đặc cũng phải lật lên, nhất thời, trên không trung từng bông tuyết bay bay theo gió.

Tang thi vượt cấp hơi khựng lại một chút, tại thời điểm tinh thần lực của Chaeyoung xâm nhập vào tâm trí nó, nó dùng thời gian một phần mười phút liền cắt đứt tinh thần lực của nàng.

Tinh thần lực của Chaeyoung chưa kịp phục hồi sau khi dò xét xung quanh, hiện tại tinh thần lực của nàng chỉ mỏng manh như hạt sương sớm, vì thế nàng không chống lại được, thân thể lung lay ngã ra sau, Lisa nhanh chóng đỡ lấy nàng.

"Lisa, ngươi muốn đi cùng ta không?" Tang thi vượt cấp nói: "Nơi này rất nhanh sẽ bị phá hủy, ngươi ở lại đây cũng sẽ chết."

Chaeyoung không kìm được hộc máu, nàng nắm chặt tay cô, lắc đầu.

Lisa cười: "Nếu thật sự phải chết, chúng ta sẽ cùng chết."

Cô ngẩng đầu nhìn tang thi tang thi vượt cấp đối mặt nhau.

Một lúc lâu, tang thi vượt cấp rời đi, lúc nó quay đi, nó nhìn cô với ánh mắt rất kì lạ.

Đầu gối Lisa mềm nhũn.

Trực tiếp đối mặt tang thi vượt cấp khiến cô chịu áp lực không nhỏ, nếu không có Chaeyoung chống đỡ, cô căn bản không có khả năng trực diện với tang thi vượt cấp như vừa nãy.

"Lili!"

"Lili!"

Âm thành chồng chất lên nhau, dường như canh gác cũng phát hiện có tang thi tiến lại gần, vội vàng đi thông báo cho người khác nên không nghe thấy những lời tang thi vượt cấp nói, nếu không hai người cô lại gặp rắc rối tiếp.

Thinh Kiến Vũ đỡ cô: "Em bị thương?"

Lisa lắc đầu: "Em không sao."

Thinh Kiến Tường cũng tới, trầm giọng nói: "Bão tuyết đã ngừng, xem ra tang thi sẽ nhanh chóng tấn công căn cứ."

"Tang thi đang tụ tập tại thành phố gần chúng ta." Chaeyoung đứng ngay ngắn, thông báo tin tức.

Thinh Kiến Tường cũng không hỏi nàng tại sao lại có thông tin đó, cũng không nghi ngờ "Tang thi kia tới làm gì?"

"Đó là tang thi vượt cấp. Nó nói căn cứ Hy Vọng sẽ bị tận diệt." Cô nói: "Chúng ta phải chuẩn bị thật tốt."

Bão tuyết đã ngừng, căn cứ bước vào tình trạng khẩn cấp chuẩn bị chiến tranh.

Mặc dù Tô Lan đã đưa ra lời tiên đó, làm cho căn cứ tràn ngập hi vọng nhưng Thinh Kiến Tường vẫn chuẩn bị chu đáo, để phụ nữ và trẻ em cho dị năng giả cấp cao trông nom, một khi căn cứ không thủ được, bọn họ sẽ được di chuyển vào Tẫn Sơn.

Buổi tối hôm đó, bão tuyết một lần nữa đổ bộ.

Chaeyoung dò xét, tang thi đã bắt đầu di chuyển, càng bết bát hơn khi nàng thấy bầy gián cũng theo hướng căn cứ mà di chuyển.

Lisa híp mắt, bầy gián kia tới khiến mọi chuyện khó khăn hơn rất nhiều.

Trời sáng, tuyết cũng ngừng.

Liên tiếp như thế bảy ngày, mặt trời rốt cuộc cũng ló dạng, mây đen tản đi, bầu trời hoàn toàn trong suốt.

Bảy ngày đủ để tang thi tập trung ngoài căn cứ, kì quái ở chỗ, bày gián có tốc độ nhanh hơn nhưng lại không có động tĩnh gì, vẫn luôn ở bên ngoài căn cứ, không di chuyển.

May mắn là, động thực vật biến dị trong Tẫn Sơn lại đánh nhau tranh giành lương thực, không tham gia vào cuộc tấn công lần này.

Tang thi vượt cấp không ở trong đó.

Không, có lẽ nó ở trong đoàn tang thi kia, nhưng không ai phát hiện nó mà thôi.

Chiến tranh bắt đầu.

Vào ban ngày, sức chiến đấu của tang thi sẽ giảm, động tác cũng chậm hơn, đối với căn cứ đó là chuyện khá tốt.

Dị năng giả canh giữ ngoài cửa thành, không để tang thi đến gần, dị năng giả hệ hỏa vừa không ngừng thiêu tang thi trong hào, vừa tận lực ngăn cản tang thi ở bên ngoài thành.

Lisa đưa Thủy Thảo xuống dưới, để nó bảo vệ dị năng giả, chỉ cần có người không chịu nổi có thể lui lại đằng sau nghỉ tạm thời, để Thủy Thảo ngăn cản tang thi.

Tang thi vượt cấp vẫn không xuất hiện, chẳng những thế, tang thi cao cấp cũng rất ít, so với lần tấn công đầu tiên, lần này cách một trời một vực.

Tang thi cấp thấp không ngừng tiến vào chiến trường, coi như chúng nó bất động để dị năng giả giết, tay người cũng cảm thấy rụng rời.

Ngày thứ hai, chiến tranh cuối cùng đến hồi kết.

Trừ tang thi vượt cấp một mực không xuất hiện, tất cả tang thi cấp ba trở lên đều bị tiêu diệt, tang thi cấp thấp cũng bị diệt khá nhiều, trong hào một tầng tro bụi dày đặc.

Chaeyoung vẫn luôn ở bên cạnh Lisa, một mực tìm kiếm tang thi vượt cấp, nhưng dù tìm như thế nào đi nữa, nàng vẫn không tìm được, coi như Lisa sử dụng dị năng cũng không phát hiện.

Cuối cùng, cô và nàng chỉ có thể nghĩ rằng nó đã rời đi.

Tang thi rút lui, toàn bộ căn cứ tràn ngập phấn khởi, mặc dù không ít dị năng giả hi sinh, nhưng những người còn sống càng nhiều hơn.

Những người thiệt mạng sẽ được đưa về căn cứ, giao cho người thân của họ, trên bia anh hùng sẽ khắc tên họ, tưởng nhớ những công lao của họ.

Những người vì căn cứ hi sinh, sẽ được lưu tên trong sử sách, chỉ cần căn cứ Hy Vọng không biết mất, họ những người anh hùng sẽ luôn được nhớ mãi.

Trung tâm căn cứ là một khoảng đất trống, từng đốm lửa nổi lên, mùi thức ăn tràn ngập khắp chốn.

Có lẽ một tháng sau tuyết sẽ lại rơi, có lẽ họ sẽ không còn sống, nhưng bây giờ họ vẫn tồn tại, sống một cách vui vẻ.

Lisa ngồi cạnh Chaeyoung, cảm nhận tâm tình mừng rỡ của mọi người, trong thâm tâm cũng cảm thấy cao hứng.

Hai người đã lâu không nhìn thấy cảnh tượng náo nhiệt như thế, rất nhiều người được Thủy Thảo bảo vệ rối rít cảm ơn cô, một số người còn lấy lòng cô, khiến Chaeyoung ở bên cạnh ghen tỵ không thôi.

Lisa cười vui vẻ, kéo nàng cùng nhóm Thinh Kiến Tường chuẩn bị về nghỉ ngơi.

Đi một đoạn khá xa mà cô vẫn nghe thấy âm thanh náo nhiệt từ trung tâm phát lại.

"Được rồi, đừng tức giận, mình chỉ thích cậu thôi. Cậu phải biết điều đó chứ." Lisa lại gần, từ từ gặm nhấm đôi môi mềm mại kia.

Chaeyoung vừa định nói, bất ngờ thấy sau lưng Lisa xuất hiện một cánh tay, nàng vội vàng ôm cô lùi về phía sau, ném băng tiễn tấn công.

Ánh trăng sáng ngời.

Trên đất là một cái bóng với hình dạng quái lạ.

"TANG THI!" Lisa hấp tấp nói.

Vừa dứt lời, cái bóng lập tức biến thành người, bắt lấy cô.

Đằng Mạn được thả ra, liên hiệp với Chaeyoung, cùng ngăn cản tang thi vượt cấp.

Tang thi vượt cấp há mồm, không phát ra âm thanh, khoảng cách hai người cực gần, Chaeyoung bất chợt cảm thấy đầu đau nhức, không rõ bất cứ việc gì.

Lisa không bị ảnh hưởng.

Thấy Chaeyoung ngất đi, cô theo bản năng chạy tới, lại bị tang thi vượt cấp ngăn lại, trực tiếp mang đi.

Đằng Mạn bị bỏ lại.

Lisa không phản kháng, ánh mắt âm trầm.

Đợi khi tang thi vượt cấp đưa cô ra khỏi căn cứ, bốn phía không người, Lisa vừa muốn đưa tang thi vào không gian, chấm dứt hậu hoạn.

Chẳng qua không chờ cô động thủ, tang thi vượt cấp đã để cô xuống dưới.

Lisa kinh hãi, bất ngờ phát hiện trước mặt một đám gián.

Trong đó có con gián vương trên người đầy vết thương, đang giằng co cùng đám tiểu đệ.

"Nếu không phải ta làm nó bị thương, mấy người hiện tại có thể cùng nó ăn mừng sao?" Tang thi vượt cấp cười nói: "Mấy người cần phải cảm ơn ta."

"Ngươi muốn làm gì?" Lisa không rõ tang thi này muốn cái gì, muốn hủy diệt căn cứ? Nhưng nó lại ngăn cản gián vương? Nói không muốn? Điều này quá vô lý!

Tang thi vượt cấp nhanh chóng giết gián vương, rồi đi về phía trước: "Theo kịp."

"Ngươi rốt cuộc muốn cái gì?"

"Ta nói, ta thích ngươi."

"Ngươi không có tình cảm đó với ta, ngươi nghĩ ta không nhận ra sao?" Lisa cười nhạt, dừng lại.

Thân thể tang thi khựng lại, nó quay người, nhìn chằm chằm cô.

Sau đó, nó cười lớn.

Lisa lại cảm thấy, nó đang khóc.

Tóm lấy cổ cô, tang thi vượt cấp từ từ tăng lực bóp: "Ta đương nhiên không thích ngươi, ta làm sao có thể thích ngươi được? Cả cuộc đời ta chỉ yêu duy nhất một người con gái, nhưng cô ấy lại bị ta ăn hết, hahaha, ta biến thành tang thi, đem người mình yêu nhất ăn sạch, chúng tôi từng nói sẽ cùng nhau sống sót, cùng nhau trải qua mọi thứ! Nhưng ta ăn cô ấy, ăn sạch!"

Lisa ngẩn người.

"Coi như ăn thì hết, nhưng, tại sao lại để ta khôi phục trí nhớ? Tại sao ta lại nhớ lại? Cứ để ta làm một tang thi vô tri không phải không tốt sao? Tại sao lại khiến ta nhớ lại chứ!" Tang thi vượt cấp kích động kêu lên, lực tay càng mạnh hơn, tại thời điểm cô chuẩn bị vào không gian tang thi vượt cấp lại để cô xuống: "Ngươi biết không? Ta nhìn mấy người, ta rất hận, thật hận, hận không thể cản được muốn mấy người chết! Toàn bộ đều chết!"

Lisa ho khan "....nhưng, ngươi không làm thế....

Tang thi vượt cấp ngẩn ra: "Đúng thế, ta không làm vậy. Ta không quên được, ta từng là một con người." Quan trọng hơn chính là, cô từng nói ra, muốn tận mắt nhìn thế giới này trở về như ban đầu, muốn nhìn tang thi biến mất khỏi thế giới này.

Lisa không biết nói gì hơn, cô rất đồng tình với tang thi này, nhưng nó đã không phải là người.

"Ta nhìn thấy ngươi cùng Chaeyoung, ta rất hâm mộ hai người, tại sao hai người lại may mắn như thế?"

Lisa cười khổ, nếu không phải cô có cơ hội làm lại, cô cùng nàng, làm sao có thể hạnh phúc như thế?

"Ta rất hâm mộ hai người, cho nên ta muốn, nếu như ngươi thành tang thi, mọi việc sẽ tốt như thế nào?" Tang thi vượt cấp nhìn chằm chằm đôi mắt đen nhánh Lisa, nở nụ cười cứng nhắc: "Ta muốn ngươi đứng trước mặt Chaeyoung, chứng kiến ngươi biến thành tang thi!"

"Ngươi!" Lisa tức giận.

"Ngươi yên tâm, Chaeyoung nhanh đến đây thôi. Lấy dị năng cấp năm của cô ta, nhiều nhất mười năm phút có thể tỉnh lại, hơn nữa còn biến dị thực vật của ngươi, nó không dám bỏ Chaeyoung lại để tìm ngươi, cho nên, bọn họ sẽ nhanh tới đây thôi."

Lisa hít một hơi thật sâu, bây giờ cô không thể vào không gian, nếu như nàng đến tìm cô, mọi chuyện coi như hỏng bét.

Chaeyoung thực sự tới tìm cô, nhưng chỉ có cô.

Tang thi vượt cấp đến gần Lisa, ngón tay đen nhánh chạm cô, lại phát hiện người bên cạnh không thấy đâu. Đằng mạn quấn lấy hông của Lisa, đem cô đi.

Chaeyoung mang cô bỏ chạy.

"Chaeng, chúng ta vào không gian." Cô thấp giọng nói.

"Phía trước đã chuẩn bị xong, chúng ta chỉ có cơ hội này." Chaeyoung thấp giọng nói.

Tang thi vượt cấp giống như đang trêu chọc hai người, không gần không xa đi theo hai người bọn họ.

Cùng Chaeyoung nằm ở trên mặt đất, dây leo khẽ run, mau xanh lá cấp tốc rút lại, chỉ thấy mặt đất khẽ rung lên.

Thì ra, người của căn cứ đã chớp thời cơ chôn thuốc nổ.

Nàng dẫn tang thi vượt cấp tới chỗ đặt bom, bom lập tức phát nổ.

Lisa đỡ nàng ngồi dậy, nhìn trung tâm vụ nổ.

"Chưa xong, nó không chết!." Nàng lên tiếng, tinh thần lực nhanh chóng xâm nhập, bất ngờ là, tang thi vượt cấp hoàn toàn không chống cự, nó để Chaeyoung trực tiếp phá hủy thần trí của nó.

Biến dị Đằng Mạn được Lisa thả ra, nháy mắt quấn lấy tang thi vượt cấp.

"Tấn công!" Cô hét lên.

Những người còn lại cũng nhìn rõ bóng dáng ở trung tâm vụ nổ, mười mấy ánh sáng dị năng khác nhau đồng thời tấn công.

Tang thi vượt cấp cuối cùng phải gục xuống.

Chaeyoung nhắm mắt lại, từ từ tiếp thu trí nhớ cuối cùng của tang thi kia.

Thì ra nó đã có ý định chết sao? Nó muốn cùng cô ấy đi khắp thế giới, muốn hưởng thụ cuộc sống tươi đẹp, nhưng nó không làm được điều đó.

Nhưng, nó cũng không thể chết được.

Mỗi khi đối mặt với tử vong, bản năng của tang thi sẽ khống chế nó, làm nó cứ thế sống sót.

Tiếp tục sống trong thế giới không còn bóng dáng của người đó.

"Chaeng, cậu sao thế?" Lisa lo lắng hỏi.

Nàng ôm lấy cô: "Lili, mình yêu cậu."

"Mình cũng thế." Cô vươn tay ôm chặt lấy người trước mắt.

Cảm ơn ông trời, cho chúng tôi cơ hội làm lần nữa.

"Lili, Chaeng, hai em sao rồi?" Thinh Kiến Vũ chạy lại.

"Chúng ta về nhà thôi." Chaeyoung đứng dậy, kéo cô theo, mỉm cười nói với Thinh Kiến Vũ.

Từng kia sáng len lỏi chiếu xuống nhân gian, như đem lại hi vọng về một tương lai tươi sáng hơn.

- --------------

@daodinhluyen: vậy là con Tang thi đó có thể là Chaeyoung của kiếp trước, tác giả kết thúc tui cảm thấy hơi bị hụt hẫng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com